Trở về (2)
← Ch.10 | Ch.12 → |
Sau khi Bạch Thuần Hy trở về cũng không trực tiếp quay về Bạch gia. Cô thuê phòng ở một khách sạn gần đó để nghỉ ngơi. Trong lòng chờ đợi xem được một màn đặc sắc sẽ diễn ra trong bữa tiệc ngày mai. Con chuột cuối cùng cũng muốn bò ra khỏi lọ rồi, thật mất kiên nhẫn...
--- ------ --- ---
Bữa tiệc sinh nhật của Bạch phu nhân được Bạch gia vô cùng coi trọng. Mặc dù cũng như nhiều thương nhân khác, khách mời đa số là người có danh tiếng lớn trên thương trường hoặc quan chức của thành phố V.
Bởi vì gần đây scandal rối ren của Bạch Thuần Hy vẫn chưa được giải quyết, Bạch gia rất chú trọng việc kiểm tra an ninh, nghiêm cấm kí giả và paparazzi tiến vào biệt thự. Chỉ là, dù họ cẩn thận thế nào đi chăng nữa, vẫn không tránh thoát được một vài người khôn mảnh bằng bất cứ thủ đoạn nào len lỏi vào bữa tiệc.
Về phần Bạch Thuần Hy, vì muốn về kịp sinh nhật mẹ Bạch mà cô luôn trong tình trạng chạy nước rút để nhanh chóng hoàn thành mọi việc và chuẩn bị quà sinh nhật cho mẹ. Cô chỉ kịp nhắn tin báo cho Âu Nhạc và Giáo sư Smiler biết hôm nay cô về rồi trực tiếp lên máy bay không kịp gặp ai. Thêm phần ngồi máy bay hơn nửa ngày, giờ này cô thật sự rất mệt. Phải hảo hảo ngủ một giấc đợi đến tối rồi quay về nhà.
Buổi tối ở Bạch gia rất náo nhiệt, từ ngoài sân đến trong sảnh đều có những người có địa vị nhất, ai nấy đều ăn mặc bảnh bao, lịch sự, nụ cười lúc nào cũng nở đều trên môi, nam thanh nữ tú qua lại càng không cách nào đếm hết.
Giữa đoàn người đông đúc là thế, người nhà Bạch gia vẫn không cách nào bị che mờ. Nhất là Bạch phu nhân. Hôm nay là bữa tiệc của bà, bà đương nhiên là người nổi bật nhất. Bộ váy hiệu Channel màu trắng được thiết kế riêng cho quý phụ trung niên vừa sang trọng vừa tôn thêm lên nét đẹp của một người phụ nữ thành thục. Điểm xuyến thêm là một bộ trang sức đá quý bằng Rubi hồng ngọc do nhà thiết kế nổi tiếng R. kalor tự tay vẽ mẫu giám sát thực hiện, không thể nghi ngờ là làm cho những người có trong bữa tiệc được mở rộng tầm mắc, vừa hâm mộ vừa ganh tỵ một phen.
Bạch phu nhân bước ra, bước đi nhã nhặn cùng khí chất cao quý của lớp người thượng lưu quen thuộc. Đi bên cạnh là Bạch lão gia cùng Bạch Thừa Hiên anh tuấn khí soái trong veston Armani được thiết kế vừa người, tôn lên thân hình cao lớn khỏe mạnh, nhất là Bạch Thừa Hiên, anh vừa xuất hiện lập tức khiến bao mỹ nữ không ngừng phóng mị nhãn đến, nhưng từ đầu đến cuối, anh đều chưa từng nhìn về phía họ. Thật là lạnh lùng đến mức người ta vừa yêu vừa hận.
Ngay lúc mọi người còn đang không thoát được sức hấp dẫn của nhân vật chính, đènlại tắt hết chỉ còn ánh sáng từ những ngọn nến trên chiếc bánh sinh nhật đẹp đẽ. Mọi người cùng dừng lại mọi hoạt động, chăm chú nhìn về phía khán đài.
Trên khán đài mẹ Bạch đứng giữa cha Bạch và Bạch Thừa Hiên, phía trước mặt bà là bánh kem cùng những ngọn nếnđược thấp sáng lung linh. Trước khi bà thổi tắt nến thì trong lòng bà có một ước nguyện. Ước nguyện của bà không cần nói cũng dễ dàng đoán ra. Chính là liên quan đến đại tiểu thư nhà họ Bạch.
Nhẹ nhàng thổi tắt những ngọn nến, đèn bật sáng kèm với tiếng vổ tay của khách khứa dự tiệc.
Lúc này cửa đại sảnh mở ra. Đứng ở cửa là một cô gái. Cô gái ấy từ từ tiến vào hướng đến khán đài. Lúc cô đi lướt qua, mọi người ai cũng phải ngây người, ngơ ngác nhìn cô.
Cô rất đẹp, một nét đẹp rất nhẹ nhàng nhưng cao quý. Cô mặc chiếc váy công chúa màu trắng ngà dài đến đầu gối, hở vai, lộ ra xương quai xanh tinh tế gợi cảm. Trên thân váy thêu li ti những đoá hoa màu tím nhạt. Bên hông phải còn đính một bông hoa vải màu tím sẫm. Nếu ai tin mắt thì sẽ nhận ra đó là chiếc váy nổi tiếng của nhà thiết kế ẩn danh nổi tiếng của Bạch thị. Chiếc váy này chỉ xuất hiện một lần trong một cuộc trình diễn thời trang quốc tế cách đây hai tháng và đoạt giải nhì.
