Vay nóng Tima

Truyện:Nam Thừa Nữ Thiếu Thật Đáng Sợ - Chương 09

Nam Thừa Nữ Thiếu Thật Đáng Sợ
Hiện có 41 chương (chưa hoàn)
Chương 09
0.00
(0 votes)


Chương (1-41 )

Siêu sale Shopee


Hàng ngày Lưu Diệp đi sớm về trễ, ngoài ra còn chạy tới bức tường thủy tinh này thức đêm, tuy rằng vất vả, nhưng khi quen rồi thì cũng thấy không sao cả.

Từ nhỏ cô đã vì quan niệm trọng nam khinh nữ mà chịu chút khổ sở rồi, ngược lại như bây giờ như thế nào cũng có thể vượt qua.

Cứ như vậy qua sau một thời gian ngắn, bỗng nhiên có một ngày không biết tại sao những đồng nghiệp trong "Phụ Nữ Nhất" đều vui mừng hớn hở, Lưu Diệp cũng để ý không ít thương gia treo ruy băng, bóng bay trang trí ở cửa.

Cô rất buồn bực, nhưng lại không dám ngu ngốc đi hỏi, dù sao có một số việc cô ngu ngốc không biết cũng thôi, nhưng nếu là ngày lễ ngày quan trọng mà cũng không biết, thì chắc chắn sẽ có người nghi ngờ cô.

Chỉ là rất nhanh thì cô biết được đây là ngày lễ gì, lại có thể là ngày mà không không thể ngờ nhất - Quốc tế Phụ Nữ!

Rõ ràng thế giới này đã không có phụ nữ, lại vẫn còn giữ lại một chương trình như vậy, hơn nữa từ mấy ngày trước các nơi đã bắt đầu chào mừng, quả thật vui mừng không kém gì ngày tết.

Càng không ngờ hơn chính là thế giới này lại còn bình chọn vị trí top mười "Phụ nữ", chỉ là nói thật, nhìn những "Phụ nữ" trên truyền hình kia, thật đúng là rất phụ nữ, bất kể là bộ ngực cao vút, hay là cái mông vểnh vểnh, khi giơ tay nhấc chân cũng đều có hương vị phụ nữ mười phần, chỉ là động tác quá khoa trương, nhất cử nhất động chẳng khác nào đang diễn trò, bước đi cũng đều là một nước bước chân người mẫu.

Hơn nữa nghe đám Vũ Mị bát quái, bên trong còn có mấy người làm phẫu thuật chuyển giới, nghe nói giá tiền một đêm như giá trên trời, vậy mà khách hàng vẫn nối liền không dứt.

Có điều vừa nói đến chuyện này, bọn Vũ Mị liền bắt đầu nháy mắt ra hiệu.

Thật ra thì sau này Lưu Diệp mới biết, bọn họ những người này nhìn như nương nương, lại cố ý làm ra động tác phụ nữ, còn uống estrogen làm giảm vẻ nam tính, nhưng thật ra những thữ đàn ông nên có, những người này đều không thiếu.

Hơn nữa phần lớn mọi người đều ôm suy nghĩ kiếm đủ tiền thì sẽ thu tay, người thật sự làm phẫu thuật chuyển giới, thì thật sự vô cùng ít, chủ yếu là một khi làm loại phẫu thuật chuyển giới đó sẽ rất khó sửa về như cũ được nữa.

Uống estrogen thì chỉ cần phối hợp lượng thuốc hợp lý, vẫn có thể nghịch chuyển.

Cho nên bình thường khi mọi người làm việc, phía trên lộ thế nào cũng không sao cả, chỉ riêng phía dưới là nghiêm nghiêm thật thật bọc lại, chính là sợ làm khách hàng ghê tởm.

Lúc này trên TV đang chiếu tiết mục phụ nữ.

Mười người có số phiếu đứng đầu "Phụ nữ tốt nhất" lần lượt được mời lên sân khấu.

