← Ch.07 | Ch.09 → |
Tĩnh Phi Phàm vẫn nhìn chằm chằm cô, thật đẹp mắt, thật động lòng.
Trời sinh cô đến từng cử động nhỏ nhìn cũng rất đẹp.
Cô gái lột xác thành một người phụ nữ lại càng xinh đẹp.
Ngay cả hắn đã từng lăn lộn với rất nhiều phụ nữ, nhìn thấy vô số cô gái, cảm giác của hắn đối với cô rất kỳ lạ.
Một người phụ nữ đầy mê hoặc khiến người đàn ông say mê.
Từ trong đôi mắt đến nụ cười của cô......khi cô còn nhỏ đã mê hoặc vô số con trai, làm cho họ bởi vì sự quyến rũ của cô mà không thể nào kháng cự.
Mãi đắm chìm trong tưởng tượng! Một người bạn gái, đều không thể có được tình cảm của hắn, cũng vì vậy, đối với họ đi hay ở, hắn không quan tâm, coi như là một nam một nữ ở chung với nhau một lúc, hắn sẽ không muốn cứ giữ lấy dục vọng.
Tất cả họ đều không ảnh hưởng tới phán đoán hay lý trí của hắn.
Nhưng Thương Ly yên không giống.
Hắn không cách nào để cô đi, hắn cũng không cách nào chấp nhận để cho cô yêu người đàn ông khác.
Hắn tình nguyện để cô bên mình, tình nguyện để cô hận hắn, cũng sẽ không bao giờ để cho cô rời đi, làm cho mình tiếc nuối cả đời.
Suy nghĩ thật ích kỷ, hắn chính là nghĩ như vậy, hắn chính là phải làm như vậy.
Bàn tay Tĩnh Phi Phàm bao tại hai nhũ hoa, cách lớp áo chậm rãi xoa bóp, lớp vải êm ái căn bản không cách nào ngăn cản được lực ma sát của hắn, làm cho cô cảm giác thật thoải mái.
Thương Ly Yên thở gấp một hơi, nhũ hoa bị ham muốn dục vọng như lửa đốt nóng, bàn tay của hắn giống như có dòng điện truyền qua cơ thể cô.
Hắn dùng tay mở ra mấy cái nút áo trước ngực cô, chiếc áo ngực bên trong chiếc cổ áo tròn lập tức biến thành chiếc cổ chữ V hấp dẫn, làm cho nhũ hoa đầy đặn của cô hiện ra không sót cái gì.
Hắn duỗi tay luồn vào trong áo cô, thuần thục cởi áo ngực ra, ngay sau đó bàn tay màu đồng liền tùy ý trêu đùa trên nhũ hoa trắng như tuyết của cô.
Hắn ma sát hai nhũ hoa đầy đặn của cô, dùng bàn tay vân vê hai đỉnh đầu màu hồng đào của nhũ hoa, khi hắn vuốt ve, hai bên nhũ hoa tạo thành sắc màu vô cùng mê người.
Cơ thể của cô rơi vào trạng thái vui sướng dưới kỹ xảo vỗ về chơi đùa của hắn, cô hoàn toàn không có sức phản ứng, hơn nữa, đầu óc của cô trở nên rất mê loạn, cơ thể trở nên kích thích, thậm chí lo lắng, ngộ nhỡ hắn dừng lại, cô có thể tiếp nhận hay không?
Tĩnh Phi Phàm che lại cái miệng nhỏ nhắn của cô, cuồng dã hôn cô, nhiệt tình hòa tan trái tim cô.
Có một dòng nước nóng khác thường chạy thẳng xuống đùi cô.
Cô thử vặn vẹo cơ thể mềm mại, nhưng bị hắn khống chế, cô căn bản không thể động đậy.
Hắn dây dưa cùng cô, nếm hương vị ngọt ngào trong miệng cô.
Cô cảm thấy choáng váng đầu, đầu óc không cách nào kiểm soát, vang lên ầm ầm.......
Linh hồn của cô giống như muốn đi theo hắn.......
Thương Ly Yên cuối cùng khuất phục ham muốn dục vọng của chính mình bị hắn khơi dậy, cô nâng cổ hắn lên, hôn trả lại hắn.
