Truyện:Minh Châu - Chương 64

Minh Châu
Trọn bộ 73 chương
Chương 64
  Ưm…ha…
0.00
(0 votes)


Chương (1-73)

 

Edit: Đậu Xanh

Khi Cảnh Dực ⓑắ*n ⓣ*ıռ*𝒽 xong, anh ôm Minh Châu tựa lên vách tường nghỉ ngơi một lúc, rồi cúi đầu tỉ mỉ h·ô·𝖓 Ⓜ️·ô·i cô.

Hơn ba năm không làm, gậy thịt vừa bắn xong lại nhanh chóng cứng lên, anh ôm cô đứng dưới vòi hoa sen, mở vòi nước nóng đơn giản tắm rửa một lượt, sau đó giữ lấy cằm Minh Châu, cắn 𝖒·ú·𝐭 cánh môi cô.

Một bàn tay trượt xuống eo, đi vào giữa háng cô, bàn tay đó dùng một lực nhẹ tách đùi cô ra, ngón giữa 🌜ắ·Ⓜ️ và·⭕ trong.

Môi anh từ trên cổ cô trượt dần xuống, ngậm lấy bầu vú của cô cắn 𝖒ú*t mạnh, mặt lưỡi thô sần cọ qua núm vú cứng rắn hết lần này đến lần khác, Minh Châu thật sự chịu không nổi, cô ngửa cô 𝐭ⓗ●ở d●ố●🌜 𝓇*ê*ⓝ 𝓇*ỉ, "Ưm...ah..."

🅓-â-Ⓜ️ dịch nơi miệng huyệt rất nhiều, anh tiếp tục cắm thêm ngón trỏ vào trong, hai ngón tay hướng lên phía trên mà khơi gẩy.

Môi mỏng ngậm lấy bầu vú ra sức cắn 𝐦ú_t, phía trên ⓛı_ế_𝖒 𝖒_ú_𝐭 núm vú, còn phía dưới khẩy khẩy tiểu huyệt.

🎋𝐡-🔴-á-ï 🌜-ả-𝖒 chất chồng quá mạnh mẽ, Minh Châu ôm lấy đầu anh, cô ↪️.ắ.𝖓 𝖒.ô.𝒾 gọi anh bằng giọng nói đứt quãng, "Anh Cảnh...hức...."

Bụng dưới cô vô cùng đau trướng, cả cơ thể căng chặt, Minh Châu ưỡn cong cơ thể, cổ ngửa về phía sau, lúc gần đến cao trào, cổ tay anh bỗng dùng sức, tăng tốc cực nhanh, chợt nhìn thấy bụng dưới của cô ⓡ●⛎●п ⓡ●ẩ●ÿ kịch liệt vài cái, một dòng nước nhỏ men theo cổ tay của anh chảy ra ngoài.

Cảnh Dực cắn núm vú của cô, đầu lưỡi câu lấy núm vú ⓛⓘế_𝖒 Ⓜ️_ú_✞ một lát, tiếp đó ♓●ô●n lên bên vú còn lại, dùng đầu mũi cọ cọ núm vú cứng rắn.

Minh Châu ⓡ.ê.п г.ỉ, cơ thể vô thức 𝓇●⛎●ռ ⓛẩ●𝓎 bẩ●ÿ, cô lại chảy ra một dòng nước nhỏ, hốc mắt cô ռóռ·𝐠 𝖇ừ·ռ·ⓖ, nước mắt sinh lý thi nhau chảy ra.

Anh rút hai ngón tay ướt đẫm ra, đứng thẳng người dậy rồi đứng trước mặt Minh Châu dùng đầu lưỡi ⅼ*1*ế*ɱ láp 𝖉â_𝖒 dịch dính trên ngón tay.

Cảnh tượng quá đỗi ◗â●𝐦 mỹ, Minh Châu nhìn mà sống lưng r.ⓤ.ռ 🦵.ẩ.γ 𝒷.ẩ.𝖞.

Cô chủ động ôm lấy cổ anh, ngửa mặt 𝒽ô·𝐧 lên môi anh, đưa đầu lưỡi của mình vào trong miệng của anh.

Cảnh Dực đảo khách thành chủ, giữ chặt gáy cô ♓_ô_п càng sâu hơn, anh dùng một tay nhấc một chân của cô lên, chậm rãi cắm gậy thịt cứng đến phát đau vào trong.

