Truyện:Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên - Chương 050

Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên
Trọn bộ 235 chương
Chương 050
Tỷ Muội Tranh Chấp
0.00
(0 votes)


Chương (1-235)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Lúc ba người vừa tới, cổng chính đã có nhiều nam nữ đứng lẫn, Lâm Nguyệt nhìn lướt quá, sau khi nàng thấy rõ những nam nữ đó suýt nữa thì không nhịn được cười phì.

Toàn bộ nhóm người này đều là người quen cả, ngoài Diệp Chân Chân ra còn có An Gia An Tử Dạ, Cô Anh gia Cô Anh Khiết, chị em sinh đôi Mộc gia MỘc Phi và Mộc Linh.

Thật là, lần hành trình đi phường thị này thật đặc sắc quá, toàn bộ nữ chính, nữ phụ và nam phụ đều đủ cả, tiếc là nam chính khộng thấy, ngược lại có thêm Diệp Phàm người qua đường.

Nhớ tới trong truyện quan hệ của mấy người này rối rắm, Lâm Nguyệt cảm thấy nội dung vở kịch đúng thật thần thông quảng đại, điều này chẳng phải nói trước mắt rõ ràng Diệp Phàm chẳng có liên quan gì tới mấy người, đơn giản lại cùng nhau đi, nếu nói tất cả đều là công lao của người vớ vẩn Diệp Phàm, Lâm Nguyệt chắc cũng không mấy tin tưởng.

Hiện tại mấy người này đột nhiên quỷ dị tụ tập một chỗ, điều này nói rõ nội dung thật trong truyện đã bắt đầu khởi động, trong truyên còn nhắc tới một nhân vật quan trọng cũng sẽ liên tiếp xuất hiện, trước mắt chỉ mới bắt đầu thôi.

"Được rồi, làm phiền các vị sư đệ sư muội đã đợi lâu, chúng ta đi thôi" Diệp phàm hơi áy náy với đám An Tử Dạ, nói, "An sư đệ, lát nữa đệ mang theo sư muội Diệp Chân Chân và sư muội Cô Anh không sao chứ?"

An Tử Dạ khẽ gật đầu, nói thản nhiên, "Không sao"

Lâm Nguyệt không biến sắc nhìn An Tử Dạ một cái, trong lòng hơi kinh ngạc, quả nhiên không hổ là thiên tài có tư chất cực phẩm, mới có một năm An Tử Dạ này tu vi thế mà đã đột phá tới luyện khí tầng thứ sáu, hơn nữa nhìn hắn bình tĩnh trầm ổn, chẳng hề giống như mới đột phá, chẳng trách Diệp Phàm lại yên tâm để hắn dẫn người, rõ ràng hắn sử dụng ngự thuật kiếm không phải mới ngày một ngày hai.

An Tử Dạ không sao, những người khác không biết ngự kiếm chẳng còn là vấn đề nữa, mà ngược lại Diệp Chân Chân thấy đi sau Lâm Nguyệt còn có Diệp Khuynh Tuyết, cười lạnh chút, phì một cái, nói một câu chế giễu, "Diệp sư huynh, huynh đúng là nhiệt tình quá, chỉ sợ có một số người da mặt dày, dính vào cũng không bỏ được!"

Ở đây ngoài đám người An Tử Dạ ra, có không ít người biết ân oán tỷ muội giữa Diệp Chân Chân và Diệp Khuynh Tuyết, vì thế cũng thấy không trách được, tất cả duy trì trầm mặc. Còn An Tử Dạ thì ngược lại không hiểu, thấy bộ dạng Diệp Chân Chân khiêu khích, hơi nhíu mày không vui.

