Vay nóng Tinvay

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 259

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 259
Em đã nói sẽ không ghét bỏ anh (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Lazada


Edit: Trịnh sinn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên trầm mặc trong chớp mắt, hỏi

"Trịnh chủ tịch là có ý gì?"

Chỉ thấy Trịnh Loan nhấc mí mắt, nói một câu

"Năm phần."

Dứt lời, toàn bộ phòng họp lại lần nữa an tĩnh.

Sau đó, Tô Yên bên này bắt đầu xuất hiện xao động.

Rõ ràng, tập đoàn K này chính là ỷ thế hϊế͙p͙ người.

Nơi nào là hợp tác, này rõ ràng chính là tới giựt tiền.

Tô Yên nghiêng đầu nhìn về phía nhân viên công tác bên cạnh.

Ba phút sau, nhân viên công tác lau mồ hôi trêи trán rồi lắc đầu.

Tô Yên mở miệng

"Xin lỗi Trịnh chủ tịch, sợ là chúng tôi không thể tiếp tục trao đổi tiếp."

Trịnh Loan nhíu mày

"Á?"

Một bộ dáng hoàn toàn không hiểu Tô Yên vì sao muốn nói ra lời này.

Tô Yên nói

"Ngài muốn, Tô thị tập đoàn nhận không nổi. Nếu cuối cùng thật sự vô pháp hợp tác, cũng chỉ có mong ước quý công ty có thể tìm được đối tác phù hợp hơn."

Trịnh Loan nghe những lời này, sắc mặt biến âm trầm.

Đôi mắt nhìn chằm chằm Tô Yên.

Hồi lâu sau nói một câu

"Cô là đang đây lấy thân phận Tô phó tổng nói chuyện, hay là lấy thân phạn Tô Yên nói chuyện?"

Càng nói, lệ khí trong lòng Trịnh Loan thật vất vả ngăn chặn đột nhiên liền lại thăng lên.

Tô Yên nhìn dáng vẻ của hắn, sửng sốt.

Mở miệng nghiêm túc nói

"Là việc công."

Ý cười trêи khóe môi Trịnh Loan càng lớn, lệ khí ở khóe mắt càng thêm lay động rực rỡ

"Tôi như thế nào cảm thấy, em là quan báo tư thù?"

Tiểu Hoa nhỏ giọng lẩm bẩm

"Ngươi mới là quan báo tư thù, ký chủ mới không có."

Sáng sớm như vậy chạy tới công ty ký chủ, mỹ danh rằng là ký hợp đồng.

Tới liền bắt đầu gây khó dễ, nơi này không được, chỗ đó không ổn.

Khẳng định là không phục việc bị ký chủ vứt bỏ.

Vốn dĩ, Tiểu Hoa còn rất đồng tình Quân Vực.

Hiện tại xem ra.

Hừ, ký chủ không chừng lại tìm được người càng tốt hơn đâu?

Không chừng sẽ nhìn trúng một người vừa ngoan lại nghe lời, còn không phát giận.

Ai muốn ngươi cái quỷ súc* này.

*Mưu mô, xảo quyệt.

Từ quỷ súc này từ là Tiểu Hoa vừa mới gặp ở trêи mạng.

Tuy rằng này từ đã được sử dụng từ lâu, nhưng là nó cảm thấy từ này dùng ở trêи người Quân Vực, phi thường chuẩn xác.

Tô Yên mở miệng

"Tôi rất công chính, là Trịnh chủ tịch vẫn luôn ở vô cớ gây rối."

Tiếng nói vừa dứt, người nọ đối diện liền biến sắc mặt.

Hắn nhìn gương mặt không có cảm xúc gì Tô Yên kia.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Thổ lộ một câu

"Trách không được làm em phiền chán như vậy."

Dĩ vãng, hắn thích nhất Tô Yên bộ dáng này.

Cũng không có gì, chính là nhìn thích, cô làm cái gì đều cảm thấy thích.

Hiện giờ, từ khi đêm qua sau khi Tô Yên nói không muốn cùng hắn ở bên nhau.

Hắn nhìn cô chỗ nào chỗ đó đều không vừa mắt.

Đặc biệt là bộ dáng cô việc công xử theo phép công này.

Tô Yên nhìn hắn, nói

"Ngài có thể đi tìm Tô chủ tịch yêu cầu đổi người phụ trách."

Trịnh Loan không trả lời, ngược lại nói một câu

"Hôm nay tôi thật ra được mở mang tầm mắt, quý công ty và nhân viên đều cuồng ngạo như vậy?"