Nhìn biểu cảm vừa thần bí vừa kỳ lạ của người dẫn chương trình, Lưu Diệp vẫn giống như đang xem một tiết mục giải trí gì đó.

Ngược lại Vũ Mị và mấy đồng nghiệp ở đó đánh cược, Lưu Diệp cũng nghe lọt tai mấy câu nhưng rất nhanh cô lại bị đống tên kia làm cho hôn mê rồi.

"Lần này nhất định sẽ mời Khương Nhiên..."

"Không, không, hơn phân nửa là Lộ Kỳ..."

"Aizzz, cậu nói có thể có người của gia tộc xuất hiện không?"

"Không thể nào, đã mấy trăm năm rồi, cậu thấy có gia tộc nào từng xuất hiện chứ, lại nói nếu bọn họ muốn chơi với những người này, còn cần phải tham gia trò chơi nhàm chán như vậy à, đoán chừng một cú điện thoại là gọi được người ta đi..."

"Cũng đúng..."

Lưu Diệp mơ mơ màng màng nghe, trên TV cũng đã bắt đầu kêu giá, hình như là ba trăm ngàn một con số, chỉ cần bỏ tiền là có thể chọn một con số bỏ vào trong vòng quay.

Lục tục có không ít con số được bỏ vào.

Cuối cùng chiếc hộp đựng các con số được đóng kín, trước mắt bao người bắt đầu chuyển động, các loại âm thanh hò hét chói tai kết hợp với âm nhạc, ở giữa nơi này, Lưu Diệp cũng sắp bị tiếng hò hét của đám Vũ Mị làm điếc tai.

Con số không ngừng được lắc ra, theo như số ghi trên đó, những người giữ con số tương ứng hết sức phấn khởi chạy lên sân khấu, giống như ôm lấy chiến lợi phẩm nhìn vào người bên ngoài màn hình phất tay.

"Lại đặc biệt là số tám, Lão Tạp Mao nhà nào cũng đã hạ vốn như vậy..."

Lưu Diệp nghe người phía sau không ngừng bình luận những bọn phú hào được lắc ra, đến giờ phút này cô mới hiểu được đây là trò chơi gì, thì ra chính là mọi người giao tiền để quay số, sau đó xem ai có thể lấy được tư cách ở chung một ngày với "Thập đại phụ nữ".

"Vậy số tiền kia đi đâu?" Lưu Diệp kỳ quái hỏi.

Những con số phía trước đều đến hơn 60 rồi, tính ra xuống tiếp là cũng gần mười triệu rồi.

"Mấy người 'Phụ nữ'tham dự rút thưởng sẽ chia đều."

Oa!! Mỗi người một triệu đấy...

Đối với lương tháng bây giờ của Lưu Diệp còn đang 500 đồng trái phải lên xuống mà nói, rất có loại ý nghĩ xúc động yên lặng mà rơi lệ...

Chỉ là... Đợi chút?! Còn có không tham dự...

Quả nhiên chờ sau khi quay được chín con số, người dẫn chương trình liền dừng lại, dùng cái loại biểu hiện cố gắng nghiêm túc nhưng lại không kiềm nén được giọng bát quái, hồi hộp nói: "Nào các vị khác giả, thời khắc kích động lòng người nhất đã đến, khách quý số mười không tham dự rút thưởng, bây giờ để cho chúng ta công bố người mà cô muốn chính là — Mậu Ngạn Ba, chính là vị thẩm phán trẻ tuổi nhất trong lịch sử Mậu Ngạn Ba... Ống kính xoay qua chỗ khác..."

Một tiếng này làm khán giả phía dưới cũng kích động theo, không ngừng lặp lại tên Mậu Ngạn Ba, còn có người ở chính giữa huýt gió hò hét, cảnh tượng này giống như ai đó bị làm sao vậy.

