Truyện:Người Mẹ Vị Thành Niên - Chương 042

Người Mẹ Vị Thành Niên
Trọn bộ 115 chương
Chương 042
Uy hiếp chí mạng
0.00
(0 votes)


Chương (1-115)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Trong lòng Lâm Duyệt một trận khiếp sợ, phảng phất bị thanh âm mê người kia kinh động trái tim, vội dùng thanh âm bất mãn trách cứ nói: "Tôi không phải là bảo bối, tôi gọi là Lâm Duyệt!"

"Ân, anh biết." thanh âm lười nhác của Mạc Lặc Nghị Phàm vẫn ôn nhu như trước, hoàn toàn không có đem bất mãn của nàng để ở trong lòng.

Sau Ba giây tẻ ngắt, Lâm Duyệt huy động dũng khí mở miệng nói: "Cameron tiên sinh, phiền toái ngài cho tôi một cái địa chỉ, tôi đem kế hoạch hợp tác cho thư ký của ngài."

Vẫn là dùng chuyển phát nhanh đi, nàng không cần tự mình đi, không cần gặp cái người đàn ông nguy hiểm kia! Nhưng là, nàng đã đáp ứng với tiểu Thư Tình hôm nay sẽ chơi với nó nha, tiểu nữ oa đáng yêu, đáng giận kia, ai... Thực xin lỗi....

"Ngại quá, hiện tại anh đang rất muốn dùng bản kế hoạch." Mạc Lặc Nghị Phàm khẽ mở lời lẽ, phun ra câu này nghe qua cũng biết không phải là thật. Trong lúc nói, thậm chí toát ra vài phần tà ác.

"Tôi đây...."

"Diệp tổng nói hôm nay gặp mặt em tự đem bản kế hoạch đưa đến đây, chẳng lẽ anh ta nói dối?" Không có chờ nàng lại tiếp dong dài, Mạc Lặc Nghị Phàm lại lần nữa mở miệng đánh gãy lời của nàng.

"Không! Không phải!" Lâm Duyệt cuống quít lắc đầu, vội la lên: "Diệp tổng không có nói dối, là bản thân tôi không muốn đi, Nghị thúc thúc... Không, Nghị ca ca, ta cũng không thể không đi được sao?" Dè dặt cẩn trọng đưa ra vấn đề, nín thở chờ đợi đáp lại của hắn.

"Có thể...."

"Ôi tuyệt! Nghị ca ca vạn tuế! Cám ơn Nghị ca ca!"

"Không cần cảm ơn, thuận tiện giúp anh chuyển lời với Diệp tổng, lần gặp mặt tiếp theo, chúng ta có thể hủy bỏ." Mạc Lặc Nghị Phàm nhẹ giọng nói.

"A?" Lâm Duyệt sửng sốt, há miệng thở dốc không thể nói rõ, hủy bỏ buổi hẹn tiếp theo, ý tứ chính là từ bây giờ sẽ chấm dứt hợp tác với Viễn Vọng sao? Hừ! Nàng thừa biết hắn sẽ không tốt bụng như vậy, thật vất vả mới có cơ hội, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho nàng như vậy?

"Mời ngài nói cho tôi biết phải làm thế nào mới đem tài liệu đưa đến tay của ngài?" Lâm Duyệt nghiến răng nghiến lợi nói, gắt gao gãi cái đầu nhỏ, một đầu tóc dài rối như phát điên. Giờ phút này nàng, rất muốn gặp bất trắc nào đó, dĩ nhiên sẽ lôi kéo Mạc Lặc Nghị Phàm chôn cùng.

nam nhân này thật đáng giận! Rất đáng đánh, căn bản chính là nàng không có cách nào động đến hắn!

"Em xuống dưới lầu, lái xe đã ở dưới lầu chờ em."

Cái gì?! Lâm Duyệt nhảy vọt tới bên cửa sổ, ló đầu hướng dưới lầu nhìn lại. Dưới lầu, một chiếc xe hơi sáng bạc xa hoa đang đứng ở ven đường, hai người đàn ông y phục màu đen cung kính đứng ở bên cạnh xe.

Bọn họ... Là đang chờ nàng sao? Trời ạ! Từ khi nào thì bắt đầu chờ? Vì sao nàng một chút cũng không biết? Lâm Duyệt vội cắt lên điện thoại, vội vội vàng vàng thay quần áo. Hướng toilet hô: "Tiểu Tuyết, mình đem tài liệu đến cho chủ tịch Thụy Ca, đi trước a!"

