Liên nữ - Lễ quán đỉnh 5
← Ch.176 | Ch.178 → |
"A... A ── a a..."
La Chu hét to, chính nàng cũng không biết là vì đau đớn hay là vì hư không bị lấp đầy mà thích ý thỏa mãn. Cự vật cứng rắn nó_ռ_𝖌 ⓑỏ𝓃_🌀 như bàn ủi xé ra †_𝒽_â_𝖓 t_ⓗ_ể, giống như muốn đem cơ thể căng ra cố gắng chống đỡ gậy lửa sắt. Nó hung ác ở trong dũng đạo Ⓜ️.ề.𝐦 𝐦.ạ.i ma xát ra vào, mỗi một lần tiến vào đều như đóng cọc vậy, thật mạnh mẽ thật sâu.
Khi nó hùng hổ tiến vào, tuy rằng toàn bộ dũng đạo tựa hồ sắp bị xé rách, cổ tử cung đến bên trong đều bị đỉnh sâu đau đến cực hạn, nhưng nàng lại cảm thấy tột cùng vui 💲*ư*ớ*ռ*ℊ mà trước nay chưa từng có, ngay cả đau bụng kinh cũng tan đi rất nhiều. Mà khi nó гú·† ⓡ·@ liền khẽ tác động đến toàn bộ dũng đạo, mọi sự 🎋ⓗ·oá·ï ⓒ·ả·Ⓜ️ trong cơ thể giống như đều bị nó mang theo khi nó đi ra, thể xác và tinh thần lập tức chìm sâu vào trong cực đại hư không đầy dục hỏa cơ khát.
🌴ⓗâ.п t.𝐡.ể bị va chạm được dục tiên dục tử, hai chân bị ép chặt trước 𝖓🌀.ự.↪️ bị cánh tay hữu lực của nam nhân nắm lấy giam cầm, é_𝖕 🅱u_ộ_↪️ chúng phải ngoan ngoãn ở tại chỗ cũ, thừa nhận tốc độ càng nhanh càng mạnh mẽ ra vào.
Tiếng nước lép nhép khi ái ân hòa cùng tiếng rên y a của nàng khiến huyết mạch người khác sôi sục, La Chu cảm thấy tình dịch trong cơ thể càng ra thật nhiều, quả thực đã tới mức độ không thể ngăn lại nữa. Dũng đạo Ⓜ️●ề●𝐦 ɱạ●i bị đốm lửa bùng cháy lan ra khắp đồng cỏ sinh ra 🌜ả*ɱ 𝐠*1*á*c t*ê ԁạ*❗, nó vẫn cứ kéo dài mãi tiến cả vào bên trong bụng dần dần áp chế đau đớn kịch liệt.
"A ưm... Còn muốn... Còn muốn..."
Nàng ở trong khuây khoả khó kìm lòng vặn vẹo trúc trắc phối hợp với sự va chạm của Pháp vương ma 𝐪⛎_ỷ. Vệt ấn hoa văn chính giữa cái trán càng đỏ rực lên, co ngươi đen nhánh chứa đầy xuân tình dạt dào, khuôn mặt ửng hồng khiến người khác say lòng. Thân mình trắng hồng được phủ một tầng mồ hôi trong suốt ướ.✝️ á.𝐭 toát ra đầy sự mị hoặc, càng ngày càng mềm như bún nhưng cố tình lại trơn mềm mười phần giống như là miếng pho mát ngon tuyệt đỉnh lây dính ánh nắng chiều. Cái ɱôn-🌀 đầy đặn vểnh lên hưng phấn đung đưa ⓡ●𝐮●ⓝ r●ẩ●𝓎, hai chân thon dài vì k*𝐡𝐨á*𝒾 𝖈*ả*〽️ mà mở càng rộng, hành động đó làm cho Bạch Mã Đan Tăng càng nhìn càng muốn yêu thương nhiều hơn nữa.
hắn đơn giản buông ra vật nhỏ, đem hai đùi của nàng đặt lên đầu vai của chính mình. Sau đó cúi người về phía nằng thẳng cho đến khi hai đầu gối của vật nhỏ ép bộ ռɢ-ự-🌜 cao tới mức biến hình, thịt nộn kiều nhuyễn thân mình cơ hồ trình chiết khấu tư thái hậu phương mới dừng tay. hắn đã sớm phát hiện, vật nhỏ tựa hồ vẫn luôn rèn luyện 𝐭𝖍·â·ռ ✞♓·ể, các đốt ngón tay cùng gân cốt đều rất mềm dẻo, bị tinh hồn chòng ghẹo xong thì sự mềm dẻo đó càng trở nên tuyệt vời hơn nữa, có thể hoàn hảo thực hiện được rất nhiều tư thế đòi hỏi yêu cầu cao.
"Heo nhỏ, ngươi muốn bao nhiêu ta liền cấp bấy nhiêu, chỉ sợ ngươi chịu không được." hắn tà mị cười nói, ♓●ô●ⓝ lên khuôn mặt hồng hồng đầy ẩm ướt của nàng do mồ hôi toát ra, "Nếu ngươi đổi ý kêu ngừng, ta nhưng là sẽ không ngừng a."
Hai tay áp chế đôi chân, dương v*t dưới hông từ phía trên nhấn xuống, lại nói tiến vào sâu mười phần, nhiều lần cuồng dã tiến vào làm hoa huy*t non mềm bắn nước ra ngoài.
Bên trong hoa huy*t của vật nhỏ đã sớm vô cùng mẫn cảm, toàn bộ dục vong một lần nữa đều được kích hoạt, ngay khi vật lạ tiến vào, vách tường thịt liền mở rộng ôm trọn; vật lạ vừa ra khỏi thì nó lại tham lam cắn chặt lấy không hề có chút thả lỏng nào, bên ngoài cửa hoa huy*t do hoạt động †*𝖍*â*n ⓜ*ậ*ⓣ mà biến thành đóa hoa đỏ bừng mị hoặc, có một chút vách tường thịt bị kéo theo ra ngoài cùng dương v*t càng tô điểm cho cánh hoa trở nên thật kiều diễm.
hoa huy*t đói khát mà gian nan phun ra nuốt vào dượng vật to lớn hồng tím, tình dịch mị diễm từ cánh hoa đi theo dương v*t ⓚí𝐜*𝖍 †*ⓗ*í🌜*♓ mà chảy ra, mật dịch tanh ngọt đỏ sẫm nóng hổi chảy xuôi lên toàn bộ hoa cốc, ngay cả tấm thảm bên dưới cũng bị dính đầy lóe ra oánh hồng trong suốt càng là đem bên dưới tẩm ướt thêm một tầng lại một tầng.
Sâu bên trong bụng bị va chạm mà vừa đau lại vừa tê dại, vừa chua xót lại vừa thoải mái, thật trướng thật nóng, một cảm giác khuây khoả như sóng biển trùng trùng điệp điệp vọt tới, càng tích càng dâng cao, kéo nàng tới chỗ thật cao mà bản thân nàng cũng không biết gọi là gì. Thứ gì duy nhất còn tự do chính là đầu, La Chu lắc lư, cánh môi hồng 𝓇ê.𝖓 ⓡ.ỉ: "Pháp... Pháp vương... thật thoải mái... A a... thậtthoải mái a... Cho ta... Đều cho ta... Cầu ngươi đều cho ta..." Nước miếng từng sợi chui ra khỏi khóe miệng khó lòng khép kín của nàng, chúng nó uốn lượn tuôn ra tạo thành một hình ảnh 🅓●â●𝖒 mỹ kết hợp cùng với những giọt mồ hôi mà càng trở nên ⓖợ-ï ↪️ả-m hơn bao giờ hết.
"Ta đương nhiên thoải mái, bất quá không cần heo nhỏ thay ta hô lên."
Bạch Mã Đan Tăng sủng nịch cười nói, đối với sự phản ứng nhiệt tình của nàng cực kỳ vừa lòng, càng muốn nhìn một chút vật nhỏ dưới sự khống chế của tình dục thì có thể trở nên 🅓â·〽️ đã·n·ɢ đến cái trình độ nào. hắn buông ra hai chân của nàng, điều chỉnh lại tư thế thẳng đứng, mười ngón nhanh chóng nắm lấy trảo vòng eo trơn mềm tinh tế của vật nhỏ, dương v*t dưới sự khống chế của hắn trong chốc lát 𝐫ú·t 𝖗·𝐚 đ●ú●🌴 vào, trong chốc lát lại đâ●〽️ thật mạnh thật sâu vào tận đỉnh, không ngừng mà biến hóa các phương thức rút sáp khác nhau, thẳng đến khi đem La Chu sáp được đến nức nở, chân tay giãy đạp, hồn cũng muốn thoát khỏi cơ thể.
Tại một lần va chạm thật sâu, quy đầu to lớn ⓝ.ó𝖓.🌀 🅱ỏ𝖓.ɢ không còn mãnh liệt thô bạo chen chúc xông thẳng vào tâm đài sen nữa mà là dùng đỉnh đầu xoay tròn ở giữa hoa tâm mềm yếu, vừa ma xát vừa miết như có như không.
"A ── a a ──"
La Chu không chịu nổi cảm giác đáng sợ mà mãnh liệt 🎋í-𝐜-♓ ⓣⓗ-í🌜-𝖍 này, nàng kêu ra từng tiếng khóc dồn dập 🅓●â●m mỹ, hai tay cố c_♓ế_t cố sống bám chặt lấy cổ Pháp vương ma 🍳ц●ỷ, hai chân càng là giống như con cua quặp thật chặt thắt lưng của hắn không nhả, cái 〽️ô*𝓃*ⓖ nhỏ đầy đặn cũng liều mạng hướng về phía trước nghênh đón. Bên trong hoa huy*t từng lớp vách tường thịt gắt gao m_ú_t chặt lấy dương v*t to lớn ռ-ó𝐧-𝖌 ⓑỏ-ռ-g ấy, nó không ngừng phát ra từng đợt co rút 𝓇u-ⓝ 𝓇ẩ-γ không thể tự chủ, cảm giác khuây khoả được tích lũy bấy lâu đột nhiên bị kéo lên đến đỉnh điểm liền lập tức ầm ầm ⓝ●ổ 𝐭цⓝ●🌀.
"A ân ân... Muốn c*ⓗ*ế*†... Ta không được... ↪️.𝐡ế.т mất 🌜ⓗ*ế*𝐭 mất aaaaaaaaaaaaaa!"
Ngay lúc nàng bất chấp hết thảy mà quát to, 🌴·♓·â·n †𝐡·ể bỗng dưng cứng đờ căng thẳng, giống như bị điện giật г·⛎·n 𝖗ẩ·🍸 xụi lơ. Đài sen kịch liệt co rút lại, nó bị đùa bỡn đến tê dại bủn rủn, hoa tâm mẫn cảm mở rộng phun ra đầy *âm tinh nó𝖓●g 🅱️ỏ𝓃●𝖌 lên quy đầu của Bạch Mã Đan Tăng, thật lâu thật lâu vẫn chưa hề dừng lại.
*tình dịch của phụ nữ
Mắt phượng đỏ tím dưới ánh sáng nhanh chóng lưu chuyển, Bạch Mã Đan Tăng cố nén 𝐜_ự_𝐜 ⓚ_𝐡_0_á_𝐢 mất hồn đến cực điểm, thắt lưng dùng sức một lần nữa đem quy đầu đư·ⓐ ✔️à·𝖔 sâu trong đài sen, đồng thời trong lòng cũng niệm tụng chú ngữ để dẫn đường nồng đậm linh khí cổ từ chỗ quy đầu tiến vào trong mạch luân, t·♓·â·𝓃 t·h·ể dần dần tản ra một vòng hào quang kim sắc thản nhiên.
hắn cúi đầu đem đầu lưỡi tiến vào cái miệng ⓣⓗ·ở ɢ·ấ·𝖕 của vật nhỏ, cái lưỡi của hắn cuốn lấy của nàng không ngừng đảo quanh khiêu khích bên trong miệng, thẳng đến khi cái lưỡi ⓜề_Ⓜ️ 〽️_ạ_i ẩm ướt của nàng cũng tiến vào trong khoang miệng của hắn để hút ⓛℹ️_ế_m. Hai đầu lưỡi như keo như sơn triền miên quấn lấy nhau, chơi đùa, đoạt lấy nuốt lấy nước bọt của nhau, 𝒽ô.ⓝ đến thoải mái đắm chìm trong κ.♓.𝖔.á.ℹ️ 🦵ạ.𝐜 vui vẻ.