Trên cổ cô mang sợi dây chuyền mỏng manh nhưng rất đẹp. Mái tóc uốn lượn nhẹ nhàng được vén sang một bên vai buông xuống trước ngực. Cả người cô gái cứ như một viên đá quý tỏa sáng mạnh mẽ nhưng nụ cười ôn nhu trên đôi môi nhỏ nhắn kia lại khiến người ta cảm giác rất ôn hoà.
Vài người nhận ra cô nhưng vài người lại không. Thật ra không phải là họ không nhận ra mà bởi vì phong cách ăn mặc của Bạch Thuần Hy trước đây thật sự rất "tròi ơi đất hỡi", mà bây giờ cô lại xuất hiện như một nàng công chúa kiều diễm kiêu sa nên chẳng ai liên hệ được hình ảnh của cô trước kia và bây giờ. Duy chỉ có người rấp tâm hãm hại cô mới có thể nhận ra cô nhanh hơn những người còn lại. Và tất nhiên không tính cha mẹ và anh trai của cô rồi...
Quan khách trong sảnh xì xào bàn tán xem cô gái này là ai sao lại không sớm khôngmuộn xuất hiện vào lúc này. Nhưng nói ra người bất ngờ nhất vẫn là ba vị đang đứng trên khán đài kia. Như không tin vào mắt mình, Bạch mẫu nghẹn ngào đôi mắt hiền từ chứa đầy sự nhớ thương da diết, ...
Bà bước vội xuống hướng về phía cô gái ấy rồi ôm chầm lấy cô nhưng ôm cả thế giới. Nước mắt bà rơi xuống trên vai cô gái kia. Giọng bà run run:
"Công chúa của mẹ! Con đã về rồi!"
Ngây lúc đó cả sảnh tiệc im lặng. Mọi người trong sảnh ngây ngốc."Cô gái đó là Bạch gia đại tiểu thư Bạch Thuần Hy, người đang nổi tiếng vì tin đồ phá thai kia sao?"
Hốc mắt Bạch Thuần Hy đỏ lên, môi mọng khẽ nói.
"Mẹ con về rồi. Con rất nhớ người nha. Nhớ đến chết đi được!"
Lúc này Cha Bạch cùng Bạch Thừa Hiên cũng đã đi tới. Đôi mắt Cha Bạch đỏ ngầu, ông rất nhớ con gái. Ông biết hết những gian khổ của cô dù cô không nói. Ông càng không hiểu vì sao cô lại liều mạng học như vậy, nhưng một phần ông cũng biết việc cô làm không gì ngoài bảo vệ gia đình này.
Bạch Thừa Hiên cũng xúc động không kém cha mẹ mình. Anh rất muốn nhào đến ôm hôn cô em gái nhỏ của mình rồi khóc lóc kể lể với em gái lắm nhưng mà không thể nha. Khí chất a khí chất....
Ôm một lúc lâu, Bạch Thuần Hy buông mẹ Bạch ra và đi đến trước mặt cha Bạch. Cô nhìn ông với đôi mắt hắc bạch phân minh mang theo sự tự tin cùng khí thế cao ngạo và một chút ý cười cùng yêu thương nồng đậm.
"Cha! Con gái đã về. Con gái không phụ lòng cha lo lắng."
Vừa nói cô vừa đưa cái hộp gỗ được bọc lại bằng vải nhung màu tím thẫm cho cha Bạch. Cha Bạch tiếp nhận cái hộp rồi mở ra. Ông nhìn chằm chằm vào vật bên trong cái hộp. Đôi mắt ông đầy ý cười cùng sự tự hào tột độ. Ông lấy vật trong hộp ra trước sự tò mò của khác khứa bữa tiệc. Không thấy thì thôi, vừa thấy đều làm mọi người kinh ngạc đến không khép miệng được.
Đúng vậy! Bên trong chiếc hộp chỉ có hai tờ giấy mỏng được ép plastic cẩn thận. Từng nét chữ uốn lượn cùng dấu mộc đỏ thắm kia không thể nào làm giả. Đó chính là bằng tốt nghiệp loại ưu hai trường đại học tốt nhất nước T. Hơn nữa, còn là trường đại học nổi tiếng không bao giờ cúi đầu trước cường quyền. Nghĩ mua bằng ư? Chờ kiếp sau đi!
Người có thể có được hai tấm bằng đó, giấy trắng mực đen ghi Bạch Thuần Hy... Bạch đại tiểu thư Bạch gia. Nếu nói như vậy, tin đồn ra nước ngoài phá thai làm sao có thể là thật? Người ta rõ ràng đi học nha...
Mọi người trong sảnh đảo mắt nhìn nhau, mức độ tin tưởng lời đồn trước đây lập tức tan rã...
(Mắm Thần tái bút: Đại tỷ, chị biết hành hạ em quá... viết nguyên đoạn dài luôn == chi tiết tiếp theo để vài paparazzi bị em nữ mua chuộc không sợ chết hỏi chuyện là được ^^)
(Đại mắm tác giả: Nha... lâu lâu hành 1 lần hành cho triệt để chứ e gái... hắc hắc.... . )
← Ch. 10 | Ch. 12 → |