Rất có loại cảm giác ồn ào vây xem náo nhiệt.

Rất nhanh ống kính liền đi một vòng, hiển nhiên người bị gọi tên cũng rất bất ngờ, đó là một người trẻ tuổi vẻ mặt rất nghiêm túc, tóc ngắn màu đen, ánh mắt sáng rõ, ngũ quan vô cùng nghiêm chỉnh, chỉ là vẻ mặt thật sự không tốt...

Lưu Diệp cách ống kính cũng có thể cảm thấy cảm xúc vừa 囧 vừa giận của người nọ...

Đám Vũ Mị cũng ở đây hi hi ha ha xem náo nhiệt.

Bộ dáng của người này sao chẳng khác gì bị ép buộc vậy?

Nhưng rõ ràng những người trước đó phải bỏ tiền thì mới có cơ hội, người này lại là miễn phí, Lưu Diệp cũng buồn bực hỏi Vũ Mị một câu: "Mậu Ngạn Ba này không muốn à?"

"Muốn cái gì chứ!" Vũ Mị sớm quen với sự ngu ngốc của Lưu Diệp, ở đó dằn tính tình lại giải thích: "Nhưng theo lệ thường thì chỉ cần được chọn là phải đi, đó là bao nhiêu vinh quang đấy, chỉ có đàn ông chân chính mới có thể được 'Phụ nữ' chỉ định, lại nói cũng chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, không đi thì cũng quá không đàn ông rồi?!"

"Đúng vậy, năm kia còn có người chọn Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng đấy, cuối cùng Bộ trưởng Đại Hồ Tử đó không phải cũng giống như cháu trai mà đi dạo phố với người ta sao, hơn nữa đây chính là vinh dự, có người sẵn lòng vì bọn họ mà vứt bỏ hơn một triệu bạc, cái này cần là bao nhiêu sức quyến rũ chứ, hơn nữa loại tân tú giới tư pháp giống như Mậu Ngạn Ba, dù là thẩm phán trẻ tuổi nhất thì sao, chỉ cần không phải mấy vị đặc biệt kia, những 'Phụ nữ' kia không phải là muốn ai là có người đó à."

Giờ Lưu Diệp mới hiểu được mọi người đang kích động cái gì, mặc dù không phải là phim tình cảm, chẳng qua cũng rất kích thích...

Nếu như coi người 'Phụ nữ' là thật, thì dường như có chút cảm giác lãng mạn...

Chính là trên ti vi đang quay cận cảnh Mậu Ngạn Ba hình như bị kích thích nặng, vẻ mặt đều sắp rạn nứt rồi.

Chỉ là chuyện này ngược lại cho Lưu Diệp một gợi ý, cô không nhịn được hỏi "Vậy, vậy nếu như bọn họ muốn chọn, chọn người như Hầu Gia thì sao? Hầu Gia cũng không thể cự tuyệt à?"

"Đùa gì thế, bọn họ không mời nổi những người như Hầu Gia, Tộc trưởng của mấy gia tộc lớn đều là ngoại lệ trong ngoại lệ, muốn mời những người đó, đoán chừng chẳng khác nào Eve sống lại rồi."

Lưu Diệp ồ một tiếng, thật ra thì cô chỉ tò mò mà thôi.

Nhưng kết quả vừa dứt lời đã có người phản bác nói: "Đừng đùa, nếu thật sự có phụ nữ xuất hiện, còn đến phiên chính phụ nữ lựa chọn à? Hơn phân nửa những đại lão kia đã chia tay chia chân rồi, không chuẩn anh thứ hai tôi thứ sáu... Luân phiên ngủ..."

Bởi vì đề tài quá mức bỉ ổi trong bỉ ổi, Lưu Diệp nghe đôi câu liền bị dọa vội vàng né ra.

