Truyện:Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma - Chương 054

Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma
Trọn bộ 251 chương
Chương 054
Đê Tiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-251)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Băng Dao bị một tát một cái rất mạnh, cô đưa sờ gò má bỏng rát, ngẩng mặt nhìn thấy Vưu Trung Tĩnh tức giận đứng trước mặt.

"Tiện nhân! nếu cô không xuất hiện, Thẩm Hiên Bạch làm sao có thể trở thành như vậy" Vưu Trung Tĩnh nhìn chằm chằm Doãn Băng Dao.

"Anh ấy sao rồi?" Doãn Băng Dao không hiểu.

"Cô hỏi hay lắm! Nếu như cô không yêu người khác, anh ấy sẽ không đau lòng như vậy, cũng sẽ không bỏ bê công việc"

Trong lòng Doãn Băng Dao cũng cảm thấy phẫn nộ, cô vén mấy sợi tóc trước trán vì cái tát lúc nãy mà rối tung: "Cho dù giữa tôi và Hiên Bạch có thế nào đi nữa, cô cũng không có tư cách đánh tôi"

"Hôm nay tôi phải dậy bảo cô một trận"

Dứt lời, Vưu Trung Tĩnh liền vung tay lên lần nữa, khi cánh tay cô chuẩn bị hạ xuống, đột nhiên bị giữ lại.

"Cô dừng tay lại cho tôi" Thẩm Hiên Bạch đột nhiên xuất hiện, hai mắt ửng đỏ, tức giận nhìn Vưu Trung Tĩnh.

"Hiên Bạch! Tại sao anh lại vì loại phụ nữ này mà đối xử với em như vậy?"

Hai người cùng nhau đồng cam cộng khổ, Vưu Trung Tĩnh không ngờ Thẩm Hiên Bạch lại vì Doãn Băng Dao mà nổi giận với mình.

Thẩm Hiên Bạch hất mạnh tay cô ra, "Đi ra ngoài"

Vưu Trung Tĩnh không phục, "Tất cả mọi chuyện em làm đều là vì anh! Người phụ nữ này! rốt cuộc cô ta có chỗ nào tốt, có đáng để anh đau lòng vì cô ta không?"

Doãn Băng Dao nghe hai người nói chuyện, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Chẳng lẽ vì chuyện cô và Ngự Giao ở cùng nhau sao?

"Im miệng! Tôi bảo cô đi ra ngoài" Thẩm Hiên Bạch luôn dịu dàng, lần đầu tiên nổi trận lôi đình.

"Không, người nên đi là em" Doãn Băng Dao cắt ngang lời anh, cầm túi xách của mình, xoay người rời đi.

Thẩm Hiên Bạch giữ chặt cô: "Băng Dao, em đừng đi, anh có chuyện muốn nói với em"

Vưu Trung Tĩnh tái mặt, trừng mắt nhìn Doãn Băng Dao, đi ra ngoài, cánh cửa đóng "rầm" một tiếng.

"Đau không?" Thẩm Hiên Bạch tiến lên, nâng mặt Doãn Băng Dao, nhẹ nhàng xoa gò má đỏ hồng của cô.

Doãn Băng Dao gạt tay anh xuống, lạnh lùng nói: "Không sao"

"Anh xin lỗi..." anh áy náy nói.

"Ba chữ này phải là em nói với anh mới phải, em không biết chuyện em và Ngự Giao ở bên nhau sẽ gây tổn thương cho anh lớn đến vậy, nhưng Hiên Bạch, giữa chúng ta đã là chuyện quá khứ, không thể nào quay trở lại như lúc đầu được rồi, anh quên em đi"

Doãn Băng Dao cố gắng làm cho giọng của mình trở nên lạnh lùng vô tình.

Cô đã ở bên cạnh Ngự Giao, không thể tiếp tục dây dưa không rõ với Thẩm Hiên Bạch.

"Băng Dao, anh nghĩ là em hiểu lầm rồi. Giao là anh họ của anh, em ở bên anh ấy, tất nhiên anh sẽ chúc phúc cho hai người" Thẩm Hiên Bạch miễn cưỡng nở nụ cười

"Thật không?" Doãn Băng Dao không tin: "Khi nãy Vưu Trung Tĩnh vừa mới nói...."

