Thân phu nhân tới
← Ch.145 | Ch.147 → |
Thân Tử Duệ vẫn là đi ra ngoài, sự thật có việc làm cho hắn không thể không ra mặt, Ân Tịch nhìn thấy bóng dáng hắn, càng ngày càng xa, càng ngày càng mơ hồ.
Bóng dáng hắn càng chạy càng xa, là nội tâm cô càng ngày càng không nỡ buông ra.
Khi Ân Tịch còn đang suy nghĩ làm thế nào để chạy ra khỏi biệt thư Thân gia được, một người ngoài ý muốn đẽ đến trước mặt cô.
Ân Tịch đứng ở trước mặt bà ta, tuy rằng thực bình tĩnh, nhưng nội tâm lại liên tiếp bất anh, mẹ Thân Tử Duệ đã đến khẳng định không phải đơn giản chỉ là đến xem người phụ nữ đang ở trong biệt thự Thân gia này nhìn như thế nào.
"Cô ngồi xuống, chúng ta bàn một vài chuyện, Hứa tiểu thư." Ngữ khí của bà Thân thân thiết vô cùng, cũng không có vẻ cao giá của người giàu có, nhưng khí chất cao sang thì không thể phủ nhận.
Ở trên mặt bà ta, Ân Tịch rất khó tìm ra nếp nhăn, so với Lâm Âm Ái, bà ta có vẻ chăm sóc tốt hơn.
"Bác gái, người muốn uống cái gì? Cháu đi lấy giúp người." Ân Tịch tận lực làm cho bản thân thật tự nhiên.
"Không cần, tôi là đến thăm cô thôi." Bà ta nhìn chăm chú vào ánh mắtÂn Tịch, như là muốn nhìn thấu vào lòng của cô, muốn biết rõ đến tột cùng cô là cô gái như thế nào.
Ân Tịch chỉ là lẳng lặng mà ngồi, điều cô phải làm, là im lặng chờ bà Thân lên tiếng.
"Tôi không biết Hứa tiểu thư có biết tình huống bên ngoài hiện giờ như thế nào không?"
"Có, biết một chút." Ân Tịch chi tiết trả lời..
"Thiên kim Trữ gia Trữ Hạ tự sát, cô biết không?"
"Biết."
"Nguyên nhân cô hẳn là biết đến, phải không?" Lời của bà ta vô cùng thâm ý.
"Vâng, đúng vậy." Ân Tịch có chút ủi xìu trả lời lại..
"Em trai của Tử Duệ liên thủ Trữ gia, không biết chuyện này cô có nghe nói hay không?"
"Ngày hôm qua đã biết một ít."
"Hứa tiểu thư là người thông minh, hẳn là biết hôm nay tôi tới nơi này là có mục đích là gì đi." Bà Thân cũng không e dè.
"Biết, cháu hiểu được."
"Đối với vấn đề cảm tình của Tử Duệ, cơ bản người làm mẹ như tôi cũng mặc kệ, nhưng là nếu muốn bước vào cửa làm con dâu của Thân gia, kia phải qua một cửa này, vô luận là nghĩ về mặt nào Trữ Hạ đối với Tử Duệ là thích hợp nhất.
"Cháu hiểu bác gái, người yên tâm đi, cháu biết nên làm như thế nào." Lòng Ân Tịch co thắt lại..
"Kỳ thật Hứa tiểu thư, cô là người thông minh, về sau cho dù Tử Duệ có kết giao với người phụ nữ như thế nào, trên cơ bản tôi cũng sẽ không đi quản, hiện tại bên người đàn ông có thêm một người tình nhân cũng không phải là lạ gì, tôi không cầu cô rời khỏi nó, nhưng là tôi hy vọng trước khi Trữ Hạ gả cho Tử Duệ cô hãy duy trì khoảng cách với nó."
"Bác không cần giải thích rõ ràng như vậy đâu, cháu hiểu được ý tứ của bác, nếu cháu lựa chọn rời đi, cháu sẽ không dây dưa, cháu cũng sẽ nói rõ ràng với Trữ Hạ, cháu tin không bao lâu, Thân thị hết thảy sẽ khôi phục lại bình thường." Ân Tịch quả quyết ngăn lại lời nói tiếp theo của bà Thân.
"Nếu như vậy, tôi đây cũng an tâm, hy vọng cô có thể hiểu được điểm này. Bởi vì Tử Duệ đi đến hôm nay cũng không dễ dàng gì, một tập đoàn như vậy mà bị hủy, cả đời nó cũng không thể yên lòng, bởi vì sản nghiệp này đã chuyển giao bốn đời người."
"Nếu có thể, cháu hy vọng bác Thân có thể đồng ý với cháu một điều kiện."
Ân Tịch đột nhiên khẩn cầu, làm cho bà Thân ngược lại càng an tâm, phải đưa bao nhiêu tiền chỉ cần cô rời đi, Thân gia liền cấp hết, mà đối với loại đàn bà này cũng là điểm cầu mong của cô ta, trong lòng bà Thân không khỏi có chút khinh thường, không nghĩ tới người con gái mà con trai mình quý trọng cũng coi trọng tiền tài như thế.
"Cô cứ việc mở miệng, tôi sẽ đồng ý 100% điều kiện của cô."
"Cháu hy vọng trước khi Thân thị được giải vây có thể cùng cháu diễn một vở kịch, bởi vì chỉ có như vậy cháu mới có thể tự do trốn đi, có bác ở bên cạnh cháu, cháu tin tưởng Tử Duệ cũng sẽ yên tâm hơn."
"Ý của cô là?" Bà Thân có chút nghi ngờ nói.
"Cháu muốn gặp Trữ Hạ cùng mẹ của cô ấy, đồng thời, cháu cần rời khỏi nơi này, hiện tại nơi này canh chừng rất cẩn mật ngay cả cháu đi dạo cũng có người đi theo, nếu cháu muốn rời khỏi đây cần bác hỗ trợ nhiều." Ân Tịch đem khó khăn của mình nói ra.
"Được, chuyện này không có vấn đề, hết thảy giao cho tôi."
Mà vở kịch kế tiếp này, hẳn là do Hạ Thuần mẹ của Thân Tử Duệ diễn trước mặt con trai của mình, cô tin tưởng, bà ta cùng với mẹ của Trữ Hạ biết thế cục này, Thân Tử Duệ không có khả năng đoán được ra.
← Ch. 145 | Ch. 147 → |