Vốn dĩ Tiền trợ lý luôn đứng ở cửa, vẫn không có tham dự, lúc này đi tới, ho khan một tiếng nhỏ giọng nhắc nhở Tô Yên

"Chủ tịch hạ mệnh lệnh, vô luận như thế nào, cũng muốn ký hợp đồng cùng tập đoàn K."

Tô Yên nhẹ mím môi một chút.

"Hắn không muốn ký, tôi cũng không có biện pháp."

Tiền trợ lý nghe Tô Yên giận dỗi nói.

Có điểm kinh ngạc, nhịn không được nhìn cô một cái.

Sau đó nói

"Tô phó tổng, cảm xúc hôm nay của ngài có vẻ không quá thích hợp. Chỉ là việc này thật sự là chuyện trọng đại. Vô luận như thế nào cũng phải ưu tiên. Còn hy vọng ngài có thể tâm vô tạp niệm, làm tốt việc này."

Tiền trợ lý cũng không phải là lần đầu tiên nhìn Tô Yên đàm phán.

Hắn đã chứng kiến Tô Yên một đường đi tới vị trí này.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Dù sao, lúc đầu chủ tịch còn không yên tâm, để hắn nhìn chằm chằm cô.

Đối với cô nhóc này, hắn càng xem càng cảm thấy thích.

Tính cách trầm ổn, trong việc đàm phán chiếm quyền chủ động tuyệt đối, dùng số liệu để nói chuyện, phân tích đúng chỗ.

Tiền trợ lý rất yên tâm về cô, cảm thấy cô rất có năng lực.

Chỉ là hôm nay, Tô Yên có vẻ hơi khác với trước đó.

Chỉ bằng việc cô vừa mới nói ra mấy lời giận dỗi, đã là sự khác nhau rất lớn.

Vừa nhìn thời gian, hội nghị bất tri bất giác đã kéo dài được một giờ, hiện tại đã là 9 giờ rồi.

Lúc này, Tiền trợ lý nói

"Trịnh chủ tịch, bàn bạc lâu như vậy, ngài chắc cũng đã mệt mỏi. Nghỉ tạm trong chốc lát, chúng ta lại tiếp tục trao đổi đi."

Hội nghị liền dừng lại để nghỉ ngơi.

Tô Yên đi ra khỏi phòng họp để lấy nước.

Bởi vì nơi này là ở tầng cao nhất, ngoài việc dùng để mở cuộc họp, hiếm khi có người tới nơi này.

Mà những người theo Tô Yên tới đàm phán đều ở đằng kia vội vàng xem xét số liệu, muốn ở trong phạm vi thích hợp giúp Tô Yên đưa ra phương án có lợi nhất. Thế cho nên khu vực lấy nước chỉ có mình Tô Yên.

Lúc này, cô mở di động ra.

Bởi vì vẫn luôn tắt âm, thế cho nên giờ mới chú ý thấy có người gọi điện cho cô.

Ba cuộc gọi nhỡ, là Tô Cổ.

Cô gọi lại.

Rung rung vài tiếng, bên kia liền tiếp máy.

"Alo?"

Tô Yên hỏi

"Em gọi điện thoại có chuyện gì?"

"Buổi chiều em muốn đi khai giảng một chút."

Tô Yên vừa nghe, còn tưởng Tô Cổ là muốn cô cổ vũ hắn.

Cô lên tiếng

"Ân, cố lên."

Tiếng nói vừa dứt, đầu bên kia Tô Cổ nói

"Em là học sinh chuyển trường, trường học yêu cầu phụ huynh ký tên."

Tô Yên nhìn thời gian trêи điện thoại, 9 giờ sáng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Hợp đồng này vẫn chưa bàn bạc xong, thời gian một buổi sáng thế nào cũng phải có kết quả, chỉ là khi nào kết thúc thì chưa nói rõ được.

Cô nói

"Chị không nhất định có thể đến được."

Tô Cổ

"Chỗ người giám hộ em đã ghi tên chị."

"Em có thể sửa thành cô nhi."

Tô Cổ

"······"

Đây là vì làm việc kiếm tiền nên mới liều mạng đến như vậy??

Tô Cổ

"Buổi chiều, cổng trường cao trung Thánh Đức, chị tới đi."

Khi Tô Cổ nói lời này, còn có điểm cố chấp hiếm thấy.

Cũng không biết là vì sao, trong chuyện đi học này, Tô Cổ cùng Mộng Yểm có điểm giống nhau.

