Vay nóng Tima

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 062

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 062
Điện cạnh đại thần, đừng tự bế (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Shopee


Edit: Tinh Niệm

Nhưng là không biết vì cái gì, gương mặt tái nhợt có chút phiếm hồng.

Ngực phập phồng cũng lớn chút.

Kỷ Diễn không nghĩ tới, người tiến vào chính là cô.

Thế cho nên vừa nghe đến thanh âm của cô, trong đầu lập tức liền hiện lên hình ảnh cô hôn chính mình.

Vốn dĩ cho rằng cô còn muốn nói gì nữa.

Kết quả đợi cả nửa ngày, cũng không có nghe được động tĩnh.

Nghĩ đến đây, hắn mở to mắt đi xem.

Kết quả là mới mở mắt, nữ sinh kia đã lại hôn đến.

Xúc cảm mềm ấm, còn có, cô vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng đụng vào.

Điều này làm cho trái tim hắn nhảy lên càng ngày càng kịch liệt.

Thậm chí một lần hôn qua, bởi vì bị chạm vào mà mang đến đau đớn.

Tô Yên hôn một cái, nhìn thấy hắn mở to mắt, liền buông ra.

Sau đó chớp chớp mắt, thực nghiêm túc

"Anh là đang đợi em hôn tỉnh hay sao?"

Bởi vì một câu này, Kỷ Diễn trực tiếp đỏ cả mang tai.

Cả người đều có vẻ hoảng loạn.

Bởi vì tự bế, rất ít cùng người khác giao lưu, huống chi là giải thích cãi cọ.

Thế cho nên hơi há mồm, có rất nhiều lời muốn nói, lại một câu cũng nói không nên lời.

"Không, không phải."

Nghẹn hơn nửa ngày, mới nghẹn ra một câu như vậy.

Nói xong, nhìn thấy Tô Yên gật đầu.

Hắn lại trở nên càng hoảng loạn,

"Tôi, tôi....."

Tô Yên duỗi tay kéo kéo ống tay áo hắn, an ủi

"Anh chậm rãi nói, em đang nghe."

Thanh âm mềm mỏng, thực nghiêm túc.

Kỷ Diễn cả nửa ngày, mới bình phục tâm tình, môi mỏng giật giật

"Tôi, không có, cảm thấy không tốt."

Hắn không hy vọng cô hiểu lầm.

Tô Yên nghe hắn nói, cắn cắn môi do dự trong chốc lát, sau đó nghiêm túc nói

"Cho nên, anh thích em hôn anh?"

Cô cẩn thận tổng kết lời nói của Kỷ Diễn.

Hẳn là, ý này đi?

Tiểu Hoa đối với việc ký chủ chính mình nói trắng ra, không nỡ nhìn thẳng.

Này, đây là không phải quá ngay thẳng sao?

Nó có nên download một ít tài liệu 36 chiêu thức tán giai gì đó cho ký chủ nhìn xem hay không?

Mà càng làm cho Tiểu Hoa cảm thấy quỷ dị chính là.

Lời nói ngay thẳng này, thế nhưng làm Kỷ Diễn vừa mới tiêu tán đỏ bừng, lại lần nữa hồng thấu khuôn mặt.

Chỉ nhìn vành tai hắn tái nhợt, hiện tại lại đỏ đến sắp lấy máu.

Hình ảnh ở trong mắt Tô Yên, giống như là cam chịu.

Kết quả là......

Cô nghĩ, Kỷ Diễn bệnh rất nghiêm trọng, hắn muốn chính mình hôn hắn, vậy liền hôn nhiều hơn mấy cái.

Môi hắn thực lạnh, thực mềm, như là thạch trái cây vậy.

Kết quả là, đồng chí Tô Yên của chúng ta, một bàn tay đè ở trên gối đầu, thân thể trực tiếp dán qua, cách tấm thảm cùng quần áo, hẳn là sẽ không đau đi?

Nghĩ như vậy, bẹp, lại lần nữa hôn lên.

