Điều kiện (2)
← Ch.77 | Ch.79 → |
(Bàn luận về chuyện nữ chính ngủ với nhiều người, cô ấy đang bị áp lực đè lên một chữ trách nhiệm và hận thù, ai da cái này tác giả không thể diễn tả qua được vài chương được. Nam chính họ không trở lên tra mà là họ bị trái tim hành hạ đến phát điên... Làm những điều điên rồ)
San San tắm trong ngẩn ngơ không biết ngâm người bao lâu, cho tới khi cô bước ra liền trượt chân một cái ngã huỵch một tiếng to, đầu óc đang trên mây liền trở về với cơ thể, vội vã xoa đầu thì thấy Hoắc Thiên Kình chạy vào
- Em không sao chứ?
Cô quên khóa cửa sao? Đó là suy nghĩ đầu tiên cô nghĩ trong đầu nhưng khi được anh bế lên cô liền giãy giụa, chân tay vô tình đụng vào phía dưới của Hoắc Thiên Kình, anh hừ nhẹ một tiếng trong họng rồi đè cô ra sàn nhà ẩm ướt, mái tóc dài đã ướt xõa ra sàn nhà, cơ thể ⓜề●m 〽️●ạ●i đầy nước vô cùng xinh đẹp linh động...
Hoắc Thiên Kình mắt tối sầm cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa xinh đẹp trên gò bồng đào trắng tuyết của cô
- Ân... - So với vừa rồi Hoắc Thiên Kình bá đạo đè cô xuống, hiện tại lại ôn nhu vỗ về chơi đùa, hạ thể cô càng có cảm giác. San San chửi thầm trong lòng cơ thể này quá nhạy cảm.
Hoắc Thiên Kình trêu đùa ngậm lấy nó tay kia cũng ν●ⓤ●ố●ⓣ 𝐯●𝖊 khắp cơ thể cô làm cho cô thư 💲-ư-ớ-ռ-ɢ khẽ kêu một tiếng. Nha, tiếng rê.ռ г.ỉ này, ⓒ.ⓗế.† tiệt quá 𝐠·ợ·❗ 𝖈·ả·ɱ khiêu khích, làm cho anh vừa ⓒ·ưỡ·𝖓·𝖌 🌜·𝐡·ế dục niệm để thả cô đi lại bắt đầu muốn rục rịch, 𝐝●ụ●𝐜 vọ●ռ●ⓖ 𝖓-ó𝖓-ɢ 🅱️-ỏ𝐧-𝐠 vốn đang nằm yên giờ không ngừng đứng thẳng nhảy lên. Chỉ vì một tiếng 𝐫·ê·n 𝖗·ỉ kia, trong đầu Hoắc Thiên Kình đã hoàn toàn quên mất ý nguyện ban đầu, lý trí anh vĩnh viễn không thể chiến thắng nổi 🅓_ụ_𝒸 ☑️_ọ_ռ_𝐠 kinh người.
- A... - San San bị Hoắc Thiên Kình mãnh liệt xỏ xuyên qua không hề báo trước một câu, cô giương đôi mắt ướ·✝️ á·т kiều diễm ai oán nhìn hắn, nhưng lại vô lực mở miệng ngăn cản hắn.
- Nha... ↪️♓ế-𝖙 tiệt, em bên trong kẹp nhanh thế làm gì, mau thả lỏng!
Không biết vì sao hạ thân San San đột nhiên co rút nhanh, hại 𝖉*ụ*c v*ọⓝ*ⓖ 𝓃ón_ℊ 𝒷ỏ_ⓝ_g của anh bị 𝐤ẹ-p ⓒ𝖍-ặ-🌴 lại, muốn động cũng không động đậy được. Hoắc Thiên Kình cúi người xuống ♓-ô-п lên môi cô, nụ 𝒽-ô-𝓃 này vạn phần ôn nhu mang theo hương vị trấn an. Người đàn ông trước mắt quá mức cường thế, San San tự biết chính mình căn bản không còn sức lực để né ra, đành phải buông tha cho việc phản kháng nhắm lại mắt, bỏ đi hết tất cả phòng bị, tay cũng dần buông lỏng ra
Hai tay San San chủ động vòng lên cổ Hoắc Thiên Kình, cùng anh nhiệt liệt triền miên h.ô.п., hai chân cũng vòng lên ôm lấy thắt lưng cường tráng của anh làm cho Hoắc Thiên Kình ngạc nhiên không thôi
Được San San nhiệt tình đáp lại, hạ thân Hoắc Thiên Kình co rúm mãnh liệt, mãi cho đến khi hắn nhìn thấy rõ ràng 🅱️ı*ể*υ 𝐭ì*п*♓ trên mặt San San, hoàn toàn không còn chút gượng ép khi anh dung nhập vào trong cơ thể cô nữa, sau đó anh không hề băn khoăn gì nữa mãnh liệt càng tăng tốc nhanh hơn.
- ưm... A... Nhanh quá... Chậm lại một chút.... - San San không khống chế được phát ra tiếng 𝐫_ê_ⓝ 𝖗_ỉ, làm cho Hoắc Thiên Kình càng điên cuồng hơn động nhanh hạ thân.
- Hừ... - Tiếng anh ✞*𝖍*ở 𝒹*ố*𝒸 quanh quẩn trong phòng tắm, 𝒹_ụ_𝒸 ѵ_ọ𝐧_ɢ n-ón-🌀 ⓑỏ-𝐧-ⓖ cương cứng cường hãn ở trong hoa huy*t thẳng tiến, động tác cũng càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh, mỗi một lần đâ●ɱ 𝐯à●⭕ đều 𝖍*u𝐧*🌀 hăп*𝖌 va chạm vào hoa tâm ướ●✞ á●ⓣ.
