Truyện:Nữ Chính Xuyên Sách Trả Thân Thể Cho Ta! - Chương 28

Nữ Chính Xuyên Sách Trả Thân Thể Cho Ta!
Trọn bộ 56 chương
Chương 28
Hôn ước
0.00
(0 votes)


Chương (1-56)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Đối với chuyện Tê Vọng trợ giúp Sở Du Du này, Tê Diệu trong lòng có vui có lo. Vui chính là, dưới tình huống hoang đường chưa biết con đường phía trước như vậy, Tê Vọng còn nguyện ý giúp cô, khiến cho cô vô cùng cảm kích; lo chính là, không biết tiếp đó Sở Du Du sẽ tạo ra động tác lớn gì.

Ăn uống no đủ, hai người lên đường về nhà, Tê Vọng ngồi ở ghế điều khiển nhìn qua đèn xanh đèn đỏ ngoài cửa sổ, thản nhiên mở miệng.

"Đúng rồi. Nàng ta nói, nàng ta biết một ít cơ mật* của Sở gia, có thể dùng để trao đổi cùng tôi."

(*Yue: Trọng yếu, bí mật)

"Bí mật gì?" Tê Diệu không khỏi ngây ngẩn cả người.

Cha Sở cùng Sở Giảo Giảo có bao nhiêu kín miệng, cô đã lĩnh giáo* qua. Nếu như bọn họ không muốn tiếc lộ sự tình cho Sở Du Du, cô như thế nào lại không biết.

[*Yue: Nhận lời bảo ban, dạy bảo của người khác (dùng một cách khiêm tốn). ]

Nghĩ tới đây, phỏng đoán của Tê Diệu không khỏi kéo dài đến một khả năng đáng sợ khác– có lẽ, bọn họ lợi dụng tình hình tên giả mạo không hiểu biết rõ, để cho nàng ta truyền lại một chút tin tức giả dối, cố tình lừa bịp* Tê Vọng, để anh tin là thật.

(*Yue: Lừa dối, bịp bợm. Lừa một cách hèn hạ quỉ quyệt)

Nếu mà Tê Vọng thật tin tưởng một ít tin tức giả dối đó, tạo thành tổn thương đối với việc làm ăn của Tê gia, cũng có thể gây ra phiền toái lớn lắm.

Tê Diệu ngồi ngay ngắn, một tay khoác lên trên chỗ tựa lưng, hận không thể chen đến trên ghế lái phụ mặt đối mặt cùng trò chuyện với Tê Vọng.

"Nàng ta còn nói cho anh cái gì nữa?"

Tê Vọng nói: "Nàng ta nói, kế tiếp Sở gia sẽ hợp tác với Trình gia, chèn ép một chuyện đầu tư làm ăn của tôi.

Qua một tháng nữa, Hoắc Ngu sẽ cùng Sở Giảo Giảo kết hôn, tổ chức hôn lễ thế kỷ.

Dư Xá sẽ nhằm vào Hoắc Ngu mà tiến hành một loạt đả kích thương nghiệp, nhưng nhất định nhớ kỹ phải đứng ở bên phía Hoắc Ngu, bởi vì cuối cùng hắn sẽ giành được thắng lợi."

"Há, còn có." Tê Vọng dừng một chút, "Vì để cho tôi tin tưởng, nàng ta nói nàng ta còn biết một bí mật, Phỉ Mạn Mạn bạn tốt của Sở Giảo Giảo, kỳ thật là tình nhân của cha Sở."

Nghe được một câu cuối cùng, Tê Diệu bởi vì giật mình mà mở to hai mắt.

Nếu ở đoạn phía trước, cô nhất định tin tưởng những lời này đều là viên đạn bọc đường mà Sở Giảo Giảo nói cho Sở Du Du, để cho Sở Du Du tin là thật. Dù sao, một tháng sau Hoắc Ngu kết hôn cùng Sở Giảo Giảo, cuối cùng Hoắc Ngu cũng sẽ lấy được thắng lợi giống như vậy, đều giống như là đứng ở góc độ của Hoắc Ngu mà tự thuật toàn bộ chuyện xưa.

Nhưng mà, không chỉ là Tê Vọng, ngay cả Tê Diệu cũng rõ ràng, kỳ hạn mà ba năm trước đây Hoắc Ngu cùng người khác đánh cược sắp đến rồi, nhưng mục tiêu của hắn còn chưa có đạt thành, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân mà Hoắc Ngu đính hôn cùng Sở Giảo Giảo, sở dĩ mượn tài nguyên của cha Sở, phải chịu mất một khoản tài chính kếch xù, lấy dáng vẻ và thái độ này của Hoắc Ngu là muốn bằng bất cứ giá nào cũng phải lấy được thứ đó vào trong tay.