Phòng tắm chật hẹp không dễ hoạt động, anh cắm rút vài cái liền kéo hai chân Minh Châu vòng lên eo mình, tìm một cái khăn tắm bọc cô lại, cứ như thế ôm cô đi ra ngoài.

Cái tư thế này khiến anh vào càng sâu hơn, mỗi khi bước một bước, thì giống như cắm sâu vào trong thêm một chút, đôi mắt Minh Châu lờ mờ, cô ôm chặt cổ anh, một tay bịt chặt miệng, không để bản thân kêu lên thành tiếng.

Khó khăn lắm mới về được đến phòng, còn chưa kịp đóng cửa cô đã ⓡ-𝖚-ⓝ ⓡẩ-ÿ toàn thân đạt đến cao trào.

Kẹp Cảnh Dực đến nỗi khiến gậy thịt 𝐡·⛎n·𝖌 h·ăп·🌀 nảy bần bật vài cái, anh đóng cửa lại, đè cô xuống giường, mở rộng hai chân của cô ra ép sang hai bên, cuối cùng anh ưỡn hông cắm rút vào trong cơ thể của cô.

Minh Châu vừa cao trào nên cơ thể rất nhạy cảm, anh liên tiếp đ●â●〽️ chọc mấy chục cái như thế, khiến tiếng 𝓇ê_𝐧 r_ỉ cô mang theo vài tiếng nức nở, "Anh Cảnh..."

Cảnh Dực cúi người 𝐡.ô.𝓃 lên môi cô, giọng nói bị hⓐ·𝐦 𝖒υ·ố·n nồng đậm thấm nhuộm vừa sắc tình vừa khàn đặc, "💲ư*ớ𝐧*🌀 không?"

Minh Châu 𝓇ⓤ·ռ 𝖗ẩ·🍸 kêu lên, ở trong khoang miệng anh 𝖗ê*𝖓 ⓡ*ỉ mà nói, ".... 𝐒●ư●ớ𝓃●ɢ."

Quá 💰.ướ.𝐧.ɢ.

💲·ướⓝ·ɢ muốn 𝖈_♓_ế_𝖙.

Anh cắn m.ú.† mạnh cánh môi cô, eo hông nhấc lên cao, đè trên người cô cắm rút mạnh mẽ, ván giường rung động kịch liệt, tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, lực đạo càng lúc càng mạnh, Minh Châu chịu không nổi, cổ ngửa thật cao về sau, hai tay níu chặt ga trải giường dưới thân, "Hức hức...đừng...làm...nữa..... a ah...anh Cảnh..."

Cao trào tận mấy lần, Minh Châu đã có chút mệt mỏi, nhưng anh vẫn trở người cô, để cô nằm sấp xuống giường, từ phía sau 𝐜.ắ.Ⓜ️ ✔️à.ο trong; anh ⓗ*ô*ռ sau gáy cô, nụ h*ô*𝓃 𝖓ó_п_g 🅱️_ỏ_n_g men theo sống lưng cô trượt dần xuống, một tay nâng bầu vú của cô xoa nắn, một tay khác giữ chặt vòng eo mản*𝒽 🎋𝐡ả*𝖓*h, ưỡn hông va vào bờ 𝐦-ô𝖓-𝐠 của cô.

Cô nghe thấy trong cổ họng anh phát ra tiếng 🌴-h-ở 🅓ố-↪️, vừa kiềm chế vừa mê người.

Xương cốt cô mềm nhũn, hai tay chống trên giường chẳng mấy chốc lại bị cắm đến cả người nằm bẹp xuống, gậy thịt thô to mạnh mẽ giã vào trong, khiến hoa huyệt vừa mềm vừa đau, ý thức của cô hoàn toàn trắng xóa, nước bọt và nước mắt sinh lý thi nhau chảy ra ngoài, trong cổ họng phát ra tiếng r·ê·𝓃 𝐫·ỉ nghe như tiếng khóc, "Ưm...a..."

Khi cao trào, cả người cô r·𝖚·п гẩ·🍸, k♓*οá*❗ ⓒả*m ngập đầu tập kích vào đầu óc.

Sau lưng truyền đến tiếng 𝐫ê·ռ r·ỉ đầy kiềm chế của anh.

"Minh Châu."

Cảnh Dực mạnh mẽ 𝐡*ô*n ɱú.𝐭 sau gáy cô, giọng nói 𝖙𝐡-ở 𝐝ố-𝒸 vừa sắc tình vừa ⓖợ*i 𝒸ả*𝐦, "Anh sắp bị em kẹp gãy rồi."

------oOo------

Chương (1-73)