Nhớ rõ Mộng Yểm lúc đi nhà trẻ đều rất để ý đến vấn đề họp phụ huynh hoặc lúc đi học muốn cha mẹ đón đưa gì đó.

Mà Tô Cổ tuy rằng không cần cha mẹ đón đưa, nhưng một khi liên quan đến việc họp phụ huynh ở trường, phụ huynh ký tên gì đó, đều khẳng định sẽ tìm Tô Yên.

Hắn từ trước đến nay đều không nói ra yêu cầu gì, duy nhất có việc này là hy vọng Tô Yên tới, một sự cố chấp không thể hiểu được.

Vẫn luôn là vậy.

Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian

"Được, chị sẽ tận lực."

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là có thể đi.

Nói xong, cô cắt đứt cuộc gọi.

Mới vừa bưng ly trà xoay người liền thấy được Trịnh Loan đứng ở phía sau mình.

Tô Yên sửng sốt, khoảng cách giữa hắn và cô quá thân cận nên ly trà đụng phải cánh tay hắn, nước bên trong bị đổ ra, bắn ướt cánh tay áo.

Nước này là mới vừa được đun sôi đó.

Cô lập tức buông chén trà cùng di động trong tay ra, lấy khăn giấy bên cạnh lau cho hắn.

Vừa lau vừa lôi kéo hắn đến vòi nước gần nhất.

Mở vòi nước ra, đang muốn lôi kéo bàn tay hắn qua, nhưng người nào đó lại không có ý định phối hợp.

Hắn rút tay ra, nói một câu

"Không có việc gì."

Giọng nói cứng ngắc.

Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn, lại nhìn lại tay hắn.

Cứ như vậy một lát sau, cả bàn tay kia đã đỏ bừng một mảng.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Có vẻ như cả nửa cánh tay hắn đều đã sưng phồng lên.

Cô còn muốn nói gì đó, cuối cùng thấy hắn buông mắt xuống, một bộ cự tuyệt cùng cô nói chuyện.

Nửa ngày sau, cô mới nói

"Thực xin lỗi, tiền thuốc men hết bao nhiêu có thể tìm tới tôi để lấy."

Mới vừa nói xong, người nào đó liền ngẩng đầu, dùng đôi mắt sâu kín nhìn cô.

Tiểu Hoa trong lòng cân nhắc.

Ánh mắt kia, như kiểu cô vợ nhỏ bị chồng phụ lòng vậy ta.

Ừm, xem xét kỹ lại từ phương diện nào đó, thì ký chủ xác thật là cái người phụ lòng hắn.

Cô phụ một lòng say mê của Quân Vực.

Nếu nói như vậy...... Tiểu Hoa cảm thấy Quân Vực đại nhân còn rất đáng thương.

Tô Yên dời tầm mắt, bưng ly nước trêи bàn rời đi.

Trong chốc lát sau, Trịnh loan cũng bước vào.

Hắn không hề có ý định thay cái áo đã bị ướt của mình, cứ như vậy để lộ nửa tay áo bị nước sổi vẩy vào.

Làm như vậy, sợ là muốn làm cho vết bỏng thêm nặng.

Hội nghị tiếp tục bắt đầu.

Tô Yên thường thường liếc qua cánh tay đỏ bừng kia.

Hai tay hắn ở gần nhau, cánh tay đỏ ửng kia càng thêm rõ ràng.

Thế cho nên vốn là tính toán triển khai áp đảo để chốt lại hợp đồng này, bởi vì vấn đề riêng của Tô Yên mà cho đến cuối cùng, hai bên vẫn không nói vừa ý nhau.

Ngược lại tập đoàn K càng là chiếm thế thượng phong.

Trong lần đàm phán này, Trịnh loan hiếm khi nhìn Tô Yên.

Cho đến khi kết thúc mới ngẩng đầu, câu môi, ý vị thâm trường nói

"Trước đó nghe Tiền trợ lý nói, Tô phó tổng luôn là cao thủ đàm phán. Hiện giờ vừa gặp, cũng chỉ thường thôi."

Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian.

12 giờ.

Cô nói

"Trịnh chủ tịch không đói bụng sao?"

Trịnh loan nhìn Tô Yên, bỗng nhiên cười

"Tô phó tổng nếu quan tâm tôi ăn gì, chi bằng đem lực chú ý đặt lên trêи hợp đồng thì hơn."

Tô Yên không nói chuyện.

Hợp đồng này, hắn ký hay không cũng được.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Mỗi lần cùng hắn biện luận, cô giống như không thể thắng được.