Chỉ nhìn thấy Kỷ Diễn, cổ đến lỗ tai đỏ bừng a đỏ bừng.

Cô nghiêm túc chỉ đạo

"Lúc em hôn anh, anh phải nhắm mắt lại."

Kỷ Diễn cổ đỏ bừng, thế nhưng không phản kháng, thật đúng là nghe lời nhắm mắt lại.

Rõ ràng là không biết làm sao, thế nhưng còn rất phối hợp tiếp tục.

Thế là, Tô Yên cắn cắn nơi này, hôn hôn chỗ nọ, đối với đôi môi mỏng kia lặp lại chà đạp.

Theo dõi ở một bên khác.

Hai vị bác sĩ ngồi ở trước máy theo dõi, nhìn điện đồ nhịp tim của Kỷ Diễn, trực tiếp sắp đến 200.

Trong đó một người nhíu mày bất an

"Cứ như vậy có được không?

Thân thể hắn không thể thừa sự tình quá kích thích, rất dễ dàng xảy ra chuyện."

Bác sĩ Trương uống một ngụm trà, có vẻ bình tĩnh rất nhiều.

"Đối với Kỷ Diễn mà nói, đã không còn chưa lựa chọn. Con đường này tuy rằng không biết sẽ đến đâu, nhưng cũng may còn là một con đường."

Hiển nhiên, vị bác sĩ kia vẫn là có chút không đồng ý.

Bác sĩ Trương vỗ vỗ bờ vai của hắn, ý bảo hắn thả lỏng.

*****

Edit: Tinh Niệm

Bác sĩ Trương nói:

"Sợ cái gì, dù có vấn đề, có ông ở chỗ này, lập tức cho trái tim hắn sống lại rồi giải phẫu, không chết được."

Bác sĩ kia vừa nghe, càng cảm thấy hoang đường

"Ông cho rằng hắn không chết được liền liều mạng lăn lộn?"

Bác sĩ Trương thở dài

"Ông nói, còn có biện pháp khác sao? Nhưng nếu có biện pháp tốt hơn, tôi sẽ đem tiền đặt cược cho người xa lạ như thế này sao??"

"Ông có thể tìm người chuyên nghiệp hơn tới trợ giúp hắn."

"Đúng, nhân tài chuyên nghiệp tốt nghiệp tâm lý học có một đống, lúc trước không phải cũng từng thử cho bọn họ bồi Kỷ Diễn rồi hay sao?

Ông xem Kỷ Diễn khi nào biểu hiện ra để ý?

Hắn ngay cả chính mình cũng không để bụng!"

Nói xong, bác sĩ Trương cũng kích động.

Cuối cùng, hai người đều từng người trầm mặc.

Bác sĩ Trương sở dĩ lựa chọn Tô Yên, bởi vì ông nhìn thấy Kỷ Diễn khó có được để ý đến một vật, còn chỉ là một viên kẹo nữ sinh kia lưu lại.

Đây quả thực.... thực ấu trĩ, thực buồn cười.

Nhưng, hiện tại, đây là cọng rơm duy nhất.

Đương nhiên, bên này khắc khẩu, không thể truyền đến Tô Yên cùng Kỷ Diễn.

Bởi vì Tô Yên lúc này tựa hồ.... . hôn quá độc ác.

Chỉ thấy Kỷ Diễn cả người đều bọc thảm lông, đưa lưng về phía Tô Yên.

Cũng không biết là thẹn thùng không nghĩ cùng Tô Yên nói chuyện, hay là không muốn cùng Tô Yên nói chuyện.

Tô Yên lôi kéo một góc chăn, mờ mịt chớp chớp mắt.

Cô đều là theo ý hắn a.

Vì cái gì trở mặt, không muốn cùng cô nói chuyện?

Thế cho nên Tô Yên suy nghĩ hơn nửa ngày, rốt cuộc nghĩ đến một cái lý do, kết quả là ra tiếng

"Em có phải hay không hôn đau anh?"

Bệnh thần kinh cảm giác đau của hắn lại tái phát, cho nên mới quay đi?

