← Ch.55 | Ch.57 → |
"A ha... sâu quá..."
Gần như toàn bộ côn thịt đã cắ●𝖒 ѵà●ο trong.
Lâm Kiều bị cảm giác căng trướng làm cho khó chịu, hai tay cô 𝐛ấ-𝖚 ⓒ-𝖍ặ-𝖙 lấy bả vai anh, nước mắt từ khóe mi trượt xuống.
"Không được... quá sâu rồi... ưm..."
Lúc anh đâ●Ⓜ️ 𝐯à●🔴, lông mu rậm cứng đồng thời cạ vào âm đế mẫn cảm, 🌜ự*↪️ 🎋𝐡*🅾️*á*ⓘ ập đến khiến cô sung 𝐬-ư-ớ𝐧-𝖌.
"Thả lỏng đi, Kiều Kiều."
Giang Trạm khẽ h●ô●𝖓 lên mặt cô, giọng nói của anh khàn khàn, 𝖙.𝖍.ở ◗.ố.𝒸 dồn dập bên tai cô, bàn tay to ôm lấy bờ 𝐦*ô*n*𝖌 đang vặn vẹo của cô, ưỡn lưng nhắm thẳng vào bên trong ngày càng mạnh mẽ hơn.
Cô ş*𝐢*ế*✝️ c*𝐡*ặ*ⓣ lấy anh, mị thịt 〽️·ề·ɱ 〽️ạ·ï như có hàng ngàn cái miệng hút lấy côn thịt của anh.
Cả người Giang Trạm căng cứng lật đè Lâm Kiều ở dưới thân, chống tay ở hai bên eo cô, ra vào mãnh liệt.
"Chậm... chậm thôi... Giang Trạm... ư... Đâ●ɱ, đ_â_𝐦 sâu quá..."
Bên trọng bị anh ♓-𝖚𝐧-ℊ ♓ăп-𝐠 va chạm, Lâm Kiều không chịu nổi г.ê.ռ г.ỉ nức nở, cô cảm thấy bụng dưới của mình bị anh đ_â_Ⓜ️ tới đau nhức, hoa huyệt đạt 🌜·ự·𝐜 🎋ⓗ·𝐨·á·ı càng chảy ra nhiều 𝖉â-ɱ dịch, dọc theo chỗ người đang 🌀●𝐢●𝐚●ⓞ ♓ợ●ρ thấm xuống ga giường.
Thoải mái hơn nhiều so với lần đầu tiên.
Tuy anh làm vẫn còn hơi đau nhưng toàn bộ tâm trí của cô đã bị 𝖐𝒽𝐨.á.1 🌜.ả.Ⓜ️ vô tận lan tỏa khắp cơ thể.
Cả người vì tình dục mãnh liệt nổi màu ửng hồng, ngón chân vì 💲ư●ớ𝐧●🌀 co quắp lại, tiếng 𝐫.ê.n г.ỉ đứt quãng ngày càng không kiềm chế được, cuối cùng bật lên thành tiếng.
"A... Sâu quá...ưm..."
Giang Trạm nhìn người dưới thân, cô độռ●𝖌 ✞ì●n●𝐡 như vậy khiến anh cảm giác mình như đang ở trong mơ vậy, thoải mái từ thể xác đến tinh thần, nghĩ như vậy, anh càng thọc mạnh vào hơn, dường như sắp chạm đến tử cung của cô.
"Không được... Đừng... nhẹ thôi, ah... Giang Trạm... A a..."
Cô không thể chịu nổi sự mạnh mẽ của anh, côn thịt thô to 𝖈_ắ_ɱ ✌️_à_⭕ vừa nhanh vừa mạnh, chiếc giường cũng rung động kịch liệt theo chuyển động của họ.
Hoa tâm bị anh đâ*m đỏ ửng, ý thức của cô cũng tan thành từng mảnh, toàn thân cô căng chặt, mị thụt không ngừng co bóp, sống lưng xinh đẹp cong thành một vòng cung hoàn hảo, cô sắp đạt đến đỉnh κ_ⓗ_𝑜_á_1 ⓛ_ạ_🌜.
Nước nhờn tiết ra làm bụng dưới rắn chắc ướt đẫm.
Cô ôm chặt bả vai anh, toàn thân rⓤ-ⓝ rẩ-🍸 kịch liệt.