Đợi cho linh khí cổ đó hoàn toàn tiến vào và hòa làm một với mạch luân xong, hắn mới buông ra cái lưỡi ɱ·ề·〽️ m·ạ·1 của vật nhỏ. hắn ngẩng đầu lên, dương v*t như trước vẫn chôn sâu bên trong hoa huy*t lại triển khai một vòng tiến công. Lúc này động tác không hề có chút dư thừa, hoàn toàn chỉ là kịch liệt điên cuồng ra vào, không chỉ dùng sức ma sát điểm mẫn cảm trên vách tường thịt mà còn tận tình ⓣ·à·𝐧 𝐩·♓·á đài hoa bên trong.
Vừa trải qua cao trào sung 💲-ướ𝐧-g La Chu liền không ngừng 𝓇_⛎_𝓃 𝖗ẩ_γ trong ⓚ_𝒽🅾️á_1 ⅼ_ạ_𝖈, tê dại lửa nóng lúc trước còn chưa có tắt thì hoa huy*t lại tiếp tục nghênh đón lễ rửa tội "tình dục" khác. Nàng cảm thấy dương v*t của Pháp vương ma 🍳_𝐮_ỷ thật sự giống như một cây gậy sắt mới nung, vô tình đú-✝️ ra đ●ú●𝖙 vào chạy như bay trong cơ thể nàng. Trong cơ thể lửa nóng càng ngày càng tăng, nó nhanh chóng thiêu đốt toàn bộ bụng rồi lan đến toàn thân, không ngừng ở đó nó còn tiến sâu vào trong l𝐢·𝐧·ⓗ ♓·ồ·𝓃, m_á_𝐮 dường như muốn sôi trào ra. Toàn thân lại bắt đầu co rút run rẩ, mật dịch đỏ sẫm như suối chảy trào ra, hai cái đùi lại đạp loạn trong không trung, trong miệng cao giọng kêu đầy phóng đãng.
"Aaaa... 🌜𝖍_ế_† mất! Á! Pháp vương... thật căng thật thoải mái... Nha a a... Lại... Lại tới ... A a ──"
Nàng vươn cái cổ yêu kiều lên lại một lần nữa đạt tới cao trào cao nhất, khuôn mặt thanh tú nhuốm đầy rặng mây đỏ giờ phút này có vẻ hết sức 🍳цÿ-ế-n ⓡ-ũ, chọc người khác yêu thương, hai cánh môi ướ-† á-t run run, hơi thở như lan như xạ hương tỏa ra, âm thanh uyển chuyển ngâm nga không ngừng.
Hai gò má Bạch Mã Đan Tăng cũng đã ửng hồng, đôi mày nhăn lại, hơi ⓣ.h.ở 𝖌ấ.ⓟ, hắn nhếch môi khôngứng lấy một tiếng. Mồ hôi giọt to giọt nhỏ giữa trán, trên gáy, trên vai, trước 𝓃𝐠*ự*ⓒ, trên lưng tuôn ra. Mỗi một tấc da thịt đều bị che kín bởi một tầng mồ hôi trong suốt, mỗi một khối cơ bắp đều buộc chặt hơi rung lên. hắn nắm chặt lấy thắt lưng của vật nhỏ, đem nàng 𝒽⛎.ⓝ.ɢ 𝖍.ă.n.🌀 hướng về chính mình, còn 𝐭●𝖍●â●ⓝ 🌴𝖍●ể thì tiến về phía trước, tất cả lực lượng đều tập trung tại phần eo, hắn không để ý dũng đạo đang mãnh liệt co rút, một đường đi thẳng hướng vào chỗ sâu nhất trong hoa hoa huy*t mà đâ●𝐦.
"A a... Ta thực... thực chịu... chịu không nổi... nhẹ... nhẹ chút... ư ư cầu... cầu ngươi nhẹ chút... 𝒞𝒽ế.ⓣ... sẽchế_ⓣ... aaa ân... Ngừng... ngừng ngừng a..."
Nàng bắt đầu khóc cầu xin tha thứ, nhưng Bạch Mã Đan Tăng căn bản mặc kệ nàng có chịu được hay không, hắn càng sáp càng hăng say, càng sáp càng ngoan độc, tư thế bày ra như là muốn đem 𝖙♓_â_𝐧 t_h_ể 𝖒-ề-ⓜ 𝐦ạ-ℹ️ này của vật nhỏ xé rách đ-â-𝐦 thủng vậy.
← Ch. 176 | Ch. 178 → |