Dùng Nhục Huy*t Cọ Xát C*n Thịt
← Ch.002 | Ch.004 → |
Ngón tay non mềm nhẹ nhàng di chuyển trên côn thịt. Lòng bàn tay mềm mại làm côn thịt Phó Dư nháy mắt đứng thẳng lên.
Người cao lớn cùng côn thịt hùng dũng dưới thân có quan hệ trực tiếp. Đặc biệt là côn thịt Phó Dư so với người khác càng dị thường mạnh mẽ hơn.
Thô to côn thịt tím đen lộ ra trong không khí giống như cự mãng dọa người, bề mặt phủ đầy gân xanh chồng chất, quy đầu đỏ tươi còn phiếm mùi tanh. Đồ vật thô to như vậy khi cắm vào hoa huyệt mang theo tư vị dục tiên dục tử thực sự khiến người ta trầm mê.
"Dừng tay!"
Đầu ngón tay lạnh băng đảo cái liền bắt được đôi tay nhỏ nhắn đang làm loạn. Cứ việc trong lòng vô cùng khát vọng cô gái này chủ động. Nhưng nếu cô là vì người đàn ông khác nên mới chủ động, hắn thà không cần.
"A? Dừng tay?"
Cố Miên nghi hoặc nhìn Phó Dư. Người này đầu óc không có ra vấn đề chứ? Cô thật vất vả mới chủ động được một lần, vậy mà hắn lại muốn cô dừng tay?
"Cố Miên, nếu em muốn tôi không ra tay với người đàn ông kia, thì tôi khuyên tốt nhất em nên chết tâm đi."
Phó Dư sắc mặt âm trầm. Mắt kính gọng vàng cũng không làm cho khuôn mặt mang theo một tầng sương lạnh của hắn ấm áp hơn, ngược lại còn tăng mấy phần lạnh lẽo.
Không thể không nói năng lực tự động kiềm chế của Phó Dư đã đạt tới trình độ vô cùng biến thái. Mặc cho côn thịt dưới thân đã cứng rắn như vậy, dục vọng gào thét muốn đem người phụ nữ trước mắt đè trên bàn hung hăng thao làm.
Nhưng hắn vẫn có bản lĩnh ngồi bất động giả làm soái ca lãnh khốc.
"Nếu em nói em không phải vì người khác mới tới tìm anh, anh có tin không? Phó Dư, dựa vào cái gì mỗi lần đều là anh đối với em cường thủ hào đoạt. Em lại không thể chủ động chiếm đoạt thân thể anh?"
Khóe môi công lên hàm chứa ý cười ngọt ngào. Một bàn tay cô đã bị Phó Dư bắt lấy, vì thế liền đổi sang tay khác cầm lấy con thịt Phó Dư. Ngón tay trên dưới chuyển động vuốt ve côn thịt lớn, chẳng qua mới đùa nghịch được một chút, liền có cảm giác côn thịt trong tay trở nên thô cứng cường ngạnh hơn, sờ vào giống như cục đá vậy. Làm cô một bàn tay không thể bao hết cây gậy to lớn như vậy.
"Cút đi."
Phó Dư thanh âm so với vừa rồi càng lạnh hơn. Hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng lời Cố Miên nói. Chỉ là qua một đêm, người phụ nữ này đã trở nên thông minh hơn rồi.
"Anh muốn em đi, em càng không đi! Anh có bản lĩnh thì ở nơi này thao em đi!"
Cố Miên nói xong liền trượt xuống từ trên đùi Phó Dư, rồi duỗi tay đem quần lót đang mặc trên người kéo xuống. Sau đó mở ra hai chân đem nộn huyệt sạch sẽ trơn bóng, không một sợi lông phô bày trước mặt Phó Dư, muốn hắn nhìn ngắm tao huyệt của mình.
Dường như cảm thấy chỉ dùng ngón tay vuốt ve côn thịt thôi chưa đủ, Cố Miên còn dùng hoa huyệt đi cọ xát.
Đêm qua dùng thuốc Phó Dư cho cô xong, hoa huyệt trở càng nên non mềm mẫn cảm. Môi âm hộ mới vừa tiếp xúc với côn thịt nóng bỏng liền tự động tiết ra dâm thủy.
Dâm thủy từ khe huyệt nhỏ hẹp chảy ra dính vào côn thịt Phó Dư.
Cô ướt.
Ánh mắt hắn trở nên phức tạp. Cùng Cố Miên kết hôn được mấy năm, thế nhưng mỗi lần làm tình, Cố Miên đều nằm giống như cá chết không có chút phản ứng. Thậm chí chưa từng vì động tình mà chảy ra chút dâm thủy.
Nhưng hiện tại Cố Miên không những chủ động câu dẫn hắn, hoa huyệt còn vì cọ xát với côn thịt hắn mà ướt đẫm.
Chuyện như thế này chỉ từng xảy ra một lần, đó chính lúc người phụ nữ này nhìn nhầm hắn thành người đàn ông khác.
"Đừng để tôi lặp lại lần nữa, lăn!"
Hắn bóp chặt eo Cố Miên, nghĩ muốn dùng bạo lực bế Cố Miên từ trên người hắn xuống.
Nhưng mà Cố Miên lại cúi đầu, đôi tay ôm chặt cổ hắn, nhắm ngay đôi môi mỏng gợi cảm của người đàn ông hôn xuống.
Hôn môi làm lệ khí của hắn nháy mắt bình ổn lại.