Hắn luôn có rất nhiều lý do không thể hiểu được, luôn có thể tìm đúng cơ hội trả đũa.

Hơn nữa, hợp đồng này là chia 3:7, đã là nhượng bộ nhất của Tô thị rồi, lại nhượng bộ thêm, vậy không gọi là hợp tác nữa, là bị khi dễ đi.

Còn nữa, toàn bộ buổi sáng, rõ ràng hắn chính là có chuẩn bị mà đến, liên tục bắt bẻ điều kiện trong hợp đồng.

Người Tô Yên mang đến bị áp đến không hề có lực đánh trả, một đám ủ rũ cụp đuôi.

Trịnh loan nói

"Xem ra, Tô phó tổng không thể thuyết phục tôi ký vào hiệp ước này."

Hắn chồng tay lên nhau.

Tầm mắt Tô Yên lại bị hấp dẫn đi.

Cánh tay đỏ rực kia, không biết có phải là bị sung rộp lên hay là như thế nào, nhìn cứ thấy có điểm quái quái.

Trịnh loan tiếp tục nói

"Nếu quý công ty không thể khiến tôi vừa lòng, vậy chỉ có thể lấy biện pháp khác."

Tiền trợ lý bên cạnh nhíu mày, suy nghĩ nên cứu vãn thế cục này như thế nào.

Nửa ngày sau, lại nghe Trịnh loan nói

"Thành phố X này cũng không phải chỉ có một xí nghiệp là Tô thị.

Tự nhiên, năng giả cư chi*."

*có năng lực ắt sẽ tìm đến

Ý ngoài lời chính là, nếu anh không được, tôi đây liền cẩn thận chọn chọn kẻ khác.

Ai có thể cho tôi lợi nhuận lớn nhất, ai có thể hợp tâm ý tôi nhất, tôi liền tuyển người đó.

Tô Yên gật đầu

"Được"

Đồng ý xong, cô lại liếc nhìn thời gian một cái.

Động tác thường xuyên xem thời gian này làm Trịnh Loan đối diện chú ý tới.

Hắn không nói chuyện mà chỉ nhìn Tô Yên, sắc mặt có điểm âm trầm.

Tuy rằng cũng là cười, nhưng trước đó còn xem như đang ngụy trang một chút, nhìn qua như là người tốt. Hiện giờ cười lên liền thấy lệ khí nồng đậm.

Nhìn là đã biết không phải thứ gì tốt.

Rõ ràng vẫn là khuôn mặt tinh xảo mang khí chất cao quý kia. Nhưng liếc mắt là thiên đường, giây tiếp theo lại là địa ngục.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Hội nghị kết thúc, Tô Yên đi sau mọi người rời khỏi phòng họp.

Chỉ là đi tới đi lui, lại nhớ tới cổ tay đỏ rực bị bỏng của hắn.

Bước chân Tô Yên chậm lại, do dự một lúc, cô quay lại, không vào hầm đỗ xe mà là đi đến trung tâm thương mại bên cạnh.

Khi Trịnh loan xuất hiện dưới bãi đỗ xe, hắn vẫn luôn trầm mặc, quanh thân mang theo áp lực vô hình.

An Đồng An Túc đi theo ở đằng sau cũng là yên tĩnh, không nói một câu.

Cho đến khi ngồi trêи xe, An Túc mở miệng

"Thiếu chủ, cánh tay ngài bị thương, hẳn là đi bệnh viện băng bó một chút."

Nửa ngày trôi qua mới nghe thấy người kia có chút mất kiên nhẫn nói

"Trở về."

An Túc còn muốn nói cái gì đó, nhưng tính tình vị này hiện tại không được ổn định lắm, hắn không nên chuốc họa vào thân.

Nhưng An Đồng lại nhịn không được, nói

"Thiếu chủ, thân thể quan trọng."

An Đồng coi Quân Vực giống như động vật được quốc gia bảo hộ vậy.

Thân kiều thịt quý, thật sự việc Quân Vực trọng thương đã để lại bóng ma cho hắn.

Hiện giờ thiếu chủ chỉ bị chảy một chút máu cũng đã có thể khiến hắn chuẩn bị sẵn trận địa nghênh đón quân giặc tới.

Nhưng mà, thiếu chủ của hắn lại không hề để bụng.

An Đồng cũng là lần đầu thấy có người bị bỏng, chẳng những không lập tức cởi quần áo, mà còn ở bên ngoài dính thêm ít nước sôi nữa.

