← Ch.1565 | Ch.1567 → |
CHƯƠNG 1566: ĐÊM NAY KHÔNG AI ĐƯỢC RA NGOÀI!
Ôn Tranh sững người, quay sang nhìn vào ánh mắt nghiêm túc của Lôi Duệ Tu, "Ra nước ngoài ba năm?"
"Ừm, nói là đi du học cũng được, bồi dưỡng chúng ta cũng được, ông già nói với anh... đợi khi chúng ta về nước, tiếp quản nhà họ Lôi mới được tổ chức hôn lễ."
Lôi Duệ Tu ủ rũ nói với vẻ khó nhọc.
Anh và Tranh Tranh trải qua trăm đắng nghìn cay mới đến được với nhau, chuyện hôn lễ đương nhiên cũng phải đem đến cho cô điều trọn vẹn nhất.
Chỉ là thời gian phải dời lại, nên anh vô cùng đắn đo.
Ôn Tranh không nói gì, im lặng ngồi trong lòng anh, ánh mắt bình tĩnh chìm vào suy tư.
Phòng khách lúc giữa đêm vắng lặng như tờ.
Lôi Duệ Tu không quấy rầy, chỉ nhìn chằm chằm vào gò má Ôn Tranh bằng đôi mắt sáng rực như muốn nhìn thấu suy nghĩ của cô.
Hai người lặng lẽ ôm nhau, quản gia và người làm đang khom người ngồi xổm cạnh bụi cỏ bên ngoài cửa sổ trố mắt ra nhìn.
"Đây đây... có phải tôi già rồi nên hoa mắt không? Các người mau nhìn kĩ xem, cô gái đó... có phải Tiểu Đoan không?"
Mấy người giúp việc nhìn nhau, không hẹn mà cùng gật đầu, "Quản gia, chắc là phải đấy ạ."
Tối nay họ đều không đến sảnh Nguyệt Hoa tham gia buổi tiệc, nhưng cũng nghe phong thanh mọi chuyện xảy ra ở đó.
Quản gia chốc chốc lại nhìn trộm vào phòng khách, phấn khích dụi mắt, "Tiểu Đoan... là con gái thật à?"
Người làm lại đồng thanh lần nữa, "Chắc là vậy!"
"Ôi chao, hóa ra Tiểu Đoan chính là cô Đoan Mộc làm cho mọi người xôn xao đêm nay. Tốt quá, thật sự tốt quá đi!"
Thảo nào tâm trạng của cậu Cả gần đây ngày càng tốt hơn, đây gọi là người có tình rồi sẽ thành thân thuộc!
"Quản gia, bác nói nhỏ thôi, cậu Cả nghe thấy bây giờ!"
Quản gia mừng quá, cao giọng nói mà không nhận ra.
Được người làm nhắc nhở, ông mới bụm miệng nén sự phấn khởi xuống.
Cả đám người khom lưng đi từ bụi cỏ đến cổng biệt thự, quản gia lập tức lên tiếng, "Mau, mọi người tranh thủ thời gian, nhanh lên tầng mở nước vào bồn tắm đi. Dự buổi tiệc tối nay xong chắc họ đều mệt rồi. Còn nữa, nấu thêm hai cốc sữa và trứng gà đưa vào phòng ngủ chính. Nhớ, làm xong việc phải đi ra ngay, tối nay khóa chặt cửa phòng cho tôi, không ai được ra ngoài!"
Phải tạo bầu không khí ấm áp lãng mạn cho cậu Cả và Tiểu Đoan.
"À đúng rồi, mau ra vườn hái ít hoa hồng, phủ đầy bồn tắm và trên giường cho tôi, đi nhanh!"
Người giúp việc nhận được lệnh lũ lượt tản đi, quản gia đứng trước cổng cười ngây ngô đầy thỏa mãn cả nửa buổi.
Thật tốt quá, hóa ra cậu Cả vẫn thích phụ nữ!
***
Tiếng ồn ào bên ngoài đã lắng dần.
Lôi Duệ Tu dời mắt khỏi cửa sổ sát đất với vẻ bất lực, Ôn Tranh đang ngồi trong lòng anh đột nhiên khẽ cử động, ánh mắt của anh và cô chạm nhau, ánh mắt thoáng căng thẳng.
Ôn Tranh mím môi, nét mặt vẫn điềm tĩnh, "Nếu phải ra nước ngoài, vậy em phải sắp xếp trước một chút."
Câu trả lời này nằm ngoài dự liệu của anh.
Lôi Duệ Tu thoáng thất thần, kéo vòng eo 𝐦ề-m 〽️-ạ-1 của Ôn Tranh vào sát người mình lần nữa, "Em đồng ý đi à?"
"Đi chứ!" Ôn Tranh trả lời rất thoải mái, "Bác Lôi muốn đưa chúng ta ra nước ngoài chắc cũng chỉ để bồi dưỡng và rèn giũa thêm thôi. Bây giờ chuyện nhà chú Hai đã giải quyết xong rồi, chắc không còn ai có thể giở trò được nữa. Bác Lôi sắp xếp như vậy chắc có lí do riêng, em không có ý kiến."
Những lời nói thấu đáo của Ôn Tranh làm tim Lôi Duệ Tu sôi sục...
← Ch. 1565 | Ch. 1567 → |