Sau đó, chỉ nhìn người kia tránh ở trong thảm lông, một chút phản ứng cũng không có.

Tô Yên đợi một hồi lâu, rốt cuộc lưỡng lự.

Hắn đây là không muốn thấy cô chứ??

Do dự một lúc

"Em.... . nếu không ngày mai em lại đến tìm anh, anh trước nghỉ ngơi đi?"

Một câu này, rốt cuộc làm hắn giật giật thân thể, lại không có quay đầu, cũng không nói gì.

Tô Yên liếm liếm môi, đây là.... . muốn cô rời đi?

Kết quả là, cô nhận mệnh từ mép giường rời đi.

Lúc đi tới cửa, nói

"Anh nghỉ ngơi cho tốt, em về sau lại đến tìm anh."

Cô nói xong, liền nghe được người trên giường phát ra một thanh âm nức nở.

Sau đó, Tô Yên đi rồi.

Chờ đến khi cô rời khỏi biệt thự, vẫn nghĩ rằng, hay là hắn cảm thấy mình hôn không đủ nhiều, hay là không đủ ôn nhu?

Đại khái là cô đi quá nhanh, thế cho nên bỏ lỡ câu nói của người trốn trong chăn

"Tôi, không đau."

Lúc này Kỷ Diễn, chậm rì rì xoay người lại, phát hiện Tô Yên không còn ở đây nữa.

Hắn ngẩn người.

Sau đó buông xuống mặt mày.

Hắn không có ý muốn cô rời đi.

Nhưng, quá khẩn trương, hắn ở trong lòng lặp lại vài lần, mới nói ra được.

Nhưng mà, cô đã đi rồi.

Một khắc kia, Kỷ Diễn cảm thấy, chính mình quá vô dụng a.

Hắn duỗi tay, chạm chạm vào môi mình.

Chỗ đó vẫn nóng rát đau đớn.

Nhưng, cũng không biết do cô hôn quá nhiều, hay là vì quá khẩn trương, giống như, cỗ đau đớn kia đã nhỏ hơn rất nhiều.

Ít nhất không phải đau đến ngất, chỉ là có điểm đau đớn.

Hắn nâng mắt lên, lại thoáng nhìn một cái qua cửa phòng.

Sau đó xác định, cô xác thật rời đi.

Kỷ Diễn nắm chặt kẹo trong tay, trong đầu không ngừng nghĩ lời nói cô trước khi đi.

Vừa mới nãy cô nói là ngày mai lại đến xem chính mình.

Sau đó, cô lại nói, về sau mới đến xem chính mình.

Kia, có phải hay không bởi vì bản thân nãy giờ không nói gì, cô chán ghét mình?

*****

Edit: Tinh Niệm

Cảm thấy hắn rất phiền toái sao?

Nghĩ như vậy, Kỷ Diễn lông mi run rẩy.

Sau đó, lại đem chính mình chui vào chăn.

Mà Tô Yên đi ra rồi làm gì đây?

Về nhà, live stream a.

Nguyên thân là chủ bá trò chơi.

Bởi vì lớn lên xinh đẹp, nói chuyện phi thường vui tai, hơn nữa kỹ thuật thao tác không chê đi đâu được, cho nên ở giới chủ bá trò chơi cũng coi như là có chút danh tiếng.

Hiện tại...... nhìn xem thời gian này, cũng nên phát sóng trực tiếp rồi.

Về đến nhà, Tô Yên đi vào trong phòng.

Thiết bị cực kỳ chuyên nghiệp, mở máy tính ra.

Tiếp đến, Tiểu Hoa trong đầu nói

"Ký chủ, tuyệt địa cầu sinh gọi tắt là trò chơi " ăn gà ", mỗi vòng trò chơi bắt đầu có một trăm người, có nhiều loại hình thức lựa chọn, có thể chơi tổ đội giết địch, cũng có thể lựa chọn đơn lẻ.

