← Ch.042 | Ch.044 → |
Bạch Khổng Tước hiếm khi ôn nhu sờ sờ tóc Tô Tử Duyệt, cười nói- Ngươi sẽ ko như vậy, ngươi trời sinh tâm địa mềm, khẳng định sẽ khóc. Ta chết sau này cũng ko còn ai chọc ngươi tức giận, ngươi cũng ko cần hạ mình làm mấy việc vặt đó nữa, thật tốt.
Tô Tử Duyệt cảm thấy quá sức chịu đựng, nhìn sang chỗ khác nói với hắn nói- Biết ta ko thích làm mấy việc vặt đó, ngươi còn ko tới giúp ta.
Bạch Khổng Tước cười đem nàng ôm nhập tr lòng, hôn tóc nàng nói- Ta chính là thích nhìn ngươi làm việc, thích nhìn ngươi tức giận, thích ngươi mắng ta. Ngươi hung lên bộ dáng xấu cực kỳ.
Tô Tử Duyệt ở trên lưng Bạch Khổng Tước hung hăng đập 1 phen, mắng- Khó ưa- Liên quan đến sự tình có khóc hay ko cứ như vậy bị lướt qua, Tô Tử Duyệt cuối cùng cũng ko có tỏ rõ thái độ gì.
Đi theo Tô Tử Duyệt bụng ngày càng nổi lên đến, nàng làm việc cũng ngày càng cẩn thận. Đêm nay 2 người đang chuẩn bị đi vào giấc ngủ thời điểm, Bạch Khổng Tước tay bỗng nhiên ko già thực ở trên thân Tô Tử Duyệt sờ soạng đứng lên. Tô Tử Duyệt đẩy ra bàn tay ko nghe lời của hắn nói- Đừng náo, ta mang thai nha.
Bạch Khổng Tước đưa tay đặt trên tiểu bụng cao cao hở ra của Tô Tử Duyệt nói- Ta nhẹ chút, sẽ ko có việc gì. Làm cho tiểu tử này cũng học chút- Nói xong hắn vùi đầu ở giữa 2 chân Tô Tử Duyệt, lấy tay tách biệt 2 chân của nàng, đem miệng thấu qua ngậm ở cái kia tiểu khâu dưới thân Tô Tử Duyệt, đồng thời dùng đầu lưỡi bay nhanh liếm làm 2 cánh hoa của Tô Tử Duyệt.
_ Ngươi này sao vậy... ngô... thật ko đứng đắn a... ân...- Vậy từ chỗ hạ thể ko ngừng truyền đến khoái cảm cuồn cuộn làm cho Tô Tử Duyệt nhịn ko được ngẩng đầu lên nhẹ giọng rên rỉ, đồng thời lấy tay đè lại đầu Bạch Khổng Tước, làm cho hắn càng gần sát khe hẹp giữa 2 chân của mình. Có lẽ là bởi vì mang thai quan hệ, Tô Tử Duyệt thân mình trở nên phá lệ mẫn cảm. Chỉ cần vài cái, nàng liền run run tiết ra.
Bạch Khổng Tước đem dòng mật nước giữa tiểu huyệt Tô Tử Duyệt đều thu lấy nhập khẩu, rồi mới thật cẩn thận làm cho Tô Tử Duyệt thay đổi tư thế, quỳ ghé vào trên đệm cỏ, như vậy sẽ ko áp đến cục cưng tro bụng. Hắn 1 bàn tay đỡ Tô Tử Duyệt hở ra bụng, ở trên mặt nhẹ nhàng dịu dàng vuốt ve, 1 tay nắm chính mình sớm sưng ko chịu nổi gậy th*t, chậm rãi sáp nhập tro tiểu huyệt ướt át của Tô Tử Duyệt. Sau khi đi vào hắn cũng ko có gấp co rúm, mà là trước hỏi- Thế nào, hoàn hảo chưa?
