Truyện:Người Theo Đuổi Ánh Sáng - Chương 30

Người Theo Đuổi Ánh Sáng
Trọn bộ 82 chương
Chương 30
0.00
(0 votes)


Chương (1-82)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Bên ngoài cửa lớn phòng khách truyền đến tiếng loảng xoảng, thành công làm cho Hứa Húc hoàn hồn trở lại, cô đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, vội vàng nhảy xuống giường, chân trần chạy ra khỏi phòng ngủ muốn gọi Bách Đông Thanh lại, nhưng mở cửa ra xem xét bên ngoài hành lang đã sớm mất bóng người, chắc là đã đi xuống thang máy rồi. Cô có chút ảo não vuốt vuốt đầu tóc rối bời, về đến phòng, mở tủ đầu giường ra, từ bên trong lấy ra một cái hộp nhỏ.

Lúc trước khi vừa mới xác định quan hệ với Bách Đông Thanh, cô đã lặng lẽ meo meo mua hộp đồ chơi này giấu trong ngăn kéo, cứ xem như là phòng xa, biết đâu hôm nào va chạm gây gổ thì có thể phát huy được tác dụng. Nào biết Bách Đông Thanh là đầu gỗ chính hiệu, so với Liễu Hạ Huệ còn lợi hại hơn người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, một lúc sau, cô cũng quên mất chuyện này, không ngờ tới đêm nay hẳn là thiên thời địa lợi nhân hoà, gỗ mục bỗng nhiên nở hoa.

Một tiếng sấm rền lại đột ngột vang lên, Hứa Húc giật nãy mình, lo lắng chạy đến bên ngoài cửa sổ, bên ngoài mưa giỏ trỡ nên nặng hạt, lúc này lại phải ra ngoài mua “áo mưa”, thật là khiến người ta lo lắng, lại có chút dở khóc dở cười.

Mấy phút sau, ngoài phòng khách vang lên tiếng mở cửa, cô đi nhanh ra ngoài. Mặc dù đi ra hơi vội vàng, nhưng cũng may Bách Đông Thanh vẫn thuận tay cầm theo một cây dù, trên quần áo lúc này chỉ dính chút vệt nước. Anh đang đứng trước bậc cửa vỗ vỗ cho nước mưa rớt xuống người hỏi: “Em ra đây làm gì?”

Hứa Húc nhìn xem bộ dạng của anh thở hổn hển, nhịn không được cười ha hả.

Bách Đông Thanh có chút khó hiểu nhìn về phía cô: “Sao vậy?”

Hứa Húc giơ cái hộp nhỏ trong tay lên: “Vừa nãy anh chạy nhanh như vậy, em còn đang định nói cho anh, anh đã chạy mất tiêu không thấy hình bóng.”

Bách Đông Thanh nhìn xem cái hộp nhỏ trong tay cô, lại nhìn đồ vật đang cầm trong tay, biểu tình trên mặt vô cùng đặc sắc.

Dù sao hai người cũng đã sớm chiều ở chung mấy tháng trời, Hứa Húc đương nhiên sẽ không cảm thấy loại chuyện này có gì là xấu hổ, ngược lại cảm thấy anh như thế này rất đáng yêu, nhịn không được lại trêu chọc nói: “Dù sao anh cũng rất có tinh thần tự giác, thời tiết như vầy mà còn chịu đi ra ngoài, có thể nói là vô cùng đáng khen!” Dừng một chút, vừa cười vừa nói, “Nhưng mà … Cái này không phải là nên sớm chuẩn bị sẵn sàng rồi sao? Đợi đến lúc củi khổ bén lửa mới đi ra ngoài mua, thật sự là không phù hợp với tác phong làm việc chu đáo của anh, hay là … Anh rất có lòng tin đối với bản thân mình nhỉ?”

Khuôn mặt trắng nõn của Bách Đông Thanh dần dần có chút đỏ lên đến mang tai, khó có được một chút thẹn quá hoá giận, ấp ủng nửa ngày, cũng không nói ra được nguyên nhân là thế nào.

Hứa Húc bị vẻ mặt này của anh chọc cho hết sức vui vẻ.

“Cười đã chưa?” Anh ngẩng đầu nhìn về phía cô, cố ý xụ mặt trầm giọng nói, nhưng mà một chút lực uy hiếp cũng không có, ngược lại còn làm cho Hứa Húc cười lớn hơn.

Bách Đông Thanh mím mím môi, đột nhiên đem cái áo thun mặc trên người cởi xuống, tiến lên trực tiếp bế người lên, bước nhanh đi về phía phòng ngủ.

Hứa Húc dựa trên người anh cười kêu to: “Anh làm gì đấy?”