Chị phải nghĩ cách sinh tồn đến cuối cùng chỉ còn một người. Giống như là tên của game này vậy."

Tiểu Hoa giới thiệu rất đơn giản.

Thông qua nhiều vị diện như vậy.

Tiểu Hoa đối vớ ký chủ của mình phi thường yên tâm.

Chỉ cần ký chủ hiểu rõ cách chơi, khẳng định cô có thể xử lý cực kỳ tốt.

Ngay khi phát sóng trực tiếp mở ra, rất nhanh liền có không ít người tiến vào phòng live stream.

Tô Yên tên phát sóng trực tiếp là " Yên Hỏa "

Thế cho nên tiến vào phòng phần lớn là

" Yên Hỏa, cô cuối cùng cũng tới."

"Có phải đi hẹn hò hay không? Như thế nào đến hôm nay mới mở live vậy??"

" Tiểu Yên, nhanh lên bắt đầu đi, chờ không kịp a."

" lão Thiết 666, sao dạo này ít xuất hiện thế???? "

Mọi người mồm năm miệng mười, khẩu khí thực thân mật, xem ra là những người xem trung thành của nguyên thân a.

Sau đó, đều là một ít quà tặng, cũng không tính là nhiều.

Tô Yên mở máy tính ra, mở game tuyệt địa cầu sinh.

Ngón tay chậm rãi di động con chuột.

Tiểu Hoa nhìn kỹ ký chủ của mình bộ dáng nghiêm túc lại nghiêm túc.

Ách...... cũng không biết vì cái gì, cứ cảm thấy quái quái.

Nửa giờ sau.

Khi Tô Yên đã chết năm lần, lần thứ sáu lại lần nữa tiến vào trong trò chơi.

Tiểu Hoa bừng tỉnh

"Ký chủ, chị...... kỹ thuật này là chỉ có bị ăn hành thôi aaa."

Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp đều là tức giận mắng chửi cùng vui cười trộn lẫn.

Tức giận mắng chính là những người mới tiến vào xem live steam

"Con mẹ nó!!! Chủ bá có cái kỹ thuật gì đây? Chỉ bằng loại thủ pháp này mà cũng mở phát sóng trực tiếp?"

"Nhanh cút trở về nhà đi thôi, làm mất thời gian của tôi!"

"Cũng vừa mới vào cửa đã chết, cô một người cũng chưa giết chết, thế mà còn chơi đến năm lần, trình độ này còn không biết xấu hổ tự xưng kỹ thuật cao?"

Mà một ít fan quen thuộc của Tô Yên, đã cười thành một mảnh

"Ha ha ha ha ha, Yên Hỏa đồng chí, đây là sao? chưa tỉnh ngủ, hay là dì cả tới?"

"Ôi mẹ ơi, Tiểu Yên hỏa.... . ha ha ha ha ha, cô có thể đừng dùng biểu tình nghiêm túc như thế hay không?"

"Vừa thấy biểu tình kia của Yên Hỏa, ta cho rằng cô ấy muốn phóng đại chiêu, kết quả.... . , con mẹ nó, ha ha ha ha"

Tô Yên chậm rì rì, đẩy đẩy con chuột.

Chính là động tác di chuyển chuột, đều mang theo mới lạ.

Tiểu Hoa thấy thế, nhỏ giọng hỏi ký chủ

"Ký chủ nhìn qua, bộ dáng không quá quen thuộc a."

Tô Yên giật giật ngón tay, cô nhìn về phía camera phát sóng trực tiếp, sau đó nói

"Đã lâu không chơi, hơi lạ."

Biểu tình nghiêm túc kia, lại lại lần nữa đưa tới một trận cười ầm cùng với tức giận mắng chửi.

"A a a a a! Ha ha ha, trời ạ, đây vẫn Yên Hỏa hay nói lời thô tục sao? Tôi như thế nào cảm thấy...... có điểm manh đây?"

"Yên Hỏa! Ta yêu ngươi, ta vĩnh viễn theo dõi ngươi!!"

"Yên Hỏa đồng chí, ngươi nói lời này là nghiêm túc sao?"

