"𝐋𝖎ế●ɱ"
← Ch.49 | Ch.51 → |
Vương Hải Lệ chuẩn bị rất nhiều đồ ăn thức uống để hai người mang đi, phút cuối còn mua một bịch kem đóng túi để ăn trên đường.
Tang Nhược vừa vào xe đã mở ra ăn, cô chưa từng ăn loại này bao giờ, vị chua chua ngọt ngọt, còn có thể giải nhiệt nữa.
Tần Tranh sờ tay cô, cau mày nói: "Tay lạnh buốt mà còn ăn à."
Tang Nhược không thèm nhìn anh, ngồi ăn sung 💰ư-ớn-🌀.
Đầu lưỡi hồng hào 𝐥iế-m quanh cây kem, trên miệng còn dính chút kem chảy.
Ánh mắt Tần Tranh tối sầm, bẻ tay lái sang rừng cây ven đường.
***
Bên trong xe, cô gái ngồi trên đùi người đàn ông, tay anh bóp chặt eo cô.
Cô bị ép phải thẳng người, dâng đôi môi đỏ mọng lên tận miệng anh.
Tần Tranh ♓ô-𝐧 cắn hồi lâu mới chuyển qua tai cô, vừa sờ ɱô_𝖓_g cô vừa trầm giọng nói: "Em còn nhớ lời hứa l_ⓘế_𝐦 cho anh không?"
Ở nhà anh rất bận, trừ ngày đầu ra thì hai ngày kia anh phải giúp mẹ làm việc, căn bản không có thời gian 𝐭𝒽●â●𝖓 ⓜậ●† với cô.
Lông mi Tang Nhược 𝖗⛎*𝐧 𝐫ẩ*ÿ, lúc này lại không chịu: "Anh chưa rửa..."
Tần Tranh bất đắc dĩ, bàn tay to luồn vào quần lót của cô, đầu ngón tay dính ướt.
Giọng anh dịu dàng: "Ngày nào anh cũng tắm mà? Trước khi ra khỏi cửa, anh còn rửa xà phòng một lần rồi đấy."
Anh đã chuẩn bị từ sớm, hai tai Tang Nhược đỏ bừng, ỡm ờ ngồi xổm giữa hai chân anh.
Người đàn ông gấp không chờ nổi, móc côn thịt ra, côn thịt cực lớn có màu hồng sẫm nhảy ra trước mặt cô.
Tang Nhược nhăn mũi ngửi thử, đúng là không có mùi gì lạ.
Tần Tranh nắm thân gậy, đôi mắt anh nhìn chằm chằm cô: "👢·ⓘ·ế·𝐦 đi, bé ngoan."
Cô le lưỡi, như đã hạ quyết tâm rất lớn, 𝐫·u·ⓝ 𝓇ẩ·ÿ 𝖑𝖎ế-Ⓜ️ đầu khấc.
Đầu nấm tròn trịa rỉ ra một ít tinh trùng, bị cô ăn vào miệng.
Tang Nhược nhíu mày ngẩng đầu nhìn anh thì thấy vẻ mặt nhẫn nhịn của người đàn ông, trán lấm tấm mồ hôi, hình như rất khổ sở.
Cô không còn cách nào khác, chỉ có thể cúi đầu ngậm quy đầu.
Côn thịt anh quá to, chỉ mới phần đầu đã căng cái miệng nhỏ của cô thà-ⓝ-𝖍 𝖍ìռ-ⓗ chữ O.
Người đàn ông cảm nhận cơn 🎋♓●𝐨á●ï 𝒸●ả●ⓜ từ xương cụt lan ra toàn thân, gân xanh nổi đầy tay anh, nhẹ nhàng giữ lấy gáy cô và dỗ dành: "Ngậm sâu thêm chút nữa đi em."
Cô cố gắng há to miệng, hơi thở ấm áp bao quanh côn thịt của anh không thua kém gì hang động nóng ẩm kia.
Tần Tranh cầm tay cô đặt bên ngoài thân gậy: "Sờ nó đi."
Bàn tay m*ề*m ⓜ*ạ*ı của cô gái nhẹ nhàng tuốt côn thịt, nghe lời anh nói xoa bóp túi trứng. Tần Tranh bắt đầu đưa đẩy eo, nhưng rất nhẹ, sợ làm đau cô gái.
Tang Nhược dừng một lúc, vô thức nuốt nước miếng, sau đó ngậm côn thịt của anh càng sâu hơn.
Người đàn ông rên lên, ánh mắt tăm tối, anh ấn đầu cô về phía trước rồi hẩy eo.
Côn thịt quá dài, cơ hồ chọc sâu vào tận cuống họng. Tay Tang Nhược đặt lên bụng anh, cổ tay bị lông mao đâ●Ⓜ️ trúng, cô dùng sức đẩy ra, nức nở không nói nên lời.
Anh đang trong cơn mê nên tự nhiên bỏ qua hết thảy, eo hất về phía trước, ấn đầu không cho cô nhúc nhích, mắt đỏ ngầu: "Bé ngoan, chịu đựng một chút thôi."
Anh chơi cái miệng nhỏ của cô, chiếc lưỡi ⓜ·ề·ⓜ ⓜ·ạ·ℹ️ cố sức đè cây thịt ra. Anh càng đâ·ɱ sâu vào trong, yết hầu của cô theo phản xạ có điều kiện nôn khan, Tần Tranh bị kẹp ⓢ·ư·ớⓝ·🌀 tê người.
Sợ dọa đến cô quá mức, anh 𝐫_ú_🌴 г_a ngoài rồi lau sạch khóe miệng cho cô, sau đó ấn người lên ghế điều khiển, tụt quần xuống bắt đầu làm ở đùi cô.
Vốn đã sắp bắn, anh mới nhấp một hồi đã bắn lên Ⓜ️ô.𝐧.🌀 cô gái.
𝒯ℹ️●ռ●♓ 𝖉ịⓒ●𝖍 nóng hổi yên vị trên bờ mô-n-🌀 nõn nà, một cảnh tượng 𝐝â●𝖒 ⓓ●ụ●🌜.
Tần Tranh dán vào người cô, không ngừng 𝖍ô_п cô: "Nhược Nhược ngoan quá."
Miệng Tang Nhược hơi sưng, cô hung dữ nói: "Không có lần sau đâu."
Anh vui vẻ, lật người cô lại, để cô đối mặt với anh: "Cái này không được, phải có lần sau chứ."
← Ch. 49 | Ch. 51 → |