_ Ân... nhẹ chút...- Tô Tử Duyệt thanh âm có chút run run, tro lòng vừa lo lắng cho cục cưng lại vừa chờ mong co rúm của hắn.
_ Đau liền nói cho ta- Bạch Khổng Tước nói xong, liền khẩn cấp động. Hắn dùng tay ôm lấy Tô Tử Duyệt cao thẳng bụng, động tác rất nhẹ va chạm Tô Tử Duyệt tro tiểu huyệt vậy khối mềm thịt. Bàn tay to của hẳn mềm nhẹ dịu dàng vuốt ve bụng cùng bộ ngực Tô Tử Duyệt, khiêu khích Tô Tử Duyệt càng sâu tầng dục vọng, 1 bên nói- Kẹp như thế gấp, ngươi cũng muốn phải ko? Ân...
_ A... tuyệt quá... ko, ko được... muốn ra ...- Tô Tử Duyệt đi theo Bạch Khổng Tước động tác hơi hơi nâng mông, đón ý nói hùa hắn. Từ sau khi đến Ma đô, lần đầu được như thế ôn nhu đối đãi, đối phương hoàn toàn là lo lắng cảm thụ của mình, lần này tình ái có thể xem như nàng cho tới bây giờ là tốt đẹp nhất. Khi nói chuyện, Tô Tử Duyệt liền lại 1 lần tiết ra.
Nóng bỏng mật nước kiêu ở trên cực đại quy đầu Bạch Khổng Tước, nóng hắn cả người run lên. Muốn càng dùng sức giữ lấy Tô Tử Duyệt, lại lo lắng cục cưng tro bụng nàng, thế là hắn ko thể ko cố nén dục vọng tro lòng, lại đưa đẩy vài cái liền qua loa bắn ra. Việc sau, hắn ở trên hở ra bụng của Tô Tử Duyệt nhẹ nhàng hôn, rồi mới đem buồn ngủ Tô Tử Duyệt ôm vào tro lòng, điều chỉnh cho nàng 1 cái tư thế thoải mái ngủ, dùng ấm áp cánh đắp lên. Si ngốc nhìn nàng ngọt ngủ nhan, Bạch Khổng Tước 1 đêm ko ngủ.
Sau đó liên tục mấy ngày, Tô Tử Duyệt đều ở tình huống lo lắng cục cưng, nàng rất hối hận lúc ấy ko có ngăn cản liền bị dễ dàng dụ hoặc hùa theo con chim công kia. Này mấy ngày Tô Tử Duyệt đều ở lặng lẽ quan sát trạng huống Bạch Khổng Tước, phát hiện hắn cùng trước kia ko có cái gì khác nhau, ko có đặc biệt rõ ràng suy yếu. Tô Tử Duyệt tinh tường nhớ rõ phía trước chính mình mang thai thời điểm, mặc kệ là Tố Điệp hay là nhân ngư, đều hiện ra luôn khác thường mệt mỏi, bởi vì duyên cớ cần tiêu hao đại lượng ma lực duy trì sinh mệnh. Nhưng là xem Bạch Khổng Tước còn có tâm tình cùng chính mình làm vậy việc, chẳng lẽ thật nghiệm chứng tai họa di thiên niên câu này? Tô Tử Duyệt thật sự nghĩ ko ra.
Tô Tử Duyệt tới ngày sinh, đã muốn qua vài lần làm mẹ nàng có vẻ phá lệ trấn định. Nàng đâu vào đấy sau khi an bài hảo mọi chuyện, nằm ngã vào trên đệm cỏ sạch sẽ, chuẩn bị sinh.
Này 1 ngày Bạch Khổng Tước có vẻ phá lệ khẩn trương, hắn nắm tay Tô Tử Duyệt cực kỳ lạnh lẽo, hơn nữa ko ngừng mà hỏi nàng- Cảm giác thế nào? Hoàn hảo ko?
Thế là Tô Tử Duyệt ko thể ko từ giữa 1 lần lại mạnh hơn 1 lần đau bụng sinh xuất thần đến trấn an con chim công này nói- Ta ko sao, rất nhanh sẽ tốt thôi.