Cô đương nhiên biết hiện tại mọi người vui vẻ vừa xem vừa chế giễu như vậy, còn không phải bởi vì những phụ nữ phía trên kia đều là giả sao, nếu đổi thành thật...

Đoán chừng những người này đều đã vui vẻ không được rồi...

Có điều vì ngày lễ phụ nữ, Lưu Diệp ngược lại hiếm khi co được một ngày nghỉ, theo bọn Vũ Mị đi dạo phố.

Bây giờ đầy đường phố đều đặc biệt nhằm vào "Phụ nữ", gì mà đệm ngực gì mà tất chân gợi cảm, so với trước kia đều rẻ hơn không chỉ một lần, thậm chí có khách sạn còn dán thông báo miễn phí cho phụ nữ.

Từ lúc Lưu Diệp xuyên qua tới giờ, mỗi ngày đều trôi qua vội vã cuống cuồng thê thảm như vậy, lần này ra ngoài, ngược lại hiếm khi bởi vì bản thân là phụ nữ mà được chút ưu đãi thực dụng hàng thật giá thật.

Lúc mua đồ còn chưa kịp mở miệng, đối phương đã chủ động giảm giá xuống.

Đến cửa hàng bánh còn chưa nói gì đâu, lập tức liền có bánh mì miễn phí.

Lưu Diệp sướng đến phát rồ rồi, cũng mua rất nhiều thứ.

Đồng nghiệp của cô thì mua càng hơn nhiều, làm ăn có chút khá, quả thật trên cánh tay xách đầy túi mua hàng.

Không ngờ vui vẻ quá lại sinh đau buồn, đám người bọn họ đang chậm rãi muốn băng qua đường, thì chợt xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Căn bản Lưu Diệp không thấy chiếc xe kia chui ở đâu ra, chợt cô cảm thấy có người đẩy cô một cái, có điều thật may là cô ở vị trí phía sau, cho nên chỉ bị người phía trước bị đụng đè lên người cô mà thôi.

Nhưng Vũ Mị thì gặp xui rồi, hắn là băng qua đường đầu tiên, kết quả không tránh kịp liền bị xe đối diện đâm phải.

Tuy nói xe kia có chức năng tránh nguy hiểm khẩn cấp, nhưng tài xế lái xe với tốc độ quá nhanh, dù có giảm tốc độ giảm rất lợi hại, đến cuối cùng vẫn không dừng lại được, làm cho Vũ Mị xui xẻo bay luôn ra ngoài.

Hơn nữa khiến người ngoài ý chính là, xe kia vốn không dừng lại, ngược lại còn nhanh chóng rẽ vào khúc quanh thoáng một cái biến mất không thấy nữa.

Đợi đến lúc mọi người ba chân bốn cẳng đỡ Vũ dậy Mị, trên mặt Vũ Mị toàn là máu, chân thì lại càng ngay đến chạm vào cũng không dám.

Bộ dáng máu me nhầy nhụa đó, Lưu Diệp sợ hãi che mắt, có điều đợi khi mọi người đưa Vũ Mị đến bệnh viện, cô vẫn còn nhớ tới chuyện này, ở đó nóng nảy hỏi người xung quanh: "Đúng rồi, xe kia đâu rồi, có ai nhớ biển số xe không, phải tranh thủ thời gian gọi điện thoại báo cảnh sát chứ?"

"Báo cảnh sát cái gì, ép buộc việc đâu đâu."

Lưu Diệp không hiểu tại sao thái độ của mọi người lại lạnh nhạt như vậy, hơn nữa trong lúc đợi Vũ Mị, trọng tâm đề tài mà những đồng nghiệp bình thường quan hệ không tệ nói đến đều là Vũ Mị thật là xui xẻo mà, lần này phải nghỉ làm thật lâu rồi, còn đối với người gây ra tai nạn, mọi người cũng không hề đề cập tới, biểu hiện này quả thật giống như chuyện Vũ Mị gặp phải là thiên tai vậy...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-41 )