Không đi cung yến
← Ch.160 | Ch.162 → |
Sau khi Elisa trở về từ Tứ Phương quán, sứ thần Đông Lê quốc đã gửi lời cáo biệt với Đại Cảnh, nói là vương thượng của Đông Lê quốc bọn họ chín nhớ mười thương công chúa Elisa, cho nên rất tiếc không thể để công chúa Elisa ở lại Đại Cảnh.
Vĩnh An đế sớm đã lường trước được chuyện này, thản nhiên gật đầu rồi sai người của Lễ bộ chuẩn bị yến tiệc tiễn sứ đoàn Đông Lê quốc.
Sứ đoàn Đông Lê quốc đã định sáu ngày sau sẽ rời Đại Cảnh, vì vậy Lễ bộ sẽ tổ chức yến tiệc vào năm ngày sau.
Tiệc đưa tiễn cũng giống như tiệc chào đón, đều được tổ chức tại Tuyên Minh Điện.
Cùng ngày thiết yến, Vĩnh An đế kêu Triệu Toàn Phúc đến Vân Hoa Cung một chuyến, nói với Khương Mạn rằng nếu nàng không thoải mái thì không cần tới cung yến.
Khương Mạn nghe xong lời Triệu Toàn Phúc nói, cười cười, đáp: "Phiền Triệu công công đi một chuyến rồi, ta quả thực có chút không khỏe, đang lo không thể ngồi ở yến tiệc lâu được, nếu Hoàng thượng đã nói như vậy thì cung yến đêm nay ta sẽ không tới nữa."
Triệu Toàn Phúc cười, nói: "Đều là chuyện tiểu nhân nên làm, bây giờ Chiêu viện nương nương đang mang long thai, mọi chuyện đều nên lấy đứa bé trong bụng người làm trọng, mọi người đều hiểu mà."
Sau khi Triệu Toàn Phúc rời đi, Liễm Thu nhìn đống xiêm y trang sức đã được chuẩn bị đầy đủ, khó hiểu nói: "Sao tự dưng Hoàng thượng lại kêu Triệu công công đến nói như vậy chứ? Này là không muốn chủ tử tham gia yến tiệc đêm nay sao? Vì sao chứ?"
Vãn Đông cũng thắc mắc y hệt, đã sắp đến giờ diễn ra cung yến, Triệu công công lại đột nhiên đến nói như thế, không phải rõ ràng là Hoàng thượng không muốn chủ tử của mình tham gia yến tiệc sao? Bình thường đế vương không cho phi tần đến tham gia cung yến đều là biểu hiện của sự chán ghét, vứt bỏ, chẳng lẽ chủ tử của mình đã làm sai chỗ nào khiến Hoàng thượng nổi giận rồi sao?
Nhưng vẻ mặt của Khương Mạn vẫn rất trấn định, nàng nhìn phục sức đang bày ra trước mắt, nói: "Nếu Hoàng thượng đã nói như vậy thì chắc chắn còn có dụng ý nào đó, chờ cung yến kết thúc là có thể biết, bây giờ chúng ta ở đây đoán mà cũng vô ích. Vừa hay tối qua ta ngủ không ngon, bây giờ đã vậy rồi thì ta đi ngủ thêm một giấc, các ngươi thu dọn đống đồ này lại đi."
Liễm Thu và Vãn Đông nhìn nhau, gật đầu đáp: "Vâng, chủ tử."
Khương Mạn vừa chìm vào giấc ngủ thì cung yến cũng đến lúc bắt đầu.
Trần Ngự nữ ngồi ở vị trí của mình, không nhịn được mà lia mắt về phía các đại thần gia quyến.
Hạ Bảo lâm ngồi bên cạnh chú ý đến động tác của Trần Ngự nữ, nhìn theo ánh mắt của Trần Ngự nữ nửa ngày cũng không nhìn theo cái gì đặc biệt, trực tiếp mở miệng hỏi luôn: "Muội muội đang nhìn gì mà chăm chú thế?"
Trần Ngự nữ thu hồi ánh mắt của mình, điều chỉnh biểu cảm khuôn mặt một chút, cười nói: "Cũng không phải, chỉ là đang suy nghĩ chút chuyện mà thôi."
Hạ Bảo lâm cười khẩy một tiếng, nói: "Tỷ tỷ lại thật sự tò mò, muội muội nghĩ gì mà cứ phải nhìn chăm chăm về hướng đó? Chẳng lẽ đang nghĩ vì sao người nhà muội lại không được tham gia bữa tiệc này à?"
Trần Ngự nữ nhìn Hạ Bảo lâm một cái, khóe miệng cong cong, nói: "Tỷ tỷ nghĩ đi đâu vậy? Muội muội chỉ là đang nghĩ vì sao Khương Chiêu viện không xuất hiện ở đây mà thôi. Chức quan của người nhà của muội thấp như thế, những trường hợp như thế này đương nhiên không thể tham gia. Nhưng muội muội lại nhớ rõ phụ thân của Hạ tỷ tỷ hình như là Hình bộ thị lang mà, những bữa tiệc thế này hẳn là phải có mặt chứ, sao Hạ tỷ tỷ không tranh thủ dịp này mà gặp thêm vài lần?"
