← Ch.065 | Ch.067 → |
Chưa nói xong nhỏ đã bị mấy người bạn kéo đi... Nó chỉ còn cách ngồi im nhìn xung quanh... Một tiệc sinh nhật của thế giới giàu sang lần đầu tiên nó biết đến, quá khác xa với những gì nó đã từng dự rất nhiều tiệc sinh nhật của bạn bè trước đó. Phù... lạ lẫm.. và áp lực quá.
Khách khứa có vẻ đông đủ nên anh chàng chủ nhân của buổi tiệc cũng bước vào trong trò chuyện với mọi người... Ngồi một mình cũng chán... nó dứng dậy cầm theo ly rượu đi vòng vòng ra phía góc sân để tìm một chút yên lặng.. Chợt nó nhận ra trên cái xích đu hình như nhỏ Hân và nhỏ Thy đang ngồi đung đưa nói chuyện... định lại gần thì nó nghe dc tiếng thầm thì của 2 nhỏ trong đó có tên nó thì phải. Một chút tò mò.. nó đứng im lại khuất phía sau chậu cây kiểng im lặng.
- Mày đưa ông M tới làm gì
- Có sao đâu...
- Mày... thiệt tình... ko sợ M buồn hả... mày hổng thấy M đâu có quen với không khí chỗ này
- Con quỷ... thì tau tập cho ảnh quen nè
- Bộ mày... nghiêm túc thật hả
- Ừ
- Rồi ông Thành mày tính sao
- Ông Thành ảnh hưởng gì đâu
- Ổng với mày thân thiết mấy năm nay sao hổng ảnh hưởng
- Ai biết.. cái đó đâu liên quan tới tau yêu ai đâu
- Ngang dzậy bà... Mày cảm thấy M sao
- M hả... hihi là một tên ngốc, lạnh lùng, bất cần, hổng có miếng lãng mạn nào hết trơn
- Vì ông M là sinh viên mà... nghèo nửa... hix hix
- Ừ.... So với anh Thành... khác xa lắm lun... anh Thành năm nay tốt nghiệp thạc sĩ nè...
- Ủa mới đây ổng học xong rùi hả... chắc về VN làm lun quá
- Ừ.. ảnh nói về làm cho cty ba ảnh
- Giỏi ghê.. mới đây học sắp xong rùi
- Uhm... ảnh giỏi lại tốt nửa... ai nghe cũng khen
- Đúng rồi... tới tau còn muốn cưa ổng mà.. haha xui cái bị ổng bị mày hút hồn rồi
- Uhm... vụ này tau cũng biết... hi ảnh giỏi, điều kiện tốt vậy... ai mà hổng thích... nói thiệt so với M... ảnh như phượng hoàng còn tên M đáng ghét kia... hổng khác con gà hoang... khó trị lắm lun
- Trời.. mày so sánh gì kỳ vậy... ông M nghe ổng ko buồn mới lạ
- Hihi thì tau chỉ tâm sự với mày chứ bộ
- Mày coi chừng đó... lo giải quyết nhanh đi con
- Xì... mày chia tay rùi... làm như sắp thành bà cụ rồi đó con kia...
- Ờ... nhắc chi... chán muốn chết.. ước gì...
- Thui con quỷ buồn hoài nha... hok giống mày chút nào
- Kệ tau.. mày cẩn thận đó... nghe nói ổng tính tỏ tình với mày bữa nay đó
- Tau biết
- Dzậy sao mày còn dắt ông M theo
- Hì... để xem...