Là muốn vị Chủ Thần kia nhìn thấy, muốn cô đau lòng sao?

An Đồng trong lòng bắt đầu cân nhắc.

Khi đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh chạy tới.

Tô Yên tìm một vòng, còn tưởng rằng bọn họ đi rồi.

Cuối cùng, ở bãi đỗ xe tìm được bọn họ.

Cô đứng ở trước cửa xe, gõ gõ cửa kính.

Đợi nửa ngày, người trong xe mới hạ cửa kính xuống.

Tô Yên duỗi tay, đưa một túi thuốc qua.

"Cái này để trị liệu chỗ bị phỏng."

Quân Vực ngẩng đầu nhìn cô một cái.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Cười như không cười

"Tô tiểu thư hà tất phải tiêu pha như vậy, tôi cũng sẽ không ăn vạ cô."

Tô Yên nhìn cách nói chuyện âm dương quái khí của hắn.

Cô nhìn về phía An Túc đang ngồi trêи ghế lái.

"Thuốc này, một ngày ba lần. Trong đó có hướng dẫn cách bôi, các ngươi hẳn là xem hiểu."

An Túc xuyên qua kính chiếu hậu nhìn về thiếu chủ.

Thiếu chủ nhà họ hai tròng mắt luôn lẳng lặng nhìn chằm chằm Tô Yên.

An Túc đã từng thấy qua cảnh mấy người vợ giận hờn chồng mình, hẳn là không kém thiếu chủ nhà hắn lúc này là bao.

Xem ánh mắt kia của thiếu chủ, Tô Yên như đang thiếu hắn 800 vạn vậy.

Một bộ dáng hận không thể đem người ta trói về.

An Túc trầm mặc một lúc, vẫn là duỗi tay nhận lấy

"Cảm ơn Chủ Thần đại nhân."

Tô Yên lắc đầu

"Là trách nhiệm của tôi."

Nước ấm kia là do cô làm đổ vào cánh tay hắn.

Tuy rằng, không thể hiểu sao lúc đó hắn lại xuất hiện ở phía sau cô, còn dán gần như vậy, khiến.... .

Nói xong, cô nhìn thời gian.

Nếu không đi, sợ là đến chỗ Tô Cổ sẽ bị muộn mất.

Sau đó xoay người liền rời đi.

Thực mau một chiếc màu đen xẹt qua trước xe của Quân Vực.

An Túc từ kính chiếu hậu nhìn thiếu chủ.

"Thiếu chủ?"

Không biết khi nào, Quân Vực đã cầm túi thuốc mỡ kia ở trong tay.

Tới tới lui lui lật xem.

Chờ xem xong rồi, ném sang chỗ ngồi bên cạnh, nói

"Đuổi theo xem."

An Túc sửng sốt

Theo đuôi ai?

Sau đó mới nhớ tới chiếc xe màu đen mới vừa rời đi phía trước bọn họ là của Tô Yên.

"Vâng, thiếu chủ."

An Túc lập tức lái xe đuổi theo.

Tô Yên một đường chạy, thực mau tới thánh đức cao trung.

Đi xuống xe, đầu tiên là giải thích với bảo vệ trông cửa, rồi đi vào bên trong.

Tô Yên xuyên qua nhiều vị diện như vậy, hiếm khi có công việc nào quan trọng.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Duy chỉ có vị trí người giám hộ này, một đời lại một đời, từ nhà trẻ đến cấp ba, từ làm mẹ đến làm chị, đều là cô phụ trách.

Thế cho nên đi họp phụ huynh, nghe thầy cô phân tích thành tích học sinh, cùng với việc xử lý nhập học gì đó, cô đều rất quen thuộc.

Thực mau, Tô Yên đi tới lớp Tô Cổ.

Thầy cô đơn giản phân tích bài thi nhập học của Tô Cổ một chút, nhân tiện khen ngợi đứa nhỏ này, bảo Tô Yên ký tên, tỏ vẻ cô hãy yên tâm giao con trai cho họ.

Sau khi nói xong, thầy cô trở về văn phòng.

Tô Cổ mặc đồng phục học sinh đứng ở bên cạnh Tô Yên, nói

"Em đi học đây."

Tô Yên nhìn hắn.

Tâm tình có điểm không nói rõ được.

Cô đã nhìn hắn từng chút từng chút lớn lên, từ lúc còn rất nhỏ cho đến bây giờ.

Cô chứng kiến hắn trưởng thành.

Cảm giác có chút kỳ diệu.

