Vay nóng Tinvay

Truyện:Người Mạnh Là Thiên Hậu - Chương 04

Người Mạnh Là Thiên Hậu
Hiện có 64 chương (chưa hoàn)
Chương 04
0.00
(0 votes)


Chương (1-64 )

Siêu sale Shopee


" Buổi chiều cô nói có thể đổi phương thức diễn là chuyện gì vậy? " Trở về khách sạn, sau khi rửa mặt xong, nhân lúc Hạ Minh Y đang ở trong phòng giúp anh giặt quần áo, Tô Ly tò mò hỏi.

Hạ Minh Y nhanh chóng bỏ quần áo vào máy giặt, số còn lại thì ngâm nước. Rửa tay bước ra ngoài nói: " Sau khi anh chế ngự Lâm Diên xong cô ấy vừa xấu hổ vừa tức giận, nhưng anh lập tức buông tay ra mà còn nói cảm ơn với xin lỗi, đây chính là nhất kiến chung tình của hai người. Nữ chính nếu tính tình ngay thẳng phóng khoáng vậy lúc đó sau khi anh giải thích xong liền xấu hổ cúi đầu. Khoảnh khắc hai người yên lặng nhìn nhau cô ấy giống như ý thức được điều gì lại đỏ mặt cúi đầu, một lát sau lại ngẩng lên..."

Tô Ly mỉm cười chăm chú nhìn Hạ Minh Y, giờ phút này trên mặt cô tưởng tượng, mắt lóe sáng, khuôn mặt trắng nõn cũng rạng rỡ lên.

Chỉ cần nói đến biểu diễn liền cực kỳ vui vẻ, trong lòng tràn đầy ước mơ giống như cả ngoài đều phát sáng. Giống như chính mình năm đó vậy.

" Cô nói cũng có lý, diễn cùng tôi đi!"

" Ách?" Hạ Minh Y chợt sửng sốt. Cùng Tô Ly diễn thử?

Năm Tô Ly mười tám tuổi nhờ bộ phim điện ảnh > xuất hiện, trực tiếp giành được ba giải thưởng lớn của năm đó, thăng lên làm ảnh đế trẻ tuổi nhất của làng giải trí. Nhiều năm như vậy tuy một năm chỉ có ba bộ phim điện ảnh nhưng đều là các tác phẩm xuất sắc, là diễn viên có năng lực hiếm có trong làng giải trí.

Lòng Hạ Minh Y run run, đối với những người yêu biểu diễn mà nói, đây không phải là là lời hấp dẫn nhỏ!

Ánh mắt Tô Ly hẹp dài sâu thẳm, thoáng trêu tức cô: " Sao vậy? Cô không dám?"

" Ai nói không dám?" Hạ Minh Y quật cường ngẩng đầu lên: " Cùng diễn thì cùng diễn, đưa kịch bản cho tôi."

Tô Ly cầm lấy kịch bản đưa qua, cô nhanh chóng đọc một lần, nghiền ngẫm yên lặng đọc lần hai, âm thầm tưởng tượng ước đoán một lần.

"Được rồi!"

Tô Ly chợt cười, rất nhanh tiến vào tình huống.

" Tôi nói anh đó, không cần nhiều lời với mấy người này, đánh không lại thì bỏ chạy thôi!" Cô nương có dung mạo xinh đẹp, tính cách vô cùng thẳng thắn.

Chàng trai cười: " Cô nương sao biết tôi đánh không lại?"

" Đây.... nhìn bộ dạng yếu đuối của anh, tôi khẳng định..." Lời còn chưa nói hết, chàng trai đột nhiên đến bên cạnh, cô nương đánh trả mấy chiêu trở tay không kịp dẽ dàng vị chàng trai chế trụ.

Lần này cô không nói ra lời, gương mặt đỏ lên....

Chàng trai vội vàng buông cô ra bái một cái thật lâu: " Thứ cho tại hạ vô lễ, đa tạ cô nương vưà rồi tương trợ, cô nương quả nhiên hiệp nghĩa."

Cô nương vội vàng dìu anh đứng lên: " Thôi thôi, không cần nho nhã như vậy..."

