Truyện:Người Ở Chung Cuồng Ngạo - Chương 05

Người Ở Chung Cuồng Ngạo
Trọn bộ 10 chương
Chương 05
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Lam Huệ Tâm che hai má đỏ của mình, thật là muốn đào cái hang để trốn vào. Thương Ly Yên đi lúc nào vậy? cô hoàn toàn không biết! về sau, cô nên đối mặt thế nào với Thương Ly Yên đây? Cô nhất định sẽ bị giễu cợt mất, trời ạ! Cô thật sự không có mặt gặp người ta nữa. Ngũ Tư Trần nhìn khuôn mặt hồng khả ái của cô, mặt lo lắng, "Em ở đây hối hận chưa cùng cô ta rời đi sao?"

"Tôi...." Cô nâng lên đôi mắt sáng còn phiếm e lệ, vô tội trong suốt nhìn chằm chằm vào anh, thấy vậy khiến lòng anh một hồi nhộn nhạo.

"Em như thế nào?". Anh giữ chặt hai tay cô, hai người gần nhau mặt đối mặt, tay của anh cũng nâng lên cằm cô, kiêu căng mà trầm tĩnh nói: "Tôi thấy, em muốn ở lại bên cạnh tôi".

Gương mặt của cô trong nháy mắt đỏ ứng, cô rõ ràng không nói, làm sao anh lại biết?

"Em quá đơn thuần quá dễ đoán!". Tròng mắt anh sắc bén vốn đã được luyện được, nhìn tính tình người tuyệt đối sẽ không sai. Cô quá trong sáng quá ngây thơ, chỉ thích hợp sống dưới sự bảo vệ của anh!

Cho dù có người muốn tranh giành lấy cô, cô ngây thơ, cũng chỉ có một mình anh có thể mà thôi!

"Cho nên, anh không sợ có việc gì mà tôi ăn gắt gao sao?". Cô hơi cáu.

Giọng nói Ngũ Tư Trần trầm thấp có lực mà mập mờ nói: "Em còn chưa bị tôi ăn hoàn toàn, em muốn thử một chút sao?"

"Anh.... Làm sao anh có thể nói chuyện như vậy?". Lam Huệ Tâm nghĩ thầm muốn giữ khoảng cách với anh, cho an toàn.

"Tôi nói như vậy cũng không sai. Em... hôm nay chính là ngày em tròn 18 tuổi đúng không? Tôi cũng vậy nên.... Nên tặng cho em một quà tặng khắc cốt ghi tâm".

"Không cần, bọn tôi chỉ cần ăn mì trường thọ với quả trứng gà là được rồi, mẹ tôi đều làm như vậy lúc sinh nhật tôi..." Trong mắt của anh như có ngọn lửa, chỉ sợ quà tặng của anh sẽ làm cô tiêu thụ không nổi.

"Em cũng không phải là không cần, trong mắt của em có tia mong đợi, mà cũng sợ bị tổn thương...." Anh bình tĩnh nhìn vào đáy mắt cô, như muốn lấy ra linh 𝒽●ô●ռ cô, nhìn thấu tâm tư cô. Cô giật mình."Tôi sẽ khiến em hiểu, sau đó phải làm chuyện không phải tội ác!". Vừa nói xong, anh liền hạ mình lấy cánh môi nóng rực, che đi đôi môi đỏ khẽ run của cô.

Môi của anh, để cho 🌴*𝐡â*п t*𝐡*ể cô thiêu đốt....

Cô cảm thấy nóng quá, càng lúc càng nóng!

Lòng của cô đang sôi trào, mỗi một tế bào thần kinh cũng vì anh mà sôi trào, mỗi chỗ trên người cô vì anh mà điên cuồng.

Lam Huệ Tâm cảm thấy tay của anh ở trên lưng cô vỗ về chơi đùa, cô không có 𝐯𝖚ố_𝖙 𝖛_ⓔ, cũng không có hút ra.

Anh sẽ không làm tổn thương cô....

Môi lưỡi của anh mang theo ngọn lửa, lay động cảm xúc của cô, để cho cô không cách nào tiếp tục suy nghĩ nữa.

Miệng của cô bị anh càn quét bừa bãi, đầu lưỡi của cô bị anh câu lấy, cô né tránh không được, không khỏi nhiệt tình hưởng ứng đuổi theo anh.

Hôn 🌴ⓗâ*𝖓 m*ậ*𝐭, ♓ô*n nóng quá, 𝒽ô*𝖓 kích tình!

Nụ 𝐡●ô●𝐧 của anh so với lần đầu còn nóng hơn, cũng khiến nhịp tim cô đập nhanh hơn. Anh buông môi cô ra rồi mà cô vẫn không muốn xa rời, mờ mịt nhìn anh, vô tình đưa phấn lưỡi khẽ 𝖑*ℹ️ế*Ⓜ️ lấy môi dưới, giống như muốn đem hơi thở của anh lần nữa trở về chỗ.

"Em yêu thích nụ h*ô*ⓝ của tôi thật là vinh hạnh". Anh cười như không cười, lấy vẻ mặt kiêu ngạo ngưng mắt nhìn cô.

Cô cảm thấy xấu hổ, vội vàng lấy tay che miệng.

Ngũ Tư Trần cười lớn.

"Cười cái gì!". Cô nhìn anh chằm chằm.

Vòng tay của anh vòng vai cô, "Được, không cười. em nhất định đang hy vọng tiếp đó tôi sẽ làm cái gì".

"Tôi nào có hy vọng..." Cô 🌴𝐡*ở h*ổ*n 𝐡*ể*ⓝ đem một chữ cuối nói xong, nhưng giọng nói trở nên yếu đi.

"Có hay không, tự tôi định đoạt!". anh ôm cô chặt hơn, t-𝖍â-ⓝ 🌴♓-ể hai người hết sức ⓣ𝒽_â_ռ ɱ_ậ_🌴 để cho anh có thể cảm nhận được đ.ườ.п.🌀 ⓒ.𝖔.ⓝ.ɢ hấp dẫn ở 𝐭hâ·𝐧 †𝖍·ể cô.

Tay của cô vội vàng muốn thoát khỏi anh, bởi vì áp sát quá gần rồi, khí nóng trên người anh cũng khuếch tán trên người cô, để cho cô không biết theo ai, khiến mặt cô càng đỏ hơn.

Anh tóm lấy một tay cô, lại gần môi của anh, 𝐦·ú·† lấy đầu ngón tay cô.

Cô giật mình, thở hốc vì kinh ngạc. trong mặt của anh cuồng nhiệt không cách nào giảm đi, lực tràn đầy đ_ầ_⛎ đ_ộ_𝖈 ⓗô●𝖓 lòng bàn tay của cô. Cô muốn rút tay về, nhưng anh nắm quá chặt, cô căn bản rút không nổi."Không ngờ ngón tay của em.... Cũng ngon như vậy!"

Giọng điệu của anh lười biếng mà tà ác, thần thái quá mức cuồng ngạo, trong mắt hiện ra khuôn mặt nhỏ của cô, cùng vẻ mặt kinh ngạc của cô.

Hai vú rất tròn mà cao nhọn của cô đang chạm vào cơ 𝓃_🌀_ự_𝖈 cứng rắn của anh, bụng dưới của anh cấp tốc biến hóa, trở nên nóng rực àm kích động!

Mắt của anh, 𝖓ó𝓃●𝖌 🅱️●ỏ●𝖓●g khác thường, thâm thúy khác thường, không che giấu chút 🅓●ụ●𝖈 ν●ọ𝓃●𝐠 nào của anh!

Lam Huệ Tâm nhất thời cảm thấy cổ họng khô, toàn thân nóng quá.

Không thể đợi tiếp nữa rồi... hậu quả sẽ biến thành như thế nào, cô không dám tưởng tượng!

"Hôm nay còn chưa có dọn, tôi... tôi nên đi dọn dẹp rồi".

"Em còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, hôm nay không cần dọn dẹp!". Ngũ Tư Trần nhìn thẳng vào cô.

Đó là ánh mắt thuần nam tính! Lam Huệ Tâm dời đi tầm mắt, không dám giằng co cùng đôi mắt anh. Trái tim của cô cuồng loạn đến mức sắp vô lực, ⓣ♓*â*n 𝖙*♓*ể của cô sắp ngã xuống."Tôi... bụng của tôi đói...." Cô nghĩ biện pháp trốn khỏi vòng tay anh.

Tối nay anh, thoạt nhìn vô cùng tà ác, vô cùng phóng túng, hai người gần sát nhau thế này, để cho cô hốt hoảng không dứt.

"Tôi cũng vậy!". Anh nhếch môi mỉm cười, đôi môi thoạt nhìn vô cùng hấp dẫn.

Cô không khỏi nghĩ tới kỹ thuật môi lay động hồn người như vậy, theo bản năng đưa ra cái lưỡi liêm môi dưới.

Thật là hồn nhiên đáng ⓒ♓ế●ⓣ, ngây thơ còn mang theo một tia hấp dẫn!

Ngũ Tư Trần trong đầu còn lý trí cũng vì động tác này của cô mà trong nháy mắt biến mất.

Anh 𝒽_𝐮_n_ⓖ ⓗ_ă𝖓_ɢ ♓_ô_n cô, cô vì kinh ngạc mà 𝐡-é m-ở cánh môi, để cho anh thuận thế đem lấy môi anh đào của cô hút vào trong môi anh.

Hôn rất thô bạo, 𝒽*ô*п rất ngạo mạn, ♓ô_𝖓 rất bộc trực, 𝖍●ô●𝖓 rất kinh hãi, đồng thời, cũng là nụ ♓.ô.𝓃 tràn đầy bộc phát!

Một tay anh ở sau gáy cô cố định cô, nụ 𝒽*ô*𝐧 này sâu hơn, một tay kia nhẹ nhàng xuống 𝖛цố*t ✌️*𝖊 Ⓜ️-ô-n-ℊ cô. Cô giật mình! Đầu lưỡi của anh như vào chỗ không người vào thăm dò miệng của cô, hấp thu tất cả ngọt ngào.

Trên người của anh nhiệt lực cuồn cuộn không dứt, nhịp tim rõ ràng truyền đến, cô cảm giác mình sắp bị anh làm cho tan chảy, sắp hợp lại với anh làm một.

Môi của anh, lưỡi của anh, ở trong miệng cô phóng đãng không kiềm chế được, không ngừng sôi trào, không ngừng đánh phá.....

Cô đã cảm thấy trời đất quay cuồng, ý loạn tình mê rồi!

Anh nửa ôm nửa đẩy để cho cô dựa vào bên giường, để cho cô nằm xuống, từ trên cao nhìn xuống cô.

Cổ họng của cô co rút nhanh, không tự chủ được nhẹ nuốt một hớp, ngượng ngùng.

Ánh mắt của anh không đơn thuần! Lửa nóng như muốn đem cô nuốt vào bụng.

Cô mơ hồ biết anh muốn làm cái gì với cô... đó là một loại rất 𝐤·íc·𝒽 †𝒽·í·🌜·♓, cảm giác 🌴-hâ-n m-ậ-† tình cảm, mà cô không muốn chạy trốn - đúng, cô thừa nhận, cô thật sự rất mong đợi!

Ngũ Tư Trần tháo ra 𝒷-í-Ⓜ️ tóc mà cô hay búi, khiến mái tóc đen nhánh xõa ra, anh dùng ngón tay dài nhẹ nhàng vuốt sợi tóc trơn mềm của cô, ánh mắt cắn nuốt bộ dạng thân mỹ lệ thanh thuần cùng hấp dẫn của cô, khong chút nào giấu đi khát vọng. gương mặt trẻ con, hợp với một mái tóc dài, lại hồn nhiên, lại զ.ц𝐲ế.ⓝ 𝓇.ũ, để choa nh mắt không chớp nhìn cô.

Ánh mắt của anh... để cho da thịt cô nóng lên!

Không, không chỉ da thịt cô! ℒin·♓ hồ·n của cô, 𝖒á●ц của cô, cũng ở đây vì sự nóng rực của anh àm sôi trào!

Môi của anh dời về phía cổ của cô, nhẹ nhàng ấn xuống một cái hô𝓃*, tiếp đưa ra đầu lưỡi 𝐥-❗-ế-ⓜ láp phần cổ mềm của cô, hô_ⓝ sang xương quai xanh của cô.

Cô không nhịn được theo động tác của anh mà đong đưa đỉnh đầu, để cho anh dễ dàng triển khai 𝐭·𝒽â·𝐧 mậ·† hơn với cô.

Hai tay anh 𝒸.𝒽.ạ.𝖒 ✅à.𝑜 ⓝℊ.ự.c cô, đầy đặn cách lớp quần áo của cô, đem ⓝgự*𝖈 cô hơi đầu. Của cô cấp tốc lên cao để cho ngọn lửa của anh càng nóng hơn, bộ п🌀·ự·↪️ rất cao, vòng eo khẽ giãy dụa, mời mọc anh thưởng thức.

Ngũ Tư Trần đẩy cao áo cô lên, phát hiện cô mặc lại là áo 𝖓●ɢự●🌜 cài về phía trước. rất tốt! anh khẽ cười.

"Về sau đều nên mặc loại áo lót này". Anh 𝐜*ở*𝒾 á*⭕ 𝐧𝖌ự●c ra, nhìn nụ 𝐡.ô.ռ đỏ hồng đứng sững trên 𝓃·ℊự·🌜 đầy đặn, con mắt sắc của anh đi theo trầm xuống. Ở dưới tầm mắt anh, cô rõ ràng cảm nhận được ⓣ.♓.â.ⓝ †𝒽.ể biến hóa. Cô. Nhũ hoa trở nên căng lên, ռ𝐠_ự_c của cô trở nên sưng lên....

Mặt của cô một hồi cay hồng.

"Nhìn ra được, em rất nhạy cảm!"

Nghe vậy, m-á-⛎ của cô sôi trào, suy nghĩ rối loạn, cảm thấy dậy sống ở phía dưới cô.

Anh cùi đầu dùng môi lưỡi chạm vào cô. Nhũ hoa, từng ngụm từng ngụm hút lấy. cô không khỏi bật ra một tiếng rễn."Ừ......"

"Rất êm tai!". Anh trầm giọng nói."Nên kêu nhiều hơn để tôi nghe một chút!"

Cô cắn chặt môi dưới, mặt đỏ tai nóng.

Anh đang ở dưới nhũ hoa của cô. Phía trên cắn ra dấu đỏ lần lượt, như dòng điện tỉ mỉ tê tê, không để cho cô kịp ⓣ𝖍●ở ⓖấ●𝐩.

Nghe được âm thanh ⓡ.ê.n 𝖗.ỉ của cô khiến anh rất hài lòng, bàn tay vuốt đầy đặn của cô, bóp nắn ra các hình, đốt lên ngọn lửa trong cơ thể cô, để cho cô bị lay động đến mức không chịu nổi.

"Tự em nói, ướt chưa?". Giọng nói từ tính của anh đầ.⛎ độ.c cô.

"Két". Tròng mắt cô vô tội nhìn anh.

Anh tự tay mò về giữa hai chân cô, không nhịn được chán nản."Xem ra, tôi còn phải dùng thêm chút sức nữa!"

Mặt của cô hồng hồng. Quais! Anh làm sao lại sờ vào quần đùi của co? hơn nữa còn động vào giải đất tam giác kia!

Ngũ Tư Trần nâng lên chân cô, 𝐯_𝖚_ố_t 𝐯_3 mắt cá chân Ⓜ️●ả𝖓●ⓗ 🎋ⓗả●𝐧●ⓗ.

Cô nhẹ nhàng rung động phía dưới.

Anh từ phía bắp chân lên v●⛎●ố●т v●𝖊, phủ lấy bắp đùi, sau đó lấy quần đùi của cô cởi xuống, tiếp tục ☑️.ⓤố.𝖙 𝖛.3, biến hóa tỉ mỉ dồn bên đùi, động tác thỉnh thoảng nhanh, thỉnh thoảng chậm, tà ác mò về quần lót của cô.

"Qủa nhiên ướt!". Anh hả hê giương môi cười một tiếng.

Cô 𝖙_♓_ở ⓗổ_𝐧 𝖍ể_𝓃 một tiếng, hai chân khẩn cấp khép lại.

Tay của anh linh hoạt νⓤố·🌴 ν·𝑒 bắp đùi mê người của cô, nhìn còn dư lại một cái quần lót, một số gần như lộ ra cô trọn vẹn.

Con mắt anh tận tình nhìn thẳng vào cảnh xuân của cô, từ trên cao đi xuống, lúc sau lại quay lên nhìn, cuối cùng, anh phát hiện đến anh cũng chưa đủ rồi. mắt của anh nhìn chăm chú vào quần lót mỏng còn sót lại! nơ iđó, làm anh rất muốn dò xét tìm ra châu báu!

Anh nâng lên bầu n𝖌.ự.𝖈 của cô, mãnh liệt bị anh nặn ra thật sâu. Nhiệt độ của người anh dưới t𝖍*â*ռ ✞𝐡*ể 〽️.ề.𝖒 ⓜ.ạ.ı của cô, cô như chim nhỏ nép vào cơ thể anh, anh nghênh ngang ѵ_ⓤ_ố_𝖙 ☑️_ⓔ nhũ hoa nhảy cảm đầy đặn, nhìn nó phản ứng, như đóa hoa nhỏ muốn nở rộ, càng thêm gượng, màu sắc thêm tươi đẹp.

Ngũ Tư Trần dùng bàn tay nhẹ vỗ về chơi đùa cô. Nhũ hoa nhọn, κ𝒽-ⓞ-á-ℹ️ cả-ɱ tê tê dại dại khiến cô không tự chủ được rên lên."Ừ......"

Cô cảm thấy rất thẹn thùng, thật là khó vì tình, nhưng 🌴_h_â_𝓃 т_𝐡_ể vì xúc cảm kỳ diệu này mà cảm thấy thư khoái.

Sức lực ✔️-𝐮-ố-t ✌️-ⓔ của anh từ từ tăng thêm, tiếng rên của cô càng lúc càng cao.

Anh hưng phấn nhìn hai gò má hồng của cô, hai tay dưới đầy đặn của cô mà bóp thành nhiều hình dạng, nhìn nó trên tay anh vặn vẹo mà biến hình, anh liền cảm thấy điên cuồng, càng thêm sục sôi. Cô rất trẻ, ✝️●ⓗ●â●𝓃 ⓣ●𝒽●ể thanh xuân ở dưới ánh đèn tuyết trắng sáng ngời, giống như dải lụa cao cấp, chợp động chói lọi, để cho anh không chợp mắt, yêu thích không buông tha. Cô cảm thấy rất thẹn thùng.....

Nhìn ánh mắt anh nhìn cô quá nóng rực rồi, con ngươi lấp lánh chợt động dục hỏa hừng hực, để cho hai má cô đỏ lên.

Cô chưa từng ở trước mặt người đàn ông nào mà bộ dạng trần truồng qua a......

"Hình dáng này của em rất đẹp mắt".

Cá tính cuồng ngạo của anh rất ít khen ngợi người khác, cô nghe được lúc này cảm thấy được sủng ái mà lo sợ.

Ngũ Tư Trần đem môi 𝖓*ó𝖓*ⓖ 𝖇*ỏռ*𝐠 dời về phía miệng cô, để 𝖙·hâ·ռ ✞·h·ể mê người của cô đi theo anh cùng phóng đãng, cùng nhau nổi điên!

Một tay anh chạm vào 〽️●ôⓝ●🌀 cô, điên cuồng ⓗ.ô.𝖓 cô, nhẹ nhàng lặng lễ cởi quần lót của cô cới đển mắt cá chân, mặc nó ở trên mắt cá chân không bỏ xuống.

Khuôn пgự.𝐜 của cô phập phòng tới lui, phớt qua lồng 𝖓ℊự_𝐜 bền chắc của anh.....

Cô rõ ràng cảm nhận được, cô trần truồng, cùng anh quần áo xốc xếch.....

"Anh.... Y phục của anh vẫn còn ở đó....." Cô hốt hoảng.

"Chờ một chút, thêm chút nữa tôi nhất định cởi".

"Anh bây giờ muốn làm gì?". Đôi mắt cô di chuyên, sương mù mà thần thái ngây thơ đủ đến người ta điên đảo.

"Trước hết để cho em thoải mái". Âm thanh trầm thấp với cái nhìn cuồng dã, nhìn anh đứng lên mê người, hấp dẫn vô cùng.

Cô không hiểu ý tứ của anh lắm, tay của anh đã dao dộng đến bên trong bắp đùi cô khẽ 𝖛*υố*🌴 v*𝑒 da thịt của cô.

Sảng khoái kỳ diệu từ giữa hai chân cô lan tràn ra, cô cảm thấy vô cùng thoải mái.

Nhìn vào đôi mắt cô say mê, anh dễ dàng nhìn ra ý nghĩ của cô.

"Có phải rất thích đúng không?"

"Ừ".

Anh trầm thấp cười một tiếng, lồng 𝓃🌀ự.🌜 hơi rung."Có muốn nhiều hơn không?"

Mắt mờ mịt nhìn anh, mặt đỏ nhẹ gật đầu.

Ngón tay của anh hướng tới sờ vào giải đất tam giác xinh đẹp của cô, 𝖒ơ-𝖓 🌴𝓇ớ-ⓝ vào chỗ lông tơ, nhẹ nhàng sơ lấy, khiến cô sợ hãi rung động. Đụռ-𝖌 c-♓-ạ-𝖒 𝖙𝖍â-𝐧 𝖒ậ-𝐭 như vậy, bộ dạng như vậy... có thể không? Cô có chút muốn lùi bước. Nhưng, 𝐭●𝐡●â●ⓝ ⓣ♓●ể của cô không còn chút sức lực nào, cô vô lực đứng dậy, không cách nào rời đi.

"A!". Kêu khẽ một tiếng, cô không dám tin nhìn tay của anh.

Ngón tay của anh thế nhưng không hỏi qua cô mà đ●â●m ☑️à●𝐨 u cốc của cô. Bên trong!

"Đau sao?"

Cô gật đầu một cái. Cảm giác khác thường làm cho cô sợ.

Ngón tay dài của anh ở trong cô. Bên trong chậm rại 𝖗ú·† r·𝐚 đ·â·ⓜ ⓥà·o, nhiều lần như vậy, nhưng không để cô dừng co rút lại.

"Không cần...." cô thật là sợ.

Sợ cái gì đây? Sợ anh sẽ phá hỏng cô!

Ngón tay dài của anh cường tráng có lực, không ngừng gây rối lại làm bên trong cô co rút mạnh, cả ✝️-♓-â-п ⓣ-𝖍-ể cũng muốn co lại.

Cô rõ ràng sợ. Huyệt của cô nhỏ, bị 𝐤í*ⓒ*ⓗ т𝖍*í𝖈*𝒽 như vậy thì tiết ra dịch ướt, dính ướt ngón tay anh, một lát, giữa chân của cô đã có một mảnh ướt. anh đẩy ra hai chân của cô, nửa quỳ giữa chân cô, ngón tay dài phủ hướng vào phía trong vách tường, phủ đến một tấm màng mỏng, đó để là mấu chốt cho cô lùi bước!."Em là cô gái tốt". Tấm màng mỏng kia chính là chứng cớ!

Chỉ tiếc, cô gái vẫn còn trong sáng không tỳ vết như vậy, cuối cùng thuộc về anh!.

Bộ dạng hai chân cô mở rộng thật là khó nhìn, cô cảm thấy thật xấu hổ.

Tay của anh ở chỗ kín của cô, để cho toàn thân cô cứng đờ.

"Ừ a......" không được, cô không được.....

Cô không cách nào ngăn lại bụng xôn xao, càng không cách nào ngăn cản. Tự dưng phía dưới chảy ra dòng nước ấm.

Ngón tay của anh đè vào nhụy hoa của cô, đùa giỡn tùy ý, khiến hoa hạch nhạy cảm sưng vù, sưng uyết, càng thêm đỏ thắm xinh đẹp.

Anh chợt nhanh chậm xoa lấy hoa hạch của cô, để cho cô sung ş-ướ𝖓-🌀, hãm sâu vào 𝖉ụ·𝐜 ⓥ·ọ𝓃·g.

"Ừ....." Ưm uyển chuyển, kêu rên mất hồn.

Cô không cách nào che đi phía dưới của cô, quá nhiều xúc cảm ở trong ⓣ𝖍â.ⓝ ⓣⓗ.ể cô cảm thấy trống rỗng, khát vọng khẩn cấp cần anh nhiều hơn. Ở đầu ngón tay dưới của anh, toàn thân cô dục hỏa! cô như hãm sâu vào d_ụ_c 𝐯ọ_𝐧_𝐠, khát vọng sung s●ư●ớп●🌀, mà anh.... Là người đàn ông duy nhất có thể giúp cô!

"Giúp em......" từ nơi cổ họng cô bật ra âm thanh dịu dàng.

"Nơi này thật ướt......"

Anh nhẹ nhàng khuấy động, cô khẽ rên lên.

Anh thưởng thức bộ dạng mê người của cô, môi ấm ấp rơi vào 𝐧ℊự-𝐜 cô, một đường đi xuống, 𝐡ô●𝓃 lên bụng của cô sau nhẹ nhàng gặm cắn.

Cô không khỏi kêu khẽ, t♓â●ռ 𝖙●h●ể co rụt lại, "Thật là ngứa....."

Hai tay của anh đặt ở eo của cô, để cho cô ngứa không chịu nổi, vội vàng kêu lên, nhiều tiếng cầu xin tha, "Thật là ngứa.... tay của anh không cần để đâu......"

"Anh chuyển sang để nơi khác, nơi này tốt lắm". Tay của anh cư nhiện đặt tại hoa huyện của cô!

"A....". Một lớp dịch tiết ra, khiến cô muốn ngăn cũng không nổi.

Chương (1-10)