Nó lặng người bước đi vào trong... Nó ko còn can đảm để lắng nghe hết câu chuyện nửa. Lần đầu tiên trong đời nó làm một thằng tò mò như vậy chỉ để nghe những lời nhỏ Thy nói về nó.... Giờ nó cũng đã hiểu một phần nào về mối quan hệ của nhỏ Thy và anh chủ nhân của buổi tiệc ngày hôm nay... Lòng nó nặng trĩu... nó cảm thấy khó thở, bức bổi giữa những con người sang trọng và xa lạ này... Nó thầm quan sát anh Thành... đúng rồi... nhỏ nói đúng... anh ấy tốt như vậy... hoàn toàn trái ngược với nó... Sự so sánh này cứ như vết dao cứa vào lòng... đau nhói. Đưa ly rượu lên môi nó trút sạch vào cổ họng... đắng nghét.... Có lẽ... nó chỉ là một quãng ngắn giữa cuộc đời của nhỏ... chỉ là khoảnh khắc... (Mọi thứ lúc đó chưa diễn ra... nhưng cảm giác lúc đó của nó cũng giống như cảm giác của một tác giả khác trong câu chuyện nó từng đọc tại diễn đàn này cách đây ko lâu, cùng hoàn cảnh... và có lẽ cũng cùng tâm trạng như vậy... )Nhưng cách nó đón nhận hoàn toàn khác... lúc đó nó chẳng bỏ đi... chẳng buồn bực hay tỏ ra giận dỗi... mà nó chỉ mĩm cười ngồi đó. Nó nghĩ nó đủ sự kiên nhẫn và lạnh lùng để đón nhận những chuyện sắp diễn ra.... Cuối cùng buổi lễ cũng bắt đầu. Nhỏ Thy vẫn ngồi cạnh nó chăm chú theo dõi anh Thành trò chuyện... Anh ấy nói khá nhiều, nó chẳng quan tâm, chỉ ngồi im lặng, thi thoảng mĩm cười. Chuyện gì đến cũng sẽ đến.. cứ như kịch bản có sẵn... anh Thành mời nhỏ Thy lên trong tiếng vỗ tay của mọi người... bạn nó cũng từng tỏ tình với người yêu nó như vậy.... anh Thành nói gì... nó cũng chẳng quan tâm, chẳng nhớ rõ... chỉ biết rằng đại loại như
- Anh mong em sẽ cho anh cơ hội để làm người chăm sóc em... Thy nhé
Tiếng vỗ tay, tiếng cổ vũ xung quanh vang lên, chỉ có 4 người im lặng... nó im lặng cười nhạt, anh Thành im lặng chờ câu trả lời, nhỏ Hân thì lo lắng nhìn nó còn nhỏ Thy của nó cũng chẳng nói gì.. gương mặt nhỏ lạnh lùng như hằng ngày.... tiếng vỗ tay từ từ dịu đi một chút... không cần đợi lâu Thy của nó nói 1 tiếng duy nhất
- Không!
Nhỏ Thy đi về phía nó nói nhỏ...
- Anh về trước nhé... xong tiệc em sẽ gặp anh
Nó im lặng gật đầu. Có lẽ cũng đến lúc nó phải rút lui khỏi chỗ này rồi... chính nó cũng cần im lặng để suy nghĩ... Đứng dậy mĩm cười chào mọi người nó bước ra, nhỏ Hân bước theo vẻ mặt lo lắng....
- Nè nè... ko sao chứ... từ từ con Thy nó giải thích cho
- Cảm ơn... Hân vào trong đi
Đưa chìa khóa xe cho Hân.... Nó chẳng chờ nhỏ Hân nói gì... vẫy một chiếc taxi lao đi nhanh trong đêm.... , ghé quán mua một ly café ko đường, nó tính tiền taxi rồi đi bộ trở về phòng trong im lặng. Điều nó đang suy nghĩ bây giờ rất đơn giản... nó chỉ là gà hoang... còn anh Thành... lại là phượng hoàng trong mắt nhỏ Thy.... Có lẽ tất cả chỉ là một cuộc chơi của nhỏ... có lẽ... nó đã dc đem ra để làm một thử thách nào đó... mang tên.. trò chơi tình yêu... nếu đúng như vậy... thì nhỏ Thy đã thành công rồi đó... vì... cảm giác của nó bây giờ đã trả lời dc rằng.... nó yêu Thy... Câu trả lời Không lúc nảy của nhỏ có lẽ đơn giản chỉ là một lời để tránh làm nó tổn thương nặng nề hơn nửa mà thôi... Dù lòng nó giờ nhói đau... dù lòng nó giờ cứ như ai đang cứa nào.... cảm thấy buồn lắm... nhưng nó ko tức giận, tất cả chỉ là một lẽ tự nhiên... người tốt hơn thì phải xứng đáng với người tốt hơn vậy thôi. Nó ko vội vàng suy sụp như lần trước, cũng ko trách nhỏ gì cả.. đơn giản là một cảm giác rất nhạt.... như chính nụ cười nó lúc này vậy.
Một tiếng rưỡi trôi qua... trời SG khuya lạnh lắm... phòng nó tối om... chỉ có tiếng nhạc vang lên... chỉ có bóng người ngồi ở cửa nhà và chỉ có ly cafe đắng... Mọi thứ giống như một đoạn phim ngắn... cảnh thất tình... có lẽ là vậy.
← Ch. 065 | Ch. 067 → |