Cúc Huy*t Bị Bác Sĩ Phó B*n Đầy T*nh D*ch
← Ch.050 | Ch.052 → |
Côn thịt Phó Dư không nhỏ như gậy mát xa, côn thịt thô to vừa nhét vào cúc huyệt liền ép nó giãn ra độ rộng chưa từng có.
"Thật ş-ư-ớ𝖓-g, cúc hoa bị ông xã thao thật 💰ư●ớ𝐧●𝐠..."
Thanh âm Cố Miên ⓡ·𝐮·𝖓 rẩ·γ hô lên.
Nếu là ngày thường, cho dù cô có ◗*â*m đ*ã*п*🌀 đê tiện câu dẫn Phó Dư cũng tuyệt đối không giống hiện tại. Trực tiếp biến thành chó con vểnh ɱ*ô*𝖓*ⓖ chờ thao.
"Rốt cuộc bọn chúng đã hạ bao nhiêu thuốc."
Thanh âm Phó Dư so với ngày thường càng âm lãnh hơn. Mấy năm nay cho dù là lúc Cố Miên kháng cự hắn nhất hắn cũng chưa từng nghĩ tới hạ 𝖝⛎_â_𝐧 𝒹_ượ_🌜 với cô.
Loại thuốc này sẽ thay đổi thể chất con người, chỉ sợ sau lần này Cố Miên sẽ bị nó biến thành d_â_〽️ phụ. Đến lúc đó chỉ cần hắn một ngày không ℊi·ⓐ·ο ♓ợ·p với cô, Cố Miên sẽ cơ khát đến phát điên.
Nghĩ đến đây, Phó Dư thực hận không thể băm vằm tên hạ dược ra thành trăm mảnh.
"Nhanh, nhanh một chút. Muốn đại 𝖉ươn*ℊ 𝖛*ậ*т của ông xã hu●ⓝ●ⓖ 𝖍ă𝐧●ɢ thao em! Thao ⓒh-ế-ⓣ em!"
Vì Phó Dư tạm dừng, Cố Miên bất mãn ԁ*â*〽️ đãռ*ⓖ kêu lên.
Tay cô duỗi đến trước hoa khẩu, ngón tay ⓜảп●♓ 🎋●♓●ả𝓃●𝖍 cầm gậy mát xa điên cuồng trừu động. Chính là sau khi ăn qua côn thịt lớn của Phó Dư, gậy mát xa phía trước liền trở nên quá nhỏ. Dù cô có dùng sức đ*â*ɱ nữa cũng không thể cải thiện.
"Miên Miên đừng sợ. Tôi vẫn luôn ở đây."
Phó Dư ↪️●ở●𝐢 𝐪ⓤầ●ⓝ áo trên người cô ra, sau đó cúi đầu 𝒽-ô-n cái lưng tuyết trắng non mịn đồng thời nhanh chóng trừu động côn thịt thao mở cúc hoa nhỏ hẹp.
Từ sau lần trước lộng thương cô, Phó Dư vốn dĩ không nghĩ sẽ đối xử thô bạo với cô như vậy nữa. Nhưng mà với tình huống trước mắt, nếu hắn không thô bạo l-à-〽️ 𝖙-ì𝓃-♓ chỉ sợ không thể nào giải được dược hiệu.
Phanh phanh phanh ~
Bụng dưới Phó Dư không ngừng đâ·ɱ 𝖛·à·𝐨 ɱôп●𝖌 vểnh của cô. Mới đ-â-m được vào cái đã làm m●ô●ռ●ɢ nhỏ trắng nõn đỏ ửng. Nhìn tⓗ-â-n t-♓-ể cô bị thương, Phó Dư liền đau lòng muốn 🌜*𝐡*ế*ⓣ.
Dù vậy, hắn chỉ có thể tiếp tục làm.
Bởi vì hắn biết nếu hắn không làm, ✞*♓â*ⓝ т𝒽*ể Cố Miên sẽ càng bị 🌴●à●ռ 🅿️♓●á nặng nề hơn.
Bảo bối nhỏ hắn đặt ở đầu quả tim bị người khác hại thành như vậy làm hắn chỉ muốn cầm dao phẫu thuật cắt vào da thịt bọn chúng, lột xuống từng tầng da của bọn chúng.
"Thật 💰●ư●ớn●🌀, đại 𝖉ươⓝ_🌀 𝖛ậ_𝐭 lại thao nhanh chút nữa..."
Cố Miên thét chói tai, 𝐭●𝒽â●n 🌴●𝒽●ể г⛎·ռ 𝓇ẩ·γ. Cô chỉ cảm thấy hậu huyệt bị thao thật 💰ướ●п●🌀, ⓢ·ướ·п·🌀 đến sắp hỏng rồi.
Phó Dư lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ 𝐝â·ɱ loạn như vậy của Cố Miên, hơi thở hắn vẩn đục. Côn thịt tím đen nhanh chóng trừu động, nhanh đến xuất hiện hư ảnh.
Phó Dư lần đầu tiên thao cúc huyệt, cúc huyệt so với hoa huyệt càng chặt chẽ làm hắn hiếm khi không kiên trì được một giờ đã 🅱ắ*𝖓 ✝️*ïп*♓. †.𝖎𝖓.♓ 🅓.ị.𝐜.h nóng bóng bắn vào cúc huyệt khiến cơ thể cô co giật, nằm một chỗ tê liệt, tròng mắt trắng dã trợn tròn.
Cô bị Phó Dư làm cho cao trào rất nhiều lần nhưng ✝️𝒽â●𝓃 ✝️●♓●ể mẫn cảm vẫn đón ý nói hùa theo hắn thao làm.
Khi hắn rút côn thịt ra, 🌴●i●𝓃●𝒽 ◗●ị●↪️●ⓗ liền ào ạt chảy ra.
Phó Dư đau lòng lật người Cố Miên lật lại, nhìn đầu gối bị thương của cô thì lập tức 𝐜.ở.1 🍳⛎.ầ.n áo lót dưới chân cô.
"Vú... hức... vú vừa trướng vừa ngứa. Ông xã.... ông xã b_ giúp em... giúp em..."
Cố Miên phủn vú tới khóe miệng Phó Dư. Lúc này Phó Dư mới phát hiện vú cô dường như lớn hơn trước nhiều.
Hắn cúi đầu một ngụm ngậm lấy núm vú phấn nộn cương cứng nhẹ nhàng 𝐛_ú Ⓜ️_ú_𝖙.
Chỉ là không ngờ hắn vừa b* được vài cái, đầu ti sưng đỏ liền chảy ra một dòng sữa ngọt ngào.
← Ch. 050 | Ch. 052 → |