Bằng chứng phản bội
← Ch.036 | Ch.038 → |
Sáng hôm sau, vừa mở mắt đã nhìn thấy cái bản mặt thiếu nợ của Hạ Mộc Lạo, tay vẫn còn để trên người tôi, tôi hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nếu ánh mắt có thể dùng để giết người, dám khẳng định hắn chết không dưới mười lần.
Hắn tuy rằng nằm ở bên caạnh tôi, nhưng đối với hắn tôi vẫn luôn cảm thấy cách rất xa, dường như không bao giờ có thể với tới.
Không biết qua bao lâu, cái giọng hãm tài của hắn truyền vào trong tai, " Tô Thiển Thiển, cô còn muốn nhìn bao lâu nữa đây? Tự tôi cũng biết bộ dáng của mình thực không tồi, nhưng cô cũng không cần làm ra cái vẻ mặt si mê ngu ngốc đó chứ?"
Khuôn mặt nóng bừng, không thèm quay đầu lại nhìn hắn, " Anh có thể bỏ tay ra được chưa? Dáng người tôi không đẹp, anh cũng dừng bắt ép tay mình phải đặt lên người tôi, cẩn thận lại ảnh hưởng đến khẩu vị thưởng thức của anh."
Hắn khinh thường cười nhạo ra tiếng, " Này, cô cũng đã lên giường của tôi rồi, cần gì phải cự tuyệt như thế?"
Anh nghĩ rằng tôi muốn ngủ cùng giường với anh lắm à? Nếu có cách khác tôi sẽ không đời nào chịu chung giường với anh. Giận dự giữ chặt tay hắn đặt ở dưới miệng, dùng hết sức cắn một cái.
Hạ Mộc Lạo kêu lên một tiếng đau đớn:" Này, cô đừng có mà được một bước lại muốn tiến thêm hai bước!"
Bỏ tay hắn ra, xoay người xuống giường:" Tôi đi đánh răng, sợ trên người anh có độc lắm!"
Hắn chậm chạp phun ra một câu:" Chắc tôi phải tới bệnh viện khám xem có mắc bệnh chó dại không quá."
Khi tôi và Hạ Mộc Lạo đến, nhìn hai người ở phòng 889 liền truyền đến một dự cảm không tốt, Tô Ngưng sắc mặt tái nhợt, Hoa Thần mặt không chút thay đổi."
Tôi nghi hoặc nhìn về phía Hạ Mộc Lạo, Hạ Mộc Lạo sắc mặt nghiêm trọng nhìn Hoa Thần, bốn phía tĩnh lặng tới mức ngay cả cái kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy.
Sợ hãi giật nhẹ cánh tay Hạ Mộc Lạo, nhẹ giọng hỏi:" Hạ Mộc Lạo, rốt cuộc là có chuyện gì? Tôi cứ có cảm giác là lạ."
Hạ Mộc Lạo ghé sát vào tai tôi, nhẹ giọng nói:" Trước tiên đừng nói gì, tôi quen biết hai người bọn họ lâu như vậy mà cũng chưa thấy bọn họ như thế này, chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra rồi."
Tôi ngoan ngoãn gật đầu.
"Thiển Thiển, ở trước mặt Tô Ngưng đừng gọi tôi là Hạ Mộc Lạo, cứ gọi Mộc Lạo hoặc Lạo là được."
Tôi không hiểu hắn vì cái gì mà muốn diễn kịch cho Tô Ngưng xem, bọn họ đã quen biết lâu như vậy còn muốn giấu diếm cái gì, áp chế hoang mang trong lòng xuống, ánh mắt dừng ở trên người Tô Ngưng.
Không biết qua bao lâu, Tô Ngưng mới mở miệng:" Thần, anh không muốn giải thích sao?"
Hoa Thần trầm mặc không lên tiếng, ánh mắt không biết đã phiêu du đến nơi nào.
Tôi còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý, Tô Ngưng đã mở tủ đầu giường, lấy ra một hộp bao cao su còn chưa mở.
Lúc ấy tôi liền trợn tròn hai mắt, trừng trừng nhìn hộp bao cao su kia, không biết phải làm thế nào cho phải.
Tôi lại làm hỏng việc nữa rồi, Hoa Thần, thực xin lỗi, đã làm liên lụy đến anh, anh căn bản không biết tới sự tồn tại của hộp bao cao su kia, nếu Tô Ngưng không phát hiện ra, chỉ sợ tôi vì tiếc tiền cũng sẽ không quăng đi.
Dời tầm mắt, dừng lại ở trên khuôn mặt tái nhợt của Tô Ngưng. Tôi nghĩ, giờ phút này sắc mặt của tôi so với Tô Ngưng còn nhợt nhạt hơn nhiều. Cô phát hiện ra bằng chứng ngoại tình của bạn trai mình, mà tôi lại giống như một kẻ bị bắt thông dâm giữa giường, cho dù Tô Ngưng không biết tôi là người đã chuẩn bị hộp bao cao su đó.
"Thần, em chỉ muốn nghe lời giải thích của anh, chỉ cần anh giải thích, em nhất định sẽ tin."
Tôi không biết sự trầm mặc của Hoa Thần là sợ Tô Ngưng bị tổn thương hay là khinh thường không thèm đáp, nhưng điều Tô Ngưng muốn chỉ là một lời giải thích thôi mà, chuyện đó đối với anh khó khăn đến vậy sao?
Ngực của Hạ Mộc Lạo dính chặt phía sau lưng tôi, cái tư thế này quá mức mờ ám, khiến tôi có suy nghĩ giãy dụa, nhưng chút lý trí còn sót lại trong đầu lại nhắc nhở tôi phải cố gắng trấn tĩnh.
Ngay cả một giường cũng đã ngủ cùng rồi, đừng nói là cái tư thế mờ ám hiện tại, cho dù có nói chúng tôi đã phát sinh quan hệ chắc chắn mọi người đều tin, cô nam quả nữ ở cùng một đêm, nếu nói không xảy ra chuyện gì, mới không ai tin.
← Ch. 036 | Ch. 038 → |