Sau đó Tô Yên nhỏ giọng cùng Tiểu Hoa giao lưu

"Ta không quá quen thuộc những sản phẩm điện tử."

Cô giải thích.

*****

Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hoa nghe, hiểu một chút

"A, như vậy a, nếu không.... . ký chủ, hôm nay chị phát sóng trực tiếp tới đây thôi, chúng ta luyện tập một chút rồi lại phát sóng trực tiếp?"

Nhảy dù thì nhảy vào trong sông, lúc thì dính độc chết đến ba lần.

Cuối cùng có một lần cầm một khẩu AK thế mà lại bị người ta dùng tay không đánh chết.

Tô Yên lần thứ sáu trong trò chơi, chết.

Cô cảm thấy.... . ân, trước luyện tập một chút lại nói.

Kết quả là, nói với camera một câu

"Hôm nay live tới đây thôi."

Nói xong, liền đóng phát sóng trực tiếp.

Tô Yên ngồi ở trên ghế, tự bưng lên một chén nước uống, muốn bình phục một chút tâm tình.

Kết quả, chuông điện thoại vang lên.

Nhìn thoáng qua tên.

Hướng Trùng.

Cô chớp chớp mắt.

Hướng Trùng, bạn trai cũ của nguyên thân.

Một tên bạn trai nửa tháng hồi cao trung.

Lúc ấy lý do chia tay, cũng rất thú vị.

Chia tay trước khi thi đại học ba ngày.

Hướng Trùng khuôn mặt thâm tình, lôi kéo tay nguyên chủ, nói

"Yên Yên, anh không thể làm ảnh hưởng em thi đại học, chúng ta chia tay đi, em ổn định tâm tình tham gia kỳ thi, chờ đến khi kết thúc, lại suy xét việc chúng ta, được không?"

Bởi vì cùng Hướng Trùng chia tay, làm cho nguyên chủ ba ngày kia tâm tình rất tồi tệ, ngày thi đó tâm tình kém tới cực điểm.

Phát huy cực kém.

Nhưng dù là như vậy, cô vẫn đạt thành tích cao nhất của cao trung Thánh Đô, nhập học đại học Thánh Đô.

Vốn dĩ, thi đại học kết thúc, nguyên thân còn có hy vọng tới Hướng Trùng, cho rằng hắn rất nhanh sẽ trở về bên mình.

Kết quả.... . chờ chờ.

Chờ tới khi Hướng Trùng ở trên mạng tuyên bố cùng một nữ sinh khác thổ lộ thành công, hơn nữa còn ở bên nhau.

Nguyên thân chịu không nổi đả kích, nửa học kỳ sau đại học mắc phải bệnh tâm lý, sau đó...... nhảy lầu.

Tô Yên không quên, chính mình chiếm cứ thân thể nguyên chủ, thì cần phải thực hiện một tâm nguyện chưa hoàn thành của cô ấy.

Điện thoại vang lên thật lâu, bởi vì Tô Yên chậm chạp không tiếp máy, nên bị cắt đứt.

Cô hỏi Tiểu Hoa

"Tiểu Hoa, nguyện vọng nguyên chủ là muốn cho ta thay cô ấy báo thù sao?"

"Ách, ký chủ.... này, không phải nguyện vọng của cô ấy......."

Lúc này Hướng Trùng lại lần nữa gọi tới

Cô tiếp máy

"Alo?"

"Tiểu Yên, là anh."

Đại khái cho rằng Tô Yên không nhớ hắn, cho nên tự báo tên.

"Có việc sao?"

Đầu kia điện thoại bị Tô Yên việc công xử theo phép công như vậy khiến cho hắn an tĩnh thật lâu.

Sau đó, nói

"Tiểu Yên, chúng ta có thể gặp mặt không?"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát

"Lý do gì?"

Thanh âm bên kia đã trở nên có chút nôn nóng

"Tiểu Yên, chẳng lẽ, em không nghĩ muốn gặp anh sao? Chúng ta dù có chia tay, cũng vẫn là bạn bè, gặp nhau một lúc mà thôi, em không cần phòng bị anh như vậy."