*****

"Em đừng nghe cô ấy nói bậy, cô ấy là người thích chiếm ưu thế, cho nên em không cần để tâm chuyện vừa rồi, chỉ cần làm tốt công việc ở đây. Còn về phần cô ấy, anh sẽ nói với cô ấy sau này tôn trọng em một chút"

"Cảm ơn anh...."

"Hôm nay anh không có chương trình gì, không cần hóa trang, nhìn em rất mệt mỏi sắc mặt nhợt nhạt, trở về nghỉ ngơi đi"

Khi anh nói chuyện với cô, luôn luôn dịu dàng. Anh không nhẫn tâm nói nặng cô một lời, càng không nhẫn tâm để cô phải khó chịu, khổ sở.

Nếu vừa rồi người tát cô không phải là Vưu Trung Tĩnh, anh tuyệt đối không bỏ qua cho người xúc phạm Băng Dao.

"Vâng"

Cô thật sự cần thời gian nghỉ ngơi để điều chỉnh cảm xúc của bản thân.

Vốn tưởng rằng cô có thể kiên cường đối mặt với tất cả, nhưng khi tất cả mọi chuyện ùn ùn kéo tới, cô cảm thấy bản thân không thể chống đỡ nổi.

"Em có biết anh Giao đã có vợ chưa cưới rồi không?" Thẩm Hiên Bạch nhìn bóng lưng cô hỏi.

Bước chân Doãn Băng Dao dừng lại: "Em biết"

Nói ra những lời này, cô có thể biết Thẩm Hiên Bạch sẽ thất vọng vì cô như thế nào.

Nhìn bóng lưng rời đi của Doãn Băng Dao, nụ cười miễn cưỡng trên gương mặt Thẩm Hiên Bạch dần dần trở nên u ám.

Anh ngồi thất thần trên ghế sofa, thống khổ ôm đầu.

Không biết Vưu Trung Tĩnh đi vào phòng từ lúc ào, cô ngồi xuống bên cạnh anh, nói: "Lại là Ngự Giao, anh ta đã cướp đi rất nhiều thứ của anh"

Thẩm Hiên Bạch ngẩng đầu: "Cô nghe lén chúng tôi nói chuyện?"

Vưu Trung Tĩnh im lặng, từ chối cho ý kiến.

Đột nhiên Thẩm Hiên Bạch vươn tay ra, bóp chặt yết hầu cô, trong ánh mắt hiện lên sự hung ác khiến người khác sợ hãi, "Càng ngày cô càng vượt quá giới hạn của mình"

Vưu Trung Tĩnh cố gắng hít thở một cách khổ sở, trên mặt vẫn nở nụ cười, khó khăn nói: "Ha ha, nếu Doãn Băng Dao biết, một Thẩm Hiên Bạch luôn dịu dàng cũng có lúc hung ác như này, nếu cô ta biết bí mật trong lòng anh..."

"Đủ rồi" Thẩm Hiên Bạch ngắt lời cô, buông tay khỏi cổ cô: "Hủy hết những hoạt động mấy ngày tới, tôi muốn nghỉ ngơi một thời gian"

Anh cầm áo khoác đi ra ngoài.

Vưu Trung Tĩnh ở phía sau gào thét: "Anh như vậy chính là đang trốn tránh đó"

Nếu Doãn Băng Dao là nguyên nhận khiến anh khổ sở, vậy tôi nhất định sẽ thay anh loại trừ tất cả khổ sở đó, để anh tiến thẳng về phía trước.

Ánh mắt Vưu Trung Tĩnh trở nên u ám, hai bàn tay lặng lẽ xiết chặt thành nắm đấm.

***

Quán rượu, trong một căn phòng sang trọng, Ngự Giao, Phương Chính Đông, Lang Long, Phạm Khiết Phàm bốn người đang uống rựou.

Phương Chính Đông nhìn Ngự Giao đang buồn bực uống rượu trêu chọc: "Sao hôm nay cậu không mang người đẹp kia tới?"

Ngự Giao ngước mắt nhìn, đôi mắt khẽ nheo lại đầy nguy hiểm nhìn về phía Phương Chính Đông.

Phương Chính Đông nhún nhún vai: "Tôi không có ý gì đâu, chỉ là hứng thú với một người bạn của cô ta mà thôi"

Phạm Khiết Phàm nhận một cuộc điện thoại, sau đó ngồi xuống bên cạnh Ngự Giao: "Giao, cảnh sát vừa gọi điện thoại tới, vụ án tai nạn xe cộ của em trai anh có kết quả rồi"

Crypto.com Exchange

Chương (1-251)