Chưa dứt lời ánh mắt hai người nhìn nhau, không nói ra được lời nào. Một lát sau, cô gái phản ứng lại khó xử cúi đầu, sau đó lại ngẩng đầu lên, thần sắc đã mạnh mẽ thản nhiên.

Ánh mắt sâu thẳm lúc đó quả thật như biển, khiến người khác nháy mắt muốn chết đuối.

" Thật ra chi tiết này tôi cũng không để ý bởi vì quá nhỏ lại là phần diễn của đối phương. Phương thức biểu hiện của mỗi người không giống nhau vì vậy những việc nhỏ không đáng kể có lúc dễ dàng bỏ qua, nhưng thường những thứ này lại ảnh hưởng đến kết quả tổng thể. Không thể trách đạo diễn vẫn nói cảm giác không đúng." Tô Ly giải thích nói: " Chỉ là lúc cúi đầu trước và sau không giống nhau.... Hạ Minh Y, cô cũng thật khá."

Nhiều người như vậy lại thua một cô bé, Tô Ly không thể không nói, trong lòng anh quả thật bội phục cô. Đây là trực giác trời cho!

Hạ Minh Y được khen ngợi như vậy có chút gnượng ngùng: " Cũng đâu có, chỉ là đạo diễn chú ý toàn cục, anh phải chú ý phần diễn của anh, mà tôi đúng lúc chú ý nữ chính bên kia. Tôi cũng nghiền ngẫm thật lâu mới nghĩ đến, không biết hiệu quả như thế nào."

" Thật cần tôi nói sao?" Trên mặt Tô Ly hiện ý cười, gương mặt dường như dập dờn: " Tôi sẽ không nói năng lực chuyên môn của cô có bao nhiêu thành thục, biểu hiện có bao nhiêu phong phú, tôi chỉ biết nói một chút -- Trọn vẹn hoàn chỉnh!"

Có một số người diễn đến cuối cùng kỹ xảo thành thục, diễn cái gì ra cái đó, có một số người lại lăn lộn đi vào lối mòn mới tìm được cách cho mình, nhưng có một số người trời cho vốn có.

Anh không nhìn nhầm, Hạ Minh Y chính là những người như vậy. Hạ Minh Y kinh ngạc nhìn anh, vốn tưởng là anh nói giỡn nhưng đôi mắt kia lại hết sức nghiêm túc, cô nhìn vào đấy nhất thời có chút bối rối.

" Không có gì nữa thì tôi đi trước đây."

Tô Ly nhíu mày: " Quần áo không phải chưa giặt xong sao?"

Hạ Minh Y ngạc nhiên: " Đó là đồ lót! Đồ lót cũng là tôi giặt sao?"

Nhìn vẻ mặt của cô như gặp quỷ, Tô Ly nhoẻn miệng cười, tràn đầy hài hước, giọng nói vô cùng vui vẻ: " Hạ Minh Y, chúng ta xác định lại một chút. Cô là trợ lý cá nhân của tôi cũng chính là chuyện của tôi bất luận là công việc hay cuộc sống cô đều phải toàn quyền phụ trách. Về sau giặt quần áo, giặt tất, sấy tóc, những việc như thế không cần tôi nhắc nữa!"

Cái tên ấy từ miệng anh nói ra như dòng suối chảy qua cỏ xanh, rõ ràng trong đó hàm súc sự hấp dẫn.

Hạ Minh sớm đã biết giọng nói của anh rất dễ nghe nhưng lần đầu tiên nghe anh gọi tên mình cảm giác như cũ rất mới lạ. Không ai có thể kêu anh cảm giác cởi mở như vậy. Hạ Minh Y ngẩng đầu thấy sự trêu chọc trong mắt anh đột nhiên nghĩ tới điều gì, tinh ranh trả lời: " Tô Ly, vậy tôi đi giặt đồ lót cho anh đây..." Cô xoay người đi đến nhà vệ sinh.

" Hạ Minh Y, cái đó.... Cô mau trở về đi, trễ lắm rồi, cô cũng chạy tới chạy lui cả ngày cũng rất mệt rồi." Tô Ly vội vàng nắm cô lại, vẻ tiêu sái tuấn tú trên mặt có chút quẫn bách hiếm thấy.