Tô Yên thanh âm thong thả

"Thứ nhất chúng ta không phải bạn bè, thứ 2, nếu anh không có lý do đầy đủ, tôi cũng không muốn cùng anh đơn độc gặp mặt."

Nghe thế, Hướng Trùng thở dài

"Tiểu Yên, anh không có ý khác....... tính, Tiểu Yên anh nghe ra được, tâm tình em không tốt, chờ tâm tình em tốt lên một ít anh lại gọi điện thoại cho em."

Nói xong liền cúp điện thoại.

Sau đó, Tô Yên tiếp tục hỏi Tiểu Hoa

"Nguyện vọng củ nguyên chủ là cái gì?"

Tiểu Hoa nghĩ nghĩ, nói

"Ký chủ, nguyện vọng nguyên chủ là muốn lấy về sổ nhật ký, còn có một phần lễ vật đầu tiên cô ấy đã đưa cho Hướng Trùng."

Tô Yên nắm di động trong tay một lúc.

Nửa ngày sau

"Sổ nhật ký? Lễ vật?"

"Ký chủ, nguyên thân tự sát, hơn phân nửa là bởi vì cô ấy tự ti, để tâm vào chuyện vụn vặt, nhất thời luẩn quẩn trong lòng.

Mà phần lớn, có quan hệ với quyển nhật ký kia."

*****

Edit: Tinh Niệm

Bởi vì sau đó, bạn gái mới không biết từ chỗ nào nhảy ra của Hướng Trùng xem cuốn sổ nhật ký đó.

Trong đó ghi lại tất cả đều là một loạt tâm tình nguyên thân đối Hướng Trùng yêu thích từ khi cô ấy yêu thầm hắn ta.

Bạn gái Hướng Trùng đem chụp hết lại, phát lên trên mạng, còn @ nguyên thân.

Làm cho nguyên thân ở đại học, bị người chê cười cả một học kỳ.

Đại khái nguyên thân quá thích Hướng Trùng.

Loại tâm tình này bại lộ, bị triển lãm trước công chúng, Cô sẽ càng cảm thấy thẹn.

Làm cho nguyên thân buồn bực không vui, ngày này qua ngày khác.

Nói tóm lại, chính là, gặp loại người không tốt, để tâm vào chuyện vụn vặt, nhất thời luẩn quẩn trong lòng, nhảy lầu.

Hiện tại, nguyên thân nguyện vọng duy nhất chính là, phải lấy lại sổ nhật ký cùng đồ vật đã đưa cho Hướng Trùng, từ đây cắt đứt hết tất cả quan hệ.

Bởi vì ký chủ chiếm cứ thân thể nguyên thân, cho nên nhiệm vụ này là không cách nào từ chối, cần phải hoàn thành.

Tô Yên nắm chặt di động, không nói chuyện.

Tiểu Hoa thấy ký chủ vẫn luôn trầm mặc, khẽ meo meo ra tiếng

"Ký chủ? chị không sao chứ??"

Tuy rằng Tiểu Hoa cảm thấy nhiệm vụ này quả thực là đơn giản đến không được.

Nhưng là, ký chủ cũng không biết suy nghĩ cái gì, nãy giờ đều không nói gì.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Nếu không...... chúng ta hoàn thành nhiệm vụ này trước, rồi lại đi tìm nam chủ?"

Tô Yên chớp chớp mắt

"Ta vừa mới nãy đã nói cùng Hướng Trùng rất rõ ràng, vẫn là cách một đoạn thời gian sau lại nói."

Tiểu Hoa bận rộn lo lắng gật đầu

"Ân ân ân"

Tiểu Hoa rất tin tưởng ký chủ mình.

Ký chủ của nó nhìn qua thực ngoan, nhưng là rất có nguyên tắc, việc gì nên làm, việc gì không nên làm, ký chủ đều biết.

