Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1619

Người Dấu Yêu
Hiện có 1740 chương (chưa hoàn)
Chương 1619
0.00
(0 votes)


Chương (1-1740 )

CHƯƠNG 1619: DOÃN AN TÁP CÓ LIÊN LẠC VỚI CẬU KHÔNG?

Chiều hôm đó, cậu tư Tần ra khỏi cửa đến công ty.

Sức khỏe Nghiên Thời Thất còn chưa hoàn toàn khôi phục, nói đúng ra thì bây giờ vẫn là tháng ở cữ của cô.

Khoảng hai giờ chiều, cô đang mặc bộ đồ ngủ ấm áp ngồi phơi nắng trên ghế ngoài phòng khách, đúng lúc đó chuông cửa vang lên.

Cô lười biếng híp mắt nhìn nghiêng ra, liền thấy Ưng Phi Phi ôm một chiếc cặp lồng đi vào theo người giúp việc.

"Phi Phi?" Nghiên Thời Thất ngạc nhiên vui mừng kêu lên, "Sao cậu lại đến đây, hôm nay không đi làm à?"

Ưng Phi Phi ôm cặp lồng, tủm tỉm cười nói:

"Hôm nay tớ nghỉ phép, vừa hay có thời gian rảnh nên đến thăm cậu!"

Cô vừa nói vừa đặt cặp lồng xuống bàn trà, vừa cởi áo khoác vừa nhìn bạn, "Cậu hồi phục thế nào rồi?"

Nghiên Thời Thất ngồi dậy xoa xoa bụng, "Cũng không tệ lắm! Cậu mang theo cái gì đấy?"

Ưng Phi Phi hơi đẩy cặp lồng về phía trước, "Gần đây mẹ tớ đến Lệ Thành thăm, biết cậu vừa sinh em bé xong nên nấu cho cậu ít canh bổ cho mẹ mới sinh, bảo tớ đưa tới."

"Tốt quá, cảm ơn dì giúp tớ nhé!" Nghiên Thời Thất vui vẻ đón nhận sự quan tâm của người lớn, cô lấy mu bàn tay thử nhiệt độ của cặp lồng, vẫn còn nóng.

Lúc này, mắt Ưng Phi Phi hơi lóe lên, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Một lúc sau, cô nhìn quanh rồi chuyển chủ đề, "Trong nhà chỉ có cậu với người giúp việc sao? Chị dâu không có đây à?"

Nghiên Thời Thất mở cặp lồng ra, đáp lại, "Mấy hôm trước nhà chị dâu cứ nhất định ở lại bệnh viện, chờ mãi mới xuất viện được hai ngày, dù sao cũng phải để mọi người về nghỉ ngơi chứ. Nhưng mà... chắc sáng ngày kia sẽ lại đến, bọn họ thật sự rất thương Mộ Bảo!"

Tuổi tác càng lớn, con người luôn có sự cưng chiều quá mức với em út.

Đối với chuyện này, kì thật Nghiên Thời Thất rất lấy làm vui mừng.

Mộ Bảo có thể được nhiều người yêu thương như vậy cũng là may mắn của thằng bé.

Nghe được câu trả lời của Nghiên Thời Thất, rõ ràng Ưng Phi Phi thở phào nhẹ nhõm.

Cô ngồi trên ghế sô pha, mím môi, hai tay đan vào nhau đặt trên đùi, do dự hỏi: "Thập Thất, dạo này Táp Táp... có liên lạc với cậu không?"

Nghe xong, động tác mở nắp cặp lồng của Nghiên Thời Thất hơi khựng lại, cô nhướng mày nhìn về phía Ưng Phi Phi, lạnh nhạt lắc đầu, "Không."

"Ngay cả chuyện lớn như cậu sinh con mà cậu ấy cũng không nhắn lấy một tin chúc mừng sao?"

Ưng Phi Phi hỏi ngược lại bằng giọng điệu không thể tin được.

Cái cảm giác này thật kinh khủng.

Nghiên Thời Thất hờ hững nhếch môi, cúi xuống ngửi mùi canh thơm nức mũi, "Chắc là cậu ấy bận, nếu đã không muốn liên lạc thì cũng đừng quấy rầy!"

Đối với Doãn An Táp, Nghiên Thời Thất cảm thấy mình đã hết lòng hết dạ.

Trước đây, những gì có thể làm vì cô ta thì cô đều đã làm hết rồi, phần tình nghĩa này cô cũng không yêu cầu cô ta đền đáp lại.

Nhưng chỉ vì chuyện tình cảm mà coi bạn bè như người xa lạ, có lẽ... cũng không thể coi là bạn được nữa rồi.

Ưng Phi Phi nhìn chằm chằm không chớp mắt vào vẻ mặt không lạnh không nóng của Nghiên Thời Thất, khẽ cười giễu: "Tớ còn tưởng dù cậu ấy có không liên lạc với tớ nhưng kiểu gì cũng sẽ gửi tin nhắn cho cậu. Thật sự không biết cậu ấy nghĩ gì nữa. Dạo này ở công ty, tớ nghe nói rất nhiều chuyện về cậu cả Kiều."

Cô làm việc ở công ty giải trí Kiều thị (Kiều thị Entertainment) nên cũng đã quá quen với mấy chuyện phong lưu kiểu này của Kiều Kình rồi.

Dù sao thì các phương tiện truyền thông cũng đã đưa tin không chỉ một lần về việc nữ ngôi sao nào đó, người mẫu trẻ nào đó ra vào khu nhà của cậu cả Kiều lúc nửa đêm.

Cô không tin Doãn An Táp không đọc được!

Lúc này, Nghiên Thời Thất bưng cặp lồng hớp một ngụm, vừa chậc lưỡi nhấm nháp hương vị vừa cười sâu xa, "Thôi, cậu cũng đừng lo lắng linh tinh chuyện của cậu ấy nữa. Nếu đã cố tình tránh mặt chúng ta thì việc ai nấy sống đi."

Ưng Phi Phi há miệng, nhận ra Thập Thất không muốn tiếp tục nhắc đến người kia thì thở dài chấm dứt đề tài.

Chương (1-1740 )