← Ch.1667 | Ch.1669 → |
CHƯƠNG 1668: CHÚ HAI TẮT MÁY!
"Tôi biết." Kiều Mục rầu rĩ đáp, trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ về sự khác thường của Lăng Tử Hoan.
Chắc do rượu vào người cũng bạo, anh nảy ra ý nghĩ, hay là hôm nào đến nhà thú thật với anh Cả?
Nhưng vừa nghĩ xong, Kiều Mục liền gạt bỏ ý định này.
Anh sợ gãy chân!
***
Hôm sau, tám giờ sáng, Lăng Tử Hoan đến Kiều thị làm việc đúng giờ.
Không còn trăn trở như hôm qua, cô nàng đeo ba lô đi vào phòng làm việc, bước chân nhẹ nhõm hơn nhiều.
Tuy cô không dám để lộ chuyện mình đem lòng thích chú Hai, nhưng... chỉ cần chú Hai có thể xuất hiện trong tầm mắt cô là đã rất vui rồi.
Mang theo tâm trạng như đang yêu thầm này, càng đến gần phòng làm việc của CEO, nhịp tim của cô cũng bắt đầu tăng tốc.
Tối qua cô ngủ chập chờn, song cũng không ảnh hưởng gì đến niềm vui của cô khi sắp được gặp chú Hai.
Thích một người là muốn gặp người ấy mọi lúc mọi nơi, tuy nhẫn nhịn kìm nén, nhưng vẫn thấy vui vì người ấy.
Lăng Tử Hoan đến chỗ ngồi của mình, nhân lúc còn sớm, cô quan sát một lượt khu vực làm việc, cuối cùng nhìn về phía vách tường bằng kính bên tay phải.
Cô chỉ cách phòng làm việc của chú Hai một tấm kính, nhưng kính mờ có chất lượng quá tốt, cô không thể nhìn được vào phòng làm việc bên cạnh.
Cô nàng ngồi trên ghế, nhón chân xoay một vòng, mắt chợt lóe lên rồi bắt đầu lục lọi hộc tủ.
Vài phút sau, Lăng Tử Hoan tìm được băng dính trong suốt đúng như ý muốn của mình.
Cô nhớ lúc trước từng xem đoạn clip nói về các mẹo vặt trong cuộc sống, loại kính mờ này chỉ cần dán băng dính trong lên sẽ trở nên trong suốt.
Thế là, Lăng Từ Hoan thoăn thoắt cắt băng dính thành mười mấy sợi, mỗi sợi dài khoảng mười centimet, sau đó bắt đầu bận rộn trước tấm vách ngăn.
Mười phút sau, tấm kính mờ vốn đang sạch sẽ bị dán chi chít băng dính trong như vô số mảnh vá chẳng chịt.
Làm xong, cô nàng Lăng Tử Hoan phủi tay ngồi vào bàn làm việc, ngoảnh đầu là có thể nhìn thấy toàn bộ căn phòng bên cạnh qua lớp băng dính trong.
"Mình thông minh quá đi thôi!"
Lăng Tử Hoan tự khen mèo dài đuôi, ngồi nhún nhảy trên ghế, có chút hào hứng chờ mong chú Hai xuất hiện để cô nghiệm thu thành quả của mình.
Đừng thấy chỗ băng dính này dán bừa bãi mà lầm tưởng, mỗi một góc độ đều được cô chọn lựa kĩ càng cả đấy.
Dù là ngồi, đứng, hay ngồi xổm xuống, cô đều nhìn thấu được phòng bên cạnh, toàn diện không có góc 𝒸𝐡ế*ⓣ.
Tám giờ rưỡi, Lăng Tử Hoan nén tâm trạng kích động xuống, bắt đầu chuyên tâm làm việc.
Trong lúc sắp xếp tài liệu, chốc chốc cô nàng lại nhìn sang bên cạnh.
Thời gian dần trôi, đã đến trưa nhưng Kiều Mục vẫn chưa đến!
Vẻ háo hức trên mặt Lăng Tử Hoan từ từ chuyển thành sốt ruột.
Sao chú Hai còn chưa đến?
Trốn việc à!
Nhiều lần cô muốn gửi tin nhắn hỏi anh, nhưng lại sợ mình quá nôn nóng, sẽ để lộ manh mối.
Cô cứ đắn đo căng thẳng như thế đến chập tối vẫn không thấy Kiều Mục xuất hiện trong phòng làm việc!
Lăng Tử Hoan là người không che giấu được tâm sự, thấy đã sắp đến giờ tan làm, cô không nhịn được nữa, lấy di động ra gửi tin nhắn cho Kiều Mục.
[Khúc ca hân hoan]: Chú Hai, sao chú không đi làm thế?
Tin nhắn như đá thả xuống giếng.
Mười phút trôi qua vẫn không nhận được hồi âm, Lăng Tử Hoan không ngồi yên được nữa!
Cô gọi thẳng điện thoại qua, mím môi đầy vẻ muốn hỏi cho ra lẽ.
Và rồi....
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy..."
← Ch. 1667 | Ch. 1669 → |