Hạ Minh Y trong lòng được như ý muốn, cô vui vẻ rời đi. May mắn mới vừa rồi đột nhiên nhớ đến một chuyện, nếu không phải trước kia có người nói với cô những đam mê, ưa thích của anh, cô sắp quên mất chuyện đại minh tinh Tô Ly thật ra là một người cực kỳ thích sạch sẽ!

Trước kia, có người.............

Hạ Minh Y sắc mặt căng thẳng, bước nhanh về phòng.

Hôm nay lại muốn quay lại cảnh hôm qua chưa xong, có thể do Tô Ly trong lúc vô tình ám chỉ một ít cho Lâm Diên, sau khi lần một lần hai xong, đến lần thứ ba cuối cùng nghe tiếng đạo diễn Mã nổi tiếng hay bắt bẻ nói: " OK!"

Mọi người rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nhân viên đoàn phim đều nhất trí cho rằng trên thế gian này không còn lời nào bùi tay hơn nữa. Sắc mặt Lâm Diên trong nháy mắt cũng nhẹ nhõm thoải mái. Tô Ly nhân lúc đổi cảnh quay lặng lẽ nháy mắt mấy cái với Hạ Minh Y. Mặt cô nóng lên, khẽ cười. Trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu.

" Chim sẻ chính là chin sẻ, mắc gì si mê vậy! Đợi chị Diệp trở về cô liền biết cảm giác địa ngục là như thế nào!" Tiểu An bên cạnh chanh chua nói. Đều là trợ lý diễn viên chính, khi diễn viên diễn muốn bọn họ đều đứng sau hậu trường, vị trí cô và Tiểu An đứng tương đối gần nhau, có thể lúc nãy cười bị cô ấy thấy được.

Hạ Minh Y xoay người, cười hồn nhiên với Tiểu An: " Chị Tiểu An, em biết chị vì muốn tốt cho em, tuy đôi lúc chị nói chuyện có chút thẳng thắn, trực tiếp nhưng đều muốn em làm tốt hơn, trong lòng em hiểu. Em biết chị là trợ lý chuyên nghiệp, kinh nghiệm phong phú, sau này em sẽ học tập theo chị nhiều thứ, chị Tiểu An đừng cự tuyệt em nha!"

Tiểu An thấy bộ dạng hiền lành hồn nhiên của cô nhịn hồi lâu đành đem câu nói: " Cô có bệnh hả! " nuốt xuống, ném cho cô câu: " Cô biết vậy thì tốt!" liền không để ý đến cô.

Hạ Minh Y trong lòng vụng trộm vui vẻ, cô muốn làm người xấu, tôi lại không cho cô làm. Nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Tiểu An lúc này phỏng chừng nén muốn nội thương rồi.

Nhưng mà nghĩ lại lời Tiểu An nói lúc nãy quả thật không sai. Tiểu Diệp mới là trợ lý chính của Tô Ly, đợi cô ấy trở về, chính mình phải rời đi, một khi đã như vậy.... Cái vấn đề kia đợi lúc rời đi sẽ hỏi cho rõ ràng! Dù sao sau này cũng sẽ không gặp nhau nữa.

Thật sự vô cùng kỳ diệu, sau khi nghĩ thông suốt, trong lòng cô thoải mái rất nhiều. Mục tiêu bây giờ của cô không phải viết kịch bản mà là trở thành một trợ lý đủ tư cách.

Làm một trợ lý đủ tư cách không chỉ chiếu cố cẩn thận hai cuộc sống hai bên mà còn phải chú ý không làm cho boss thêm phiền toái, vì vậy cô phải qua lại tốt với nhân viên đoàn phim, mặc dù không thể trở thành bạn tốt nhưng không căng thẳng là được.

Ý thức được điều này, Hạ Minh Y liền chủ động, dù sao sinh hoạt nhiều năm đã tạo cho cô tính cách thoải mái chủ động.

Lúc Tô Ly diễn, nếu như không cần, cô liền giúp nhân viên đoàn phim một số việc, thời tiết mùa hè nóng như thế, mọi người đều rất vất vả, dù sao công việc của cô cũng thoải mái nhẹ nhàng hơn nhiều người. Mấy hôm nay chỉ cần có thời gian cô không giúp đoàn phim thu xếp dụng cụ quay, lựa chọn cảnh thì là giúp nhân viên bối cảnh làm cảnh bố trí, có lúc lấy nước lấy cơm cũng thuận tiện đem cho người khác một phần.