Nó chỉ cần trợ uy cổ vũ là tốt rồi, ân!!

Tiểu Hoa trong lòng yên lặng nghĩ.

Thời gian này, là lúc ăn cơm trưa a.

Nguyên thân biết nấu cơm, nhưng Tô Yên không biết.......

Chỉ có thể đi ra ngoài mua đồ ăn.

Vừa nghĩ, cô đứng lên, lấy chìa khóa đi ra ngoài.

Kết quả vừa mới đi ra cửa, đã thấy một em gái nhỏ xinh đẹp đứng ở đó.

Ách.... . cũng không thể xem là em gái nhỏ, tuổi cô ấy cũng xấp xỉ với Tô Yên.

Người kia mặc đồng phục cao trung thánh đô, trong tay cầm một cái hộp cơm trưa rất lớn.

Nữ sinh sửng sốt

"Chị Tô Yên, chị muốn ra ngoài sao?"

Tô Yên hồi tưởng, nữ sinh này tên Lâm Y Nhân.

Là học sinh cao trung Đế Đô, năm nay học cao tam.

Bởi vì có một số việc, nguyên thân ra tay giúp Lâm Y Nhân, thế cho nên đến bây giờ hai người cảm tình thực không tệ.

Tô Yên gật gật đầu

"Đói bụng."

Cô nói trắng ra.

Lâm Y Nhân nghe vậy sửng sốt, sau đó giơ lên hộp cơm trong tay, lộ ra khuôn mặt nhàn nhạt ý cười

"Mẹ em làm cơm trưa, bảo em mang tới cho chị ăn."

"Được"

Tô Yên đang sờ sờ túi tiền, rất nhanh liền đáp ứng.

Sau đó mở cửa phòng ra, lại quay vào trong.

Lâm Y Nhân đi vào, phi thường tự nhiên, tự động đổi dép.

Đem hộp cơm đặt trên bàn, tự động bắt đầu giúp Tô Yên dọn nhà.

Tô Yên nghi hoặc

"Em không ăn sao?"

Lâm Y Nhân cười lắc đầu

"Em đã ăn rồi."

Tô Yên gật gật đầu, mở ra hộp cơm.

Hai món ăn, một phần canh, phía dưới cùng là cơm trắng.

Tô Yên cầm lấy đôi đũa, đang chuẩn bị ăn lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lâm Y Nhân

"Em thật sự không ăn?"

Đại khái, đây là số lần ít ỏi cô nhận sự giúp đỡ từ người khác.

Lâm Y Nhân lắc đầu, động tác trong tay phi thường nhanh nhẹn giúp Tô Yên thu dọn quần áo.

Xác định xong, cô liền cúi đầu bắt đầu ăn cơm.

*****

Edit: Tinh Niệm

Cũng không biết là do ảnh hưởng của mỗi thân thể trong từng vị diện hay thế nào, mà lượng cơm Tô Yên ăn giống như lớn hơn rất nhiều.

Cô cúi đầu ăn cơm, Lâm Y Nhân liền từ phòng ngoài thu thập đến phòng trong.

Ở trong trí nhớ, cảnh tượng như vậy phát sinh qua rất nhiều lần.

Cơ hồ mỗi cuối tuần Lâm Y Nhân đều sẽ tới tìm nguyên chủ, hơn nữa đưa cơm cho cô ăn.

Đại khái là các cô đã quen biết từ lâu, thế cho nên đối với hành vi như vậy của Lâm Y Nhân cô đã tập mãi thành thói quen.

Hai mươi phút sau.

Tô Yên cơm nước xong.

Lâm Y Nhân cũng đem căn nhà này thu thập thỏa đáng, sau đó ngồi vào ghế đối diện Tô Yên, lộ ra tươi cười.

"Chị, em dọn nhà có được không?"

Tô Yên gật gật đầu

"Rất lợi hại."

Lâm Y Nhân duỗi tay lau mồ trên mặt, nhìn thấy Tô Yên đã ăn xong rồi.

Sau đó đi lên trước, đem hộp cơm thu thập tốt.

