Truyện:Nơi Anh Đứng Ngược Chiều Ánh Sáng - Chương 83

Nơi Anh Đứng Ngược Chiều Ánh Sáng
Trọn bộ 84 chương
Chương 83
0.00
(0 votes)


Chương (1-84)

Tựa như có thứ gì sắp vỡ ra dưới sự va chạm mạnh mẽ của người đàn ông, tử cung bị quy đầu khai mở, côn thịt thô to đâ*Ⓜ️ sâu vào tận trong tử cung của cô, mị thịt 𝐦-ề-ⓜ 𝖒-ạ-𝖎 bị cắm đến biến dạng.  

"A a...Không được...Sắp tới rồi...A a...Giang Trạm.... Giang Trạm..."

Lâm Kiều không nhịn được ngửa đầu thét lớn, rồi cơ thể đột nhiên co rút, hoa huyệt phun ra ◗●â●Ⓜ️ dịch tưới ướt côn thịt của anh.

Cô đã đạt đến cao trào, κ♓*🅾️á*𝒾 𝐜ả*Ⓜ️ kịch liệt mạnh mẽ khiến cô dường như mất hồn, cả người tiến vào trạng thái trống rỗng.

Giang Trạm lật người cô lại, quay lưng về phía mình, khi côn thịt 𝐫ú●t r●🅰️ khỏi hoa huyệt còn phát ra những âm thanh ái muội, từng dòng d*â*〽️ thủy từ giữa hai chân cô chảy xuống dưới ga giường.

Anh đỡ vòng 𝑒●𝑜 𝖙●♓●𝑜●𝖓 mềm của cô, côn thịt cứng ngắc vẫn chuyển động va chạm ở khe hở ướ_𝐭 á_𝖙 mề.Ⓜ️ ⓜạ.ℹ️, bàn tay to lớn nắm lấy bờ Ⓜ️●ôп●🌀 đầy đặn, thắt lưng mạnh mẽ đẩy về phía trước, ↪️-ắ-m 𝖛à-ⓞ tiểu huyệt nóng ẩm vừa mới đạt cao trào của cô.

"A.... Ha...a...ah..."

Lâm Kiều còn chưa kịp phản ứng đã bị anh mạnh mẽ tiến vào khiến toàn thân ru●ⓝ 𝖗ẩ●y một hồi, nếu Giang Trạm không đỡ lấy eo cô thì cả người cô đã sớm mềm nhũn.

"A...Ưm... Trướng quá ...Không làm nữa ..." 

Cô đã không còn sức nữa rồi, người phía sau hết lần này đến lần khác 𝐜ắ●〽️ ✌️●à●ⓞ vừa nhanh vừa mạnh như thể muốn phá hủy cô, côn thịt to lớn đang 𝒽ц.п.ⓖ 𝐡ă𝖓.𝖌 ⓝ🌀_♓_ı_ề_п ռ_á_т hoa tâm, 𝐤í𝐜_♓ т𝐡_íⓒ_♓ cơ thể cô khiến toàn thân cô run lên từng đợt như đang chìm đắm trong cơn sóng ԁụ_ⓒ vọ_ռ_🌀, hoàn toàn mất đi phương hướng, chỉ có thể thuận theo những 𝖐*𝒽*⭕á*𝒾 ⓒả*𝐦 và đau đớn mà anh mang lại.  

"A a.... 𝐒●ướ𝖓●🌀 quá.... Không được...Nhanh quá... A... A... Ưm..."

Ngay đến bản thân cô cũng không phân biệt được rõ rốt cuộc là thoải mái hay đau đớn nữa, lớp thịt 𝐦-ề-𝐦 ɱạ-ⓘ bên trong hoa huyệt bị côn thịt ma sát va chạm không ngừng, mang đến cho cô những ⓚ_♓⭕_á_ï 𝒸ả_m vô tận, chỉ là sự va chạm này của anh quá mạnh khiến hoa tâm thoáng có chút đau.

"A a... sắp đến rồi... A"

Quy đầu thô to lại mạnh mẽ ↪️ắ·ɱ ✌️·à·🔴 tận bên trong tử cung, khi đi đi qua cổ tử cung còn cọ thêm một chút.

Lâm Kiều không chịu nổi mà hét lớn đạt đến cao trào thêm một lần nữa.

Người đàn ông phía sau rút côn thịt ra, hai tay to lớn bóp chặt 〽️ô𝐧·🌀 cô, côn thịt cọ sát ở nơi khe huyệt một cách nhanh chóng, như thể muốn phá vỡ nơi tư mật của cô, chỉ là cô đã chẳng còn tâm tư mà cảm nhận nữa, chỉ có thể khe khẽ гê*𝓃 𝐫*ỉ mặc anh chi phối.  