Rất tốt! Trong lòng hắn tán thưởng, đây chính là cổ vũ hắn.
Tĩnh Phi Phàm nhìn lỹ người đẹp trong ngực, hai gò má cô xinh đẹp, mắt sáng mê say, chiếc cổ kiều diễm, làm cho hắn nhìn không chớp mắt.
Tim của hắn, hồn của hắn cứ như vậy bất tri bất giác bị cô đem đi.
Theo đường cong mỹ lệ của cô đi xuống tay của hắn trêu chọc gấu váy cô, chui vào trong quần lót, lớp vải mỏng kia không thể nào ngăn cản quyết tâm của hắn.
"Không......." Hắn càn rỡ hành động làm cho thân thể cô cứng đờ, không khỏi nhỏ giọng cầu xin.
Tĩnh Phi Phàm công chiếm hạ thân của cô cũng không vì lời nói của cô mà dừng lại, bàn tay của hắn đâm vào hoa tâm của cô, nam căn nóng rực như muốn đốt cháy hoa tâm của cô, toàn bộ cơ thể của cô không tự chủ được khẽ run lên.
"Em mặc như thế, chính là cố ý hấp dẫn đàn ông."
Một chiếc áo hoa màu tím như ẩn như hiện làm cho cô so với ban đầu càng hấp dẫn hơn, mà hiện tại hắn làm cho quần áo của cô xốc xếch lại càng quyến rũ vô hạn.
Cô lại biết mặc váy ngắn, làm cho người đàn ông dễ dàng hành động.......
Đột nhiên, một sự ghen tức cháy lên trong lòng hắn, hắn dùng lực xoa hoa tâm của cô.
"Uhm......A......a" Cô run sợ, hai tay cầm lấy tay hắn muốn đẩy ra, nhưng không còn chút sức lực nào.
Cô muốn cự tuyệt nhưng lại càng làm ra vẻ như mời chào hắn đùa bỡn nhiều hơn.
"Không!Không nên như vậy......A......."
Ngón tay dài của hắn xen vào trong quần lót, vuốt hai cánh hoa, ma sát bên ngoài hoa tâm của cô.
Thương Ly Yên thở dốc vì kinh ngạc, tay của hắn không thể lại xâm nhập vào.......
Cô không dám cử động bừa bãi, chỉ sợ sơ ý một chút, làm cho mình càng thêm rung động.
"Nơi này của em ngập nước rồi......." Hắn tà tứ cưởi khẽ, nâng lên đôi môi đầy sức quyến rũ.
"Uhm......A......" Hoa tâm của Thương Ly Yên bị hắn đè xuống, không nhịn được rên thành tiếng.
Âm thanh mê người....... rất tự nhiên, lại là chất xúc tác tuyệt vời nhất mà người đàn ông mong muốn.
Tĩnh Phi Phàm khẽ vuốt hai cánh của hoa tâm, trọng lực đè lên hoa hạch của cô, yêu thích không buông tay nhìn lên khuôn mặt đầy hấp dẫn của cô.
Cơ thể của cô không thể nào chịu sự khống chế của đầu óc, không ngừng cong người lên hướng tới hắn, muốn dính sát vào tay hắn, làm cho hắn tiếp tục động tác.
Hai chân của cô bị hắn dựng cong lên, hắn nhìn dấu vất thấm ướt trên quấn lót của cô, ngoắc ngoắc khóe môi "Ướt như vậy, em xác định còn muốn mặc sao?"
Hắn nhìn những đám lông mọc trên thân thể cô bám trên quần lót nhô đầu ra, không khỏi hô hấp tăng nhanh.
Trời! Cô ướt đẫm!
Trời! Của hắn cũng cứng rắn cực kỳ!
Tĩnh Phi Phàm khẽ kéo nhẹ bộ lông của cô, cô khẽ run lên.
"Không cần chơi như vậy........"
Thế nhưng hắn lại cố ý làm lần nữa, nhẹ nhàng ma sát, sức lực vừa phải, làm cho cô tê dại hơn, nhưng hoàn toàn thỏa mái.
"Có muốn cởi xuống hay không?" Hắn nhẹ nhàng lôi kéo chiếc quần lót màu hồng của cô.
