Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1074

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1074
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1074: THẬT SỰ KHÔNG CÓ LỜI GÌ MUỐN NÓI VỚI ANH SAO?

Ba giờ chiều, tại phòng làm việc của Tổng Giám đốc Tần thị.

Nghiên Thời Thất cố ý mua một ly cà phê đi lên lầu. Đứng trong thang máy, cô vẫn mải suy nghĩ.

Đến khi cửa thang máy mở ra, vừa ngước mắt lên, cô đã nhìn thấy hai người đứng trước cửa.

"Chị dâu, chúc mừng năm mới!"

Đứng trước cửa thang máy là Mặc Lương Vũ và

Hàn Vân Đình.

Hai người họ hơi tránh người sang. Nghiên Thời Thất cũng bước ra khỏi thang máy, "Hai người phải đi rồi sao?"

Mặc Lương Vũ mặc áo khoác màu kem, chỉnh lại cổ áo gật đầu, "Bọn em đến sân bay đón anh

Hai trước, rồi lát nữa chị dâu với anh Tư cũng qua đó nhé."

Nghiên Thời Thất thấy khó hiểu, nhưng Hàn Vân Đình ăn mặc thời thượng thu hút ánh mắt người khác đã mỉm cười giải thích, "Tối nay mọi người định ăn với nhau bữa cơm. Em với chú Tư đi lâu quá, mà trùng hợp hôm nay mọi người đều rảnh, cho nên lựa ngày không bằng gặp ngày!"

"Anh hai Kiều về rồi ạ?"

Mặc Lương Vũ lên tiếng đáp lại, "Còn một tiếng bay nữa là đến. Không nói nữa, bọn em đi đón anh ấy trước. Hẹn gặp lại tối nay, chị dâu!"

Nghiên Thời Thất không từ chối, tự nhiên mỉm cười, nhìn hai người vào thang máy.

Mãi đến khi cửa thang máy đóng lại, cô mới chợt nhận ra, vừa rồi gặp Hàn Vân Đình mà mình đã quên hỏi anh ấy chuyện liên quan tới tuần lễ thời trang.

Thôi được rồi, dù sao tối nay cũng gặp, đến lúc đó cô hỏi thăm cũng không muộn.

***

Mấy phút sau, Nghiên Thời Thất được trợ lý tiếp đón vào phòng làm việc.

Nghe nói anh Tư đã đi họp, bảo cô ngồi nơi này đợi một lát.

Nghiên Thời Thất đặt ly cà phê xuống nói cảm ơn. Sau đó, cô cởi áo khoác dài ra, đưa mắt nhìn lướt qua bàn làm việc của Tần Bách Duật thì lập tức nhìn thấy một chồng tài liệu chất đống như núi.

Cô bước chậm tới trước sô pha ngồi xuống, chống cằm thừ người ra. Phòng làm việc quá yên tĩnh làm Nghiên Thời Thất cảm thấy hơi nhàm chán.

Cô cứ tưởng phải chờ rất lâu cho nên bèn lấy điện thoại tìm một bộ phim xem 🌀1.ế.t thời gian.

Nhưng cô mới vừa mở khóa màn hình thì cửa phòng làm việc đã bật mở ra.

Cô nhìn sang thì thấy Tần Bách Duật cầm một túi tài liệu trong tay đi tới.

"Em đợi lâu lắm rồi à?" Anh vừa vào cửa đã hỏi một câu, rồi đặt tài liệu lên bàn, dịu dàng nhìn

Nghiên Thời Thất.

Cô đứng lên, cười khẽ đi tới gần anh, "Em mới tới thôi. Không phải anh đi họp sao? Mới đó đã xong rồi à?"

"Trác Hàn chủ trì cuộc họp, có anh ở đó hay không cũng vậy thôi!"

Rõ ràng là anh biết cô tới nên mới rời khỏi cuộc họp trước.

Nghiên Thời Thất dừng lại trước mặt anh, ngước nhìn đôi mắt sâu thẫm ấm áp của anh rồi duỗi tay lấy ly cà phê trên bàn đưa lên, "Tổng Giám đốc Tần, anh đã bận cả ngày rồi, uống chút cà phê tỉnh táo chút nhé?"

Tần Bách Duật khẽ nhướng hàng chân mày rậm, cúi mắt nhìn động tác của cô. Lúc nâng mắt lên, anh lại phát hiện nụ cười pha chút lấy lòng của cô.

Anh nhận lấy ly cà phê, giọng nói quγế*𝓃 r*ũ nhuộm phần vui vẻ, "Bỗng nhiên hiểu chuyện như vậy là muốn yêu cầu anh cái gì sao?"

"Đâu có." Câu pha trò này làm Nghiên Thời Thất phủ nhận giấu đầu lòi đuôi. Cô mở to mắt nói dối, nhưng ánh mắt lại hơi lay động.

Tần Bách Duật chú ý tới bộ dạng úp mở của cô, bưng ly cà phê nhấp một ngụm. Đôi mắt chứa ý cười nhìn cô không chớp mắt.

Bầu không khí đột nhiên im lặng làm Nghiên

Thời Thất hơi lúng túng gãi trán. Cô nhìn lén một cái rồi mới làm ra vẻ bình tĩnh nói: "Vừa rồi em có gặp Tiểu Vũ và anh ba Hàn ở cửa thang máy, nói là tối nay muốn đi ăn cùng nhau?"

"Ừ, em có muốn đi không? Nếu không muốn thì chúng ta về nhà ăn."

"Em muốn đi chứ!" Nghiên Thời Thất gấp gáp trả lời. Nhưng sợ bị anh nhìn ra cái gì cho nên cô bèn kín đáo xoay người đi về phía ghế sô pha, rồi bổ sung thêm một câu, "Đã lâu rồi mọi người không gặp nhau, tụ họp dùng cơm cũng tốt mà."

Chương (1-2252)