← Ch.293 | Ch.295 → |
Đều đã đến bước này, Giản Nhất Lăng nếu lại cự tuyệt, thì liền thật sự xấu hổ.
Đặc biệt người này lại là Địch Quân Thịnh, nhân vật tiêu điểm của toàn hội trường, hôm nay toàn hội trường lực chú ý có một nửa đều là ở trên người anh.
Nếu hôm nay đứng ở trước mặt chỉ là một người xa lạ, Giản Nhất Lăng cũng sẽ không suy xét đối phương có mất mặt hay không.
Nhưng đây là người trợ giúp mình nhiều lần Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng không thể hoàn toàn không màng đến tình huống của anh.
Cân nhắc qua cân nhắc lại, Giản Nhất Lăng đứng dậy, đem một bàn tay của mình đặt ở trên lòng bàn tay của Địch Quân Thịnh.
Khoảnh khắc lòng bàn tay tiếp xúc với nhau, tay Giản Nhất Lăng co rúm lại một chút.
Địch Quân Thịnh cúi đầu nhìn lòng bàn tay kia mềm trắng nho nhỏ, nhẹ nhàng giữ chặt, sau đó mang theo cô đi ra hướng sân nhảy.
Tâm tình của Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn rất phức tạp, nhìn con gái bị một nam nhân rõ ràng rất nguy hiểm mời đi khiêu vũ, làm ba mẹ trong lòng không khỏi mà sinh ra lo lắng.
Hai người trong lòng sốt ruột, lại cũng chỉ có thể nhìn, loại trường hợp này, nam sĩ mời nữ sĩ khiêu vũ là hợp tình hợp lý, Giản Nhất Lăng chính mình đáp ứng rồi, bọn họ hai vợ chồng cũng liền khó nói cái gì.
Tần Xuyên vừa rồi cũng tính toán đi qua, nhưng bị mấy người tiến đến chúc mừng làm ngăn cản bước chân của anh, chờ anh cùng mấy người hàn huyên kết thúc, liền nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh đang tiến vào sân nhảy.
Tần Xuyên hỏi người bên cạnh, mới biết được nam nhân kia là Địch Quân Thịnh.
Tần Du Phàm không ngại Địch Quân Thịnh cự tuyệt cô ấy, nhưng cô ấy để ý Địch Quân Thịnh cự tuyệt cô nhưng đồng thời mời nữ nhân khác.
Tần Du Phàm lần đầu tiên nhìn thấy một nữ hài tử như vậy.
Một nữ hài tử thoạt nhìn so với cô nhỏ hơn vài tuổi.
Tần Du Phàm từ nhỏ đã không biết ghen tị, vẫn là lần đầu tiên có cảm giác như vậy.
Địch Quân Thịnh chưa bao giờ để nữ nhân thân cận, lại lôi kéo một tiểu cô nương lên khiêu vũ.
Hà Yến nhìn thấy cảnh này, trong lòng tư vị nói không nên lời.
Chỉ có thể nói tiểu tiện nhân Giản Nhất Lăng này là một người có thủ đoạn, bề ngoài nhìn nhu nhu nhược nhược, kỳ thật trong xương cốt tính kế đến thật tàn nhẫn, bằng không cũng sẽ không còn nhỏ tuổi liền đem Địch gia tiểu tổ tông ôm chặt đến gắt gao!
Hà Yến lại nhìn thoáng qua Ôn Noãn bên cạnh, nhìn đến vẻ mặt Ôn Noãn với biểu tình lo âu, đáy lòng cười nhạo.
Chị dâu thật là biết giả vờ! Con gái của mình có bản lĩnh như vậy, liền Thịnh gia ở kinh thành còn leo lên được, bà ấy còn ở nơi này giả vờ lo lắng cái gì, rõ ràng trong lòng không biết có bao nhiêu cao hứng!
Hiện tại toàn bộ yến hội lực chú ý của mọi người đều ở trên người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.
Hiếm lạ, quá hiếm lạ.
Kinh thành Thịnh gia thế nhưng lôi kéo đại tiểu thư hoành hành ngang ngược của Giản gia kia lên khiêu vũ.
Sau khi tiến vào sân nhảy Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng không có quản ánh mắt của những người khác.
Giản Nhất Lăng là thật sự không biết khiêu vũ, Địch Quân Thịnh bắt đầu kiên nhẫn mà hướng dẫn cô.
Sau đó Địch Quân Thịnh phát hiện, Giản Nhất Lăng tuy có ngón tay vận dụng đặc biệt linh hoạt, nhưng ở chuyện khiêu vũ lại có vẻ thập phần vụng về.
Anh giống như tìm thấy khuyết điểm của cô.
Địch Quân Thịnh thấp thấp mà nở nụ cười.
Cúi đầu, ở bên tai Giản Nhất Lăng nhẹ giọng nói, "Thật sự nhảy không tốt như lời nói, liền đem chân đạp lên trên giày ta, ta mang theo em nhảy."
Địch Quân Thịnh đột nhiên tới gần làm Giản Nhất Lăng cả người đều cứng đờ.
"Không, không cần.. dựa gần quá.."
Thanh âm yếu ớt như muỗi kêu, là thật sự ngượng ngùng.
Địch Quân Thịnh ý cười càng đậm, "Hay là, đây là lần đầu tiên em cùng nam nhân khiêu vũ?"
"Ân."
Địch Quân Thịnh trên mặt nụ cười càng đậm, cùng Giản Nhất Lăng nói, "Kỳ thật gia cũng là lần đầu tiên cùng nữ nhân khiêu vũ."
"Vậy anh trước kia, nhảy với ai?"
Địch Quân Thịnh rõ ràng là biết nhảy, hơn nữa rất quen thuộc.
← Ch. 293 | Ch. 295 → |