Thương Ly Yên khẽ run người, đôi mắt đầy sức quyến rũ dời đi không nói gì.
"Anh muốn em nói!" Tĩnh Phi Phàm có vẻ chơi rất thích thú, lập tức lôi kéo quần lót cô, kéo lông mọc trên cơ thể cô.
Cô lắc lắc mông "Anh......."
"Nói hay không?" Hắn kéo lần thứ nhất hai đám lông mọc trên cơ thể cô.
"Anh khỏe....... Thật tà ác!" Nào có ai giống như hắn đối với cô vậy.
"Anh chưa từng phủ nhận." Hắn gọn gàng dứt khoát thừa nhận.
Thương Ly Yên một tay vỗ nhẹ mu bàn tay của hắn, một tay che chở hoa tâm của mình, bộ dáng vừa xấu hổ vừa thẹn thùng.
Mùi hương ẩm thấp giữa đùi của cô không cách nào coi thường, cô chạm vào quần lót cũng cảm thấy có chút ẩm ướt.
Tiếng cười to lớn của Tĩnh Phi Phàm truyền ra, ngay cả lồng ngực cũng rung lên "Có muốn anh giúp em cởi hay không?"
"Em không biết." Cô mắc cỡ không dám nhìn hắn.
Hắn gạt tay cô ra, xé quần lót của cô vứt đi.
Thương Ly Yên cảm thấy thật không quen.
Cô không mặc quần lót....... Hạ thân mát mẻ....... Thật là không có cảm giác an toản.
Tĩnh Phi Phàm đem hai chân chân của cô mở lớn hết sức, hơn nữa kèm chặt chân cô, làm cho cô không cách nào khép lại.
"Không nên nhìn nơi đó....... mắt của anh không nên nhìn nơi đó....... Không muốn....... Không có gì đẹp......." Thương Ly Yên đỏ mặt xấu hổ kêu lên.
Tĩnh Phi Phàm nâng mắt nhìn cô, mặt hứng thú "Em làm sao biết không đẹp? Chẳng lẽ em đã xem qua nhiều lần, nên không muốn nhìn lại?"
"Em....... Em cho tới bây giờ cũng chưa nhìn qua chỗ đó......." Thương Ly Yên đơn thuần trả lời, lời nói thật làm động lòng.
"Em chưa có nhìn qua, làm sao em biết chỗ này khó coi?"
"Em....... Em......." Cô bị lời hắn nói ngăn lại, không biết nên nói gì tiếp theo.
"Anh cảm thấy rất đẹp!" Tĩnh Phi Phàm mê muội trong cấu tạo tinh xảo này "Hoa tâm của em là đẹp nhất......." Tĩnh Phi Phàm nhẹ nhàng xoa.
Thuong Ly Yên toàn thân sợ hãi, cô muốn khép chân lại, hắn lại cứng rắn mở chân của cô ra.
"Không nên lộn xộn, nếu không, anh vẫn sẽ nhìn chỗ này của em, còn có......Em sẽ không ngủ được."
Thương Ly Yên bị lời nói mập mờ của hắn làm cho sợ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tĩnh Phi Phàm nhìn hoa tâm lộ ra, gần ngay trước mắt, hắn xem xét hoa huy*t mềm mại một cách kỹ lưỡng, nhẹ nhàng ma sát hoa hạch của cô.
"A......."Thân thể của cô vô cùng nhạy cảm, phản ứng cực nhanh.
Rất tốt! Đây là kết quả mà hắn muốn.
Ngón tay dài của Tĩnh Phi Phàm đột nhiên phủ xuống từng nếp gấp dưới hoa tâm màu hồng, làm cho thân thể mềm mại của cô khẽ run.
Thật là mắc cỡ, thật đáng xấu hổ....... Nhưng mà, cô lại không có cách nào khống chế phản ứng của mình, mỗi lần hắn hạ xuống, cô lại liền sợ hãi run lên, cô không muốn....... Nhưng mà, chính cô khó lòng kiềm nỗi.......
"Không cần chơi đùa em nữa......."
Cơ thể của cô khó chịu, "dịch yêu" thấm ướt cả hoa tâm cùng ngón tay hắn, ghế sô pha cũng không thoát khỏi.
