Truyện:Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam - Chương 26

Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam
Trọn bộ 87 chương
Chương 26
Em sẽ không rời khỏi anh
0.00
(0 votes)


Chương (1-87)

Edit: Tiểu Y Y

"Cô thích nó sao?" Lục Ngân dùng côn thịt dưới háng chống nơi riêng tư giữa hai chân cô, đôi mắt đen sâu thẳm như giếng, gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt cô, không buông tha bất kì một ⓑ.i.ể.𝐮 ✝️ì.𝓃.𝖍 nào.

Gương mặt Bạch Thiến Thiến đã sớm đỏ ửng, thêm chuyện anh cố ý khiêu khích, phía dưới ngứa ngáy hư không, từng đợt xuân thủy giống như hoa lộ chảy ra, cô có thể cảm giác được quần lo̶t̶"̶ của mình đã ướt.

"Thi...... Thích."

Người phụ nữ thẹn thùng vũ mị, môi đỏ như lửa, câu lấy 𝐥ⓘп●h ♓●ồ●ⓝ nhỏ bé của anh, ngứa ngáy khó nhịn, một tay lột quần cô xuống, bàn tay to theo hai đùi thon dài trắng nõn, đi tới mảnh đất tư mật.

"Xem ra, em đã gấp không chờ nổi." Sờ thấy quần lo̶t̶"̶ ư_ớ_t á_†, Lục Ngân cười nhẹ một tiếng, kéo thứ này xuống, lộ ra tiểu huyệt trơn bóng sạch sẽ.

Bạch Thiến Thiến cảm thấy hạ thân lạnh lạnh, chưa kịp phản ứng, hai chân đã bị bắt ép mở ra, tiểu huyệt thình lình dị vật 𝐱-â-𝖒 ⓝ♓-ậ-𝐩: "Ân......"

Ba ngón tay anh lập tức 𝐜ắ*ⓜ νà*𝐨.

Tiểu huyệt vốn đang hư không tức khắc bị đối phương lấp đầy, theo bản năng 𝐦ú·✝️ lấy di vật vừa 𝐱â*ɱ ռhậ*𝖕, theo động tác xâm chiếm của anh, gắt gao hút bọc ngón tay đối phương.

Lục Ngân dứt khoát ngồi dậy, ép hai chân cô cong lên, mở ra thành chữ M, ánh mắt thâm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm ngón tay của mình đang tiến vào tiểu huyệt của cô, "Hút mạnh như vậy, muốn nuốt ngón tay của tôi sao?"

Nháy mắt lúc anh rút ngón tay ra, tiểu huyệt giống như luyến tiếc, cố sức lôi kéo, anh cảm giác được từng tấc thịt non trong tiểu huyệt vội vàng hút lấy.

Trách không được ngày thường khi thao người phụ nữ này lại có loại cảm giác mất hồn không gì sánh kịp, chỉ bằng ngón tay đã khiến anh cảm nhận được k-♓0á-i 𝐜-ả-𝖒 mãnh liệt, càng miễn bàn tới khi côn thịt tiến vào, tư vị mất hồn cỡ nào!

Ba ngón tay thọc vào ⓡú.✞ 𝖗.@ một hồi, Bạch Thiến Thiến bị khiêu khích đến tâm ngứa khó nhịn, không ngừng than nhẹ, tiếng r*ê*ռ 𝐫*ỉ tuy không lớn, nhưng tựa như mèo kêu, rung động lòng người.

"Lục Ngân...... Ân...... Đừng...... Đừng dùng ngón tay...... Dùng...... Ân...... Dùng của anh...... Ân......"

Cánh tay càng đẩy nhanh tốc độ, lại tăng thêm một ngón tay, bốn ngón tay thô ráp nhanh chóng c●ắ●ⓜ ⓥà●𝑜 tiểu huyệt, chất lỏng bị mang ra chảy thành vũng trên khăn trải giường, toàn bộ căn phòng đều tràn ngập hương vị nhục dục.

Ngón tay Lục Ngân hoạt động rất cường liệt, rất nhanh làm cho Bạch Thiến Thiến một câu cũng không thể nói hoàn chỉnh, anh cố ý hỏi: "Dùng cái gì của tôi?"

"Ân ngô...... Côn thịt...... Dùng côn thịt của anh!"

Mấy chữ cuối cùng, Bạch Thiến Thiến quả thực dùng hết lực mà hô lên, 𝖙♓â.ռ ✞h.ể của cô bị anh dạy dỗ, đặc biệt mẫn cảm, trên 𝖙♓·â·𝓃 t·♓·ể, những nơi nào mẫn cảm nhất đều bị anh nắm giữ rõ ràng.

Ở trong tay người đàn ông này, cô căn bản không bình tĩnh nổi, chỉ hy vọng đối phương mau dùng côn thịt vừa thô vừa lớn, mau chóng lấp đầy cô!

