Truyện:Nô Thê Muốn Xoay Người - Chương 157

Nô Thê Muốn Xoay Người
Hiện có 188 chương (chưa hoàn)
Chương 157
Pháp Vương ma 𝐪-⛎-ỷ chòng ghẹo (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-188 )

Trong mật thất nhất thời vắng lặng không tiếng động, chỉ có dư âm rít gào sắc nhọn lượn lờ quanh quẩn.

La Chu gào xong thì một chút sức lực trên người thật vất vả mới tích góp ra tựa hồ cũng theo này tiếng rít gào đó bay hết ra ngoài. Nàng 𝖙ⓗ-ở 𝖌-ấ-𝐩, ✞-𝒽â-n ✞ⓗ-ể cứng đờ xụi lơ trên giường, mãnh liệt lại yếu ớt, con ngươi đen to tròn sợ hãi lại tuyệt vọng chậm rãi lại trào ra một giọt nước trong suốt, một giọt lại mộtgiọt theo khóe mắt chảy xuống.

Bạch Mã Đan Tăng nhìn vật nhỏ yên lặng rơi lệ, không khỏi không nhịn được mà bật cười. Nguyên lai nàng đem tế phẩm song tu của Pháp Vương cùng tế phẩm cung phụng cấp thần phật trong pháp hội nhập làm một, sợ hãi cùng tuyệt vọng làm thần lực của nàng trở nên vô cùng yếu nhược, khó trách sẽđột nhiên bị mê hoặc tâm trí.

"Heo nhỏ ngốc, ngươi là tế phẩm song tu của Liên hoa Pháp Vương, như thế nào khả năng sẽ bị trâu cày cường bạo, bị tách rời thành từng mảnh làm vật tế cơ chứ?" Đầu ngón tay mềm nhẹ mà gạt đi nước mắt ở khóe mắt của nàng, thật sâu nhìn vào đôi mắt tràn ngập kinh ngạc của nàng, "Có thể trở thành liên nữ song tu của Liên hoa Pháp Vương là ước mơ tha thiết cùng vô cùng vinh quang của mỗi nữ nhân Bác Ba, thân phận tôn quý rất nhiều so với địa vị nô lệ của Vương a."

ℬ-ⓘ-ể-𝖚 †-ì𝖓-♓ ngây ngốc dại ra thật là đáng yêu đến tột đỉnh, lông mi dài còn vương một giọt nước mắt trong suốt, ở trên vách tường đèn dầu chiếu rọi xuống lập loè. Nhiều năm qua, mỗi một nữ nhân hắngặp qua không phải khuôn mặt đầy tôn sùng thành kính thì cũng phủ phục cúng bái cầu xin hắn rũ lòng thương cùng chúc phúc. Chỉ có vật nhỏ này, nàng không phải tín đồ của hắn, cũng không bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài của hắn, nàng không có kính sợ nào với hắn, không có tôn sùng, cũng không có cúng bái, lại làm dấy lên nồng đậm hứng thú của hắn.

Sa bà ba ngàn giới, dáng vẻ bất đồng, thần phật cũng có ái dục si giận, bằng không lấy đâu ra khiển trách, lấy đâu ra độ hóa? hắn, bất quá tu Phật như muối bỏ biển, hơn nữa trước mắt cũng không tính toán đạt được đến pháp niết bàn tâm sinh ra tam giới.

Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt phượng đỏ tím từ ái ôn nhu kia, đại não La Chu mờ mịt trống rỗng, không biết nên thấy may mắn hay là nên thống hận đây.

Ở hiện đại, theo hiểu biết của nàng về tôn giáo của vùng cao nguyên nóc nhà của thế giới, địa vị của liên nữ song tu được cho là vô cùng vinh quang cao quý, kỳ thật chính là cùng một loại vật ngoạn linh tinh như "Minh phi" hay "*Độ mẫu". Lúc không còn tác dụng, liền 𝐭♓-𝒾 𝖙h-ể cũng đều tìm không thấy.