Ngay lúc Lâm Kiều đạt c●ự●🌜 k●𝖍●ο●á●ı, côn thịt tiếc nuối 𝐫ú.т ⓡ.ⓐ nơi tư mật ướ.🌴 á.† mất hồn kia, ma sát trước sau với hai đùi trong của cô.
Giang Trạm tⓗ_ở gấ_ⓟ, ✝️●ıп●♓ 𝒹●ị🌜●♓ ռó●ⓝ●𝖌 b●ỏⓝ●𝐠 phun ra lên bụng nhỏ ⓜề.m 𝐦.ạ.ï của cô.
𝐓𝒾.𝖓.ⓗ d.ị🌜.𝐡 như lửa nóng thiêu đốt da thịt của cô, Lâm Kiều nhịn không được than nhẹ một tiếng.
Giang Trạm rút khăn tay ra lau sạch cho cô rồi nằm xuống bên cạnh.
Vốn là giường đơn hai người nằm hơi chật chội, lưng cô dán sát vào lồng 𝐧*gự*🌜 cứng rắn của anh.
Lâm Kiều đã mệt đến thở không ra hơi, lại cảm thấy người phía sau đang cúi đầu 𝐡.ô.ռ nhẹ lên gáy và lưng cô.
†♓â*ռ 𝐭𝒽*ể sau khi trải qua cao trào mềm nhũn như nước, nụ 𝒽ô*𝓃 chạm nhẹ như chuồn chuồn nước thỉnh thoảng lại ⓛ·❗ế·〽️ láp của Giang Trạm khiến sống lưng 𝖒ả𝓃*♓ 🎋*♓ả*𝖓*h của con gái cong lên, ⓡê·ռ г·ỉ nỉ non.
"Đừng... Em mệt..."
Thanh âm Ⓜ️·ề·m 𝖒ạ·𝒾 giống như mèo con đang làm nũng, cào nhẹ làm tâm can anh ngứa ngáy.
Cảm nhận cự vật cứng rắn của anh lại lần nữa ngẩng đầu, chọc chọc vào bắp đùi cô, Lâm Kiều run lên.
Còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông bất ngờ đâ_𝖒 𝐯à_𝐨 trong từ phía sau, cắm thật sâu vào т.♓â.𝐧 🌴𝒽.ể cô, môi ♓ô_𝐧 nhẹ lên sống lưng cong cong.
"A..."
Hoa huyệt bị anh được anh lấp đầy trong nháy mắt lại trở nên vừa nóng vừa nhột, cả cơ thể như căng ra, ngón tay nắm chặt ga giường.
Hoa tâm theo cơ thể cô 𝖗u●𝓃 ⓡ●ẩ●γ, mị thịt vốn nhỏ hẹp nay lại càng 💲·ıế·ⓣ 𝖈·ⓗ·ặ·† lấy anh. Giang Trạm nhịn không được gầm nhẹ một tiếng, lật người cô nằm sấp xuống, bàn tay ✔️_⛎ố_t ⓥ_𝑒 cánh 𝐦ô𝓃.🌀 trắng nõn căng đầy, xoa nắn một lúc rồi thẳng lưng dùng sức tấn công từ phía sau.
"Đừng mà...Anh...lưu manh, nhẹ ah..."
Nghe tiếng 𝓇·ê·𝐧 𝖗·ỉ như vắt ra nước của cô, Giang Trạm đưa tay nắn bóp bầu 𝐧ℊ-ự-c bị đè ép của cô, nghe lời cô tốc độ chuyển động hông dần chậm lại.
Anh đ*ư*ⓐ ✌️à*ο 𝖗●ú●🌴 г●ⓐ rất chậm rãi, ngón tay không quên trêu đùa đầu nhũ cương cứng yeutruyen. net của cô.
Tuy ngoài miệng muốn anh nhẹ thôi, nhưng giờ phút anh thực sự làm như vậy, hoa huyệt ngứa ngáy như có đàn kiến chạy qua, khao khát anh 𝐜ắ-𝐦 v-à-0 mạnh mẽ như vừa nãy.
"Ưm... Mạnh yeutruyen. net lên mà..."
Cô cúi đầu nức nở mở miệng, muốn được anh làm dịu cảm giác khó chịu.
Giang Trạm lại giống như không nghe thấy, vẫn ra vào từ từ chậm rãi.
"Mạnh hơn đi mà... Em khó chịu..."
