← Ch.137 | Ch.139 → |
Lục Kiến Vi nhân cơ hội này đã gấp một lá bùa trừ tà thành con hạc giấy.
Con hạc giấy võ cánh bay lên... Cuối cùng, lặng lẽ bay vào túi của giáo viên hướng dẫn mà không ai hay biết.
Khi rời khỏi khách sạn, Lục Trường Lan đã đợi cô ở ngoài.
Sau sự việc với Lương Nhu Nghi, không ai dám trêu chọc Lục Kiến Vi nữa! Mọi người nhìn cô bước lên xe rời đi.
Lục Kiến Vi nói: "Chờ một chút! Đưa Lâm Vũ Tư cùng về nhé."
Lục Trường Lan đồng ý: "Được."
Anh nhớ lại lần trước đã làm quá, bị sư tỷ mắng! Dù muốn xin lỗi nhưng chưa có cơ hội.
Lâm Vũ Tư thấy cửa sổ xe hạ xuống, vội vẫy tay: "Không cần... Tớ đã gọi taxi."
Lục Trường Lan xin lỗi: "Lần trước không nên làm chị sợ."
Lâm Vũ Tư ngạc nhiên, nhìn Lục Trường Lan: "Thực ra cậu không làm tôi sợ, chỉ là con ma đó quá xấu xí mà thôi..."
Trước đó không lâu, cô đã gặp phải điều kinh khủng hơn.
Lục Trường Lan: ".
." Anh cố tình chọn con ma xấu xí, để không làm cô ấy quá sợ hãi.
Lục Kiến Vi không nhịn được mỉm cười: "Vậy chúng tớ đi trước nhé."
Lâm Vũ Tư gật đầu: "Đi đi! Khi nào rảnh tớ sẽ qua chơi."
Lục Trường Lan khởi động xe, thao tác thuần thục, không hề giống người chỉ mới có bằng lái xe.
Lục Kiến Vi dựa vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
*xkk
Sau khi trở về từ đám cưới, Lục Kiến Vi vân quan tâm đến chuyện của giáo viên hướng dẫn nhưng bên kia dường như vẫn bình thường! Theo lời Lâm Vũ Tư thì giáo viên hướng dẫn mỗi ngày đều khá vui vẻ.
Lục Kiến Vi cảm thấy nghỉ ngờ nhưng lại không biết làm thế nào?!
Nếu cô vội vã chạy tới nói rằng cô dâu của thây hướng dẫn có vấn đề thì cô có thể sẽ bị đôi vợ chồng son đưa đến bệnh viện tâm thần.
Lục Kiến Vi không hành động mà không có kế hoạch.
Sau nhiều ngày, bùa trừ tà mà cô đặt trong túi của giáo viên hướng dân không phát huy tác dụng.
Lục Kiến Vi quyết định không quan tâm đến chuyện này nữa.
Hôm nay, cô đăng nhập Weibo.
Về chuyện Weibo trước đây bị chỉ trích vì quảng cáo, chỉ có những người thực sự mua bùa mới thấy được từ hậu trường trang web chính thức, nhưng số lượng này rất ít.
Dù vậy, một số lá bùa vẫn được bán.
Như bùa Lôi Chấn và bùa Ngũ Lôi, Lục Kiến Vi không đăng lên vì những lá bùa này cần tiêu hao nhiêu năng lượng mới vẽ được nên cần được tiết kiệm.
Trên trang web chủ yếu là những loại phù đơn giản như bùa trừ tà, bùa bình an, v. v.
Bùa dùng để bắt ma thì Lục Kiến Vi rất ít đăng lên.
Trong thời gian rảnh rỗi, cô chụp một bức ảnh của người giấy nhỏ ngồi trên bồ đoàn, tay ôm hòn sỏi... Sau đó đăng lên Weibo: "Tháng này chia sẻ ảnh người giấy nhỏ sẽ gặp may mắn."
Bức ảnh Lục Kiến Vi chụp rất dễ thương.
[Chết tiệt! Lục Bán Tiên! Cậu nói cho tôi biết cậu có phải là thợ chuyên chụp ảnh blogger không?]
[Trái tim tôi bị một người giấy nhỏ cuốn đi mất. ]
[Ôi! Sao lại đáng yêu thế này, tôi muốn tổ chức đội nhóm đi trộm người giấy nhỏ... Lục Bán Tiên ở Xuất Vân Quan phải không? Tôi sẽ đi tìm. ]
[Chia sẻ... Chia sẻ! Không chia sẻ bức ảnh đáng yêu này không phải con người!]
[... ]
Chỉ trong chốc lát, đã có rất nhiều bình luận mới.
Lục Kiến Vi lướt qua một số bình luận, phát hiện có thêm một vài tin nhắn riêng tư.
Có lẽ do ít khi phản hồi tin nhắn riêng nên không nhiêu người gửi nhưng cô vẫn tích lũy được gần mười tin.
Tên Weibo rất quen thuộc, là người từng mua một lá bùa bình an.
ID này giống hệt với ID mua hàng của người đó, không phải tên phổ thông nên không thể là trùng hợp.
Lục Kiến Vi mở hộp thoại của người đó.
[Lục Bán Tiên! Tôi muốn hỏi cô có rảnh không... Lần trước tôi đã mua bùa bình an của cô... Tôi tin cô không phải kẻ lừa đảo marketing! Tôi thực sự có việc cần nhờ cô giúp.
] [Tôi ở trường nội trú! Hai ngày cuối mỗi tuần tôi đều về nhà... Hai ngày trước, bạn cùng bàn đồng thời là bạn cùng phòng của tôi có vẻ không ổn... Tôi đã mang lén điện thoại, bây giờ tôi vẫn đang ở trường. ]
[Bạn cùng bàn trước đây ngủ say như chết nhưng những ngày này cô ấy thường xuyên dậy đi toilet vào ban đêm... À, ký túc xá chúng tôi là giường tầng mà cô ấy ngủ giường trên nên tôi thường bị đánh thức. ]
← Ch. 137 | Ch. 139 → |