← Ch.1905 | Ch.1907 → |
CHƯƠNG 1906: ƯNG PHI PHI LÀ BẠN GÁI EM!
Không đợi người khác nói, Lăng Tử Hoan đã chỉ vào mũi mình, ưỡn thẳng lưng đặt câu hỏi đầy thách thức, "Em thì sao?"
Bây giờ cô là vợ của chú Hai, có phải chú Năm cũng nên gọi cô một tiếng chị Hai rồi không!
Mặc Lương Vũ liếc Lăng Tử Hoan một cái rồi lờ tịt cô luôn.
Chấp nhận cho cô gọi mình là anh Năm đã châm chước lắm rồi, lại còn muốn mình gọi cô là chị Hai cơ, mơ đi!
Mặc Lương Vũ bước về phía trước hai bước, Kiều Mục kẹp điếu thuốc nhả ra một làn khói trắng, "Tiểu Vũ, gọi chị Hai đi!"
Khóe miệng Mặc Lương Vũ co giật, ngang bướng cãi lại, "Anh Hai, nếu xét theo vai vế của Tử Hoan thì anh phải gọi em là chú Năm đấy!"
Kiều Mục lặng lẽ cầm một chai bia lên, Mặc Lương Vũ thấy vậy liền rùng mình, chỉ sợ bị đập, tức khắc vui vẻ gọi Lăng Tử Hoan, "Chị Hai!"
Kiều Mục hài lòng gật đầu, tiện tay cầm chai bia rót đầy vào cốc của Hàn Vân Đình.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người phải bật cười.
Tuy đã bị hiện thực cuộc sống bào mòn đi sự ngạo mạn vốn có khi vẫn là cậu ấm nhà giàu, nhưng Mặc Lương Vũ vẫn là người luôn mang đến niềm vui cho mọi người.
Thật ra không ai bỏ rơi cậu ta, mà chỉ muốn dùng cách này để cậu ta nhanh chóng trưởng thành hơn.
Mặc Lương Vũ rầu rĩ đi đến gần Ưng Phi Phi, tiện tay kéo một chiếc ghế ngồi xuống bên cạnh cô.
Ưng Phi Phi lập tức nhích sang bên cạnh, sợ bị người khác phát hiện ra.
Ấy thế mà Mặc Lương Vũ không hề chú ý đến động tác nho nhỏ này của cô, vừa ngồi xuống, bàn tay luôn giấu sau lưng liền chìa ra một bó hoa, suýt thì chọc vào mặt Ưng Phi Phi, "Tặng em này!"
Mọi người nghe thấy đều nín thở nhìn họ chằm chằm.
Kiều Mục nheo mắt nhìn bó hoa kia, nếu anh không nhìn nhầm thì đó là bó hoa cưới của vợ anh trong hôn lễ.
Do màn ném hoa không phù hợp với lễ cưới theo phong cách truyền thống nên ngày hôm nay phải bỏ tiết mục này đi.
Không ngờ tên nhãi Mặc Lương Vũ này lại đem bó hoa về!
Ưng Phi Phi nhìn bó hoa Mặc Lương Vũ đưa qua, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng thoắt cái đỏ bừng.
Cô từ chối, ấp úng nói: "Làm, làm gì vậy, tôi không cần!"
"Sao lại không cần!" Mặc Lương Vũ cậy có các anh em mình đều ở đây, bất chấp tất cả nhét bó hoa vào tay Ưng Phi Phi.
Thế là, bầu không khí trên bàn bỗng chốc trở nên lúng túng khó tả.
Hàn Vân Đình là người tỏ ra bình tĩnh nhất.
Anh nhấp một ngụm rượu, nhướng mày phá vỡ sự im lặng, "Tiểu Vũ, không định giới thiệu sao?"
Mặc Lương Vũ ngước mắt, tỉnh bơ nói như thật: "Cô ấy là bạn gái em, Ưng Phi Phi!"
"Ai là bạn gái của anh hả!" Ưng Phi Phi đanh mặt phản bác.
Mặc Lương Vũ nhếch môi với vẻ bất lực, bổ sung thêm vài chữ, "Bạn gái tương lai!"
"Nói vậy là vẫn chưa theo đuổi được à?"
Mặc Lương Vũ nhìn Hàn Vân Đình, rầu rĩ gật đầu, "Sắp rồi!"
Bạn gái tương lai Ưng Phi Phi: "..."
Tuy hơi xấu hổ, nhưng Mặc Lương Vũ nói như vậy cũng làm cho trái tim cô ấm áp hẳn lên.
Cô chưa bao giờ nghĩ, anh sẽ thừa nhận thân phận của mình trước mặt các anh em của mình.
Từ trước đến giờ, cô chưa bao giờ có được cảm giác được trân trọng và thừa nhận như thế này!
Lát sau, Tần Bách Duật này giờ vẫn im lặng chợt nhìn Mặc Lương Vũ, ân cần hỏi: "Nói chuyện với chú Mặc thế nào rồi?"
Mặc Lương Vũ thẳng lưng, thành thật trả lời, "Cũng chẳng nói gì, chỉ hỏi có phải cuộc sống gần đây của em không được suôn sẻ hay không!"
Kiều Mục tiếp lời, "Vậy cậu trả lời thế nào?"
← Ch. 1905 | Ch. 1907 → |