Tô Cổ nói

"Em cũng không biết vì sao mà nhất định phải bảo chị tới ký tên. Chỉ là cảm thấy, hẳn là chị nên tới."

Tô Yên gật đầu.

"Ân, đúng vậy."

Người giám hộ này, cũng chỉ có cô thích hợp nhất.

Sau khi trò chuyện xong, Tô Yên đi ra bên ngoài trường học, mà Tô Cổ thì trở về lớp học của mình.

Bên ngoài, xe Quân Vực ngừng trước cổng trường, ánh mắt hắn vừa sáng vừa tối, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Khi Tô Yên nhìn thấy Quân Vực lần nữa đã là ba ngày sau.

Vẫn là bởi vì việc hợp tác kia.

Bởi vì ba Tô luôn giữ lại mãi, Trịnh Loan quyết định cho ông ta một cơ hội nữa.

Hai giờ chiều nay, gặp mặt ở phòng họp.

Tô Yên chính là bởi vì chuyện này mà lần nữa bị kêu đi.

Lần này, đội hình hai bên đều cực kỳ lớn, phòng họp là bàn dài, hai bên mỗi bên chiếm cứ nửa cái bàn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tô chủ tịch phỏng chừng là đem toàn bộ nhân tài của công ty đều gọi tới, mục đích chính là không định xong được hợp đồng này, thề không bỏ qua.

Khi Tô Yên đến, bắt gặp trường hợp hai bên đang khẩn trương giằng co.

Tô chủ tịch tự mình trình diện, một bên cười ha hả giảng hòa, một bên nêu ra điều kiện của mình, hai bên ngươi tới ta đi ai không ai chịu nhường ai.

Tô Yên vừa xuất hiện, ba Tô nhìn qua, đứng lên cười nói

"Tiểu Yên, con đã đến rồi."

Nói xong, vẫy vẫy tay với Tô Yên.

Theo đó nói với Trịnh loan

"Nghe nói hai vị đã gặp qua, vậy tôi không cần nhiều lời giới thiệu làm gì, Tiểu Yên là con gái tôi, tính cách trầm ổn nên tôi cũng yên tâm."

Trong giọng nói tràn đầy vui mừng.

Có vẻ khi ba Tô nói lời này, hoàn toàn đã quên hiện tại Tô Yên đang trong giai đoạn nghỉ ngơi.

Đối diện, Trịnh loan mở miệng

"Nghe danh đã lâu."

Tô Yên nhìn qua.

Hắn mặc bộ tây trang tinh xảo, đôi tay buông xuống bên dưới bàn, nhìn không được.

Cho đến khi người bên cạnh nói nói mấy câu, sau đó đem một phần văn kiện đưa cho Trịnh loan, hắn lúc này mới nâng tay lên, ký tên.

Vừa giơ tay lên liền phát hiện tay phải của hắn sưng lợi hại.

Ba ngày qua đi, chỗ bị phỏng thấy thế nào mà càng ngày càng lợi hại hơn.

Lực chú ý của Tô Yên dừng ở trêи tay hắn.

Cô không muốn quản quá nhiều chuyện cá nhân. Hắn lớn đến như vậy, khẳng định có thể tự chăm sóc bản thân thật tốt. Vết bỏng như vậy, qua hai ngày thì sẽ tốt thôi.

Chỉ là trong lòng nghĩ như thế, nhưng nhìn lại cái tay sưng như cái bánh bao kia, đỏ đến phát tím.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên cúi đầu, nhẹ mím môi một chút, xoa xoa vị trí ngực.

Không biết vì sao, khung cảnh hắn hắn suy yếu, vết thương chồng chất lên nhau ở Minh Giới lại thoáng hiện trước mặt cô.

Tô Yên nhíu mi một chút, tâm tình không thế nào tốt được, hơn nữa còn là càng ngày càng không tốt.

Cô một câu cũng không nói, chỉ đứng ở chỗ đó, trong đầu không ngừng hiện lên những vết thương kia.

Từ sau khi tới thế giới này, những hình ảnh đó đều trở thành giấc mơ của cô, luôn luôn nhớ tới, mà vừa nghĩ tới, tâm giống như bị cắt ra vậy.

Cứ lặp lại tuần hoàn như thế, cho đến khi Trịnh loan xuất hiện.

Nhìn hắn hoàn hảo không chút thương tổn nào ở trước mặt mình, cô mới rốt cuộc không nhớ tới nữa.

