(25) Vị hôn thê từ thôn quê của đốc quân
← Ch.164 | Ch.166 → |
Editor: Nhan
"Chị, em mới là em gái ruột của chị!" Kỷ Hàn Yên vô cùng ngạc nhiên lại tức giận, chỉ vào Khúc Yên, nói, "Nữ nhân này không hề có một chút quan hệ với chị, là người xa lạ! Chị, chị tỉnh táo một chút được không?"
"Chị cô vừa tỉnh lại một chút, cô cứ hò hét như vậy không sợ hù đến cô ấy sao?" Khúc Yên từ sau lưng Kỷ Noãn Noãn tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn chằm chằm Kỷ Hàn Yên.
"Cô mới không cần hù dọa chị tôi! Chị tôi chỉ là nhận nhầm cô thành tôi mà thôi, không phải cô cũng tên Yên Yên sao? Vừa rồi cô cố ý nói với chị ấy như thế, chị mới có thể nguyện ý mở miệng nói chuyện." Kỷ Hàn Yên chế giễu.
"Im lặng." Mạc Bắc Đình tới gần, lạnh giọng trách mắng, "Tình huống của chị cô mới có chuyển biến tốt, giờ là lúc gây gổ sao?"
Mắt Kỷ Hàn Yên đỏ lên, ủy khuất cắn môi.
Anh Bắc Đình không còn che chở cô ta nữa......
Đều do ca nữ đáng giận này!
Mạc Bắc Đình không tiếp tục để ý đến cô ta, nói với Khúc Yên: "Vừa rồi cô nói gì với Noãn Noãn? Vì sao cô ấy nguyện ý mở miệng nói chuyện?"
Khúc Yên nháy mắt một cái, thần thần bí bí nói: "Đây là bí kỹ độc môn, thứ lỗi cho tôi không thể truyền ra ngoài. Kỷ đại tiểu thư không đến một tháng sẽ hoàn toàn khôi phục."
Mạc Bắc Đình không hỏi nữa, chỉ nói: "Trở về phòng bệnh đi, tôi để bác sĩ Smith kiểm tra toàn diện cho Noãn Noãn lại một lần."
"Được." Khúc Yên không có dị nghị, ngược lại Kỷ Noãn Noãn sẽ tốt lên từng ngày, chỉ là quên đi đoạn ký ức bị sỉ nhục kia mà thôi.
Mạc Bắc Đình phân phó y tá đưa Kỷ Noãn Noãn trở về phòng bệnh, đồng thời hắn nắm tay Khúc Yên như cũ, phòng ngừa cô chạy trốn.
Kỷ Hàn Yên theo ở phía sau, mặt lúc xanh lúc trắng, cực kỳ phức tạp.
Dường như chị sắp tỉnh táo lại rồi, làm sao bây giờ?
Chuyện năm đó......
Không, không cần hoảng, trước kia chị cũng không biết nội tình.
Nhưng nếu như chị thật sự thanh tỉnh, cô ta sẽ phải dập đầu trước ca nữ kia!
Cô ta thà bị ca nữ kia thuê người truy sát còn hơn là phải dập đầu!
......
Sau khi đến phòng bệnh, chuyên gia khoa não Smith sắp xếp cho Kỷ Noãn Noãn đi làm kiểm tra.
Đợi một lúc lâu, làm xong một đống kiểm tra, Kỷ Noãn Noãn được y tá đẩy về, đã mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Bác sĩ Smith mang theo kinh hỉ không thể bàn cãi, nói: "Đây quả thực là kỳ tích y học! Sóng não của Kỷ tiểu thư bắt đầu hoạt động mạnh hơn, gần như người bình thường!"
Bác sĩ Smith nói tiếng Anh, nhưng mọi người có mặt ở đây đều hiểu.
Khúc Yên sớm đã có tính toán, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Lấy kỹ thuật y học thời đại này, cũng chỉ có thể làm các loại kiểm tra trắc sóng điện não một chút.
Mạc Bắc Đình nhìn Khúc Yên một cái, đè thấp âm thanh nghi ngờ hỏi: "Cô biết tiếng Anh?"
Khúc Yên thoải mái gật đầu: "Ừ."
Ánh mắt Mạc Bắc Đình càng ngày càng sâu.
Cô không chỉ biết nói tiếng Ý mà còn có thể nói tiếng Anh, càng hiểu y thuật, có thể trị liệu trong vài phút ngắn ngủi cho một đứa ngốc.
Rốt cuộc cô là ai?
Cô có thân phận gì?
Làm cho người khác rất hiếu kỳ.
Hắn chưa từng này có hứng thú lớn như vậy với một nữ nhân như giờ khắc.
Chính Mạc Bắc Đình cũng không biết hắn đã nắm tay Khúc Yên chặt hơn một chút.
"Quá tốt rồi! Chị Noãn Noãn sẽ bình phục!" Mạc Thanh Đại vui mừng hớn hở, vui vẻ kêu to, "Quá thần kỳ! Chị Yên Yên sẽ là thần tượng mới của em!"
Kỷ Hàn Yên sửng sốt một chút: "Tại sao lại phong chị làm thần tượng?"
Mạc Thanh Đại bỗng nhiên lúng túng, sờ mũi một cái, ngượng ngùng nói: "Em muốn nói chị Yên Yên này......"
Cô ấy chỉ về phía Khúc Yên.
Khuôn mặt Kỷ Hàn Yên không tự kiềm chế được mà méo mó.
← Ch. 164 | Ch. 166 → |