Bách Đông Thanh không nói một lời liền bế cô lên giường, trong nháy mắt liền đem người cởi cho sạch sẽ, sau đó cả người nằm đè lên người cô, hai tay nắm lấy cổ tay nhỏ bé của cô cố định hai bên đầu, còn không đợi Hứa Húc mở miệng nói chuyện, liền nhanh chóng dán môi xuống ngậm lấy làn môi đỏ hồng mọng nước của cô.

Nụ hôn của anh từ trước đến nay vẫn luôn ôn nhu triền miên, nhưng lần này, lại mang theo một chút vội vàng mà mạnh mẽ trước giờ chưa từng có.

Đối với Hứa Húc mà nói, Bách Đông Thanh vẫn luôn ôn hoà dịu dàng, cho đến giờ phút này, cô bị anh dùng lực nắm chặt hai tay không cách nào động đậy, môi lưỡi bị mút đến mức run lên, cả hơi thở lẫn khoang miệng đều tràn ngập khí tức đàn ông, cơ thể phía trên người cô nóng rực lại cứng rắn, lúc này cô mới ý thức được, Bách Đông Thanh không chỉ là một người đàn ông, mà là một người đàn ông tràn đầy tinh lực cùng hormone nam tính.

Rõ ràng một đêm kia ba năm trước đây không phải như vậy, đêm đó rốt cuộc là như thế nào? Thân thể nằm dưới người Bách Đông Thanh tim đập như đên, đầu óc mù sương làm cho Hứa Húc không thể nào nhớ nổi.

Ngoài cửa sổ sấm chớp đì đùng gió táp mưa sa, trong phòng bão dông càn quét một phòng hỗn loạn.

Mãi cho đến khi mưa gió dần dần lắng xuống, động tĩnh trên giường rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại. Bách Đông Thanh lúc này, đã lấy lại vẻ thong dong và ôn hoà thường ngày, ôm Hứa Húc đang thở hổn hển vào trong lòng, đưa tay đẩy sợi tóc dính mướt mồ hôi ở trên mặt cô ra, dịu dàng hỏi: “Có chỗ nào không thoải mái hay không?”

Hứa Húc nghĩ đến mình vừa mới bị anh đặt dưới thân vận động kịch liệt, sức lực cùng tần suất như vậy, quả thực làm cho cô hãi hùng khiếp vía, cũng không biết cảm giác trên thân quá mạnh mẽ hay sao, vẫn có chút bị hú doạ, lúc ấy nhịn không được vừa khóc vừa gọi tên anh. Bách Đông Thanh cũng thấy được lúc này tình triều trong mắt cô đã dần lui đi, nhưng vẫn còn đỏ hoe long lanh vệt nước, mới hơi lo lắng mở miệng hỏi.

Hứa Húc khó có được cảm giác ngượng ngùng lắc đầu, chôn mặt ở trước ngực anh, hơi thở ấm áp phả lên da thịt trần trụi của anh, thân thể vốn dĩ đã bình tĩnh, lại có chút rục rịch muốn động.

Bách Đông Thanh cố gắng dằn xuống mong muốn trong lòng, lại thấp giọng hỏi: “Thật sự không làm em đau sao?”

Hứa Húc ngẩng đầu nhìn anh, hôn lên môi anh một cái: “Thật không đau mà, anh làm được rất tốt.” Những lời này cô không hề nói chơi, mặc dù vừa nãy người đàn ông hình như không khống chế được, nhưng vẫn có thể duy trì lý trí, trước khi tiến vào, vẫn còn chuẩn bị đầy đủ khúc dạo đầu cho thân thể của cô, chút ít đau đớn rất nhanh liền bị khoái cảm che lấp. Cô nghĩ nghĩ, cười xấu xa hỏi, “Nhìn không ra anh cũng rất có hiểu biết đấy, học ở đâu vậy?”

Bách Đông Thanh có chút không được tự nhiên hắng giọng một cái, thấp giọng nói: “Học đại học ký túc xá nam sinh ai cũng có loại phim ảnh sách báo kia, có đi the bọn họ cùng nhau xem qua.”

Giọng điệu của anh mặc dù nghe có vẻ rất bình tĩnh, nhưng bên tai lại nổi lên một tầng màu đỏ khả nghi.

Hứa Húc sửng sốt một chút, ra vẻ giật mình nói: “Thì ra anh cũng xem mấy cái kia à?”

Bách Đông Thanh nhéo cô một cái, bật cười nói: “Đừng có tưởng anh không giống người bình thường chứ, anh cũng là một người đàn ông sinh lý khoẻ mạnh mà!”