Diệp Khuynh Tuyết tự nhiên đã sớm thấy Diệp Chân chân, nhưng Diệp Chân Chân không lên tiếng nàng ta cũng vui vẻ không để ý tới, hiện giờ Diệp Chân chân có mấy lời chọc nàng ta, ánh mắt lập tức lạnh lẽo, cũng thu nhanh, nàng ta nhìn An Tử Dạ một cái đột nhiên đi tới trước mặt Diệp Chân Chân đưa tay ra kéo nàng ta thân mật, "Tỷ tỷ, tỷ cũng cùng đi phường thị sao? Thật sự quá tốt!"

"Cút!" Thấy Diệp Khuynh Tuyết đột nhiên có biểu hiện ra bên ngoài tỉnh tỷ muội sâu đậm với mình, Diệp Chân Chân lập tức bị sợ, nàng ta không để ý tới trong mắt Diệp Khuynh Tuyết lóe lên tính toán, vô thức tránh nàng ta.

Diệp Chân Chân vung một cái, Diệp Khuynh Tuyết thừa cơ ngã lăn quay trên mặt đất, hơn nữa khuôn mặt phối hợp vô cùng phù hợp với tình huống đó hơi tái nhợt, nước mắt ướt át không dám tin nhìn Diệp Chân Chân.

"Tỷ tỷ, tỷ..."

Giọng Diệp Khuynh Tuyết hơi nghẹn ngào, lại phối hợp với gương mặt nhỏ nhắn đầy uất ức, giờ phút này nhìn qua rõ ràng là một tỷ ác bắt nạt em nhỏ.

Cảnh xảy ra bất ngờ, chẳng những khiến đám người Diệp Phàm ngây ra, mà Lâm Nguyetj cũng bị giây phút Diệp Khuynh Tuyết hành động cao siêu biến thành thỏ non mà kinh sợ!

Toát mồ hôi, đây là lòng dạ thâm trầm ác độc tàn nhẫn quyết đoán của nữ chính trong truyện sao? Nàng ta lúc nào đã ngụy trang thành thỏ non rồi?

Đầu Lâm Nguyệt tối ong, trong nháy mắt chỉ thấy thiên lôi cuộn trào.

*****

"tiểu tiện nhân, ngươi tính toán với ta sao?" Diệp Chân Chân cũng không phải dạng vừa, thấy điệu bộ này của Diệp Khuynh Tuyết còn không biết mình bị tính toán hay sao, giận dữ ngay.

"Tỷ tỷ, muội không có..." Diệp Khuynh Tuyết cắn môi, vẫn trông uất ức, hơi kinh hoảng nhìn Diệp Chân Chân, "Tỷ tỷ tỷ phải tin muội chứ, muội thật sự không có mà, ...là...là do mình không cẩn thận, không nên quan tâm tới chuyện của tỷ tỷ..."

Diệp Khuynh Tuyết giả vời giải thích triệt để, càng nói dối ở trước mặt mọi người, nếu không phải Lâm Nguyệt hiểu rõ tính cách nàng ta thì không chừng nàng cũng sẽ thấy hoài nghi Diệp Chân chân vì những lời này của nàng ta rồi.

"Câm miệng! Ai là tỷ tỷ của ngươi hả?' Diệp Chân Chân tức giận khiến khuôn mặt nhỏ tái nhợt, giận nói, "Diệp Khuynh Tuyết, ngươi là món hàng đặc sắc thế nào ai mà chẳng biết hả? Hiện giờ còn giả bộ uất ức thế này cho ai xem hử?"

"Muội biết rõ tỷ tỷ không thích muội, nhưng mà..." Diệp Khuynh Tuyết càng đong đầy nước mắt rơi từng giọt xuống má, càng tỏ ra thêm uất ức yếu đuối.

Chứng kiến Diệp Khuynh tuyết vậy, coi như Lâm Nguyệt suýt nữa không kìm được hành động tinh vi kia của nàng ta mà nhiệt tình ủng hộ mất.

Đường nét Diệp Khuynh Tuyết trông bình thường, những gương mặt hơi nhọn, da hơi tái, đồng thời người gầy yếu, lúc diễn bộ dạng thỏ non trông có vẻ giống mấy phần.

