Kết hôn?
← Ch.062 | Ch.064 → |
Buổi chiều, chúng tôi lại giống như hồi trước, đi chân đất, dựa lưng vào nhau ngồi ở trên giường hắn đọc tiểu thuyết.
Hắn đọc tiểu thuyết võ hiệp, tôi đọc tiểu thuyết viễn tưởng. Thực ra tôi cũng cảm thấy kì lạ là tại sao mình lại thích đọc tiểu thuyết viễn tưởng, rất nhiều nữ sinh thích đọc tiểu thuyết ngôn tình và tiểu thuyết đô thị, nhưng tôi đọc không nổi mấy loại tiểu thuyết này, đọc được vài tờ đã quên đoạn trước viết cái gì, lại phải lật lại từ đầu, từ đó tôi không đọc ngôn tình tiểu thuyết nữa, mà chìm đắm trong thế giở tiểu thuyết huyễn hoặc viễn tưởng.
Nếu mẹ có thể kết hôn với chú Từ thì thật tốt biết bao, tôi sẽ có cha, Tử Kiềm cũng sẽ có mẹ, chúng tôi là một gia đình ấm cúng:" Tử Kiềm, cậu có muốn cha cậu kết hôn với mẹ tớ không? Tớ thực sự rất mong được như thế."
"Nha đầu ngốc, chuyện của người lớn chúng ta không can thiệp vào được đâu, chúng ta chỉ cần học tập thật tốt là được rồi."
"Tử Kiềm, tớ thấy mẹ hình như rất thích cha cậu, hay là, chúng ta giúp họ một chút đi."
"Giúp bằng cách nào đây? Suy nghĩ của người lớn chúng ta có thể đoán được, tình cảm của bọn họ chúng ta cũng có thể vun đắp được."
Lập tức buông quyển sách trong tay ra:" Hai đứa mình đều đã trưởng thành rồi, nếu bởi vì sự tồn tại của chúng ta khiến bọn họ chậm chạp không đưa ra quyết định, chúng ta dọn ra ngoài ở đi, cho hai người ấy một chút không gian, vài ngày sau có khi bọn họ còn bàn tính đến chuyện kết hôn không biết chừng."
Tử Kiềm cũng bỏ sách xuống, không kiên nhẫn nói:" Nha đầu, chúng ta tuy rằng đã trưởng thành, nhưng mà đối với chuyện tình cảm, tầm hiểu biết của chúng ta vẫn là số 0 á. Nếu chúng ta chuyển ra ngoài, bọn họ nói không chừng còn nghĩ rằng hai người bọn mình có vấn đề, bây giờ chúng ta chỉ có thể cư xử giống như lúc trước thôi, đối với chuyện của bọn họ thì ngậm miệng không đề cập tới."
Bĩu môi, khẽ nói một câu:" Nhưng mà tớ muốn cậu làm anh tớ, một người anh thực sự ấy."
Tử Kiềm, nếu mẹ tớ kết hôn với cha cậu, cậu liền trở thành anh trai thực sự của tớ, nhiều năm như vậy, tớ vẫn luôn muốn gọi cậu một tiếng anh, nhưng mà mãi vẫn không tìm ra lí do thích hợp.
"Nha đầu ngốc, cho dù bố mẹ chúng ta không kết hôn, cậu cũng có thể gọi tớ là anh trai mà."
"Không, tớ không những muốn gọi cậu là anh, mà còn muốn cha cậu làm cha tớ cơ. Sau khi bọn họ kết hôn, cậu sẽ có mẹ, tớ sẽ có cha, chúng ta sẽ không còn là những đứa trẻ mồ côi nữa."
Tử Kiềm ôm tôi vào trong ngực, giọng nói chứa đầy đau lòng:"Nha đầu ngốc, chỉ là cách xưng hô thôi mà, cha tớ đã sớm xem cậu là con gái ruột của mình rồi, mẹ cậu cũng yêu thương tớ có khác gì cậu đâu, chúng ta vẫn luôn hạnh phúc, bọn họ không kết hôn có lẽ là muốn chờ chúng ta lớn thêm chút nữa, tớ tin rằng đến lúc chúng ta có thể tự lập, bọn họ sẽ kết hôn."
"Nhưng tớ thấy chúng ta bây giờ cũng đã tự lập rồi còn gì, tớ muốn thấy mẹ được hạnh phúc, muốn thấy chú Từ được hạnh phúc. Tớ luôn có một dự cảm không tốt, luôn cảm thấy người đàn ông là cha tớ sắp xuất hiện rồi, tớ sợ chậm sẽ không kịp, tớ cảm thấy mẹ thích chú Từ, chúng ta nhất định phải nghĩ ra cách để hai người bọn họ kết hôn trước khi người đàn ông kia xuất hiện. Nếu giấc mộng mười năm bỗng tan vỡ thành ảo ảnh, thì sẽ đau đớn thế nào, thống khổ ra sao. Tử Kiềm, cậu hiểu lời tớ nói chứ?"
"Nha đầu ngốc, tớ đương nhiên hiểu rồi, nhiều năm như vậy, tớ có thể không hiểu rõ con người của cậu sao? Cậu nói cảm thấy người kia sắp xuất hiện, tớ tin. Nhưng mà bọn họ mười mấy năm cũng không kết hôn, chúng ta nói dăm ba câu là có thể lay chuyển được sao?"
"Tử Kiềm, tớ sợ mẹ lại một lần nữa ở cùng người đàn ông kia, con người không có trách nhiệm đó không xứng với mẹ tớ, lại càng không có tư cách giữ được trái tim của bà."
"Được, chúng ta cùng nhau nghĩ cách, khiến bọn họ sớm ngày kết hôn, chúng ta cũng sớm ngày thoát khỏi cảnh "trẻ mồ côi".
← Ch. 062 | Ch. 064 → |