Hứa Húc gật đầu: “Đúng là rất khoẻ mạnh. Vậy bình thường anh có tự mình …” Cười giả lả, tiến đến bên tai anh, thấp giọng nói hai chữ.

Bách Đông Thanh trừng cô một chút, đem chăn mỏng xốc lên, ôm lấy thân thể nóng hừng hực đi về phía phòng tắm: “Trước đây có hay không cũng không nói cho em, nhưng sau này chắc chắn là không có.”

Buổi tối chơi đùa quá mệt mỏi, kết quả ngày hôm sau cả hai người đều ngủ quên mất, bởi vì là chủ nhật, cho nên cũng không có công việc gì quan trọng không thể sắp xếp. Cuối cùng vẫn là tiếng chuông cửa vang lên, hai người mới chậm chạp tỉnh lại, Bách Đông Thanh vuốt vuốt tóc Hứa Húc, nói: “Anh đi xem là ai? Nếu em còn mệt thì ngủ tiếp đi, làm xong đồ ăn sáng anh sẽ gọi em.”

Hứa Húc nằm trên giường nhắm mắt nghe tiếng mở cửa bên ngoài, nhưng một lúc lâu sau cũng không nghe tiếng nói chuyện, liền ngáp một cái hỏi: “Đông Thanh, là ai vậy?”

Giọng nói yếu ớt của Bách Đông Thanh truyền đến: “Hứa Húc, em dậy xem đi!”

Hứa Húc lầu bầu một tiếng, xuống giường mang dép lê, cào cào đầu tóc rối bời, đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ từ phòng ngủ đi ra, lúc nhìn thấy người đang đứng trước cửa, đầu óc vốn vẫn chưa tỉnh táo, cả người như vừa bị dội một xô nước đá, tỉnh hẳn cả ngủ, sau đó lộ ra một nụ cười gượng gạo, đưa tay vẫy vẫy, yếu ớt hỏi: “Ba, ba … Sao lại tới đây?”

Người đàn ông trung niên cao lớn hai tay xách theo túi to túi nhỏ, nghiêm mặt đưa mắt nhìn về phía con gái bảo bối quần áo không chỉnh tể, lại nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, dùng đầu ngón chân ngẫm lại cũng biết là chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt ông sắc như dao trừng mắt nhìn Bách Đông Thanh, giọng nói lạnh lùng: “Đây là không cho tôi vào cửa sao?”

“Chú, mời chú vào!” Bách Đông Thanh kịp phản ứng, nhanh chóng nghiêng người tránh ra, lấy dép lê cho ông, khom người cung cung kính kính đặt trước mặt ông.

Hứa Húc bưng trán trong lòng không ngừng kêu khổ.

Cô có nói với ba mẹ là thuê phòng ở cùng với bạn, nhưng vì bớt việc, giấu đi sự thật là thuê nhà cùng nam sinh, trước đó Hứa ba Hứa mẹ đã nhiều lần nhắc đến việc tới thăm cô, đều bị cô kiếm chuyện lấy cớ cự tuyệt. Sau khi xác định quan hệ với Bách Đông Thanh, cô có nói qua chuyện đã quen bạn trai, nhưng vẫn còn chưa kịp khai báo chuyện sống chung với bạn trai.

Vốn dĩ cũng chỉ là ở bên nhau trong sáng thuần khiết, nào ngời vừa mới ngủ với nhau bữa đầu tiên, đã bị lão ba tóm gọn.

Đúng là xui xẻo mà!

Vợ chồng họ Hứa có tư tưởng rất tiến bộ, dường như sẽ không nhúng tay vào bất cử chuyện gì của con gái, cũng biết người trẻ tuổi bây giờ yêu đương, phần lớn đều phát sinh quan hệ trước hôn nhân. Nhưng mà Hứa ba trong tình huống không hề có chút chuẩn bị nào về mặt tâm lý, phát hiện ra việc này, muốn nói không bị đả kích, vậy chắc chắn không phải là cha ruột.

Ông thay giày sao, đem vật cầm trong tay, đưa đến trước mặt Bách Đông Thanh, tức giận nói: “Tôi sang bên này công tác, tiện mang vài thứ cho Hứa Húc.”

Bách Đông Thanh cẩn thận từng li từng tí nhận lấy, xoay người đi đặt đồ xuống, sau đó còn cùng Hứa Húc liếc mắt một cái trong im lặng.

Hứa Húc chỉnh trang lại quần áo, vuốt vuốt đầu tóc rối bời, cười hai tiếng làm lành: “Ba! Ba trước khi đến sao không nói với con một tiếng? Con còn chưa kịp chuận bị gì cả?”

