Truyện:Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng - Chương 38 (cuối)

Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng
Trọn bộ 38 chương
Chương 38 (cuối)
Cuộc sống hạnh phúc sau khi kết ♓.ô.п [H]
0.00
(0 votes)


Chương (1-38)

Convert: Vespertine

Edit: Mạt Mạt# Wattpad: MatDangCanhY

Đăng ký kết ⓗô.ⓝ xong thì cũng vừa vặn đến kỳ nghỉ hè, Nghiêm Vi đưa Tần Diệm về nhà gặp ba mẹ, bàn bạc chuyện kết 𝐡·ôռ·, cuối cùng quyết định là sẽ tổ chức lễ kết 𝖍ô_ռ vào Tết Đoan Ngọ, phù dâu là Ninh Kỳ Kỳ, còn phù rể là Ninh Chính.

Ngày cử hành hô*𝐧 lễ, Nghiêm Vi mặc áo cưới trễ ռ🌀.ự.𝒸, chiếc váy cưới trắng thuần không tì vết, trông hệt như một đóa hoa lộng lẫy đang nở rộ. Tần Diệm nhìn cô mê mẩn, mười ngón tay đan vào nhau thật chặt. Nghiêm Vi biết, đời này của cô, chỉ có người đàn ông trước mắt này thôi.

Hôn lễ diễn ra rất thuận lợi, khi ném hoa cưới, Ninh Kỳ Kỳ là người chụp được. Ninh Chính lập tức quỳ xuống cầu ⓗô-𝓃 cô ấy, cô ấy cũng đã đồng ý rồi. Chuyện vui đụa nhau kéo đến, Nghiêm Vi cũng cảm thấy hạnh phúc thay cho cô.

Đến buổi tối thì đương nhiên không thể thiếu màn nước sữa hòa nhau, nhưng đang làm được một nửa, đột nhiên Nghiêm Vi lại thấy đau bụng. Nửa đêm, cô được Tần Diệm đưa đến bệnh viện, bác sĩ báo cho hai người biết, Nghiêm Vi đã mang thai được ba tháng rồi.

Nghiêm Vi nghe thấy vậy thì ngẩn cả người, không ngừng đấm đá Tần Diệm. Tần Diệm cái tên chó 𝐜.ⓗế.𝖙 này, trước kia còn nói cái gì mà sẽ mang bao đầy đủ, sau đó thì hoàn toàn mặc kệ luôn, rất nhiều lần làm quá kịch liệt đều không sử dụng biện pháp tránh thai nào cả, trực tiếp bắn vào; còn có rất nhiều hôm Tần Diệm cắm gậy vào bên trong suốt cả một đêm, không thèm tắm rửa gì cả, т·ïⓝ·♓ ԁị↪️·♓ bị đổ đầy không thể chảy ra ngoài, chắc chắn là đã trúng thưởng vì một trong những lần đó.

Tần Diệm không dám phản kháng, để mặc Nghiêm Vi đấm đá mình, vừa che đầu vừa xin cô tha thứ.

Vừa bước ra khỏi bệnh viện, Tần Diệm lập tức móc điện thoại ra báo cho gia đình hai bên biết tin tốt lành này.

Đương nhiên, niềm vui khi được làm ba cũng đã khiến cho đầu óc Tần Diệm mụ mị, anh đã tự đào hố chôn mình bằng cách đích thân gọi điện thoại cho anh trai Nghiêm Vi. Nghiêm Chỉ sau khi biết được thanh niên Tần Diệm đã khiến em gái mình mang thai lúc đang còn đi học, lập tức gọi anh ra uống rượu. Nghiêm Chỉ một khi đã uống say thì không ngán bố con thằng nào, đánh cho Tần Diệm om xương.

Vì mang thai nên Nghiêm Vi tạm nghỉ học một năm.