"Em chưa nhìn qua, anh giúp em nhìn qua, nơi này của em thật là đẹp, anh rất thích." Hắn lần nữa nhìn qua bên ngoài hoa tâm, sau đó lại đè lên trên hoa hạch của cô.
Thương Ly Yên khẽ rên lên, cơ thể điên cuồng rung động.
"Không muốn....... Tay của anh......." Sự kích thích cực độ đè lên hoa tâm của cô, làm cho cơ thể cô trở nên trống rỗng, giống như muốn được lấp đầy.
"Tay của anh thế nào?"
"Không cần để ở đâu?"
"Vậy muốn để chỗ nào? Nơi này sao?"
Ngón tay dài của hắn đâm vào hoa tâm của cô, cô lập tức mãnh liệt co rút, đem ngón tay của hắn hấp thụ càng chặt hơn.
Thương Ly Yên rung động kêu lên "A......." Cô cuồng dã giãy dụa, nước mắt tràn đầy quanh đôi mắt mù sương, nhìn rất điềm đạm đáng yêu.
"Thì ra em thích như vậy."
"Em......Không có......."
Hắn nghe vậy đem ngón tay dài rút ra, một cỗ khó chịu nhanh chóng lan tới cơ thể cô.
Hai tay cô vây quanh hai nhũ hoa đầy đặn, cả cơ thể rung động không ngừng cùng với trống không khó chịu.
Nhưng, cô không muốn khuất phục dưới hắn.
Kỹ xảo vuốt ve của hắn cao siêu như vậy, lợi hại như vậy, nghĩ cũng biết là luyện tập với bao nhiêu phụ nữ, cô tuyệt đối không thích.
"Buông ra......Em......Không cần dùng hai tay bẩn kia áp lên mặt em......."
"Chê tay anh bẩn?" Hắn cau mày "Tay của anh đã rửa sạch sẽ! Là bởi vì cái này sao?" Hắn đem ngón tay dài dính đầy "dịch yêu" để trước mặt cô cho cô nhìn "Đây là chứng cứ ham muốn dục vọng của em."
Thương Ly Yên xấu hổ nhìn chằm chằm hắn "Lấy ra, đi rửa tay."
"Rửa đi rất đáng tiếc." Tĩnh Phi Phàm đem "dịch yêu" xoa lên môi của cô, sau đó cười tà, hôn môi cô, cạy hàm răng cô ra, liếm khoang miệng của cô.
Hơi thở ngọt ngào của cô......Hắn có nếm qua rồi.
Thương Ly Yên không cách nào cự tuyệt, bởi vì hắn quá mức tà tứ, cũng quá mức cường thế.
Cô thật không còn sức lực nữa rồi, chỉ có thể để mặc cho hắn hôn, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Tĩnh Phi Phàm hướng xuống mông của cô.
"Uhm..... A..... a..... a....."
Thương Ly Yên làm cho hắn rất kích tình.
Cô sắp bất tỉnh.
Môi của hắn mút chặt hoa tâm của cô, đầu lưỡi không ngừng đảo vào bên trong.
Khoái cảm mãnh liệt gia tăng trong cơ thể cô, cả cơ thể cô bị cảm xúc nặng nề che mất, hạn thân bởi vì sự trêu đùa của hắn mà muốn nổ tung ra.......
"A....... a......." Đầu cô chợt lóe lên, hạ thân ửng hồng, toàn thân co rút khó chịu.
Cô thật sự bất tỉnh.......
Mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cô không biết mình ở chỗ nào.
Hạ thân ngứa ngáy khó chịu, cô cúi đầu nhìn, một cái đầu đen vẫn còn duy trì vùi trong hoa tâm cô.
Thương Ly Yên mặt đỏ rực.
"Anh......."
Còn chưa kết thúc sao?
Hắn tận tình thưởng thức hương vị trong miệng, từ từ ngẩng đầu, khẽ nhếch đôi môi khêu gợi, cằm còn dính một ít dịch trong suốt.
Thương Ly Yên theo bản năng hai tay che lại khuôn mặt đỏ bừng.
Cô không nên nhìn....... Quá mức xấu hổ rồi, hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của cô....... Căn bản là cô không tưởng tưởng nổi những hình ảnh này.......
