← Ch.090 | Ch.092 → |
Chu Hiểu Hiểu gửi một đoạn thoại, kể lại tất cả những chuyện vừa xảy ra với cô ấy! Bao gồm cả việc bạn cùng bàn đã chết nhưng cô ấy vẫn giấu thông tin cá nhân của mình.
Lục Kiến Vi nghe xong, liên tục nhíu mày.
Chuyện này không đơn giản! Tất cả những sự kiện này đều liên quan đến trang web ước nguyện kia...
Lục Kiến Vi hỏi: "Trang web không thể gửi link phải không? Có thể cho tôi địa chỉ nhà của cô được không?"
Đến nhà Chu Hiểu Hiểu chắc chắn có thể xem được trang web.
***
Chu Hiểu Hiểu do dự một lúc, cuối cùng vẫn đưa ra địa chỉ.
Cô ấy cảm thấy Lục Bán Tiên không phải là người xấu.
Lục Kiến Vi thở phào nhẹ nhõm khi có được địa chỉ.
....
Toàn thân Chu Hiểu Hiểu căng thẳng.
Chuyện của Kim Hoàn để lại trong tâm trí cô ấy nỗi ám ảnh sâu đậm! Trong lúc suy tư, Chu Hiểu Hiểu bỗng nhớ lại việc Kim Hoàn từng hẹn hò với hotboy của trường và cô ấy có số điện thoại của anh ta, do chính Kim Hoàn đã từng khoe.
Ngay lập tức, cô ấy thêm anh chàng này làm bạn và khi vừa được chấp nhận, Chu Hiểu Hiểu đã hỏi về Kim Hoàn.
Anh chàng đáp lại: "Vài ngày trước, tôi và cô ấy đã chia tay."
Trái tim Chu Hiểu Hiểu lại trở nên hoang mang, bởi Kim Hoàn vẫn trông khá vui vẻ, sao lại chia tay đột ngột như vậy?!
Anh chàng tiếp tục: "Tôi khuyên bạn nên tránh xa người có vấn đề tâm thần ấy! Cô ấy còn nói rằng sau hai ngày tôi sẽ quay lại van xin, nói rằng tôi không thể sống thiếu cô ấy."
Làm sao anh ta có thể nói như vậy được.
Chu Hiểu Hiểu bắt đầu đoán ra một phần sự thật.
Có lẽ sau khi chia tay bạn trai, Kim Hoàn tiếp tục ước nguyện nhưng lần này cô ấy không biết được tiền cược của người bạn cùng bàn là gì?! Bởi vì người đó đã qua đời.
Nỗi sợ hãi bắt đầu nhen nhóm từ sâu thẳm trong lòng Chu Hiểu Hiểu, lan tỏa khắp cơ thể.
Chu Hiểu Hiểu nhớ lời Lục Bán Tiên, chỉ còn biết chờ đợi.
Nhìn em trai nô đùa trên giường, cô ấy rơi vào trạng thái mơ hồ.
Cậu bé thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, cười và gọi: "Chị ơi!"
Mỗi lần như thế, Chu Hiểu Hiểu cảm thấy bất an.
Đúng lúc ấy, cậu bé bất ngờ nhìn chằm chằm vào cô ấy và bắt đầu khóc.
Chu Hiểu Hiểu muốn an ủi nhưng cậu bé lại không chịu, cứ xua tay loạn xạ.
Bà Chu vào và mắng Chu Hiểu Hiểu vài câu, sau đó bế cậu bé đi.
Chu Hiểu Hiểu vừa tức vừa bối rối.
Dù thái độ của cô ấy với em trai không thực sự tốt, nhưng cậu bé vẫn rất yêu mến cô ấy... Điều này chưa từng xảy ra trước đây.
Chắc chắn có điều gì đó không bình thường.
Một bóng đen bắt đầu xuất hiện phía sau lưng cô ấy.
Theo thời gian, cuối cùng bóng đen đó cũng rời khỏi cơ thể Chu Hiểu Hiểu.
Lục Kiến Vi chuẩn bị ra ngoài, gây ra tiếng động không nhỏ.
Ngay khi cô vừa bước ra khỏi cửa, Lục Trường Lan liền theo sát, hỏi: "Sư tỷ định ra ngoài vào lúc này à?"
Lục Kiến Vi gật đầu, nói: "Chỉ là đi giải quyết chuyện về nữ thần ước nguyện thôi! Tỷ sẽ sớm trở về."
Thời hạn là mười ngày nhưng hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên! Không lẽ việc này sẽ được giải quyết nhanh như vậy?
Lục Trường Lan hỏi: "Sư tỷ có cân đệ đi cùng không?"
Lục Kiến Vi lắc đầu, nhớ đến những lá bùa trong phòng, liền lấy ra hai lá: "Không cần."
Thấy vậy, Lục Trường Lan không hỏi thêm.
May mắn là Xuất Vân Quan có vị trí thuận lợi, nằm ngay trong khu vực thành phố! Từ hẻm Hoàng Hoa ra, chỉ vài bước là đến con đường lớn tấp nập người qua lại.
Lục Kiến Vi vãy một chiếc xe, trực tiếp đến nhà Chu Hiểu Hiểu.
Tài xế là một ông chú phóng khoáng, chỉ là đi làm về muộn và không có việc gì nên ra ngoài lái xe kiếm thêm chút đỉnh.
Lục Kiến Vi đưa địa chỉ cho ông.
Tài xế cảm thán: "Trời ơi, xa thế." Những người kiếm thêm phụ thuộc vào việc chạy xe như ông ấy không thích những chuyến đi xa vì đêm đó chỉ có thể chạy được một, hai chuyến.
Xe tiếp tục lăn bánh.
Càng tiến gần nhà Chu Hiểu Hiểu, đường càng vắng vẻ.
Phía trước, con đường uốn lượn, quanh co qua nhiều ngã tư, và ánh đèn đường bắt đầu thưa thớt, mờ ảo.
Bất ngờ, chiếc xe rung lắc một cái.
← Ch. 090 | Ch. 092 → |