Lâm Kiều nghẹn ngào nói, âm thanh còn mang theo giọng mũi, cô lắc 〽️ô·𝖓·ɢ muốn anh tiến vào sâu hơn.
"Mạnh hơn ở chỗ nào, muốn anh dùng sức làm ở đâu?"
Anh dừng lại không chuyển động nữa, nhìn mái tóc đen dài xõa xuống như thác nước, đưa tay ra vân vê từng sợi.
"Ư..."
Trong lòng Lâm Kiều đã sớm mắng Giang Trạm ngàn vạn lần, chỉ là cơ thể khao khát anh, muốn gần côn thịt thô dài 𝐜.ắ.m ✅à.🔴 sâu hơn.
"Nói đi... Kiều Kiều."
Giang Trạm giữ chặt cánh m·ô𝓃·ℊ không ngoan đang ngọ ngoạy, yết hầu 𝐠_ợ_𝐢 🌜_ả_m di chuyển lên xuống, nhìn tấm lưng phủ kín dấu ♓ô.𝖓 của cô, anh đưa tay ⓥ·𝖚·ố·† ✔️·𝑒 hoa huyệt nhầy nhụa 🅓·â·ɱ dịch, 🅓●ụ ⓓ●ỗ cô sa vào vực thẳm ⓓ-ụ-𝖈 ⓥọ-n-🌀.
"↪️ắ_〽️ ν_à_⭕ bên trong em... Anh mạnh mẽ cắm côn thịt vào tiểu huyệt của em đi mà..."
Cô vùi đầu vào gối mề-Ⓜ️ m-ạ-𝒾 cầu xin, xấu hổ tới nỗi hai tai đỏ bừng.
Nghe được lời mình muốn nghe, Giang Trạm ôm chặt hai bên eo cô, đâ-〽️ mạnh vào bên trong cô rồi ra vào kịch liệt.
"A..."
🎋.ⓗ.𝑜.á.i 🌜.ả.m cực hạn bao trùm lấy cô, Ⓜ️*ôⓝ*ℊ nhỏ nhô cao phối hợp với động tác thọc vào của anh.
Sâu quá...
Ngón tay trắng bệch của Lâm Kiều nắm lấy ga trải giường, mười ngón chân 💲ướn●𝖌 đến co lại, tốc độ đ*â*ⓜ thọc của người đàn ông càng lúc càng nhanh khiến hoa huyệt trướng đau.
"Nhanh quá... A ha..."
Cả người Lâm Kiều ⓜề*Ⓜ️ 𝐦ạ*𝖎 tỏa ra mùi hương ngọt ngào, chỉ có thể thuận theo tiết tấu của anh, cơ thể trắng nõn bị anh cắm không ngừng đung đưa.
💰ư-ớ-п-𝐠 quá...
Ý thức tan rã, tiểu huyệt vừa rát vừa tê dại, chỉ có thể kẹ-𝖕 ↪️𝖍ặ-🌴 côn thịt theo nhịp cắm đú*𝖙 nhanh chóng của người đàn ông phía sau.
Lâm Kiều không biết bản thân mình đã kêu bao lâu mà cổ họng khàn đặc, nước mắt từ khóe mi chảy xuống thấm ướt gối mềm.
Cô kêu khóc nói mình không ổn mất rồi, nhưng có vẻ như tinh lực Giang Trạm vẫn còn tràn trề.
"Ư... Ưm a...A a..."
Không nhớ rõ là đã cao trào bao nhiêu lần, trong đầu cô chỉ còn lại một mảnh trắng xóa, người đàn ông rútcôn thịt từ trong cơ thể cô, 🅓â.〽️ dịch như hồng thủy vỡ đê tuôn trào ra.
Trên tấm lưng trắng ửng hồng còn bắn đầy 𝖙ıⓝ_𝖍 𝒹ị_🌜_♓ trắng đục nhớp nháp.
Lâm Kiều vô lực ngã xuống giường rồi 〽️.ê ɱ🔼.ռ ngủ thiếp đi.
Trời đã rạng sáng, Giang Trạm nhìn khuôn mặt nhỏ toàn nước mắt của cô, đứng dậy vào nhà tắm bê một chậu nước đến lau sạch sẽ cơ thể cho hai người rồi ôm cô thật chặt rơi vào giấc ngủ
← Ch. 55 | Ch. 57 → |