Tĩnh Phi Phàm lại cúi đầu chuân bị mút hoa tâm của cô, "dịch yêu" rò rỉ tiết ra, âm thanh hắn uống cũng truyền ra dưới hạ thân của cô.
Hai tay cô nhanh chóng che lại lỗ tai, nhưng không cách nào ngăn được khoái cảm mãnh liệt.
Trời ạ! Cảm giác như vậy thật là muốn lấy mạng người a!
Cô khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, muốn hắn dừng lại, nhưng......Không! Cô không thể lừa dối bản thân, cô rất thích.......
Thương Ly Yên tự trấn an ngượng ngùng trong lòng, tận hưởng khoái cảm do hắn tạo ra, lúc nhanh, lúc chậm, âm thanh nức nở không ngừng phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Cảm giác này quá tuyệt, tuyệt đến nỗi cô không muốn kết thúc.
Trên mặt Tĩnh Phi Phàm tất cả đều là "dịch yêu" của cô vì kích tình tiết ra.
"Đừng có ngừng....... Em thích....... Em muốn....... Muốn....... Anh tiếp tục......."
Cái eo nhỏ nhắn của cô giống như một con rắn nước lắc qua hai bên, khoái cảm truyền tới làm cho cô không muốn hắn dừng lại.
Môi của hắn đang mút hút cô, lưỡi của hắn cũng đang quấy lên cơ thể cô.......
Tình dục giống như núi lửa đã bộc phát không thể thu lại, kỹ xảo cao siêu của Tĩnh Phi Phàm làm cho cô rơi vào trong yêu thương, kích thích ham muốn được cất giấu kỹ lưỡng phát tán ra ngoài.
"Em thật phóng đãng......."
"Uhm......." Cô không chỉ vặn eo lắc mông, đôi tay cũng cắm vào trong tóc hắn, ngăn chặn hắn, không để cho hắn rời đi hạ thân của cô.
Cô không quan tâm hắn không yêu cô.......
Cô không quan tâm hắn coi cô là thế thân của mẹ.......
Cô cần hắn! Cô rất muốn hắn!
Tế bào trên toàn cơ thể cô đều nóng lên, như muốn phát điên, reo hò muốn hắn, muốn hắn.......
Lúc này Thương Ly Yên cảm thấy có hắn thật tốt.
Cô gặp hắn, ở một chỗ cùng hắn, thậm chí cô còn sống, hiện tại đang ở đây, muốn cùng hắn kết hợp làm một.......
Trong lòng cô rất mênh mông, cơ thể càng nóng, linh hồn cô điên cuồng.
"Phi Phàm....... Em muốn....... Em muốn anh!"
Đầu lưỡi của Tĩnh Phi Phàm linh hoạt liên tiếp đâm vào liếm láp trong hoa tâm cô, trêu chọc làn da trơn mềm của hoa tâm.
Cô khẽ rên lên, tiết ra lượng lớn "dịch yêu".
Cô tiết ra rồi, hắn đã lấy được cái hắn nuốn.
Tĩnh Phi Phàm biết cô đã rất ướt, kế tiếp, nam căn của hắn cũng nên được thỏa mãn rồi.
Thật ra thì, lúc cô ngất đi thì hắn đã rất kích động rồi, nhưng hắn vẫn cố nén đến bây giờ, đây cũng đã là cực hạn của hắn, hắn đã lên đỉnh mấy lần.
Tĩnh Phi Phàm nhìn cô không còn sức nằm co quắp trên sô pha, hoa tâm kịch liệt khép khép mở mở, rất muốn hắn.
Hắn thật muốn bất chấp tất cả đâm vào sung sướng một phen.
Nhưng cuối cùng hắn thu lại.
Hắn không muốn ở chỗ này muốn cô. Hắn không thể để cho lần đầu tiên của cô đau đến không chịu nổi, về sau nhìn thấy hắn sẽ sợ.
Tĩnh Phi Phàm bế ngang Thương Ly Yên đi lên lầu.
"Đi đâu......." Cô khẽ thở, ánh mắt đầy mê hoặc.