Trong lòng Cố Miên biết rõ người đàn ông cố chấp này có một tật xấu rất lớn, đó chính là đa nghi. Lại thêm mấy năm nay cô tổn thương hắn không biết bao nhiêu lần, đem trái tim hắn chà đạp đến không còn nguyên vẹn. Bây giờ cô lại đột nhiên thay đổi, Phó Dư chắc chắn sẽ không tin tưởng cô.
Cho nên cô chỉ có thể từng chút từng chút một, chậm rãi thanh nhuận trái tim hắn. Làm hắn tin tưởng cô là thật tâm đối tốt với hắn.
Cố Miên hôn làm Phó Dư nhanh chóng bình tĩnh lại, chiếc lưỡi đinh hương với vào trong miệng Phó Dư. Đầu lưỡi non mềm tìm kiếm đầu lưỡi hắn triền miên quấn quít làm ngọn lửa trong lòng càng thêm mà lan rộng.
Cố Miên có thể cảm nhận rõ ràng hoa huyệt của mình bị cọ xát đến nóng bỏng. Dâm thủy từ trong huyệt mềm kích động xông ra, làm côn thịt thô to dưới thân trở nên ướt đẫm.
Cố Miên cảm thấy chính mình đã chuẩn bị tốt, liền lặng lẽ mở chân chờ Phó Dư đem côn thịt lớn cắm vào.
Cố Miên lòng đầy vui mừng chờ đợi, nhưng mà ngay sau đó cô lại bị Phó Dư bế xuống.
"Em muốn cái gì?"
Hắn đứng lên rút khăn giấy lau chùi hạ thể, sau đó sắc mặt lạnh lùng đem dương vật chưa mềm xuống nhét lại trong quần.
Cố Miên: "..." Cô nói cô muốn hắn, hắn tin không?
Không cần nghĩ cũng biết đáp án.
Tính tình cố chấp làm hắn không thể tin tưởng bất luận kẻ nào, huống chi là người từng mưu tính cho hắn đội nón xanh n lần như cô.
"Em muốn cuối tuần ra ngoài một chuyến. Có chút chuyện phải làm."
Cố Miên đành phải nói như vậy. Nhưng bất quá cô thật sự có một việc cần lập tức giải quyết.
"Ra là vậy. Trách không được chủ động chạy tới câu dẫn tôi."
Trên mặt Phó Dư mang theo một tia phẫn nộ.
"Đúng vậy, nên anh nên đáp ứng không? Chỉ cần anh cho em ra ngoài một chuyến, em chuyện gì cũng đáp ứng anh."
Cố Miên nhẹ nhàng vuốt ve ngực Phó Dư.
"Như em mong muốn. Cuối tuần có thể ra ngoài một chuyến. Nhưng tôi muốn em phải cùng người đàn ông đó đoạn tuyệt quan hệ, vĩnh viễn không gặp mặt nhau. Em có thể làm được sao?"
Phó Dư lạnh như băng nói.
"Đương nhiên có thể! Anh không nói em cũng sẽ chặt đứt quan hệ với hắn."
Cố Miên cười cười, đôi tay vòng qua cổ Phó Dư, ở trên mặt hắn hôn một cái vàng dội.
"Cảm ơn anh yêu."
Nhân lúc Phó Dư ngây người, Cố Miên liền tung tăng nhảy nhót ra khỏi thư phòng.
Phó Dư vuốt ve sườn mặt bị Cố Miên hôn, trên mặt xuất hiện một tia vặn vẹo.
Hắn có bao nhiêu khát vọng Cố Miên chủ động thì cũng có bấy nhiêu kháng cự đối với việc này.
Bởi vì trước đây cô luôn ở thế bị động, nên hắn liền không có hy vọng xa vời. Nhưng hiện tại đã nếm qua loại cảm giác được người phụ nữ này chủ động hôn môi, hắn liền nghiện nó. Không chiếm được thì sẽ không có dục vọng, nhưng nếu có được rồi lại vĩnh viễn mất đi, đây mới chính là tàn nhẫn.
Buổi tối Cố Miên nguyên bản còn tính toán muốn khẩu giao cùng Phó Dư. Hiện tại vô luận cô đối với Phó Dư có bao nhiêu chủ động, hắn đều sẽ không tin tưởng. Chỉ có thể một chút một chút từ từ hòa tan tâm đa nghi của hắn.
Kết quả bởi vì bệnh viện có chuyện đột xuất nên Phó Dư phải đến đó xem. Làm cô chỉ có thể phòng không gối chiếc, cô đơn ngủ một mình. Chỉ là không có Phó Dư bên cạnh, chiếc giường to lớn lạnh như băng, một chút hơi ấm quen thuộc cũng không cảm nhận được làm cô không tài nào ngủ được.
Cố Miên nằm trên giường căn bản không thể chợp mắt, đành phải đếm cừu. Thật vất vả ngủ rồi, kết quả lại mơ thấy ác mộng kiếp trước.
Đêm tối tỉnh lại, sau lưng Cố Miên toàn là mồ hôi lạnh.
Cố Miên mở di động tìm số điện thoại của Phó Dư. Đang chuẩn bị bấm gọi, nhưng nghĩ tới có lẽ Phó Dư hiện tại đang làm phẫu thuật nên cô chỉ đành gửi một tin nhắn cho hắn.
Cố Miên: Nhớ anh nên không ngủ được.
Lúc này ở bệnh viện, giải phẫu vừa kết thúc, Phó Dư đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi. Bỗng nhiên điện thoại chỉ lưu một số liên lạc sáng lên.
Nháy mắt, ánh mắt hắn cũng sáng lên theo.
← Ch. 002 | Ch. 004 → |