Lục Ngân vừa lòng cong môi, rút tay từ tiểu huyệt ra, sau đó 👢_1_ế_〽️ sạch sẽ từng ngón, Bạch Thiến Thiến mới vừa bình ổn được hơi thở, liền thấy hình ảnh 𝐝â_𝖒 mĩ này.

Tức khắc, hạ thân bị 𝐤*í*🌜*𝐡 ✝️𝒽íc*h tê rần, một cổ chất lỏng theo bắp đùi chảy xuống.

Cô cao trào......

Lục Ngân thấy thế, sửng sốt, tiếp theo nhướng mày, "Nên đến phiên cô thỏa mãn tôi."

Dứt lời, 🌜.ở.i 𝐪⛎.ầ.𝐧, lộ ra căn côn thịt màu đỏ thẫm giữa chân dài, cứng rắn, thẳng tắp, đĩnh kiều, anh đem hai chân cô nâng lên, cả người áp qua, Bạch Thiến Thiến liền hình thành tư thế giống như xi tiểu cho đứa bé.

Lục Ngân nửa ngồi xổm, cứ như vậy dùng côn thịt đột nhiên 𝐜●ắ●𝖒 ☑️à●0 𝖙●ⓗâ●𝓃 🌴𝖍●ể cô.

"A......"

Quá sâu!

Quả thực là cắm tới bụng!

"Lục Ngân...... Anh...... Nhẹ chút......" Cao trào khiến cô 𝐭-h-ở ԁ-ố-🌜 không ngừng, lúc côn thịt của anh thẳng tắp mạnh mẽ c_ắ_m 𝖛_à_𝐨, 🌴ⓗâ*n 𝖙h*ể cô liền cảm giác được một loại thỏa mãn xưa nay chưa từng có.

Loại này tư thế, quá sâu!

Lục Ngân côn thịt gắt gao cắm bên trong, nhìn qua như trực tiếp ngồi lên m-ô-𝐧-🌀 cô vậy, bộ phận sinh dục của hai người gắt gao giao lưu, anh thích ứng một chút, liền từ từ lên xuống, thọc vào ⓡú·🌴 𝐫·𝖆.

Cùng nhau ngồi xổm......

Cùng nhau ngồi xổm......

Ngay từ đầu dùng tư thế ngồi xổm này, động tác thọc vào rú.t ⓡ.ⓐ của Lục Ngân cũng không nhanh lắm, chỉ dùng côn thịt oanh tạch thật sâu bên trong cô, mỗi lần càng sâu thêm một chút, thẳng đến khi xác định cô hoàn toàn có thể bao dung anh, mới mãnh liệt vận động.

"A...... A...... Ân...... Chậm, chậm một chút...... Chậm một chút a......"

Tay Lục Ngân gắt gao cố định hai chân cô, dùng loại tư thế ngồi xổm này mạnh mẽ thao cô, loại phương thức thao trực tiếp này, so khi ⓛ*à*〽️ 𝐭*ì*п*ⓗ trong dĩ vãng, cảm giác càng thêm sảng khoái!

Anh dùng sức cắm mười mấy phút, cô sắp chịu không nổi, vẫn luôn xin tha: "Lục Ngân đổi tư thế đi! Anh như vậy, tôi không thừa nhận nổi!"

Ngay từ đầu Lục Ngân không để ý tới Bạch Thiến Thiến đang xin tha, chỉ lo cho chính mình, mạnh mẽ thao cô, trong quá trình, anh cúi đầu, vừa thao, vừa gắt gao nhìn chằm chằm riêng tư hai người giao thoa.

Côn thịt lớn màu đỏ thẫm bị tiểu huyệt từng ngụm phun ra nuốt vào, quanh chân cô bôi một tầng chất lỏng ԁ_â_〽️ mĩ bị côn thịt kéo ra, tiểu huyệt kiều nộn bị động, gian nan thừa nhận côn thịt công kích, môi â·ⓜ 𝒽·ộ non mịn bị côn thịt lớn thao đến khép không được.

Chỉ là nhìn như vậy, Lục Ngân đã cảm giác được tâm cùng thân song song thỏa mãn!

Hô hấp càng ngày càng dồn dập, lực đạo lúc ngồi xuống cũng càng lúc càng lớn, tiếng hai †*𝖍â*𝓃 🌴𝐡*ể bạch bạch va chạm giống như môtơ, vang mãi không dứt, anh hận không thể thao cⓗ●ế●𝐭 người phụ nữ này!


"Lục...... Lục Ngân...... Anh chậm một chút...... Tôi sắp không được a!"

Bạch Thiến Thiến bị thao, ánh mắt mê ly, đã không còn tiêu cự, cả người bủn rủn, thử khép hai chân, nhưng đối phương sức lực quá lớn, hơn nữa nơi kiều nộn nhất của †●♓●â●𝓃 ✝️♓●ể, đã bị anh hυ𝖓_ℊ 𝒽ă_𝐧_🌀 thao, cô hiện tại, toàn thân vô lực, nói chuyện cũng không thể liền mạch.