Đau bụng sinh cường nhất liệt thời điểm, Tô Tử Duyệt móng tay thâm trầm kháp nhập tro lòng bàn tay Bạch Khổng Tước, Bạch Khổng Tước khẩn trương đều ko có nhận thấy được. Hắn ko ngừng xem xét tình huống dưới thân Tô Tử Duyệt, mỗi lần ko thấy sắc mặt lại càng tái nhợt thêm 1 phần, cuối cùng tới lúc lông sắc hắn ủ rũ héo lại. Cục cưng hoàn toàn từ tro sản đạo đi ra thời điểm, hắn mấp máy tái nhợt đôi môi, run run hỏi Tô Tử Duyệt- Duyệt Nhi a, ngươi sẽ phu đản sao?- Nói xong, 2 mắt vừa khép, ngay tại trước giường sản hôn mê xuống.
Tô Tử Duyệt đối phu đản ko biết là gì cả! Suy yếu nàng cho dù có muốn đá tên chim công này 1 chút khí lực cũng ko có, nhìn thoáng qua Bạch Khổng Tước cao thấp phập phồng ngực, biết hắn chỉ là xỉu thôi, thầm mắng 1 câu"." Tên vô dụng sao ko chết lun đi! Nàng dùng hết cả người 1 chút khí lực cuối cùng, ngồi xuống đem vừa sinh hạ vậy 1 đứa bé lớn bằng quả trứng đà điểu ôm ở tro lòng, cuối cùng mệt ngã đầu xuống ngủ luôn.
Tô Tử Duyệt tỉnh lại thời điểm, Bạch Khổng Tước đã tỉnh. Vết máu ở dưới hạ thân của mình đã được rửa qua sạch sẽ, hắn liền nằm ở bên cạnh mình, 1 tay ôm chính mình. Tô Tử Duyệt phản ứng đầu tiên chính là xem xét quả trứng tro lòng, hỏi- Cục cưng ko có việc gì đi?
Bạch Khổng Tước sắc mặt như trước ko tốt lắm, hắn lắc lắc đầu đáp- Cục cưng tốt lắm.
Nghe vậy, Tô Tử Duyệt liền đem quả trứng tro lòng nhét vào tro ngực Bạch Khổng Tước, nói- Ngươi phụ trách phu đản.
Bạch Khổng Tước mặt lộ vẻ khó xử, trịnh trọng nói- Phu đản là chuyện của giống cái.
Tô Tử Duyệt nghe xong liền nổi khí, theo ngay từ đầu chính mình liền ôm đồm to nhỏ sở hữu sự tình, đơn giản là sắc đẹp trước mặt khiến nàng nói ko nên lời cự tuyệt. Nhưng là phu đản như thế trọng đại chuyện, nàng ko dám tự tiện chơi náo. Bởi vì chủng tộc bất đồng, nàng đối việc này ko hề có khái niệm, sợ chính mình xử lý ko tốt lỡ làm bị thương cục cưng, cho nên lúc này đây nàng tuyệt ko thoái nhượng. Tô Tử Duyệt 1 bên đứng dậy 1 bên nói- Ngươi nếu ko muốn làm, liền đem nó quăng ra ngoài là được. Ta đi kiếm thức ăn cho ngươi.
Rốt cuộc là nhi tử của mình, vô luận thế nào cũng luyến tiếc ko nỡ quăng ra ngoài, thế là Bạch Khổng Tước liền nhận mệnh ôm đản, nằm 1 chỗ. Thế là vừa lấy 1 ít trái cây chín ngọt trở về Tô Tử Duyệt liền thấy cực phú vui cảm 1 màn, cái gì luôn luôn cao ngạo tao nhã khổng tước tro lòng ôm 1 quả trứng ngã vào trên cỏ đệm, tái nhợt trên mặt biểu tình vẫn như cũ cao quý...
← Ch. 042 | Ch. 044 → |