"Đây là lần đầu tiên của em, anh sẽ đem đau đớn giảm nhẹ nhất." Trên khuôn mặt cương nghị của hắn hiện đầy thương tiếc.
"Em tin tưởng anh." Cô quyến luyến nhẹ nhàng xoa xoa lông mày hắn, mũi hắn, cuối cùng đặt trên môi hắn lưu luyến không rời đi.
Hắn há miệng, giả bộ như muốn cắn.
Tay cô cũng không rời đi, giống như đoán được hắn sẽ không cắn cô thật.
Tĩnh Phi Phàm đem đầu ngón tay cô ngậm vào trong miệng, dùng đầu lưỡi khẽ liếm lấy, mút ngón tay út của cô.
Cô phát hiện ra âm thanh chân thật nhất phát ra từ đáy lòng.
Cô thật yêu hắn! Cô khát vọng có thể cùng hắn ở chung một chỗ.
Cô muốn vĩnh viễn có thể cùng hắn ở chung một chỗ.
Khi cô bị hắn đặt nằm trên giường thì vẻ mặt của cô không có sợ hãi một chút nào, càng không cảm thấy hối hận.
Cô muốn đem mình hoàn toàn dâng cho hắn.......
Cô với hắn bốn mắt nhìn nhau, cô rõ ràng có thể nhìn thấy trong mắt hắn hiện ra sự dịu dàng, cưng chiều mà bình thường hắn cất giấu, lúc này lại biểu hiện rõ ra.
Cô bừng tỉnh hiểu ra.......
Cả đời này, cô sẽ không quên được đôi mắt này, bởi vì, cô muốn quên, cũng không thể quên được.
Nhìn chằm chằm vào vẻ mặt tà khí đầy hấp dẫn của hắn, khí thế tự tin mà kiêu ngạo của hắn, cô muốn khắc sâu tất cả vào trong lòng, hiện tại đem sự dịu dàng cùng sự kết hợp ngọt ngào khắc sâu vào trong xương máu của chính mình.
Trước kia tại sao cô lại có thể ghét hắn?
Có lẽ, cũng không phải là cô ghét hắn, mà là ghét ánh mắt hắn vẫn còn hình bóng của mẹ cô, mà cô lại không có cách nào kiềm chế ánh mắt của mình dõi theo hắn.
Trước khi biết hắn, thế giới của cô đơn giản mà thanh bình.
Sau khi biết hắn, tâm tình của cô trở nên phức tạp, mà lúc nhỏ cô không hiểu, chỉ ccho rằng không thích hắn nhìn chằn chằm mẹ của mình.
Thì ra là, không phải cô sợ bị hắn cướp đi mẹ, bởi vì cô biết, mẹ yêu ba, Tĩnh Phi Phàm vĩnh viễn cũng không giành được.
Cô cảm thấy sợ trong lòng, mẹ cô sẽ giành mất Tĩnh Phi Phàm....... Không, mẹ cô cũng sẽ không giành Tĩnh Phi Phàm, là Tĩnh Phi Phàm cam tâm tình nguyện theo đuổi mẹ cô.......
Có lẽ bởi vì hắn quá yêu thích mẹ cô, mới chịu đáp ứng nguyện vọng của mẹ cô, nguyện ý trở thành người giám hộ của cô.
Tình cảm cô dành cho hắn......Lặng lẽ sinh ra từ lúc nào rồi.......
Hắn làm cô động lòng, chạm tới cảm xúc của cô, làm cho cô vì những hành vi của hắn mà trở nên phập phồng lo sợ, không có cách nào tự chủ được.
Ngực của hắn thật ấm áp, an toàn.......
Cô rất thích ngực của hắn, thích ánh mắt thương tiếc cùng hành động chăm sóc của hắn.......
Cô hưởng thụ cảm giác được hắn yêu thương, khát vọng nhiệt độ trên người hắn.
Cô sẽ không lừa gạt cảm giác của chính mình.
Hắn đối với cô vô cùng quan trọng.
Cô coi trọng hắn, lòng của cô thường không tự chủ được mà để ý hắn
Tất cả những gì thuộc về hắn đều ảnh hưởng đến phán đoán của cô.
Thì ra là như vậy.......
Cô yêu hắn....... Cô thật sự rất thích hắn.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |