Vay nóng Tima

Truyện:Ngày Hôm Qua... Đã Từng (My life) - Chương 077

Ngày Hôm Qua... Đã Từng (My life)
Trọn bộ 201 chương
Chương 077
0.00
(0 votes)


Chương (1-201)

Siêu sale Shopee


Tình yêu của em và nó càng ngày càng sâu đậm. Xung quanh em vẫn có những người đàn ông khác theo đuổi, nó cũng có những người con gái riêng theo cách này hay cách khác cũng thân thiết với nó. Nhưng chẳng chuyện ghen tuông hay hờn giận nào em và nó ko vượt qua dc hết. Đơn giản... em quá tốt đối với nó, nó chẳng thể nào để mắt đến ai khác ngoài em... và ngược lại tình yêu của em dành cho nó... đủ để em bỏ mặc tất cả lời ong bướm ve vãn của người khác cho dù họ có thành đạt, họ có tốt hơn nó hàng trăm lần...

Sau hơn nửa học kỳ đầu tiên, chăm chỉ làm việc... cộng thêm một số tiền nhỏ nó dành dụm dc... cuối cùng đã đủ để mua dc một chiếc xe máy đầu tiên trong cuộc đời nó. Đó là món quà xứng đáng nó đã cố gắng làm việc. Cũng chỉ là một chiếc dream cũ thôi.... nhưng với thằng sinh viên tay trắng như nó.. đâu phải tệ nhỉ. Nó muốn dành cho em một bất ngờ.. cho nên lúc nó đi mua xe nó ko cho em biết. Chạy xe về đến SG cũng vừa sắp tối... Bấm điện thoại cho em

- Đang làm gì

- Dạ mới đi học anh văn về nè

- Vậy chút đi ăn kem hen

- Trùi... ngốc của em bửa nay có chuyện gì dzạ... biết hẹn hò hùi nào dzạ ta

- Ờ... ờ giờ có đi hok

- Uhm... đi đi. Vậy giờ em chạy qua anh hen

- Ê khoang...

Sax chưa gì đã cup máy... Thôi kệ chờ em qua cũng dc. Nó thay đồ rồi ngồi chờ em. Khoảng nửa tiếng thì em vừa qua tới. Hôm nay chắc vui lắm đây nên ngta chơi chuyên bộ váy màu trắng khoe hết những đường cong giết người, lại còn đeo lend màu xanh nước biển nửa chứ. Kéo tay em vô nhà.... nó chỉ vào chiếc xe đang dựng... em hơi ngạc nhiên lại gần chiếc xe nhìn nhìn

- Ủa... xe ai vậy anh

- Đoán đi

- Đừng nói là xe....

Em ngơ ngác nhìn nó... đôi mắt em mở tròn xoe

- Thiệt hả... đúng hok anh

Nó khoanh tay gật đầu.... Em đưa tay lên bịt miệng, mắt em sáng rực lên niềm vui.... lao đến ôm chầm lấy nó... Nó ko nghĩ em vui như vậy, càng ko nghĩ em của nó dễ xúc động đến vậy. Nhưng chẳng có gì lạ, thành quả lao động đầu tiên của người mình yêu... dù sao cũng mang lại ý nghĩa thật đặc biệt mà.... Đặt lên môi nó một nụ hôn... em cười như con nít bắt dc kẹo

- Anh của em giỏi quá... mừng quá à... huhu

- Coi kìa... xe cũ anh mua thôi mà... làm gì mừng tới khóc nhè lun vậy

- Hi.. uhm kệ em... ngta mừng cho người yêu của ngta chứ bộ

- Ngta nào nghe xa lạ ghê

- Ghét... hihi mai mốt khỏi phải đạp xe rùi... đi học đi làm tiện hơn rùi đó anh... chứ nhìn anh đạp xe đi hoài em cũng xót lắm

- Xót thiệt hok

- Thiệt mà

Nó ôm siết em vào lòng... Thầm thì cảm ơn em... Nếu ko có em bên cạnh mỗi ngày có lẽ nó sẽ chẳng bao giờ có đủ động lực để làm việc chăm chỉ như thế này đâu.... Chiếc xe này có cả một phần lớn công sức của em bỏ ra... ko phải bằng tiền mà là bằng những món ăn em nấu cho nó, là những vật dụng hằng ngày trong nhà em sắm sửa... nếu ko làm gì nó có dành dụm đủ tiền mua dc xe nhanh chóng như vậy nếu ko có em.