Hiện giờ, bởi vì vết bỏng kia chăm sóc ba ngày không tốt, còn càng ngày càng nặng hơn, lại lần nữa kϊƈɦ phát hình ảnh đó trong đầu cô.

Mỗi một lần hắn gặp cô đều là như thế này, bộ dáng như chẳng có chuyện gì xảy ra, hắn cố ý lừa gạt, không cho cô biết.

Tô Yên nắm chặt tay, cúi đầu.

Rốt cuộc có người nhắc đến chuyện nghỉ ngơi.

Trịnh loan không biết đi ra ngoài làm cái gì.

Ba Tô quay đầu lại nói chuyện cùng cô.

"Tiểu Yên, con sao lại không nói câu nào? Việc hợp tác này rất quan trọng. Hơn nữa thấy con cùng Trịnh chủ tịch rất quen thuộc nhau. Đến lúc đó con mở miệng......."

Tô phụ còn chưa nói xong, Tô Yên liền đi ra ngoài.

Cô đứng ở chỗ ngoặt, không biết đang xem phong cảnh gì ngoài cửa sổ, hay suy nghĩ sự tình gì.

Cho đến khi, một người đi tới chỗ cô.

Là Trịnh loan.

Khi Trịnh loan nhìn thấy Tô Yên ở chỗ ngoặt, hắn sửng sốt một chút.

Một câu cũng không nói, tiếp tục đi vào trong, phảng phất như không nhìn thấy Tô Yên.

Thái độ này, chính là khác hoàn toàn với trước đó.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Khi đi qua bên người Tô Yên, cô liền duỗi tay kéo hắn lại, sau đó ấn người lên tường.

Cô nói

"Cho tôi xem vết thương của anh."

Giọng nói nhàn nhạt, nghe không ra chút phập phồng, tư thái bắt ép rõ ràng.

Trịnh loan không nhúc nhích mà chỉ là nhìn cô, hỏi

"Tôi cùng cô có quan hệ gì sao? Tô tiểu thư có phải quản quá rộng rồi hay không?"

Tô Yên nghe xong, không có ý muốn rút lui chút nào.

Cô thực nghiêm túc nói

"Anh có thể tự mình cởi ra, hoặc là để tôi giúp anh."

Giọng nói vang lên, lông mi Trịnh Loan run rẩy, nâng mắt lên

"Tô phó tổng đối đãi với người sẽ giúp đỡ công ty các cô trong tương lai như vậy sao?"

Tô Yên nhìn hắn không tự cởi ra, liền muốn duỗi tay giúp hắn.

Lúc này, An Đồng xuất hiện, nhíu mày nói

"Chủ Thần đại nhân, mong ngài tự trọng."

Tô Yên ngẩng đầu, liếc An Đồng một cái, ánh mắt không chút gợn sóng.

An Đồng mở miệng, thanh âm trịnh trọng

"Ngày đó, là ngài mở miệng nói không muốn cùng thiếu chủ ở bên nhau. Hiện giờ lại dán lấy ngài ấy, sợ sẽ bị người ta nói là "lạt mềm buộc chặt", "tâm cơ thâm hậu"."

Lời trong lời ngoài toàn là ý châm chọc.

Tô Yên hành động không chút do dự.

Cơ hồ ngay khi An Đồng nói xong.

Xoẹt một tiếng, Tô Yên đã xé rách tay áo Trịnh Loan, cánh tay bị phỏng cực kỳ nghiêm trọng ki, liền xuất hiện trong tầm mắt cô.

Mặt trêи máu chảy loang lổ, một ít bọt nước còn xảy ra.

Liếc mắt nhìn một cái, hình ảnh kia, thật sự là cảm thấy chói mắt.

Tô Yên mím môi, nhăn mày, có chút bực bội.

Cô nắm chặt tay, tự mình khắc chế một chút, tiện đà ngẩng đầu nhìn về phía An Đồng

"Ngươi là phế vật sao? Có phải ngoài việc biết nói chuyện ra thì những việc khác đều không làm được?"

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

An Đồng nhìn thấy cánh tay Trịnh loan cũng sửng sốt, hắn không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy.

Thuốc mỡ kia, thiếu chủ mỗi ngày đều bôi. Là hắn tận mắt nhìn thấy đó!

Trịnh loan rút tay về, cười khẽ

"Tô phó tổng đã có thời gian tới cười nhạo cấp dưới của tôi, chi bằng suy nghĩ nên làm như thế nào để tôi có thể vừa lòng, ký xong hợp đồng này thì hơn. Vì công ty cô mà kiếm ích lợi nhiều một chút."