Nhưng dù vậy, Lâm Nguyệt cũng bị nổ không nhẹ, nàng còn nhớ trong truyện, Diệp Khuynh Tuyết ngoài thể hiện yếu ớt bên ngoài với Quân Tử Huyền ra, thì lúc nào thì là người đầy lạnh lùng, không cho ai tới gần, cho dù là trước mặt Liên Thành cũng không ngoại lệ. VỀ phần ngụy trang thành thỏ non này, trong truyện lại thuộc về Bạch NHư Nguyệt.

Trong truyện dung mạo Bạch NHư Nguyệt tuyệt sắc khí chất yếu ớt, hơn nữa nàng ta còn đặc biệt thích giải vờ thành bộ dạng yếu ớt đáng thương, dựa vào bề ngoài xinh đẹp đã quyến rũ không ít đệ tử Côn Lôn, ngay từ đầu An Tử Dạ cũng bị nàng ta quyến rũ, còn vì nàng gây khó dễ cho Diệp Khuynh Tuyết mấy lần, sau này khi An Tử Dạ nhìn thấy bộ mặt thật của Bạch Như Nguyệt, lại yêu Diệp Khuynh Tuyết một cô bé kiên nhẫn như thế.

Hiện tại vì Lâm Nguyệt xuyên không đến, nội dung vở kịch đã thay đổi rất nhiều, Lâm Nguyệt vì được hương độc tẩy tủy biến thành trẻ con non nớt, hơn nữa nàng lúc nào cũng an phận làm việc ở Côn Lôn, không giống Bạch NHư Nguyệt trong truyện dựa vào sự xinh đẹp của mình mà chỗ nào cũng giả vờ yếu ớt nhận được sự đồng tình khoe khoang, vì thế Bạch Như Nguyệt trong truyện là nhân vật hoa tâm cũng không tồn tại.

NHưng nàng không sao nghĩ ra, không có nữ phụ như nàng xuất hiện, chuyện biến bản thân thành thỏ non sao lại đổi thành nữ chính Diệp Khuynh Tuyết rồi nhỉ.

Bên này Lâm Nguyệt thấy thiên lôi cuồn cuộn, còn Diệp Chân Chân bên kia lại bị giận quá hóa cuồng, chỉ muốn tát một cái lên bản mặt giả vờ đáng thương kia của Diệp Khuynh Tuyết cho chết thôi.

"Ta dĩ nhiên không thích ngươi rồi!" Diệp Chân Chân không đợi Diệp Khuynh Tuyết nói xong, lạnh lùng ngắt lời nàng ta.

"Tỷ tỷ, dù sao chúng ta cũng là tỷ muội, muội chỉ là..." Diệp Khuynh Tuyết nói tới đây thì dừng chút, đột nhiên người hơi nghiêng về trước túm lấy làn váy Diệp Chân Chân, mượn góc độc này ngăn ánh mắt của đám người An Tử Dạ, trên mặt lộ ra giễu cợt, lặng lẽ khiêu khích, "Tỷ tỷ, người bị oan có cảm giác thế nào? Ngươi nhất định rất tức giận nhỉ?"

"Ngươi!"

Diệp Chân Chân bước mạnh chân, giơ cao tay lên. Thấy Diệp Chân Chân nổi cơn thịnh nộ, trong mắt Diệp Khuynh Tuyết lóe lên tia sáng, đợi Diệp Chân Chân ra tay.

Diệp Chân Chân, ngươi không phải thích làm nhục ta, hành hạ ta sao? Hôm nay ta khiến ngươi nhục nhã cho đủ! Chỉ cần ngươi ra tay, dưới bao con mắt ở đây, đại tiểu thư thiên tài Diệp gia, trí tuệ hẹp hòi, thích bắt nạt muội thứ bị chụp mũ lên rồi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-235)