“Con còn muốn chuẩn bị cái gì nữa?” Hứa ba trừng mắt nhìn con gái, phong ba vũ bão đi về phía ghế sô pha ngồi xuống, rồi chỉ cái ghế nhỏ bên cạnh, “Hai đứa tới đây, nói rõ ràng cho ba!”

Hứa Húc cũng không có ý định che giấy, chẳng qua là cảm thấy bị ba biết chuyện mình ngủ cùng với đàn ông thì có chút xấu hổ thôi, dù sao cũng là chuyện đã rồi, cô cũng đành nói thật, kéo Bách Đông Thanh ngồi xuống ghế sô pha, cười nói: “Ba, đây là bạn trai con Bách Đông Thanh.”

Hứa ba liếc mắt nhìn, quan sát người đàn ông trẻ tuổi từ trên xuống dưới, khá quen mắt, bộ dáng ngày thường cũng không tệ lắm, dùng đôi mắt nhìn người tinh tường của ông, rất dễ dàng nhìn ra, đây là một cậu thanh niên có phẩm hạnh không tồi.

Nhưng mà còn chưa kết hôn, đã sống chung với con gái ông, cũng không tốt lành cho lắm nhỉ?

Ông hừ một tiếng, nhìn về phía Bách Đông Thanh lạnh lùng nói: “Được thôi, cậu giới thiệu bản thân cậu một chút xem.”

Hứa Húc thấy vẻ mặt này của lão ba nhà mình, sợ doạ đến Bách Đông thanh, kéo cánh tay ông nũng nịu: “Ba, anh ấy là học trưởng của con, lúc còn đi học ba có gặp qua anh ấy có còn nhớ không? Lần ở Starbucks ấy.”

Hứa ba nghĩ nghĩ, nhíu mày hỏi: “Là cậu thanh niên làm thêm ngoài giờ ấy hả?”

Hứa Húc gật đầu.

Sắc mặt của Hứa ba hơi nguội lại, nhìn về phía Bách Đông Thanh nói: “Con gái quen bạn trai, tôi tìm hiểu một chút cũng không quá đáng chứ?”

Bách Đông Thanh liên tục lắc đầu: “Chú à, ngài chờ một chút.”

Anh trước tiên rót cho Hứa ba một chén trà, sau đó tự mình chạy vào phòng ngủ, cũng không biết là đang lục lọi cái gì ở bên trong. Hứa ba nhấp một ngụm trà, nhíu mày dùng ánh mắt hỏi thăm con gái, Hứa Húc cũng không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, cao giọng hỏi: “Học trưởng, anh làm gì vậy?”

“Chờ một lát chờ một lát.” Giọng nói của Bách Đông Thanh truyền đến.

Mấy phút sau.

Hứa ba nhìn xem một đống giấy tờ trên bàn trà, khoé miệng không khỏi co rút một chút.

Bách Đông Thanh trước đem một tờ giấy đưa cho ông: “Chú à, đây là sơ yếu lý lịch của cháu, chú có thể nhìn trước một chút.”

Sau đó lại đem giấy tờ trên bàn trà, từng cái từng cái mở ra.

“Đây là thẻ căn cước và hộ khẩu của cháu.”

“Đây là bằng tốt nghiệp/giấy chứng nhận, hợp đồng công việc, giấy phép công tác, bằng luật sư.”

“Đây là tiền lương thu nhập hàng tháng cùng với tài khoản ngân hàng, còn có giấy tờ xe và giấy tờ nhà.”

“Xe là xe rẻ hàng nội địa thôi ạ, chuẩn bị sang năm mới đổi xe mới. Trong nhà cháu ba mẹ đã qua đời, bọn họ để lại cho cháu một căn nhà nhỏ lúc trước là phúc lợi của xí nghiệp nhà nước, nhưng mà dựa vào thu nhập hiện tai của cháu, hẳn là trong vòng ba, bốn năm có thể đặt cọc mua được một căn hộ tầm trung, cho dù là phải chờ lâu vài năm, nhưng chắc chắn sẽ không để Hứa Húc cưới cháu xong còn phải chịu gánh nặng tiền vay mua nhà đâu ạ.”

Nói xong những lời này, Bách Đông Thanh ngẩng đầu ánh mắt chân thành nhìn về phía Hứa ba: “Chú à, ngài còn cần tìm hiểu thêm gì nữa không ạ?”

Hứa ba cầm tờ sơ yếu lý lịch trong tay, giống như gặp quỷ nhìn anh một cái, lại nghiêng mặt nhìn về phía con gái bảo bối đang ngồi bên cạnh.

Hứa Húc không thể không kín đáo mà bưng trán.

Crypto.com Exchange

Chương (1-82)