"Dù sao ngoài những dịp thế này thì hai ta đều như nhau, chẳng được gặp mặt người nhà." Trần Ngự nữ cố ý nhấn mạnh hai chữ "dù sao", tiếp tục nói: "Hạ tỷ tỷ có cần muội giúp tìm xem người nhà đang ngồi đâu không? Vừa rồi muội tùy ý lướt qua hướng kia, hình như không thấy ai giống tỷ tỷ, có lẽ chỗ ngồi của người nhà tỷ hơi khuất, cũng không biết tỷ tỷ ngồi đó có nhìn thấy không?"
Hạ Bảo lâm nghe vậy, lạnh giọng nói: "Không cần." Nàng ta vốn muốn trào phúng Trần Ngự nữ không gia thế không bối cảnh, nhưng lại bị Trần Ngự nữ châm chọc lại, nói rằng phụ thân nàng ta cũng chỉ là một Hình bộ thị lang mà thôi, ở những cung yến thế này cũng chẳng được ngồi chỗ nào sáng sủa.
Trần Ngự nữ thấy Hạ Bảo lâm cuối cùng cũng chịu yên phận thì không để ý đến nàng ta nữa, trong lòng thầm nghĩ vì sao đại tẩu của Quý Chiêu dung không tham gia cung yến lần này, chuyện này thật sự rất kỳ quái.
Nghĩ một lúc, Trần Ngự nữ lại nhìn thoáng qua chỗ của Quý Chiêu dung, Quý Chiêu dung ngồi vị trí thứ hai hàng bên phải, Đại Hoàng tử an vị ở bên cạnh. Quý Chiêu dung thoạt nhìn tâm trạng có vẻ không tồi, nhưng Đại Hoàng tử lại một mực cúi đầu, trông như đang rất ủy khuất.
Trần Ngự nữ lắc lắc đầu, vừa định thu hồi tầm mắt thì thấy Vĩnh An đế đứng dậy rời đi.
Trần Ngự nữ nghĩ nghĩ, cũng lặng lẽ đứng dậy rời khỏi cung yến.
Sau khi đi ra khỏi điện, Trần Ngự nữ đứng ở hoa viên nhìn trái nhìn phải, nhưng đã không thấy bóng dáng Vĩnh An đế đâu nữa.
"Muội muội cũng muốn ra đây hóng gió tỉnh rượu sao?" Trần Ngự nữ đang nghĩ ngợi, đang nghĩ xem có nên đi tìm không thì phía sau vang lên thanh âm của Tương Mỹ nhân.
Trần Ngự nữ quay đầu lại, cười nói: "Rượu đêm nay có hơi mạnh, muội muội quả thật có chút choáng váng, tỷ tỷ cũng thế sao?"
"Đúng vậy." Tương Mỹ nhân đi đến bên cạnh Trần Ngự nữ, chỉ chỉ tay, nói: "Vừa hay bên kia có một cái đình, hai chúng ta qua đó hóng gió giải rượu nhé."
Trần Ngự nữ hơi do dự một lát, nói: "Được."
Hai người cùng nhau đi đến đình hóng mát, Tương Mỹ nhân nói với Trần Ngự nữ: "Muội muội nói xem vì sao hôm nay Khương Chiêu viện lại không tham gia cung yến nhỉ, ta nghe nói hôm nay Triệu công công còn tới Vân Hoa Cung một chuyến, có phải........."
Trần Ngự nữ vờ như không hiểu ẩn ý của Tương Mỹ nhân, hỏi: "Có phải thế nào?"
Tương Mỹ nhân nhìn Trần Ngự nữ một cái, nói: "Có phải Khương Chiêu viện đã làm gì sai, Hoàng thượng cấm túc nàng ta rồi không?"
Trần Ngự nữ lắc đầu, "Cái này chắc là không thể nào đâu, muội muội không nghe nói Hoàng thượng cấm túc Khương Chiêu viện mà. Dù sao bây giờ bụng của Khương Chiêu viện đã lớn, có lẽ là không khỏe nên mới không tới yến tiệc hôm nay."
"Có lẽ là tin tức còn chưa truyền ra thôi." Tương Mỹ nhân nói.
Dù sao Tương Mỹ nhân cảm thấy chuyện Khương Chiêu viện vắng mặt ở cung yến đêm nay rất kỳ lạ, hơn nữa so với việc thân thể Khương Mạn không khỏe, nàng ta càng hy vọng là Khương Mạn đã chọc giận Vĩnh An đế hơn, bị Vĩnh An đế không cho đến cung yến đêm nay.
"Có lẽ vậy." Trần Ngự nữ đáp một câu cho có lệ.
Trần Ngự nữ hiểu được suy nghĩ của Tương Mỹ nhân, nàng ta đương nhiên cung hy vọng là Khương Chiêu viện chọc giận Vĩnh An đế nên mới Triệu công công mới đến truyền lời không cho Khương Chiêu viện đến tham gia yến tiệc tối nay, nhưng nàng cũng hiểu rằng khả năng này không lớn.
Trước không nói bây giờ Khương Chiêu viện vẫn được Vĩnh An đế sủng ái, không thể nào dễ dàng chọc giận Vĩnh An đế để mất sủng ái của mình được. Hơn nữa ca ca của Khương Chiêu viện mới thắng trận trở về, còn được phong làm Tuyên Bình Hầu, chỉ cần Khương Chiêu viện không phạm phải lỗi lớn thì Hoàng thượng vẫn sẽ giữ mặt mũi cho Khương Chiêu viện.
← Ch. 160 | Ch. 162 → |