Nếu mà thật sự có người động thủ đối với Hoắc Ngu, hắn chỉ sẽ từ bỏ nước đi không ổn ở Sở gia, hiểm trung cầu thắng*.

(*Yue: Truy cầu thắng lợi trong cảnh hiểm nghèo/nguy hiểm)

– – có lẽ, sẽ càng thêm coi trọng Tê gia mới đúng.

Lúc này Tê Diệu đột nhiên giật mình. Có lẽ nguyên nhân chính là như vậy, Hoắc Ngu đã bắt hai tay chuẩn bị. Chỉ là không biết Tê Vọng có dự định như thế nào.

Nhưng trước mắt có một điểm càng quan trọng hơn chính là, Sở Giảo Giảo căn bản không có khả năng biết thân phận chân thật của Phỉ Mạn Mạn, cô ả kia là tai mắt vô cùng tốt mà cha Sở xếp vào, nếu không phải cô ả kia trong một lần nào đó nói chuyện với cô có chút lơi lỏng, không cẩn thận bị cô từ trong lời nói moi ra, chỉ sợ Tê Diệu cũng phải giống như Sở Giảo Giảo bị che giấu đến cực kỳ chặt chẽ.

Sở Giảo Giảo tuyệt đối không cho phép phụ nữ bên cạnh mình cùng cha Sở có bất kỳ quan hệ không đứng đắn nào. Cho nên.

Như vậy vấn đề là từ đâu ra.

Đến tột cùng là ai nghĩ ra những lời này?

Sở Du Du đối với tình huống của Sở gia hoàn toàn không hiểu rõ, càng không phải là người thông minh giả bộ ngu si, cho dù là nàng ta phán đoán, cũng tuyệt không có khả năng phán đoán ra nhiều tình tiết tương tự mà có chút khác biệt như vậy. Giống như là góc độ của một người đối với những chuyện này, lấy một loại góc độ lý tưởng hóa tốt đẹp như thế.

Chẳng lẽ lại là Hoắc Ngu? Tê Diệu lập tức bỏ đi ý nghĩ như vậy. Hoắc Ngu không có khả năng đem ý nghĩ động đến trên người Tê Vọng, giao tình của bọn họ không đến mức này.

Ánh mắt của Tê Diệu ngưng trọng, phối hợp với gò má phình ra xinh đẹp đơn thuần của trẻ con, bộ dáng có mấy phần giống như ông cụ non.

Tê Vọng từ kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, lại đem ánh mắt chuyển dời đến con đường phía trước.

"Không cần nghĩ quá nhiều."

"Nàng ta nói có chút đúng có chút không đúng. Tôi nghĩ tôi hẳn nên nói cho anh một chút tình huống của Sở gia, để lần sau anh có chút năng lực phân biệt đâu là nói dối."

"Không cần." Tê Vọng đánh gãy đề nghị của cô.

Tê Diệu thần sắc hoảng hốt mà nhìn phía anh: "Vì sao vậy?"

"Bất luận có phải là thật hay không, tôi đều không cần hiểu."

Anh cần, chẳng qua là một cái phản ứng chân thực của Sở Du Du khi ở trong thân xác của Tê Diệu. Cái khác không có gì quan trọng.

(Continue)

*****

Mà đối với phản ứng của Tê Diệu —

Khóe môi của Tê Vọng có chút nhếch lên thành một đường cong, ở địa phương mà Tê Diệu không thấy được lại khôi phục bộ dáng lạnh lùng như ngày bình thường, giọng điệu bình thản nói: "Tôi càng muốn cho cô trở lại thân thể của chính mình hơn so với cô."

Tê Diệu chớp chớp mắt, kịp phản ứng.

Tê Vọng hẳn là không thích cô chiếm dụng lấy thân thể của em gái của anh đi, bởi vậy mới có thể càng muốn cho cô trở về nhanh hơn.

Ý nghĩ của Tê Vọng là chuyện đương nhiên. Chỉ là bị người khác dùng thái độ xua đuổi ngay trước mặt, trong lòng cuối cùng cũng có chút cảm giác khó chịu.

Cô nhẹ giọng trả lời: "Tôi cũng sẽ cố gắng."

Làm cho cô trở về, là mục tiêu cố gắng chung của bọn họ. Tê Diệu không biết cuộc sống như thế này còn được bao lâu, nhưng trong lòng cô hiểu rõ chính là, một khi cô trở lại thân thể ban đầu, cơ hội cùng người Tê gia thoải mái ăn cơm nói chuyện phiếm giống như hiện tại, vĩnh viễn không còn khả năng có được nữa.