"Nói! Nói em thích tôi! Nói em sẽ không rời khỏi tôi!" Lục Ngân không để ý tới cô cầu xin, mà quay đầu đi, nhìn thần sắc mê ly trên mặt cô, dùng ngữ khí mệnh lệnh, mở miệng.

"Ngô ngô ngô...... Chậm một chút...... Đừng nhanh như vậy...... Ngô ngô...... Tôi chịu không nổi......" Bạch Thiến Thiến kỳ thật không muốn anh dùng loại lực đạo ♓⛎.п.🌀 ♓.ă𝐧.🌀 này thao cô, cô thậm chí có loại ảo giác, mình sẽ bị đối phương làm ⓒ♓-ế-т.

Loại cảm giác này vừa xuất hiện, cô chỉ hi vong, người đàn ông này còn có thể chừa chút tình, đừng đem cô lăn lộn đến 𝖈_𝖍ế_✝️.

Lục Ngân không có được đáp án mong muốn, vô cùng bất mãn, anh đột nhiên dừng lại, chậm rãi rút côn thịt từ tiểu huyệt ra.

Bạch Thiến Thiến thấy thế, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, nhưng hơi thở này còn chưa ra khỏi miệng, lại bị va chạm đột nhiên tới, dọa sợ.

"A......"

Lục Ngân chậm rãi ⓡ-ú-ⓣ 𝐫-@, chỉ để lại một phần quy đầu chống trong tiểu huyệt cô, đột nhiên lại ngồi xuống, từ khoảng cách như vậy mạnh mẽ 𝒸*ắ*𝐦 ☑️à*ⓞ, mang đến cho Bạch Thiến Thiến càng nhiều va chạm mãnh liệt.

Loại cảm giác này, toàn bộ thắt lưng xương cốt Lục Ngân đều sảng khoái!

"Mau nói! Em sẽ không rời khỏi tôi! Không nói tôi liền thao 𝐜h*ế*ⓣ em!" Đây là lần đầu tiên Lục Ngân để lộ ra sự điên cuồng của anh trước mặt cô, phía dưới giống như đóng cọc, liên tục, mau chóng, mạnh mẽ ra vào ⓣ♓·â·n т𝒽·ể cô.

Sắc mặt anh dữ tợn, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô, chờ đáp án.

Bạch Thiến Thiến thật sự là bị anh làm đến không chịu nổi, liên tục gật đầu: "Sẽ không sẽ không, em sẽ không rời khỏi anh, tuyệt đối không...... Ân a......"

Nơi hai người liên kết, bởi vì anh mạnh mẽ có quy luật thọc vào г_ú_† г_𝒶, mà chảy ra một ít bọt nước.

Bạch Thiến Thiến bị anh thao ngất đi, hai chân tê mỏi, ngay cả 𝐭𝐡â-ⓝ 𝖙ⓗ-ể cũng giống như bị xỏ xuyên qua, côn thịt lớn vốn đã rất dài, anh lại cố ý dùng đỉnh quy đầu nhiều lần đỉnh vào cửa tử cung, mỗi nhấp lại đụng vào một lần, 🌴♓â●𝖓 t●ⓗ●ể cô luôn không tự chủ được mà 𝖗⛎●𝐧 r●ẩ●🍸.

Là_Ⓜ️ т_ì_𝖓_ⓗ kịch liệt như vậy, cô rất khó thừa nhận!

Nghe được cô bảo đảm, Lục Ngân mới cảm thấy mỹ mãn cong môi, cuối cùng mãnh liệt va chạm vài cái, mới dừng lại, nùng tinh trong 𝐭_♓â_𝐧 †_♓_ể rót vào tiểu huyệt.

Bạch Thiến Thiến bị 🌴-ⓘ-n-𝐡 ⓓị-𝐜-h 𝐧óⓝ●𝐠 𝖇●ỏ𝓃●🌀 κí·c·♓ ✝️𝒽í·🌜·𝒽 cho cả người co rút, cuối cùng kiên trì không được, ngất đi.

Côn thịt của Lục Ngân vẫn luôn nhét trong cơ thể cô, không 𝐫●ú●т r●🅰️, ✝️𝖍_ở 𝒹_ố_𝖈 mấy hơi, anh mới buông hai chân cô, toàn bộ †h●â●ⓝ 𝖙♓●ể bao trùm lên người cô, cúi đầu, hô-n lên cánh môi đỏ một ngụm, đem vùi đầu ở cổ cô:

"Phải như thế nào mới có thể bảo vệ tốt cho em......"

Tiếng nói trầm thấp ám ách, mang theo bất đắc dĩ.

Chương (1-87)