"Gọi Thêm Hai Lần Nữa"
← Ch.37 | Ch.39 → |
Bàn tay nhỏ xinh trắng nõn của Tang Nhược dính đầy ⓣ❗-ռ-♓ dịⓒ-𝖍. Anh còn đang đứng nên một ít ✞ı.𝓃.ⓗ 𝖉ị↪️.♓ còn bắn lên cả quần áo của cô.
Cô bĩu môi không vui, mặc kệ Tần Tranh lau cho cô.
Người đàn ông cao lớn cơ bắp căng chặt, nửa thân trên trần trụi, người lấm tấm mồ hôi. Anh đang cúi người lấy khăn giấy lau tay cho cô một cách tỉ mỉ.
Anh 𝒽●ô●𝐧 nhẹ lên khóe môi cô: "Tức gì mà tức, có bẩn đâu."
Tang Nhược hừ một tiếng, không đáp lời.
Tần Tranh ôm cô vào lòng, 𝖛𝐮_ố_𝖙 ☑️_𝖊 đầu cô, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Từ lúc quen cô tới bây giờ, đây là lần đầu cô giúp anh phóng thích, sư·ớ𝓃·🌀 đến mức không thể diễn tả lời.
Tang Nhược động đậy hai cái, ngẩng đầu nhìn anh: "Anh vừa mới bảo."
Anh nhìn cô chằm chằm, không hiểu ý cô lắm.
Cô chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc: "Anh bảo sẽ 𝖑𝒾ế●m cho em."
Người anh em của Tần Tranh vừa mềm xuống lại cứng lên, anh lắc đầu bất đắc dĩ, ra lệnh: "Dạng chân ra."
Tang Nhược vén váy lên, ngoan ngoãn dạng hai chân ra.
Anh quỳ xuống, gác chân cô lên vai mình, cách lớp quần lót 🦵.𝒾.ế.m nhẹ.
"Ưm ——" Cô khẽ rên.
Tần Tranh buồn cười, dùng tay đẩy quần lót cô sang một bên. Anh nhìn hoa huyệt non mềm, há mồm ⓜ*ú*т lấy.
Lần này anh không chỉ l●❗●ế●ɱ bên ngoài mà còn đưa lưỡi vào trong, khi nếm được mùi vị mật ngọt, anh càng hãm sâu hơn.
Vừa tiến vào, hoa huyệt của cô đã thít chặt lấy đầu lưỡi anh, khiến anh khó di chuyển.
Anh vỗ nhẹ vào mô𝐧●🌀 cô: "Thả lỏng nào em."
Tang Nhược quặp lấy vai anh để anh sát gần hơn. Mũi anh áp vào hạt châu của cô, Tần Tranh thuận thế đ·ú·𝖙 lưỡi vào sâu hơn.
Anh 𝐥𝖎·ế·ɱ láp nhụy hoa, liên tục nuốt chưởng nước ⓓâ_ɱ phát ra tiếng nuốt ái muội.
Anh rất thích uống nước mật của cô, vừa 𝐝-â-𝐦 vừa ngọt.
Anh vươn tay sờ vú, tay khác thì xoa hột le. Đầu ngón tay thô bạo vân vê núm vú đỏ hồng, nhẹ nhàng kéo nó khiến cô rên thành tiếng ——
"Ưm... Tần Tranh..."
Người đàn ông càng kích động, lần đầu tiên cô gọi tên anh trong lúc nhạy cảm. Anh ấn mạnh hạt châu: "Gọi thêm hai lần nữa đi."
Tang Nhược cắn chặt môi, chỉ ưm a mà không nói lời nào.
Mắt anh sầm xuống, hai tay dùng sức nâng Ⓜ️_ô_𝓃_ⓖ cô lên, 𝐡.𝐮п.🌀 ⓗ.ă.𝓃.ⓖ l_❗ế_𝐦 cắn giống như một con dã thú.
Cả người cô như treo lơ lửng giữa không trung, chỉ có thể dùng tay đỡ bồn cầu, cả người ngả về phía sau.
Tần Tranh bóp 〽️ô●n●🌀 cô để lại vết lằn đỏ mờ mờ trên da thịt nõn nà. Bờ 𝖒-ô-n-𝖌 cô gái nhỏ căng tròn, sờ 💲*ư*ớⓝ*ⓖ đến mức anh muốn véo hỏng luôn.
Chóp mũi anh cạ vào hột le của cô, cảm nhận được chỗ đó càng ngày càng cứng.
Phía dưới lại 🌜_𝒽ả_🍸 ռ_ư_ớ_ⓒ. Lúc này anh không uống mà bôi lên đầu ngón tay, đưa tới trước mặt cô: "Cưng nếm thử đi."
Tang Nhược quay đầu, đôi mắt ngấn nước vì 𝖐*𝖍𝖔á*ⓘ 𝐜*ả*Ⓜ️.
Tần Tranh bóp cằm cô, dễ dàng nhét đầu ngón tay vào miệng cô.
Động tác hung bạo nhưng ngoài miệng thì dỗ dành: "Bé ngoan, nếm thử đi."
Tang Nhược nhíu mày ⓛ_𝖎ế_ɱ đầu ngón tay anh. Cô nếm thử, hương vị kỳ lạ nhưng không khiến cô ghê tởm.
Tần Tranh hài lòng, nuốt nốt 🅓â·〽️ thủy còn thừa vào miệng. Anh vừa dùng tay trêu đùa hột le, vừa thọc lưỡi vào lỗ huyệt như đang 🦵.à.ⓜ tì.n.𝒽.
Miệng cô vẫn ngậm ngón tay anh, rên lên: "Ưm ——"
Anh tưởng cô muốn đi tiểu nên động tác thọc vào r-ú-t ⓡ-🔼 nhanh hơn, ⓛı.ế.𝐦 thịt non 𝐦_ề_𝐦 ⓜ_ạ_𝒾 trong cô, hàm răng nhẹ nhàng cà vào cửa huyệt.
Tang Nhược nức nở một tiếng, hoa huyệt co rút, tuôn ra một dòng chất lỏng trong suốt.
← Ch. 37 | Ch. 39 → |