- Thưởng đi

- Gì.. tự nhiên anh mua xe liên quan gì má bắt ngta thưởng

- Sao hok... thưởng đi

- Mệt ghê.. hihi thưởng gì

- Biết rùi còn hỏi

- Đó đó... hiểm hiểm đi.... hư quá à

Em cười khúc khích cốc cốc vào đầu nó

- Buông em ra... ưm... đồ hư hỏng... ưm... hoy.. mà... hihi bớ ngta...

Nó mặc kệ em chống cự... vẫn hôn em mãnh liệt, tay kéo khóa váy của em... Ngày nào gặp nó em cũng mặc váy thế này thì khỏe rồi, chỉ cần kéo nhẹ bờ vai là hoàn toàn được ngắm nhìn thân hình quyến rũ của em rồi. Hôm nay người em thơm thật, mùi hoa hồng thì phải... chống cự cho đã... nhưng càng ngày tiếng thở của em càng gấp gáp... báo hiệu em đã đầu hàng nó vô điều kiện... mệt thật biết vậy lúc này khỏi mặc đồ đi chơi chi để giờ cởi ra lâu quá trời... em mĩm cười cốc iu vào đầu nó rồi cũng giúp nó cởi quần áo.. vừa dc giải thoát là nó lao ngay vào em... Màn đêm buông xuống... nhưng bên trong căn phòng hành phúc này.. em và nó lại hòa vào nhau... ngọt ngào, đam mê.

Nằm thở phì phì bên cạnh... nó mĩm cười hạnh phúc, còn em thì nằm lấy tay nghịch ngực nó thi thoảng nhéo nhẹ một cái

- Ghét anh quá à... quậy thấy sợ lun

- Ai bỉu mặc đồ sexy quá chi ai chịu nổi

- Hiểm hiểm.. gian gian ghê lun

- Vậy mà có người thương

- Bởi vậy mới ức nè... tự nhiên

- Tư nhiên gì... muốn quậy nửa hôn

- Xí.. thở hổng ra hơi mà bày đặt

- Chờ đó.. nằm 5 phút nửa rùi biết tay anh

- Hihi hổng dám đâu... mệt ghê.. giờ hổng cho ngta ăn kem hả

- Ừ quên mất tiêu... vậy giờ đi ăn rùi về quậy nửa hen

- Ai cho đâu mà đòi hoài... mặc đồ đi ăn kem điiii

- Rùi ok...

Em nũng nịu ngồi dậy mặc đồ vào. Nhìn em dịu dàng mặc từng món đồ vào mà cứ muốn nhàu vô đè em cởi hết trở ra gì đâu... nhưng thôi.. em còn đó chứ có chạy đâu mất dc đâu mà gấp.

- Ghét anh quá à.. làm nhăn váy ngta hết lun

- Vậy để anh ủi cho hen

Nó lấy tay xoa xoa lên người làm em cười ngặt nghẽo

- Hoy hoy... hok có mượn... hihi dắt xe a ra đi

- Xe anh hả...

- Ừ... mua xe chi rùi để nhà...

- Ờ ờ

Nó dắt xe nó ra ngoài đứng chờ em khóa cửa... Nhìn em đẹp như thiên thần... thiệt đi chiếc xe của nó coi bộ uổng phí sắc đẹp quá.. nó rụt rè đề nghị

- Hay mình đi xe em đi... chứ em đẹp vậy đi cái xe cà tàng này... sợ...

- Mệt... đi với ng iu của em... ai nói gì kệ...

- Ừ ừ...

Nó đề máy chạy đi... em ngồi sau lưng ôm chặt lấy nó. Đường SG ban đêm, ko thiếu những cặp tình nhân chở nhau vi vu trên đường. Nhiều người chạy ngang đều ngoài nhìn lại... có lẽ họ đang nghĩ vì sao một cô gái đẹp như vậy lại phải ngồi trên chiếc xe cũ và người chở lại là một thằng nhóc cùng tàn như xe... Chẳng sao cả... em vẫn ôm nó thật chặt, miệng hát lalala gì đó... ừ thì sao chứ.. tình yêu mà.. chiếc xe đâu làm nên giá trị một con người.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-201)