← Ch.079 | Ch.081 → |
Lục Kiến Vi nhận ra sự khác biệt.
Trên mặt Lộ Dư có một lớp khí màu tím đen, đặc biệt là ở vị trí vết thương, gần như phủ kín bởi lớp sương đó.
Nghĩa là... Có người đã làm phép lên cô ấy.
Và trong tình huống này, sinh khí của Lộ Dư sẽ liên tục bị tiêu hao! Cuối cùng có thể sẽ chết.
Lộ Dư thắp hương... Sau đó lùi lại đứng cùng người bạn thân của mình.
Lục Kiến Vi gọi cô ấy: "Lộ Dư."
Lộ Dư quay qua liền nhìn thấy Lục Kiến Vi mặc đạo bào! Cô ấy liền nhận ra danh tính của cô: "Đạo trưởng có việc gì ạ?"
Người bạn thân của cô ấy lại thẳng thắn nói: "Đạo trưởng! Tôi muốn nhờ cô cứu Lộ Dư! Cậu ấy bị người khác hãm hại!"
Lục Kiến Vi nói: "Tôi muốn nói chuyện với Lộ Dư"
Nói rồi cô dân Lộ Dư đến phòng tiếp khách, bức tranh phong cảnh có thể di chuyển vẫn treo trên tường, chỉ là không còn động đậy như trước.
Lộ Dư chủ động mở lời: "Tôi đến đây là do cô ấy giới thiệu."
Người bạn kia gật đầu: "Chú tôi đã từng mua bùa chỗ cô! Chú ấy nói cô có thể cứu Lộ Dư-"
Lục Kiến Vi nghe vậy liền hiểu, bởi vì thông thường rất ít người tin tưởng cô đến mức đó, trừ khi họ đã từng tiếp xúc.
Cô mỉm cười gật đầu, nói: "Ông ấy nói đúng! Các bạn đến đây là lựa chọn chính xác." Lộ Dư mắt sáng lên: "Thật ư?"
Sau khi bị hủy dung, cô ấy đã đến lớp một lần nhưng bị mọi người chế nhạo! Sau đó cô ấy trở nên tự ti nên đã bỏ học
Lục Kiến Vi nói: "Việc hủy dung của cô là do có tà vật quấy phá! Tôi sẽ đưa cô vài lá bùa, về nhà ngâm nước uống, sẽ ngăn chặn tình trạng lan rộng."
Lộ Dư mở to mắt: "Cái gì?"
Lục Kiến Vi bình tĩnh nói: "Giá của vài lá bùa này không đắt vì có giảm giá! Cô đem về nhà thử uống một lần rồi quyết định có nên tin hay không?!"
Để chữa trị tận gốc, cần phải tìm ra nguồn gốc.
Người bạn kia nhỏ giọng: "Tôi đã nói mà... Ngày hôm đó Lộ Dư bị thương rất kỳ lạ! Rõ ràng không có ai xung quanh, làm sao có thể bị thứ gì đó rơi trúng, quả nhiên có vấn đề."
Chuyện Lộ Dư bị hủy dung thật kinh khủng! Hôm đó, người bạn kia bị ốm nên xin về nhà sớm, không đi cùng Lộ Dư vì hai người họ ở khá xa nhau, ai ngờ chỉ trong lần đó Lộ Dư liên gặp nạn.
Sau giờ tự học buổi tối, xung quanh hoàn toàn vắng lặng, nhưng đột nhiên một thứ gì đó rơi trúng mặt cô ấy, tức khắc hủy dung.
Phải mất khoảng mười lăm phút sau, người đi đường mới phát hiện nên đã đưa cô ấy đến bệnh viện.
Lục Kiến Vi đột nhiên nghĩ tới sự liên quan giữa vụ việc này và trang web ước nguyện.
Cách nói của chủ nhân bài viết trên trang web rất giống một học sinh, cầu ước một cô gái mà cô ta ghét bị hủy dung, sau cùng còn ước giáo viên chủ nhiệm bị đột tử.
Ai ngờ chính bản thân cô ta lại chết trước.
Lục Kiến Vi hỏi: "Các bạn có biết cô gái này không?"
Bức ảnh chính là cái được đăng trên Weibo trước đó.
Lộ Dư nhìn một cái, gật đầu: "Biết! Cô ta là bạn cùng lớp của tôi nhưng nghe nói cô ta đã tự tử cách đây hai ngày."
Người bạn bên cạnh ngay lập tức nói: "Cô gái này rất ghê tởm! Sau khi Lộ Dư bị thương, cô ta đến bệnh viện nguyền rủa cậu ấy không bao giờ khỏi."
Còn nói rằng mọi chuyện đều nhờ trang web ước nguyện mà có! Cô ta nói rằng đó là lời nguyền.
Lộ Dư nói nhỏ: "Cô ta rất ghét tôi! Có lẽ vì người con trai cô ta thích lại thích tôi nhưng tôi cũng không có đồng ý"
Lúc đó, cô ấy không để ý tới lời nguyền đó, chỉ nghĩ đó là lời châm chọc của đối phương.
Trong đầu Lục Kiến Vi nảy ra một ý nghĩ.
Có vẻ như có người đã sử dụng trang web ước nguyện để ước nguyện và sẽ phải trả một cái giá tương đương! Nếu không sai, người đứng sau thực sự là người tạo ra trang web ước nguyện đó.
Họ thu thập thứ gì đó từ người ước nguyện để thực hiện nguyện cầu của họ.
Chỉ có điều không ai biết— Người tạo ra trang web này là một ác quỷ.
← Ch. 079 | Ch. 081 → |