Đêm dịu dàng
← Ch.027 | Ch.029 → |
Trên tay chợt lạnh, tôi cúi đầu nhìn xuống, là một chiếc điện thoại di động.
Đến khi tôi quay đầu lại nhìn, Hạ Mộc Lạo đã xoay người đi về hướng xe, " Nghe rõ, không được tắt máy."
Ngỡ ngàng nhìn bóng lưng hắn, hắn bảo tôi quay lại để đưa thứ này cho tôi sao? Thế thì việc gì hắn phải hung dữ như vậy, cần gì phải dùng ngữ khí uy hiếp bắt tôi quay lại.
Chiếc xe BMWs đen bóng sành điệu vừa đi khuất, tôi mới cất bước tiến vào biệt thự.
Hơn mười giờ, Hoa Thần mới đến. Chờ anh tắm rửa xong đi vào phòng ngủ đã là mười một giờ. Giống như trước đây, chưa từng có sự trò chuyện, đối với chuyện phát sinh ở Duy Đô hôm nay, tôi cũng ngậm miệng không đề cập tới.
Anh nằm ở bên cạnh sườn tôi, đầu ngón tay theo môi tôi xẹt qua. Giây tiếp theo, môi anh đã nhẹ nhàng đặt lên môi tôi. Tôi hậm hực trừng lớn con mắt nhìn chằm chằm vào người đối diện mình.
Anh buông ra, bất mãn nói, " Ngu ngốc, đêm nay Hạ Mộc Lạo không phải đã dạy cô khi hôn môi phải nhắm mắt lại rồi sao?"
"Ừm, tôi biết."
Khi môi anh lại tiếp tục đặt lên, tôi nhanh chóng nhắm mắt lại. Lưỡi anh linh hoạt khiêu khích mở hàm tôi ra, cùng lưỡi tôi giao quấn cùng một chỗ.
Tôi không hiểu vì sao Hoa Thần lại hôn tôi, đây là lần đầu tiên anh động vào môi tôi, trong lòng ít nhiều cũng có chút kinh ngạc.
Khi tôi không còn chút sức lực nào nữa anh mới dần dần buông ra, vẻ mặt chăm chú hỏi, " Cô trước kia chưa từng hôn qua ai sao?"
Lắc đầu phủ nhận, " Không có."
"Nghĩ cho kĩ rồi trả lời tôi, nụ hôn đêm nay là nụ hôn đầu tiên của cô sao?"
Không hiểu anh đang nghi ngờ cái gì, gật gật đầu khẳng định.
Cái gật đầu của tôi lại dẫn tới sự tức giận của anh, " Đồ ngốc, cô mấy tháng trước đã hôn tôi, bây giờ còn không thừa nhận."
Mấy tháng trước? Tôi đã hôn anh sao? Chợt nghĩ ra, quả thật lần đó ở quán bar tôi đã hôn anh, thật tốt khi nụ hôn đầu của tôi không phải là tên hỗn đản Hạ Mộc Lạo kia.
Hoa Thần với tay chạm vào người tôi, vỗ về khuôn mặt tôi, " Nhớ kĩ, về sau không được để người khác động vào môi em nữa."
Trong lòng khó hiểu, " Tại sao?"
Tay anh tăng thêm lực đạo, " Tôi không thích người khác động vào đồ vật này nọ của tôi, hôm nay tôi hôn môi em, người khác sẽ không thể động đến."
Tôi nghĩ sự bá đạo của anh là một điềm báo đầy bão táp, vội vàng hít vào một hơi. Trong thời gian hợp đồng quy định tôi nhất định sẽ làm được, nhưng sau khi hợp đồng kết thúc, anh sẽ không có quyền can thiệp vào cuộc sống của tôi nữa.
Có điểm ngoài dự kiến của tôi, đêm nay anh dịu dàng một cách kì diệu, khiến tôi có chỗ không quen. Làm tôi càng kinh ngạc hơn nữa chính là anh hôm nay lại nói với tôi nhiều như vậy, tất cả đều rất-rất không bình thường.
Triền miên qua đi, mặc quần áo xong, anh thản nhiên nói, " Ngày nghỉ Quốc Khánh mang em đi Mộ Phong chơi, em chuẩn bị trước một chút đi."
Nói xong, anh tắt đèn, đi ra khỏi phòng ngủ, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Lời nói của anh khiến tôi một lúc lâu sau đó mới có thể phản ứng được, thành phố Mộ Phong cách thành phố Thẩm Phong họ sống cũng không xa, ở giữa còn có hai thành phố khác. Thành phố Mộ Phong gần biển, phong cảnh rất đẹp, tôi vẫn muốn tới Mộ Phong tham quan, nhưng mà không có cơ hội đi. Bây giờ Hoa thần muốn mang tôi đi Mộ Phong chơi, cũng coi như là hoàn thành giấc mộng nhiều năm của tôi.
Trong đêm đen, ôm lấy chăn, khẽ mỉm cười tiến vào mộng đẹp.
← Ch. 027 | Ch. 029 → |