Lúc mang thai được sáu tháng, bụng Nghiêm Vi đã rất lớn, đầu v* trướng đau, ⓗⓐ.𝐦 𝖒.ц.ố.𝓃 tình dục rất nặng, cô bị 🌴-г-ⓐ ✞-ấ-n khó chịu vô cùng.

Tần Diệm đã đẩy lùi rất nhiều kế hoạch công việc, ở nhà chăm sóc Nghiêm Vi. Cô mang thai, tính tình thay đổi, anh sợ cô ở một mình rồi lại ăn phải thứ gì không nên ăn. Lần trước Nghiêm Vi vì ăn quá nhiều kem mà đã phải vào bệnh viện.

Tần Diệm bưng canh gà đến, đú_𝐭 cho cô ăn. Nghiêm Vi vừa uống được vài muỗng thì đã không chịu uống nữa. Tần Diệm uống sạch số canh gà còn lại, sau đó ♓*ô*n lên môi cô, đú●ⓣ canh gà cho Nghiêm Vi bằng cách này. Bị ép ăn thứ mình không thích, Nghiêm Vi tức ⓒ𝐡ế*t đi được, nắm lấy côn th*t anh, sức lực hơi mạnh, người đàn ông rên lên một tiếng, h*ô*𝖓 Nghiêm Vi mạnh hơn.

"Vi Vi muốn sao?" Nghiêm Vi mặc váy bầu, bụng tròn vo, vì mang thai nên vú cũng lớn hơn một cúp. Tần Diệm kéo váy cô xuống, ngậm lấy núm vú cô, dường như có sữa chảy ra, nhưng rất ít, thơm ngọt vô cùng.

Tần Diệm 〽️_ú_𝖙 vào thật mạnh, Nghiêm Vi vốn mẫn cảm lập tức ướt đẫm. Cô thấp giọng г_ê_n 𝓇_ỉ, Tần Diệm cẩn thận 𝒸ở-ⓘ qυ-ầ-𝐧 áo ra, nụ h●ô●𝐧 trượt dần xuống dưới, lướt qua chiếc bụng tròn. Tần Diệm ngậm lấy hoa huy*t của cô, đẩy đầu lưỡi vào bên trong, gắng hết sức 🦵1ế_〽️ láp làm cô 𝖘.ư.ớ.п.🌀.

"A a a, mạnh một chút, sâu chút nữa đi." Nghiêm Vi vô thức 🎋·ẹ·🅿️ ⓒ·♓ặ·𝐭 đùi, khiến lưỡi Tần Diệm càng trượt vào sâu hơn nữa. d*m thủy không ngừng chảy ra ngoài, Nghiêm Vi cảm thấy không đủ kí-↪️-h ✝️-♓-í𝒸-♓, duỗi tay muốn sờ sờ âm hạch, lại bị Tần Diệm bắt lấy tay: "Chỗ này là của anh, dù là Vi Vi cũng không được chạm vào."

Tần Diệm đưa lưỡi lên trên, đánh vòng quanh âm hạch, ⓚⓗο-á-ⓘ ⓒ-ả-m cực hạn đánh úp tới, Nghiêm Vi vặn mô·𝐧·🌀, thít chặt hoa huy*t. Tần Diệm đã uống đủ d*m thủy, đưa đầu lưỡi xuống dưới, 𝐥-❗-ế-Ⓜ️ láp lỗ hậu của Nghiêm Vi. Lỗ hậu thít chặt, Tần Diệm vươn tay, bẻ hai cánh 𝖒ô●ⓝ●ℊ của cô ra, cúc huyệt ɱề*𝖒 〽️ạ*ı hồng hào, lại còn đang mấp máy, ướt ⓓâ.ⓜ dề vì d*m thủy. Anh trực tiếp đẩy lưỡi vào tìm kiếm, vừa đâ●〽️ ☑️●à●ο là đầu lưỡi liền bị 𝖐*ẹ*𝓅 ⓒh*ặ*t.

Lưỡi Tần Diệm xoay tròn, Nghiêm Vi 𝐫●⛎●п г●ẩ●γ phun đầy nước lên mặt anh.

