← Ch.2023 | Ch.2025 → |
CHƯƠNG 2024: NGƯỜI ĐẠI DIỆN CỦA BẾN PHÀ NGỘ THẤT CHỈ CÓ THỂ LÀ TIỂU THẤT CỦA ANH!
Lãnh Thư Đồng nghi ngờ suy nghĩ một lát, sau đó gửi toàn bộ số ảnh chụp buổi chiều hôm nay cho Nghiên Thời Thất.
[Stone]: Bến phà Ngộ Thất không phải của nhà cô sao?
[Stone]: Tôi xin quẻ ở đền tình nhân của bến phà Ngộ Thất, mọi người đều nói nơi này rất linh.
Tin được gửi đi, nhưng mãi không thấy Nghiên Thời Thất trả lời.
Lúc này, ở Đế Kinh, Nghiên Thời Thất nhìn rất kỹ những bức ảnh mà Lãnh Thư Đồng gửi tới, vẻ mặt chuyển từ ngờ vực đến khó tin, cảm xúc phức tạp bủa vây tâm trí cô.
Bến phà Ngộ Thất...
Cô chưa từng nghe đến cái tên này, nhưng nhìn từ các bức ảnh, cô biết nơi này, đó là thôn Bình Túc.
Nghiên Thời Thất ngồi trước vườn hoa anh đào trong khu gia đình quân nhân ở Tây Sơn Đế Kinh, cầm điện thoại di động nhìn đi nhìn lại.
Không lâu sau, cô lại vội vàng mở công cụ tìm kiếm những thông tin liên quan tới bến phà Ngộ Thất.
Dưới gốc hoa anh đào ở phía trước, có hai tiếng bước chân từ xa đến gần.
Tần Bách Duật và Lôi Duệ Tu đang sánh vai nhau bước tới.
Lôi Duệ Tu nhìn quanh, thấy bóng Ôn Tranh qua khung cửa sổ sát sàn của biệt thự.
Anh mỉm cười đi thẳng vào biệt thự.
Còn Tần Bách Duật thì thả chậm bước chân vòng ra phía sau chiếc ghế treo Nghiên Thời Thất đang ngồi, hai tay giữ lấy sợi dây, lắc lắc: "Đang ngắm bến phà Ngộ Thất sao?"
Ánh mắt anh lướt qua vai Nghiên Thời Thất, nhìn thẳng vào màn hình điện thoại di động của cô.
Nghiên Thời Thất chậm rãi ngẩng đầu lên, quay người nhìn Tần Bách Duật phía sau, giơ màn hình điện thoại ra trước mặt anh: "Là tên do anh đặt sao?"
"Ừa, thích không?"
Tần Bách Duật cúi người lắc dây treo, ánh mắt sâu thẳm tràn đầy vẻ dịu dàng.
Nghiên Thời Thất chun mũi, giận dỗi nói: "Đương nhiên là thích rồi, nơi này đã hoạt động được ba tháng, sao anh không nói cho em biết?"
Tần Bách Duật vuốt v e mái tóc dài phía sau lưng cô, cười hỏi: "Muốn đi à?"
"Ừm, muốn! Thư Đồng đang ở bến phà Ngộ Thất, nhờ cô ấy gửi ảnh đến em mới biết nơi này đã được đầu tư đấy!"
Trước đây anh Tư từng nói Tần thị đã giành được quyền phát triển khu vực vùng núi Bình Túc, chỉ là không ngờ bến phà Ngộ Thất lại được xây dựng nhanh như vậy.
Nghe vậy, Tần Bách Duật vòng qua chiếc ghế treo, ngồi xuống bên cạnh Nghiên Thời Thất, choàng một tay quanh vai cô: "Cô ấy có đi xin quẻ không?"
Nghiên Thời Thất nhanh chóng đưa cho anh xem bức ảnh giải nghĩa quẻ trong WeChat: "Đúng là đã đi xin quẻ rồi, anh biết chuyện cô ấy đến bến phà Ngộ Thất sao?"
Tần Bách Duật lướt qua màn hình, gật đầu đáp lại: "Tối hôm qua cô ấy có gọi cho anh."
Nếu không, Lãnh Thư Đồng nào đã đặt được phòng ở nhà nghỉ Ngộ Thất dễ dàng như vậy.
Lúc này, Nghiên Thời Thất càng ngờ vực hơn. Cô nhéo tai anh, xẵng giọng: "Ngay cả Thư Đồng cũng biết bến phà Ngộ Thất, nhưng chính chủ là em đây thì lại không biết gì, nghe có vô lí không?"
Tần Bách Duật nghiêm túc nhìn vẻ mặt ai oán của cô, không nhịn được cong môi kéo cô vào lòng, ngoan ngoãn đáp: "Đúng là vô lí, hay là sau khi sinh Mộ Thất, chúng ta đến đó chơi nhé!"
Nghiên Thời Thất hừ khẽ một tiếng: "Vậy cũng được! Có phim quảng cáo gì không? Em muốn xem!"
"Có, lát nữa anh bảo Trác Hàn gửi cho em! Bến phà Ngộ Thất vẫn đang đợi em làm người đại diện đấy."
Tần Bách Duật vừa nói vừa vuốt sống mũi của Nghiên Thời Thất.
Không phải anh cố tình giấu giếm, mà anh vốn coi đó như một món quà đặc biệt, đến đúng thời điểm sẽ tặng cho cô.
Nhưng nếu Lãnh Thư Đồng đã làm lộ ra rồi thì cũng không cần phải giấu giếm nữa.
Người đại diện của bến phà Ngộ Thất chỉ có thể là Tiểu Thất của anh!
***
Thôn Bình Túc về đêm không có sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố, yên bình và tĩnh lặng với những vì sao sáng.
Sau bữa tối, Lãnh Thư Đồng và Tịch Trạch ngồi ngoài ban công, cô ngửa đầu nhìn bầu trời, khẽ thở dài: "Anh, sau khi trở về Anh, hay là em cứ nghe theo sự sắp đặt của gia đình, thay Lãnh Nguyệt Đông kết hôn, anh thấy thế nào?"
← Ch. 2023 | Ch. 2025 → |