Tai họa ẩn nấp
← Ch.069 | Ch.071 → |
Khi A Khôn mang Tiểu Ức trở lại, khuôn mặt A Khôn tựa cá chết vậy, trông như là bị người ta ngược đãi vô số lần, nhưng Tiểu Ức lại vô cùng hưng phấn, khi A Khôn đưa nó đi vệ sinh lúc đó hắn đã cởi trói cho nó.
Thân Tử Kiều đứng ở phòng khách, khuôn mặt vui mừng của Tiểu Ức đã hấp dẫn toàn bộ hắn.
Tiểu cô nương này đáng yêu tựa như thiên sứ vậy, đây là con gái của Hứa Ân Tịch và Thân Tử Duệ, trong lòng hắn thản nhiên dâng lên cỗ ghen ghét, nếu như năm đó người lên giường của cô chính là hắn, như vậy cô bé này là của hắn, mà không phải của Thân Tử Duệ.
"Chú này thật đẹp trai, nhưng mà vẻ mặt sao lại khó coi như vậy chứ?" Tiểu Ức thực sự đã không cảm thấy lạ lẫm gì, nên hành động rất không suy nghĩ.
Thân Tử Kiều trừ bỏ ánh mắt, bề ngoài giống Thân Tử Duệ đến 50% tuy rằng bọn họ là anh em cùng cha khác mẹ, nhưng đều là tinh anh trong tinh anh, một người tốt đẹp, một kẻ hư hỏng.
"Cháu tên là Hứa Tiểu Ức?" Tựa như là làm việc thừa thãi, Thân Tử Kiều hỏi.
"Chú thật là thông minh, ngay cả tên cháu là Hứa Tiểu Ức cũng đoán ra, thật là lợi hại nha." Ánh mắt cười mị hoặc, đáng yêu của nó làm cho người ta rất muốn ôm chầm nó vào lòng.
Biểu tình cứng ngắc của Thân Tử Kiều có một tia mềm mại, cứ cho là hắn lợi dụng đứa bé này để ép Hứa Ân Tịch gả cho hắn, nhưng hiện tại dù sao cũng phải diễn trò, vậy diễn nhập vai một chút đi.
"Cháu biết ta là ai không?" Thanh âm của hắn lần đầu tiên nhu hòa như vậy.
Tiểu Ức lắc đầu không biết.
"Ta là ba của cháu, baba của cháu, đoán ra chưa?" Thân Tử Kiều bắt đầu giáo huấn tư tưởng cho Tiểu Ức, hắn phải làm cho nó nhận thức hắn là baba của nó.
Lời của hắn vừa dứt ngay cả Tần Phương cũng cứng người lại.
"Các người có phải là lầm rồi không?" Thanh âm của bà có chút run rẩy, người đàn ông trước mắt nhìn cũng không phải là người lương thiện gì.
"Hứa Ân Tịch từng có tiếp xúc da thịt thân mật với một người đàn ông xa lạ, tôi chính là người đó, đứa bé này là con tôi."
Lời nói của Thân Tử Kiều dứt khoát khẳng định, không cho phép kẻ nào dám hoài nghi.
"A Lượng, cởi dây thừng ra cho bà ngoại, đó là khách quý của chúng ta đấy, phải đói xử tử tế." Thân Tử Kiều lộ ra nụ cười tuấn tú rất ít gặp.
"Đến đây, Tiểu Ức." Hắn nhẹ nhàng ôm lấy nó đến trước mặt mình, "Baba giúp con cởi dây thừng."
"Chú thật sự là baba của cháu sao?" Tiểu Ức nghi hoặc nhìn người đàn ông trước mắt này, cứ cho là hắn rất tuấn tú đi, nhưng nó không thích hắn, mà sao mẹ lại có thể thích hắn chứ?
Mẹ nếu như không thích hắn vì cái gì phải cùng hắn sinh Tiểu Ức ra? Vấn đề này thật là phức tạp, chút nữa nó phải hỏi mẹ Ân Tịch mới được. Vì sao lại tìm một người baba mà nó chán ghét chứ?
"Tiểu Ức, gọi baba đi." Thân Tử Kiều ở một bên giúp nó cởi trói, một bên dỗ nó gọi baba.
"Chú, lừa trẻ con là không tốt, mẹ Ân Tịch đã từng nói, baba không thể gọi bừa được." Tiểu Ức thông minh lấy mẹ ra làm cứu viện.
Thân Tử Kiều tựa hồ nghĩ muốn nói gì nhưng miệng chỉ giật giật sau đó cũng không có nói cái gì.
*********Vficland*********
"Tất cả những điều này đều là sự thật sao?"
"Vâng, xác định là thật, người là tôi tự mình bắt về." Người đàn ông tháo kính mắt xuống, lộ ra khuôn mặt chính là A Đường.
Khuôn mặt cô gái bỗng tái nhợt lạnh như băng, ánh mắt từ từ nổi lên hung ác.
"Thân Tử Kiều thực sự nói Hứa Tiểu Ức là con gái của hắn sao?" Tề Tư Di lại lần nữa hỏi xác nhận lại.
"Đúng vậy, Tề tiểu thư."
"Được rồi, tôi đã rõ, anh lui ra đi, có chuyện lớn nhỏ gì đều phải báo cho tôi trước" Khẩu khí của cô ta tựa như mang theo mệnh lệnh, ngược lại lại dịu đi nói tiếp: "Lần này làm rất tốt, 100 vạn tôi sẽ chuyển khoản ngay, có tin tức tốt tôi sẽ ra giá cao hơn."
"Tạ ơn Tề tiểu thư, nhất định tôi sẽ cố gắng hết thảy." A Đường cam đoan nói.
'Thân Tử Kiều, ngươi định lợi dụng Hứa Tiểu Ức cùng Tần Phương để cưới Hứa Ân Tịch, tính toán này thật hoàn hảo, chính là ngươi gạt được bọn họ chứ không lừa được tôi đâu, Hứa Tiểu Ức căn bản là con gái của Thân Tử Duệ, tôi nhất định sẽ không cho các người yên lành đâu, bản tính của Tề Tư Di tôi, thứ tôi muốn thì người khác đừng ai nghĩ muốn đến" Ở trong lòng cô ta phẫn hận cả giận nói, cô thừa nhận bản thân ái mộ Thân Tử Kiều, lợi dụng công ty của Tề gia để giúp hắn rửa tiền, giúp hắn che giấu bên ngoài, hắn cư nhiên muốn đá văng cô, trò chơi này cô còn chưa muốn dừng, còn muốn chơi nữa. '
'Hứa Ân Tịch, giật đàn ông với tao, tao sẽ cho mày biết hậu quả gì, Hứa Tiểu Ức cùng Tần Phương vận khí tốt có thể tránh được một lần, để xem lần này có vận khí nữa hay không, còn phải xem ông trời đã. '
Chân cô ta đạp mạnh chân ga, xe lao đi vun vút rất xa....
"Sao em lại tới đây?" Thân Tử Kiều đang suy nghĩ mọi vấn đề, hắn chán ghét khi mình đang suy nghĩ mà bị kẻ khác quấy rầy.
"Thế nào, không chào đón em sao?" Tề Tư Di nhìn thấy vẻ mặt có chút hờn giận của hắn, trong lòng lại càng thêm hận Hứa Ân Tịch, nhưng bước chân lại vẫn đều như trước, bước về phía hắn.
"Không phải không hoan nghênh, mà là đến không đúng lúc, hứng thú lúc này của anh là đang suy nghĩ mọi vấn đề." Ánh mắt hắn thực lãnh đạm, không có chút dục vọng nào, mà hắn tựa hồ cũng không ngờ đến Tề Tư Di có thể đi vào đây, đây là điều mà hắn không muốn.
"Anh là đang suy nghĩ làm thế nào để cưới được Hứa Ân Tịch sao?" Tay cô ta không chút do dự chà sát ngực hắn.
Thân Tử Kiều ngẩng đầu, lần đầu tiên chính thức nhìn khuôn mặt yêu mị của cô ta, nhìn không ra là phẫn nộ nhưng đang ẩn giấu dưới đáy lòng, hắn có thể cảm nhận được, bởi vì bọn họ cùng một loại, vì mục đích mà không từ thủ đoạn, không chiếm được thì tình nguyện hủy diệt, cũng không nguyện dâng cho người khác.
"Cô cho người theo dõi tôi?"
"Em ngốc đến vậy sao? Có ai có thể theo dõi được anh chứ." Cô ta tựa như vô cùng bình thản lộ ra nụ cười tự giễu, người đàn ông trước mắt này cô đã yêu hắn mất rồi, nhưng hắn lại vì một con đàn bà khác mà hao tâm tổn trí.
"Cô đã biết tôi muốn kết hôn với cô ta, vậy tôi với cô liền thẳng thắn đi, đúng tôi muốn cưới cô ta, bởi vì tôi cùng cô ta đã có một đứa con gái." Thân Tử Kiều vẫn là nhẫn nại đi tìm cớ, mặc kệ thế nào, cô ta cũng là đàn bà, là đàn bà có thể điên cuồng bất cứ lúc nào, bây giờ hắn phải nhẫn nhịn đợi đến khi không cần Tề Thị nữa, lúc đó mới một cước đá văng cô ta.
"Con gái, anh đang nói đến Hứa Tiểu Ức sao? Anh thực sự cảm thấy được nó là con gái anh sao? Hay là vẫn do anh một thân nhận lấy?" Đã tới lúc này rồi, Thân Tử Kiều cư nhiên còn muốn lừa cô, lòng của cô băng lãnh đã đến cực điểm, Hứa Ân Tịch rốt cục đã cho hắn ăn cái gì, mà hắn lại mê muội cô ta đến thế.
"Cô muốn nói cái gì?" Ngữ khí của Thân Tử Kiều đột nhiên biến đổi, xem ra hắn đã xem nhẹ Tề Tư Di rồi.
"Khi mà anh còn chưa biết Hứa Ân Tịch, tôi đã nhận thức nó, thời điểm anh muốn tìm Hứa Tiểu Ức, tôi đã muốn giết nó, chính là hết thảy những điều này, trời không theo ý người." Tề Tư Di tự giễu nhìn người đàn ông trước mắt này.
"Vụ hỏa hoạn kia là cô cố ý cho người sắp đặt, lòng của cô quả là độc ác."
"Lòng của anh có thể tốt hơn so với tôi à, Hứa Tiểu Ức là con gái của anh trai anh, anh lợi dùng bọn họlàm bừa, đợi cho đến sau này anh phản kích Thân Thị, trong tay của anh có hai con át chủ bài, một là Hứa Ân Tịch, một là Hứa Tiểu Ức, tôi nghĩ chỉ cần anh trai anh biết được chân tướng hai người đó là ai, anh trai anh nhất định sẽ liều mình bảo hộ đi. Anh chẳng lẽ không ác bằng tôi sao... Anh có cần tôi nói thêm ý nghĩ đê tiện trong đầu anh ra nữa không?"
Tề Tư Di lại tiếp tục nói: "Cho dù là anh trai anh đem toàn bộ cổ phần của Thân Thị giao cho anh, anh cũng sẽ không đem Hứa Ân Tịch và Hứa Tiểu Ức trả lại cho hắn, anh nhất định sẽ tìm cách giết chết hắn, sau đó chiếm đi sản nghiệp của hắn ta, chính là Thân Thị, con gái và vợ hắn."
Tề Tư Di ngẩng đầu lên, đột nhiên lớn tiếng cười.
Cô vẫn biết mình yêu phải một tên đàn ông ác ma, chính là trước đây, cô vẫn nghĩ đến hắn có cảm tình với cô, cô biết bản thân mình cũng không tốt đẹp gì nên không có nề hà hắn là người xấu. Nhưng hắn thật quá đáng, lại chạm đến điều cấm kị của cô, như vậy, cô không chiếm được, cô liền hủy tất thảy, để cho người khác cũng đừng có mà mơ đến.
"Cô thật thông minh, tôi vẫn đều thưởng thức, có điều tốt nhất là đừng thông minh quá, đàn bà cần phải ngoan ngoãn, chỉ cần cô nghe lời, tôi cam đoan, Thân Tử Kiều tôi vẫn coi cô là bảo bối, mặc kệ vợ của tôi là ai, tôi vẫn sẽ hợp tác làm ăn tốt nhất với cô, lại cũng là bạn giường tốt nhất." Hắn nâng cằm của cô ta lên, mang theo một tia uy hiếp.
"Anh biết mà, đến bây giờ tôi vẫn là một con đàn bà không thích nghe lời." Cô cũng như vậy phản bác hắn, tay lại du ngoạn trên thân thể hắn. Trong mắt hai người đều là lửa đốt như nhau.
"Cô là đang bức tôi đến đường cùng sao?"
"Là tôi bức anh hay là anh bức tôi?" Tề Tư Di thống khổ rống to một tiếng, người đàn ông này lại còn nói cô ép hắn, nếu không phải hắn bức cô như vậy, cô cần gì phải nói lời tuyệt tình như thế?
"Cô biết tôi muốn cái gì, thì hẳn là phải trợ giúp tôi, chứ không phải là ngăn cản tôi." Cơn tức giận của hắn cũng đã bị khơi mào.
"Tôi đang nghĩ, nếu tôi đem tất cả nói cho Thân Tử Duệ thì hắn sẽ nghĩ như thế nào?"
"Cô dám?" Hắn một phen nắm chặt cổ của cô ta, dùng sức mà xiết chặt.
Tề Tư Di trợn trừng hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Thân Tử Kiều.
Tựa như Thân Tử Kiều cũng không có ý định dừng lại, thậm chí có một khắc hắn muốn cô ta chết đi, đối với những kẻ cản đường hắn, hắn sẽ không bỏ qua, cho dù là đàn bà.
Tay Tề Tư Di túm chặt lấy cà -vạt của hắn, gắt gao không buông ra, trợn trừng hai mắt trước sau như một nhìn thẳng vào mắt hắn, cô muốn nhìn một chút, người đàn ông này có phải thật sự muốn cứ như vậy mà bóp chết cô hay không, hay là hắn không có dũng khí để bóp chết cô.
"Cô biết tôi ghét nhất là bị người khác ép buộc mà." Hắn sáp thân thể vào người cô, lực đạo trên tay có vẻ ngừng lại, khoảng cách giữa tay và cổ lại hơi chếch ra.
Lúc này đây nếu giết cô ta, sẽ chỉ khiến cho Tề Thị bị chấn động, chờ hắn thu mua xong Tề Thị, hắn tuyệt đối sẽ trừng phạt cô ta, cho cô ta biết, cản đường hắn, uy hiếp hắn sẽ có kết quả tốt đẹp gì.
Tề Tư Di cảm nhận được hắn hơi buông tay ra, trong lòng cười khổ một tiếng, người đàn ông này cũng không dám xuống tay, thế nhưng nguyên nhân không dám chính là giá cổ phiếu của Tề Thị. Hai người đều là kẻ thông minh. Nếu như là bởi vì vậy, cô cho dù chết cũng phải kéo hắn đồng quy vô tận.
Thân thể của cô ta chợt dán chặt lên người hắn, nếu lúc này không chết, vậy hãy để cho bọn họ cùng nhau hưởng thụ những ngày sắp chết đi.
*********Vficland*********
Tề gia, thân thể cùng tâm tình Tề Tư Di không có một chút động đậy, thỏa mãn trên thân thể hơi kích thích tinh thần mãnh liệt muốn đoạt lấy của cô, cô phải làm cho người đàn ông này thuộc về cô.
"Chị, chị còn chưa ngủ đúng không?" Tề Tư Mục ở bên ngoài nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó áp sát vào cửa nhỏ giọng hỏi.
Tề Tư Di đi đến cửa, nhìn em gái tinh thần uể oải không chút phấn chấn, như có vẻ mang nhiều tâm sự muốn bày tỏ với cô.
Cô ta chui vào phòng của Tề Tư Di, liền bắt đầu oán trách, "Chị, hiện tại em không thể nhẫn nhịn được nữa rồi, cái con Hứa Ân Tịch hiện nay địa vị đã cao hơn em, tiếp tục như vậy nữa, em chỉ muốn đem nó giết chết đi thôi."
"Em muốn giết nó? Làm sao để nó chết được?" Nói đến chết, tinh thần Tề Tư Di đột nhiên phấn chấn hẳn lên, cô vốn muốn cho Hứa Ân Tịch sống không bằng chết, nhưng mà nó lại dám trêu chọc đến người đàn ông mà không thuộc về nó, cô cũng không thể không đề phòng trước, có lẽ là nó nên chết đi, như vậy sẽ không còn vấn đề gì nữa.
"Trực tiếp tìm người giết chết nó, giống như Niếp Thanh vậy, tìm chín thằng chơi đùa xong rồi mới giết chết, thế mới thỏa hận của em." Trong đôi mắt xinh đẹp của cô ta lộ ra sát khí tàn ác, Hứa Ân Tịch con tiện nhân này lại dám giật đàn ông của cô, còn giật địa vị trong giới giải trí của cô, cô làm sao có thể không hận chứ, tại sao lại không thể giết đi cho hả giận?
"Như vậy không được, chết như thế không có ý nghĩa." Tề Tư Di lắc đầu, tựa hồ muốn dùng phương thức hành hạ lợi hại hơn.
"Vậy chị muốn như thế nào? Có cách nào tốt hơn sao?" Tề Tư Mục hưng phấn nhìn chị mình, trong con ngươi tràn ngập hi vọng.
"Trước hết chị muốn cho người hành hạ nó, sau đó tự mình hành hạ tinh thần của nó, để cho nó biết được chân tướng sự tình, đợi sau khi nó biết rồi mới hành hạ nó, khiến cho thân thể nó dần dần mục nát ra." Tề Tư Di nghiến răng nghiến lợi, tựa hồ hết thảy như vậy cũng chưa thỏa lỗi hận với Hứa Ân Tịch của cô ta.
"Chân tướng sự tình, cái gì là chân tướng?" Tề Tư Mục tò mò hỏi
"Cái này em cũng không cần biết làm gì, đến lúc đó em cứ chờ mà xem kịch vui, ở trước mặt Thân Tử Duệ em phải diễn cho tốt vào, ra vẻ một cô gái ôn nhu nhã nhận, chờ cho Hứa Ân Tịch vừa chết, cơ hội của em là lớn nhất."
Ban đầu hai chị em Tề Tư Di vốn không để Hứa Ân Tịch trong mắt nhưng những chuyện phát triển đến bây giờ, lại càng phát hiện ra càng nhiều người đàn ông để ý cô ta, đây là sự thật mà hai chị em Tề gia làm thế nào cũng không muốn tiếp nhận.
Trong mắt Tề Tư Di hận ý càng ngày càng bùng phát, lại đang muốn thiết lập một mưu mô quỷ kế nới, cô ta muốn có một kế hoạch vô cùng hoàn mĩ.
← Ch. 069 | Ch. 071 → |