"Vi Vi thật mẫn cảm, thật muốn làm Vi Vi đến ngất đi mới thôi." Tần Diễm vẫn còn đang 🦵ℹ️·ế·ɱ láp, vừa 𝖑𝒾ế*m vừa đú●𝐭 ngón tay vào.

"A a, ông xã, muốn côn th*t lớn, bên trong ngứa quá, mau cắm côn th*t lớn vào đi, huhu." Nghiêm Vi гê_n 𝓇_ỉ, Tần Diệm bôi d*m thủy lên gậy th*t, cắm thẳng vào lỗ hậu của cô. Bụng Nghiêm Vi rất lớn, anh chỉ có thể dùng tư thế truyền thống nhất để 𝖑à●〽️ 𝖙●ì●n●𝐡, không dám làm quá mạnh, nhè nhẹ thọc vào 𝖗ú*𝖙 𝐫*a.

Hai người đều bị ✞·r·a т·ấ·𝐧.

Chờ đến khi cúc huyệt đã dần quen với thứ to lớn, Tần Diệm mới đẩy nhanh tốc độ đâ_ɱ thọc của mình, Nghiêm Vi lại càng ngứa ngáy hơn nữa.

"Ông xã, anh nhanh lên, không đủ sâu, mạnh hơn nữa đi, phía trước cũng muốn, cái lỗ 𝖉â*Ⓜ️ đ*ãn*🌀 phía trước của em cũng muốn cây gậy lớn của anh."

Nghiêm Vi ⓡê●𝖓 r●ỉ, tốc độ đưa đẩy của anh không nhanh, như mỗi lần tiến vào đều đâ_ɱ đến lút cán, chỉ để lại hai quả trứng dái ở bên ngoài. Âm thanh bạch bạch bạch vang vọng, Tần Diệm cắm ngón tay vào hoa huy*t cô, ra ra vào vào.

Tiếng nước phụt phụt vang lên, Nghiêm Vi càng vặn vẹo người nhiều hơn nữa. côn th*t ⓡ·ú·т 𝖗·ⓐ "phụt" một tiếng, anh lấy một cây gậy làm bằng ngọc ra từ trong ngăn kéo, đ*ú*✞ vào hoa huy*t của Nghiêm Vi, gậy ngọc lạnh lẽo, Nghiêm Vi hơi run lên.

"A a, lạnh quá, ông xã, lỗ hậu ngứa quá, ↪️ắ_ɱ ⓥ_à_0 nhanh lên, làm bà xã 𝐥ê_n đỉ𝐧_𝖍 đi, huhu, nhanh lên nào."

"Tuân mệnh." Tần Diệm vâng theo ý kiến của Nghiêm Vi, lại lần nữa cắm côn th*t vào, lực đạo vô cùng mạnh mẽ, tốc độ cũng được đẩy nhanh hơn, cây gậy ngọc đang cắm trong hoa huy*t cũng dần trượt vào trong theo động tác đưa đẩy của anh. Hai cái lỗ trước sau của Nghiêm Vi đều được lấp đầy, cảm giác tê trướng ập đến, cô thấp giọng 𝖗*ê*𝓃 𝓇*ỉ.

Tiếng nước phụt phụt cùng âm thanh ⓖi*𝐚*ο h*ợ*p bạch bạch bạch vang vọng khắp căn phòng, không biết Tần Diệm đã đ_â_ɱ 𝖛à_𝐨 mấy trăm cái, Nghiêm Vi chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, có một luồng dịch nóng phụt thẳng đến chỗ sâu nhất của cô, cọ rửa cúc huyệt. Nghiêm Vi bị dịch nóng tưới đến tê dại, 💰-ướ-𝐧-g cuộn tròn ngón chân.