*Độ mẫu hay còn gọi là Đa-la Bồ Tát, các bạn có thể xem chi tiết về ý nghĩa của từ này ở đây vi. wikipedia/wiki/Đa-la

Từ nô lệ của Cầm Thú Vương trở thành đồ vật cho Pháp Vương ma 𝐪ц.ỷ chơi, tuy rằng một hồi cũng không 𝖈ⓗế·✞ được, nhưng là nàng đột nhiên cảm thấy ✝️ⓗ·â·n т𝐡·ể hay trinh tiết của mình không đáng giá tiền, thực không đáng giá một đồng. Đúng vậy, nàng muốn sống cho dù bị Cầm Thú Vương cường bạo, không có tôn nghiêm mà bị biến thành đồ vật thưởng ngoạn đưa tới đưa đi, nàng vẫn là luyến tiếc 🌜_♓ế_ⓣ. Nước mắt ngăn không được mà từ khóe mắt lăn xuống, t𝐡â●𝐧 tⓗ●ể không hề có nửa điểm phản kháng đùa nghịch từ Pháp Vương ma զ𝐮_ỷ.

"Heo nhỏ, ngươi ngoan ngoãn làm liên nữ, ta sẽ "chăm sóc" ⓣ_♓_â_ռ 𝖙♓_ể của ngươi thật tốt, làm ngươi có thể thừa nhận ⓓ-ụ-↪️ ✅-ọn-ɢ của Vương." Bạch Mã Đan Tăng thoát đi tấm thảm mỏng trên người nàng, hắncũng cởi tăng phục lộ ra thân hình trần trụi. 𝐓𝒽●â●𝐧 т●ⓗ●ể với tỉ lệ hoàn mỹ rắn chắc cao dài, từng đ●ư●ờռ●ɢ 🌜●𝖔●𝖓●𝐠 khối cơ rõ ràng cứng rắn cũng không chút khoa trương, có vẻ nhu hòa mà đầy nam tính. Da thịt bóng loáng như sứ không có một tì vết, tản ra hào quang oánh oánh, có cảm giác loá mắt thánh khiết hoa mỹ.

hắn nằm l-ê-ⓝ 𝖌-𝒾ườn-𝖌, đem t𝖍.â.𝖓 т.𝒽.ể mề_m 𝖒ạ_𝒾 của La Chu ôm vào lòng, hai chân cùng hai chân của nàng ái muội giao triền, khiến hai ngọn núi đôi cao ngất no đủ của nàng dán lên bộ 𝖓🌀·ự·𝐜 của hắn."Heo nhỏ, ôm 𝐭*𝒽*â*𝓃 ✝️𝒽*ể của nàng so với ôm hồn phách càng thêm thoải mái." Bạch Mã Đan Tăng thấp giọng nóimớ, thoải mái thích ý chính là †·ⓗâ·𝓃 ✞𝒽·ể, ⓛ❗𝐧.𝒽 ♓ồ.𝓃 thì vẫn sẽ như cũ trong suốt vô hình. hắn nhẹ nhàng mổ mổ 𝐡-ô-𝐧 khóe mắt nàng, ôn nhu mà đem từng giọt nước mắt 𝐡ô●𝓃 sạch. Những giọt nước mắt ấm nóng ẩn chứa sợ hãi cùng chua xót nhưng cũng ẩn chứa một cỗ linh khí thuần khiết.

"Ta...ta không cần trở lại bên người Vương"

Nàng ở trong lồng ⓝ🌀ự●𝖈 hắn г⛎·𝖓 г·ẩ·🍸, тⓗâ.𝓃 𝖙.♓.ể kháng cự dưới mùi hương thanh thoát như hoa sen cùng cái ôm ấm áp dần dần tiêu tán. Trong lòng biết rõ ràng nó không bình thường chút nào, lại vẫn khôngthể khống chế mà trở nên thần phục nhu thuận.

"Heo nhỏ, ngươi mới nói phải làm Quan Thế âm cảm hóa Vương, như thế nào đảo mắt lại thay đổi chủ ý? Tùy ý cuồng ngôn là tội, sau khi 𝐜♓ế_𝐭 sẽ chịu hình rút lưỡi a." Cái lưỡi ấm áp mềm dẻo thong thả ⓛ1ế-𝐦 láp cặp mắt to ngập nước, âm thanh nhu hòa thuần hậu đầy dung túng mà chế nhạo, "Vương đem ngươi hiến cho ta có một điều kiện trao đổi chính là biến 𝖙𝐡â·п ✞♓·ể của ngươi có thể thừa nhận ⓓ_ụ_𝐜 ✌️_ọⓝ_🌀 của hắn, hắn nhưng luyến tiếc đem ngươi hoàn toàn tặng cho ta."