Ban đầu mọi người có chút không thích ứng, Hạ Minh Y tuy đổi nghề giữa chừng, không có gì kinh ngạc, nhưng cô dù sao cũng là trợ lý cá nhân của Tô Ly sao có thể làm những việc nặng.

Nhưng thái độ của Hạ Minh Y rất thành khẩn, vẻ mặt rất nghiêm túc: " Không có gì, rảnh không có việc gì làm, em muốn học hỏi nhiều thứ! Anh chị coi như là dạy em rồi!"

" Không có, không mệt chút nào, làm những việc này rất thú vị cũng rất vui."

Cứ thường xuyên qua lại như vậy, đa số mọi người trong đoàn phim đều dần dần thân thiện với cô, ngay cả đạo diễn Mã, studio lúc nghỉ ngơi thỉnh thoảng cũng nói với cô vài câu.

Hạ Minh Y đối đãi với người khác thân thiết, nói chuyện thành thật, khuôn mặt luôn mang nụ cười, làm việc cần cù thật thà, vừa nhìn thì biết tâm tư cũng thẳng giống như bản thân vậy, rất nhanh liền giành được sự yêu thích của mọi người.

Tô Ly thấy hết thảy những điều này, ban đầu vẫn nói với cô: " Nghỉ ngơi liền tốt, không cần bắt mình mệt như vậy. Cô là trợ lý của tôi, mặc dù không làm cái gì, người khác cũng sẽ không khi dễ cô!"

Nhưng về sau thấy cô lúc làm việc nụ cười trên mặt phát ra từ nội tâm và vui vẻ liền không nói gì nữa. Mọi người đều nhìn ra được cô thật sự thích làm những việc đó.

Lúc mớic bắt đầu Hạ Minh Y cố ý muốn làm tốt mối quan hệ, nhưng khi cô thật sự làm những việc đó tựa như phát hiện ra một thế giới mới vậy.

Cảnh tượng chúng ta thấy trên ti vi vô cùng giống thật thì ra là nhóm bố trí cảnh thảo luận rồi lại thảo luận, ngay cả tảng đá đặt ở đâu cũng phải nghiên cứu một lúc lâu mới có kết quả.

Những thứ này vừa đúng với vẻ mặt của diễn viên, càng được thể hiện rõ bởi ánh đèn, cũng là kết quả chăm chỉ để tâm mỗi giờ mỗi khắc của những người chuyên môn ánh sáng Những thứ này nhìn thấy bé nhỏ không đáng kể, ngay cả những người có tiền lương thấp, nhóm diễn viên đều nghĩ ngơi rồi nhưng nhóm bố trí vẫn không ngừng thay đổi cảnh, còn có những nhân viên công tác hậu cần....

Tuy không ai biết đến bọn họ nhưng thật ra họ vì đoàn phim nỗ lực rất nhiều. Những việc này trước đây Hạ Minh Y đều không biết, mặc dù ở trường cô làm trong xã đoàn nhưng chủ yếu là ba cái đạo diễn, biên kịch, diễn viên ; những thứ này trước đây chưa từng làm qua.

Phía sau một tác phẩm là tâm huyết của nhiều người, không riêng gì những gương mặt quang vinh chói lọi mà còn có bóng dáng vất vả phía sau hậu trường.

Trong lòng cô không nói nên lời, trong đầu dường như có gì mở ra. Bây giờ cô mới hiểu những thứ cô nhiệt tình yêu thích trước đây thật ra chỉ là nhìn thấy một mảng chứ không phải thấy toàn bộ sự vật. Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc sâu sắc với những thứ mình thích, không chỉ hạn chế ở biểu diễn, còn đơn giản nhất là hiểu và tôn trọng. Thừa nhận công việc của mỗi người và tôn trọng những gì bọn họ nỗ lực bỏ ra.

Khó trách Tô Ly giống như không thân với bọn họ nhưng lại cực kỳ khách khí khiêm nhường, ít nhất anh không giống như những ngôi sao nổi tiếng hay vênh mặt hất hàm sai khiến, ngạo mạn vô lễ kia.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-64 )