Tô Yên không dám dùng sức túm, sợ hắn bị thương.

Cô nói

"Đi bệnh viện."

Trịnh Loan cười châm chọc, tới gần Tô Yên

"Tô Phó tổng không khỏi tự cho mình vị trí quá cao đi. Chỗ nào có tư cách quản chuyện của tôi?"

Tô Yên nhíu mày.

Cô nhìn gương mặt này, rất muốn tiến lên xoa nhẹ giúp hắn.

Trịnh loan càng tới gần, liền thấy trêи cổ Tô Yên có vết cắn, đã kết vảy, vết cắn cũng mờ đi.

Đây là do hắn cắn.

Nghe cô nói không muốn cùng hắn ở bên nhau liền tức giận, lúc ấy hận không thể đem nữ nhân này một ngụm cắn chết.

Tô Yên nhìn hắn dựa lại gần, liền kéo cánh tay không bị thương của hắn.

"Đi bệnh viện."

Cô lại một lần nữa nói.

Sau đó chính là lôi hắn đi ra ngoài.

Lúc này An Đồng không nói lời nào, chủ động làm tài xế lái xe, Tô Yên cùng Trịnh Loan ngồi ở sau xe.

Một đường chạy đến bệnh viện.

Tiểu Hoa nhìn, cảm xúc ký chủ hình như không ổn định lắm.

Dần dần, suy nghĩ tình huống mấy ngày nay, cảm thấy cảm xúc ký chủ bắt đầu không ổn như vậy là từ lúc ra khỏi Minh giới.

Vẫn luôn héo héo, đôi khi lại thực nôn nóng, cực kỳ giống bộ dáng khi gặp trời mưa.

Hiện giờ, cẩn thận suy nghĩ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Chẳng lẽ ký chủ biến thành cái dạng này, có quan hệ cùng Trịnh Loan?

Nó nghĩ, sau đó càng cân nhắc thì lại càng cảm thấy có đạo lý.

Lại nhìn xem Trịnh loan, dọc đường đi vẫn luôn nhắm mắt lại, cũng không thèm để ý Tô Yên.

Chờ tới bệnh viện, hắn là bị Tô Yên kéo vào.

Bác sĩ kiểm tra miệng vết thương của hắn một chút, sau đó nhịn không được nói

"Cậu.... không thể chỉ bị đổ một chút nước ấm lên tay mà thành cái dạng này được, đây là nhiều lần bị phỏng, trình độ nghiêm trọng đều sắp đạt tới cấp bậc cao nhất rồi."

Nói xong, bác sĩ một bên kế đơn thuốc, nói

"Cái này phải cẩn thận dưỡng thương, trong ba ngày tới phải đến châm cứu giảm nhiệt. Cô chẳng lẽ không có phát hiện hắn bị sốt nhẹ sao? Nếu là chờ đến buổi tối, sợ là muốn sốt đến mơ hồ."

Bác sĩ có chút không tán đồng nhìn người đàn ông kia. Nói xong, lại nhìn về cô gái bên cạnh đang gắt gao lôi kéo tay hắn.

Là một cô gái khá xinh đẹp, có vẻ đang rất mất kiên nhẫn.

Bác sĩ kia mở miệng

"Cô gái, đây là bạn trai cô đi? Xem trang phục cô chắc là công việc rất bận đi? Nhưng mà dù vội hay không cũng nên quan tâm bạn trai mình một chút. Đừng mất kiên nhẫn, khi nên chăm sóc thì vẫn nên để ý nhiều hơn. Dù sao công việc và bạn trai đều quan trọng như nhau a."

Bác sĩ kia còn chưa nói, thằng nhóc này lớn lên đẹp như vậy, chắc hẳn sẽ có không ít người nhớ thương đâu. Nếu cô không hảo hảo quý trọng, làm tên nhóc này thương tâm, phỏng chừng những vệ tinh kia đều phải tranh cướp mà dành hắn.

Dù sao diện mạo tiểu tử này đúng là có thể khiến đám con gái tranh đoạt mà.

Trịnh Loan vốn dĩ còn thấy rất phiền với tên bác sĩ nhiều chuyện này, nhưng mà nghe xong lời cuối cùng kia, lông mi Trịnh Loan run rẩy.

Hắn nghiêng đầu nhìn Tô Yên bên cạnh, chỉ thấy cô nhíu mày bực bội tỏ vẻ không có chút kiên nhẫn nào.

Thân thể Trịnh Loan cứng đờ trong chớp mắt.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-346)