Thanh âm càng ngày càng trầm thấp mị hoặc, phảng phất như âm thanh từ trên thiên đường, lại như âm thanh phát ra từ địa ngục u ám, "Liên nữ song tu bổn không thể cùng nhiều người 🌀-ℹ️ⓐ-ⓞ 𝖍ợ-𝐩 để tránh linh khí thuần khiết bị rối loạn. Nhưng nếu là mấy cái nam nhân có huyết mạch tương đồng thìkhông cần băn khoăn về vấn đề đó nữa. Heo nhỏ, Vương là ta một tay nuôi lớn, ta tự nhiên muốn thỏa mãn nguyện vọng của hắn, chỉ có thể vi phạm ý nguyện của nàng thôi."

Luyến tiếc đem nàng hoàn toàn đưa cho Pháp Vương ma ⓠ.u.ỷ? Đây là nói Cầm Thú Vương còn lưu luyến 𝖙●♓●â●𝓃 🌴h●ể của nàng? Huyết mạch tương đồng? một tay nuôi lớn? Nàng giống như nghe được cái bí mật gì rất lớn thì phải. La Chu giãy giụa đem những lời Pháp Vương ma q𝐮*ỷ nói ra phân tích suy nghĩ, nhưng càng ngẫm nghĩ thì hương hoa sen thơm ấm áp nhè nhẹ ở cánh môi hắn phả ra lại biến chúng trở thành mơ hồ.

Ngón tay thon dài khi nhẹ khi nặng 𝖛.υ.ố.✝️ ⓥ.𝑒 cái cổ 𝖒_ề_〽️ 𝐦ạ_𝖎 của nàng, cánh môi nhẹ nhàng đụn●ɢ 𝖈𝒽●ạ●𝖒 ma xát cánh môi vẫn mím chặt của nàng, hắn triền miên mà 𝒽ô·n khóe miệng rồi chuyển dần đến trên lỗ tai, 𝐡ô-𝓃 vành tai như chuồn chuồn lướt nước. Hơi thở ấm nóng nhè nhẹ không ngừng mà phả thẳng vào màng nhĩ, trong xương như sinh ra một 🌜_ả_ɱ 🌀_ℹ️_á_𝒸 ✝️_ê 𝖉ạ_ⓘ bủn rủn. hắn khẽ hô●n từ lỗ tai bên này lướt qua cái cằm mượt mà nhỏ nhắn 𝐡ô.𝓃 đến lỗ tai bên kia, lại dọc theo một bên cổ 𝒽ô_𝓃 đến một sườn cổ khác, nụ hô*𝓃 tinh mịn rơi xuống như mưa phùn, ôn nhu tựa gió xuân.

Đột nhiên, khẽ hô·ⓝ liền biến thành những lần cắn mềm nhẹ mà nhỏ vụn, liên tiếp mà cắn cổ nàng cùng xương quai xanh, 𝐜.ả.𝖒 🌀𝒾á.🌜 𝖙.ê ԁạ.ı bủn rủn trong nháy mắt dâng lên mãnh liệt. Nàng thân bất do kỷ mà nâng cằm, cánh môi khẽ ngâm ra tiếng. hắn dần dần cắn leo lên đến cằm cùng gương mặt nàng, lưu lại một đường dấu răng vệt đỏ giống như rặng san hô nhỏ.

"Môi heo nhỏ cuối cùng cũng khát vọng ta ♓-ô-𝐧 ɱ-ô-𝒾 🦵1ế-𝐦 𝖒*ú*т."

Bạch Mã Đan Tăng thấp giọng cười nói, ngậm lấy nửa môi dưới khẽ mở của nàng, dùng sức cắn mộtcái. Ngay lúc nàng hô đau liền lập tức dùng môi đem môi nàng che lại hoàn toàn phong bế. Cái lưỡi mềm dẻo dễ như trở bàn tay mà thăm tiến vào bên trong miệng nàng, mang theo hương vị ngọt trà xanh lập tức tràn đầy đầu lưỡi. Nó ở khoang miệng non mềm di chuyển càng linh hoạt, lúc nhẹ lúc mạnh hết bên trái lại qua bên phải 𝐥·𝐢·ế·ⓜ láp, đầu lưỡi quét qua từng cái răng trắng noãn của nàng, ngay cả khe hở với lợi cũng không bỏ qua, không ngừng mà 𝐤í↪️_𝐡 ⓣ_♓_í𝐜_𝒽 điểm mẫn cảm trong miệng nàng.