- A... - Hoắc Thiên Kình dũng mãnh cường hãn đâ·𝖒 sâu vào làm cho San San nhịn không được lớn tiếng 𝖗·ê·𝖓 г·ỉ, cảm giác sảng khoái, κⓗ𝐨·á·ℹ️ 🌜·ả·𝐦 như vậy làm cho hoa huy*t cô tràn ra rất nhiều mật hoa. Cô hơi mở mắt nhìn thấy trước mắt người đàn ông cuồng ngạo không kềm chế được, anh càng không ngừng ở trên người cô rong ruổi, khơi dậy rất nhiều thủy dịch, thân hình tinh tráng dính đầy thủy dịch nhìn càng 𝖌*ợ*i 𝐜*ả*ɱ tà mị.
San San cố gắng hết sức thả lỏng người suy nghĩ đơn giản hơn một chút, chỉ là vì Thiên Đạo mà thôi...
Hoắc Thiên Kình say mê trong 𝐭*ì*𝓃*♓ á*𝖎, 𝖉-ụ-↪️ ✅ọ𝖓-ⓖ 𝓃·óп·𝐠 🅱ỏ𝖓·🌀 chôn sâu trong cơ thể cô cảm giác rất thỏa mãn, chỉ là động tác r*ú*t 𝓇*a chọc vào đơn giản như thế cũng khiến cho anh rất nhanh tiến vào k.♓🅾️á.𝐢 𝐜.ả.ɱ tình dục.
hoa huy*t ẩm nóng vừa nhanh vừa chặt của San San thật sự là tuyệt vời đến 🌜hế_🌴 tiệt, bên trong tầng tầng nhục bích gắt gao bao chặt lấy p♓●â●n 🌴●𝒽â●п của anh, thịt mềm bên trong không ngừng 🦵𝐢*ế*Ⓜ️ ɱú●ⓣ phần đầu của ԁ●ụ●↪️ ѵọ𝓃●ℊ nó.ռ.g 𝖇.ỏⓝ.𝖌 đang khéo léo đưa đẩy.
- Hừ... ! - Hoắc Thiên Kình gia tốc đ-â-m thẳng về phía trong hoa huy*t đang nhanh chóng co rút, càng ngày càng dùng nhiều sức hơn, lần sau so với lần trước càng 𝐱â.〽️ ռ.𝖍.ậ.🅿️ sâu hơn.
- A... Không... Ngừng...
San San chịu không nổi anh va chạm, ⓣ·𝖍·â·n ⓣ·h·ể mề*𝐦 m*ạ*ℹ️ bị bị đ-â-𝖒 cho không ngừng lắc lư, nhũ hoa trước ⓝℊự*𝒸 cũng cao thấp lắc lư, cực hạn dụ hoặc làm cho Hoắc Thiên Kình càng không dừng được động tác dưới thân. Chỗ â-n á-❗ tạo thành tiếng nước không dứt, không ngừng rót vào tai.
Cuối cùng, Hoắc Thiên Kình nhanh chóng 𝒽_ⓤ_n_g ⓗ_ăп_ɢ đẩy vào thật sâu tiến xuất hơn chục lần, cuối cùng nặng nề đè vào chỗ sâu thẳm trong hoa huy*t
Hoắc Thiên Kình hừ một tiếng trong cổ họng, ⓣ-𝐡â-ⓝ 🌴-h-ể cứng rắn dựng người lại, dòng nước ấm như lửa nóng từ 🅓ụ·ⓒ ✔️·ọ·п·𝐠 𝐧●ó●п●𝖌 🅱●ỏп●𝖌 của anh trong nháy mắt phun ra, đổ đầy hoa huy*t San San. Hoắc Thiên Kình ngã xuống đè lên 𝐭𝖍â·п 𝖙·𝒽·ể tuyết trắng, 𝐦*ề*Ⓜ️ Ⓜ️ạ*❗ của San San, sau khi xong xuôi 𝐝ụ.↪️ ѵọ𝖓.𝖌 𝓃·óռ·ℊ 𝖇·ỏ𝖓·𝖌 của anh vẫn còn y như cũ không hề có dấu hiệu xẹp xuống, không muốn rời khỏi hoa huy*t mê người.
Thật lâu sau, Hoắc Thiên Kình mới chậm rãi rời khỏi cơ thể San San. Lần này, anh cuối cùng cũng phải cố nén lại, dục niệm muốn cô lần nữa, mất rất nhiều công sức mới có thể tắm sạch sẽ cho cô. Nhìn thái dương Hoắc Thiên Kình thấm đẫm mồ hôi, 𝐝-ụ-ⓒ v-ọռ-g 𝖓ó*п*ɢ 🅱ỏ𝖓*g vẫn còn cứng rắn đứng thẳng, San San biết hắn nhẫn nhịn thật sự rất vất vả, San San quay đầu đi không dám nhìn cũng quá mệt để tiếp tục. Thu xếp xong mọi việc đã đến tối, Hoắc Thiên Kình tự mình xuống bếp làm đồ ăn, ♓ô*𝐧 nhẹ lên trán cô đang say giấc nồng đôi mắt tràn ngập yêu thương.
- San San, đừng bỏ anh... !
← Ch. 77 | Ch. 79 → |