Tần Diệm rút côn th*t ra, tinh đặc chảy ra từ lỗ hậu. Anh ghé người vào giường, ngậm lấy vú Nghiêm Vi, sau đó ♓ô-ռ lên môi cô. Nghiêm Vi vươn lưỡi, զ_цấ_n ⓠц_ý_ⓣ với Tần Diệm, hai người trao đổi nước bọt cho nhau, nước bọt chảy ra khỏi khóe miệng, tạo thành âm thanh chùn chụt. Nghiêm Vi hơi híp mắt, Tần Diệm lại đưa lưỡi sâu vào trong, cho cô một nụ 𝒽ô●ռ sâu. Lúc tách ra, cả hai người đều thở hồng hộc.

Một sợi chỉ bạc nối liền đôi môi hai người, rồi đứt quãng, trông vừa sắc tình lại ⓓâ_Ⓜ️ mĩ. Tần Diệm sờ sờ bụng Nghiêm Vi, duỗi tay xuống dưới 💲●ờ 💰⭕ạ●𝓃●ℊ, nắm lấy gậy ngọc, nhẹ nhàng thọc vào 𝓇-ú-t 𝓇-🔼.

Nghiêm Vi lại rên lên một lần nữa, nhịn không được 🎋ẹ_p ↪️𝖍_ặ_𝖙 chân: "Ông xã, tha cho em đi."

"Không phải lúc nãy Vi Vi còn 𝖗ê_𝐧 г_ỉ muốn anh h⛎𝓃_ⓖ ♓ăռ_𝖌 làm em sao, vừa mới được bao lâu, Vi Vi đã xin tha rồi." Tần Diệm đẩy gậy ngọc vào bên trong, 𝓃𝖌𝐡1ề.𝓃 𝐧.á.† chỗ mẫn cảm trong hoa huy*t, va chạm hơn mấy chục lần, Nghiêm Vi phun d*m thủy. Anh rút gậy ngọc ra, đổi thành ngón tay mình, tiếp tục đâ_〽️ thọc. Được một lúc, Tần Diệm rút ngón tay ra, phía trên toàn là nước.

"Vi Vi, em thật ԁâ-𝖒 đ-ã-𝖓-🌀, 🌜𝒽ả.y 𝐧.ư.ớ.🌜 thật nhiều." Tần Diệm ngậm ngón tay vào trong miệng: "Chẳng qua, ngọt lắm."

Nghiêm Vi đỏ mặt, nhưng cũng không phải là Tần Diệm chưa từng nếm qua hương vị d*m thủy của cô, cảnh tượng sắc tình như vậy cũng không phải là lần đầu tiên cô thấy.

Tần Diệm lại ♓_ô_𝐧 lên môi Nghiêm Vi một lần nữa, mùi vị d*m thủy lan ra khắp khoang miệng, môi lưỡi 🍳-цấ-𝐧 𝐪-⛎ý-т lấy nhau, hai người đều 𝐭-𝒽-ở 𝖍-ổ-п ♓-ể-ⓝ.

Tần Diệm ngồi dậy, thành kính ⓗ·ô·n lên môi Nghiêm Vi: "Vi Vi, anh yêu em."

••❇️❇️HOÀN CHÍNH VĂN❇️❇️••

Lời tác giả: Sẽ có phiên ngoại, nhưng khi nào đăng thì không biết.

vậy là thêm một bộ truyện nữa của nhà Mạt đã hoàn, chân thành cảm ơn các tiểu khả ái đã luôn yêu thương và đồng hành cùng Mạt từ những chương đầu tiên, yêu các tiểu khả ái 3000 lần luôn aaa (≧▽≦) hiện giờ thì vẫn chưa thấy tác giả đăng ngoại truyện, nhưng mọi người yên tâm, chỉ cần tác giả đăng một cái là Mạt sẽ gửi đến mọi người ngay lập tức luôn hehe mong rằng sau này mọi người vẫn yêu thương và ủng hộ nhà Mạt như thế nhé (*꒦ິ꒳꒦ີ)(灬º‿º灬)♡

18/7/2020 - 2/9/2020

HẾT


Chương (1-38)