"Kia, ách, chị... em đi trước."

Tô Yên an tĩnh trong chốc lát

"chị muốn đi mua đồ."

Lâm Y Nhân sửng sốt, sau đó không xác định hỏi

"Em đi cùng chị được không?"

Tô Yên gật đầu.

"Được"

Lâm Y Nhân bị lời này của Tô Yên làm cho có chút không kịp phản ứng.

Nhưng mà vẫn thật nhanh đổi giày chờ Tô Yên.

Tiểu Hoa tiếp xúc không nhiều người lắm, ách.... . ờm thì, nó cũng chỉ cùng ký chủ tiếp xúc qua.

Nhưng, cũng không biết vì cái gì, Tiểu Hoa cảm giác Lâm Y Nhân này có điểm quái quái.

Không phải nói cô có ý xấu.

Mà là nói.... cùng ký chủ không quá giống nhau.

Rốt cuộc, sau nửa giờ hai người trầm mặc cùng nhau đi dạo phố, Tiểu Hoa rốt cuộc nhịn không được.

"Ký chủ, ngài có cảm thấy Lâm Y Nhân cùng những người khác không giống nhau không?"

"Chỗ nào không giống nhau?"

"Ách.... . cô ấy hình như là thiệt tình đối tốt với chị, thật sự là loại người yên lặng trả giá.

Hơn nữa, cũng giống như, thật có thể ủy khuất chính mình vì chị a."

Nhưng, loại người này.... . có thể thực sự là người tốt sao?

Đại khái, Tiểu Hoa tự mình bổ sung tri thức đến quá nhiều, thế cho nên cứ nhìn ai tới gần ký chủ mình, lại cảm thấy người đó có mưu đồ.

Tiểu Hoa vẫn luôn đợi, kết quả ký chủ chậm chạp cũng chưa trả lời.

Sau đó, Tô Yên đi vào một cửa hàng bánh kem, mua một khối bánh kem Black Forest.

Duỗi tay đưa cho Lâm Y Nhân.

Lâm Y Nhân vội vàng vẫy vẫy tay

"Không không không, chị Tô Yên cứ ăn đi, em không quá thích ăn đồ ngọt."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát

"Thật sự?"

Lâm Y Nhân gật gật đầu

"Chị cứ ăn đi, không cần phải mua cho em."

Tô Yên trầm mặc trong chốc lát.

Cô yên lặng hỏi Tiểu Hoa

"Tiểu Hoa, cô ấy không muốn ăn, nhưng cái này là ta mua cho cô ấy, nên làm cái gì bây giờ?"

Tô Yên năng lực xã giao bằng 0.

Cho nên vẫn là yêu cầu trợ giúp từ Tiểu Hoa.

Mà đồng chí Tiểu Hoa chúng ta.... .

"Ký chủ, chị có nghĩ ăn bánh kem này không?"

"Ta cũng nghĩ thế"

"Vậy chị có thể ăn luôn a.

Bằng không quá lãng phí tiền."

Tô Yên nghĩ nghĩ, sau đó cầm lấy nĩa lên ăn.

Đi dạo phố một buổi trưa.

Trừ bỏ một khối bánh kem Black Forest kia, cái gì cũng chưa mua.

Trên cơ bản, Tô Yên cùng Lâm Y Nhân đối thoại như sau

"Cái quần áo này em thích không? chị mua cho em."

"Không không không, chị Tô Yên, không cần phiền toái."

"Kia cái này thì sao? Thích không? chị mua cho em."

"Không được, không được."

"Vòng cổ đây? Thích không? chị mua cho em"

"Không cần, quá quý giá, chị Tô Yên."

Kết quả là, khi mặt trời xuống núi.

Hai người một thứ cũng không mua được.

Kỳ thật Tô Yên lần này đi mua đồ, chính là muốn trả thay cho bữa cơm kia.

Kết quả, Lâm Y Nhân cái gì cũng không cần.

Ban đêm buông xuống, vốn dĩ phải về nhà.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-346)