"ưm ừm ưm"

âm thanh kiều mị r.ê.п 𝓇.ỉ đứt quãng không ngừng tràn ra, 🌴*hâ*п ✞♓*ể càng ngày càng ⓜề●m 𝐦●ạ●𝒾, lạnh lẽo trong cơ thể bị ấm nóng thay thế. Nửa tỉnh nửa say, nàng rõ ràng người ♓ô●𝖓 𝖒●ô●ï mình chính là tên Pháp Vương ma զ_⛎_ỷ khoác áo phật, nhưng nàng chính là không có biện pháp ngăn chặn tham luyến của ⓣ_𝖍_â_ⓝ t𝐡_ể cùng 𝖑𝒾𝐧·♓ ♓·ồ·𝖓 mình, chỉ nghĩ muốn được rong ruổi chơi đùa ở trong biển hương sen ấm áp này, thậm chí khát vọng có thể được đến càng nhiều ôn nhu cùng yêu thương âu yếm.

thật lâu không bị đụ𝖓●𝖌 c♓ạ●𝖒 cái lưỡi khó lòng chủ động truy đuổi ở trong miệng dao động, cánh tay lặng yên vòng lên cổ Pháp Vương ma 𝐪·υ·ỷ, 𝐭𝒽â_𝓃 ✝️_h_ể hướng trong lồng пℊ·ự·c hắn càng dán chặt hơn, nàng vô ý thức mà vặn vẹo cơ thể khiến bộ ռ-🌀-ự-𝖈 đẫy đà vừa trướng vừa ngứa bắt đầu 𝖈_ọ ⓧ_á_✝️ nhằm giảm bớt khoa khát tình dục.

Bạch Mã Đan Tăng vui vẻ đáp lại cái lưỡi truy đuổi của nàng, cả hai chặt chẽ dán lấy nhau, giống như uyên ương 𝖈-ọ ⓧ-á-т không thôi. Lẫn nhau ⓛ*ℹ️*ế*ɱ hô·𝖓 𝐥_❗ế_ɱ ⓜ●ú●✞, phát ra tấm tắc tiếng nước, khóe miệng thỉnh thoảng chảy ra vài giọt trong suốt.

hắn tinh tế 👢●ⓘ●ế●𝐦 láp cái lưỡi trơn mềm, từ đầu đến tận cuống lưỡi, từ trái qua phải, từ mặt trên đến mặt dưới, không buông tha mỗi một tấc lưỡi. Bàn tay to từ cái lưng trần trụi của nàng linh hoạt chuyển đến trên bờ ⓜ.ôⓝ.ⓖ đĩnh kiều mà cực kỳ tròn trịa, ngược lại với cách thức hắn ôn nhu hô·𝐧 m·ô·❗, bàn tay ra sức thô bạo ✌️ⓤ*ố*† ⓥ*𝑒, xoa bóp lưu lại vết hồng như những bông hoa hồng.

Đau đớn trên 𝐦-ô-𝖓-🌀 🎋*íⓒ*h 𝐭*𝐡íc*♓ càng làm xương cốt trở nên tê dại hơn, làm La Chu càng thêm ý loạn tình mê mà dùng sức ma xát hắn. Hai tròng mắt sáng ngời mê ly, hai má nổi lên đam mê tình dục. Nàng gần như điên cuồng mà đón ý hùa theo nụ ♓.ô.ⓝ lửa nóng, dưới bụng có chút căng chặt khiến nàng càng nỗ lực mà hướng nam nhân 𝒸-ọ ⓧá-†.

Nàng trầm luân trong ôn nhu sủng nịnh của hắn, còn trong đôi mắt phượng đỏ tím thì lại hoàn toàn thanh minh như gương, trong đó còn trồi lên một tia vừa lòng. Bàn tay nhẵn nhụi có lực của hắn du tẩu đến bên trong đùi ⓜ-ề-〽️ ɱạ-ï, từ thô bạo niết xoa biến thành ôn nhu vỗ về, từ ngoài vào trong, lại từ trong ra ngoài, tha hồ ѵ*u*ố*𝐭 ✔️*𝖊, thỉnh thoảng còn dùng ngón tay kẹp lên chỗ mẫn cảm nhẹ nhàng mà tinh tế xoa nắn tạo ra cảm giác ngứa ngáy đôi chút như có dòng điện chạy qua.

Chương (1-188 )