Nói xong hướng cửa đạp ra mà đi, phía sau vang lên tiếng la thất thanh của Lưu Tuyết: "Duyệt Duyệt, chờ mình! Mình cũng muốn đi, mình cũng muốn gặp soái ca! Mạc Lặc Nghị Phàm... A a a a... So với tân tân chủ tịch còn hấp dẫn người hơn, soái ca a... !"

Một bên kêu la, một bên hoang mang rối loạn vội vội vàng vàng lao ra, lúc lao tới trong phòng sớm đã không còn thân ảnh Lâm Duyệt. Tâm trạng có chút mất mát. Hừ! Đi gặp trai đẹp cũng không biết đường kêu nàng, thật là không biết suy nghĩ.

*****

Lâm Duyệt một hơi vọt tới dưới lầu, gặp chủ nhà đang đứng bên trong cửa kính ghé sát mặt vào thủy tinh nhìn ra phía ngoài tò mò quan sát xung quanh, chiếc xe xa hoa bên của đối diện còn có mấy người đàn ông mặc đồ đen cảm thấy rất tò mò.

Lâm Duyệt giơ chân lên, làm động tác đá muốn hắn một cước văng ra ngoài mới căm giận nhẹ nhàng đi ra ngoài. Nàng không thể thực sự đá hắn, ai.... . Bị người khác bắt được nhược điểm trong tay thật là khó chịu.

"Thiếu phu nhân, hảo!" hai gã đàn ông nhìn thấy Lâm Duyệt cung kính mà hô, mở ra cửa xe bên phải ý bào nàng lên.

"Các người đừng gọi tôi như vậy." Tiểu Duyệt nhỏ giọng cảnh cáo, bị người bên ngoài nghe được thực không tốt nha, còn có tên lợn giống đang ghé sát đầu vào cửa kính nhìn lén kia, khẳng định hắn sẽ nghĩ rằng nàng câu được con rùa vàng nào nhân cơ hội mà vùi dập nàng.

"Dạ vâng, Thiếu phu nhân!" Hai người trăm miệng mồi lời thanh âm vang dội mà trầm thấp.

Lâm Duyệt thiếu chút nữa mà ói máu, tức giận trừng lớn mắt, cúi lưng tiến vào ghế sau xe. Vẫn là nhanh chóng rời khỏi nơi này đi, cái tên Mạc Lặc Nghị Phàm kia có thể mang tới cái loại thủ hạ tốt đẹp gì chứ? Đều cùng một dạng cả.

Xe vững vàng chạy, Lâm Duyệt ngoái đầu nhìn ngoài cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt hồ nghi của chủ nhà nhìn chằm chằm chiếc xe, bộ dạng há miệng kinh ngạc.

Đây là lần thứ ba Lâm Duyệt đi đến Bạn Sơn biệt thự, hai lần trước trạn thái đều là mơ mơ màng màng, lúc này đây nàng cố ý quan sát hoàn cảnh xung quanh. Nghĩ nếu tên ấm đầu Mạc Lặc Nghị Phàm đem nàng nhốt trong Bạn Sơn biệt thự, nàng có cơ hội chạy trốn hay không.

Đây Nhìn nửa ngày, cuối cùng cũng ý thức được ý nghĩ của mình quá mức ngây thơ đi, nơi này không chỉ không thấy nổi một chiếc xe ngay bóng dáng một con ma đều không có. Dưới sờn núi là biểm rộng mênh mông dũ dội, trên sườn núi là núi rừng tầng tầng lớp lớp, chỉ bằng hai cái giò này căn bản chạy không thoát.

Cừ thật, chạy tới cái nơi thâm sơn cùng cốc này để ở không thấy nhàm chán sao? Lâm Duyệt đang nghĩ ngây ngốc, xe liền đã tới biệt thực, vững vàng dừng trước tòa nhà.

Một người đàn ông tiến lên thay Lâm Duyệt mở cửa, cúi đầu thấp một chút: "Thiếu phu nhân tốt chứ, thiếu phu nhân mời xuống xe."

"Tôi không cần!" Lâm Duyệt gắt gao giữ chặt tay vịn trên đỉnh đầu, đem văn kiện đá đến trong tay một người, nói: "Này nọ tôi đã đưa đến, các người có thể đưa tôi đi trở về rồi."

"Thiếu phu nhân...." Nam tử bắt được văn kiện, khó xử nhìn nàng, thiếu gia cũng không từng nói có thể thả thiếu phu nhân đi, hắn nào dám tự quết định a!"Thiếu gia muốn gặp ngài, tiểu thư nhỏ cũng ầm ĩ muốn gặp ngài nữa."

Crypto.com Exchange

Chương (1-115)