Trên đường trở về mưa to tầm tã một trận, nước mưa tí tách tí tách đánh vào cửa sổ thủy tinh trong suốt trên xe. Tê Diệu trên đường đi nghe tiếng mưa rơi, yên lặng nhìn chăm chú cảnh sắc ngoài cửa sổ xe, hai người im lặng không nói gì, trầm mặc như vậy vẫn luôn duy trì đến khi chiếc xe dừng ở cửa chính Tê gia.

Dì giúp việc cầm hai cây dù ra đón bọn họ, Tê Vọng tiếp nhận một cây trong đó, mở ra, trước một bước mở cửa xe, đem dù che lên đỉnh đầu.

Tê Diệu duỗi ra mũi chân do dự ngắn ngủi một giây, lập tức nghĩ đến nếu bọn họ bảo trì thái độ xa cách, mẹ Tê nhất định sẽ đối với chuyện này truy vấn không thôi, không bằng vẫn là giả dạng làm như quan hệ bạn bè lui tới thành quan hệ anh em giống thường ngày.

Cô đi ở bên cạnh Tê Vọng, dù màu đen cũng đủ lớn, đem hai người bọn họ cách biệt cùng cái thế giới huyên náo này.

Tê Diệu thấp giọng nói ra: "Tôi rất thích Tê gia."

Tê Vọng mắt nhìn thẳng, đem dù nghiêng về phương hướng của Tê Diệu càng nhiều.

"Cảm ơn."

* * *

Về đến trong nhà, mẹ Tê liền vội hỏi về sự tình của bác sĩ. Tê Diệu cùng Tê Vọng đều thủ sẵn lời nói dối thật tốt, hai người một hỏi một đáp, đem mẹ Tê lừa gạt, thật là có ý vị giống mấy phần anh em vụng trộm đi ra ngoài chơi, sợ bị người lớn bắt được thế là liên hợp lại nói láo.

Tê Vọng không có ở được bao lâu liền rời Tê gia, vội đi làm công việc của anh. Ăn cả một nồi lẩu làm Tê Diệu bụng tròn trịa, cơm tối một chút đều ăn không vô. Ngoài cửa sổ trời mưa càng lúc càng lớn, Tê Diệu ngồi ở trên ghế gần mép giường, nhìn ngày mưa ngoài cửa sổ ngẩn người.

Lúc trước trời cũng mưa như vậy, cô đều sẽ một mình ở chung cư ngủ thật nhiều, tỉnh lại thì đi kiếm gì ăn, hoặc là tìm Trình Lịch đi ra ngoài chơi.

"Tích tích tích.."

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, chuông điện thoại di động vang lên, màn hình hiện ra tên Trình Lịch.

Tê Diệu sửng sốt một chút, tâm tình đột nhiên tốt lên rất nhiều. Cô nhận điện thoại, nói giỡn: "Đây chính là tâm hữu linh tê* giữa các khuê mật** hay sao?"

[*Yue: Giống ' TÂM LINH TƯƠNG THÔNG', ý là người có lòng thì suy nghĩ giống nhau. ][**Yue: 闺蜜:/guī mì /: khuê mật (bạn cực kì thân, có thể chia sẻ tâm sự với nhau mọi thứ, thường dùng cho con gái) ]

"Phi phi phi, cái gì mà khuê mật. Tớ đường đường là con trai thân cao mét chín, mới không muốn làm khuê mật cùng cậu." Đầu bên kia Trình Lịch trong nháy mắt dậm chân, giọng điệu kêu kêu quát quát khiến cho Tê Diệu kém chút cười ra tiếng.

"Được rồi được rồi, chị em hen."

".. Tê Diệu cậu chết chắc rồi, đừng để tớ bắt được cậu."

Sau khi Trình Lịch thẹn quá thành giận thả ra câu uy hiếp tàn nhẫn mà lại không hề có lực uy hiếp nào, dừng một chút, lại tiếp tục nói: "Không đúng, tớ là gọi tới tuyên bố một chuyện lớn với cậu. Tin tức vừa mới biết được."

"Chuyện gì vậy? Liên quan tới Sở gia sao?"

"Đúng thế."

Trình Lịch ném xuống một quả bom nặng nghìn cân.

"Hoắc Ngu muốn giải trừ hôn ước cùng Sở Giảo Giảo."

"!"

Crypto.com Exchange

Chương (1-56)