Ⓣ-1-ⓝ-ⓗ ⓓ-ị𝐜-𝐡 nóng hổi bắn lên tấm lưng trơn mịn của cô, Lâm Kiều nằm sấp ở trên giường †♓·ở ⓗ·ổ·п ♓ể·n, đôi mắt thất thần nhìn về nơi vô định.  

Anh rút một tờ khăn giấy từ trên đầu giường ra lau sạch ✞*𝖎ռ*h 🅓*ị*𝒸*ⓗ trên lưng cho cô.  

Giang Trạm cúi đầu ⓗô·𝖓 lên gò má ửng đỏ của cô, bàn tay to lớn di chuyển đến giữa hai chân cô mà thăm dò, sờ đến trơn dính cả bàn tay, 🅓ụ_𝐜 ✅_ọ_𝖓_🌀 mới vừa được phóng thích lại không tự chủ được mà ngẩng đầu lên.

Anh nhẹ nhàng lật người Lâm Kiều lại, 𝐡ô.𝐧 lên đôi môi hơi ♓*é m*ở của cô, đầu lưỡi 👢●𝐢ế●Ⓜ️ láp cánh môi cô, cùng cô triền miên không dứt.

"Ưm ah, không muốn nữa ..." 

Cô đưa tay muốn đẩy người đàn ông đang đè trên người mình ra, nhưng lại bị anh bắt lấy, rồi 𝖍ô·ⓝ nhẹ lên.  

"Lần cuối cùng được không."

Còn chưa đợi Lâm Kiều trả lời, người đàn ông đã nhấc chân cô lên, côn thịt nóng như lửa cắm thẳng vào hoa huyệt ẩm ướt của cô.

"Ưm...A..." 

Côn thịt chậm rãi ra vào trong tiểu huyệt của cô, như 𝓃𝖌𝖍·ℹ️ề·𝓃 ná·† điểm mẫn cảm của cô, hoa huyệt rất nhanh đã trở nên 𝖒ề_Ⓜ️ 〽️ạ_𝖎 mà tê dại, từng đợt 𝖐●hο●á●❗ ⓒ●ả●Ⓜ️ theo nhau mà đến, những cũng mang theo cả những đớn đau.


Những mị thịt 〽️ề●𝖒 m●ạ●𝐢 cũng chuyển động theo từng đợt ra vào của côn thịt trong tiểu huyệt, hoa huyệt non hồng bị cắm đến hơi sưng đỏ, Lâm Kiều không chịu nổi mà thảm thiết cầu xin anh.

"Đừng mà..... A...Ha a ...Chậm một chút đi.... A a... sắp đ-â-𝖒 hỏng rồi...ưm..."

Cô nhạy cảm đến mức lại đạt đến cao trào, nhưng lần này khi đang trên đỉnh κ𝖍_0á_ı 𝐜_ả_𝖒 người đàn ông cũng không cho cô cơ hội để т●𝖍●ở d●ố●ⓒ, tốc độ ra vào vừa nhanh vừa mạnh, giống như muốn đâ.𝐦 xuyên qua cô, Lâm Kiều bị cắm đến không chịu nổi nữa mà rơi lệ.

"Ưm... Thật sự không muốn nữa... Giang Trạm... Ưm a... Chồng ơi...Chồng ơi đừng 𝖈·ắ·m 𝐯·à·𝖔 nữa..."

Cô kêu đến mức cổ họng hơi khàn, chỉ biết nghẹn ngào mong anh nhanh chóng kết thúc.

"Cố chịu thêm chút nữa thôi Kiều Kiều ..." 

Giang Trạm cúi đầu hô●п những giọt nước mắt chảy xuống từ khóe mắt cô, động tác ở thắt lưng càng tăng nhanh để kết thúc sự dây dưa này.

Sau khi côn thịt ra vào trong hoa huyệt thêm vài chục lần nữa, thì ⓣ.ı𝖓.𝖍 ◗.ị𝖈.h nóng hổi phun thẳng vào trong tử cung cô.  

"Ha... a ..." 

Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều bị bắn vào bên trong, nóng đến nỗi khiến cô phát ra tiếng thét, hoa huyệt không ngừng co rút, 𝐭♓â-ⓝ ⓣ-h-ể 𝐫_𝖚_n 𝐫ẩ_🍸 rồi lại đạt tới cao trào.  

Giang Trạm ôm cô t𝖍_ở ♓_ổ_𝐧 ♓_ể_𝐧, nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào của cô ở bên tai, có chút đau lòng ♓·ô·𝓃 lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi của cô.

Sau đó Lâm Kiều đã ngủ luôn, có lẽ bởi vì quá mệt mỏi lại thêm ảnh hưởng của men rượu nên cô ngủ rất sâu.  

Giang Trạm bế cô đi rửa ráy qua rồi mới trở lại giường, ôm cô trong lòng sau đó chìm vào giấc ngủ.

Chương (1-84)