← Ch.06 | Ch.08 → |
Edit: Mướp
Thật ra T𝐡ẩ_𝐦 ◗_⛎ng Dữ cũng không khá hơn chút nào.
Ban đầu anh nghĩ ngủ với phụ nữ nào chẳng như nhau, nhưng không nghĩ tới lại gặp phải biến số khác.
Nói thì nói là một đêm phong lưu, nhưng đã được nếm trải rồi, nên anh luôn nghĩ đến việc có thể đ* cô thêm lần nữa.
Cũng không phải anh không nghĩ tới việc tìm gái để thỏa mãn nhưng cuối cùng anh lại cố chấp, cảm giác người khác đều không hăng hái bằng Khúc Úy.
Cứ như vậy tranh đấu nội tâm mấy ngày, ✝️-♓ẩ-𝖒 𝒟-⛎ng Dữ cảm giác cả người đều không ổn.
Vô tri vô giác bước sang tháng tám.
Đêm mưa.
Ngoài cửa mưa rơi đập vào cửa kính khiến người ta bất an.
✞.ⓗ.ẩ.ⓜ 𝒟.⛎ng Dữ nằm ở trên giường, nhìn từng hạt mưa lớn đập vào bệ cửa sổ, chợt nghĩ đến ngày mình gặp Khúc Úy cũng là một ngày mưa như thế này, rõ ràng cô rất chật vật nhưng lại không hề biểu hiện điều đó ra mặt.
Nghĩ kỹ lại, cô cũng rất ít khi biểu lộ cảm xúc ra ngoài, đa số đều là biểu cảm thờ ơ, đó là lý do tại sao anh thích trêu cô và nhìn cô phát điên... Nhưng anh lại thích bộ dạng của cô ở trên giường hơn, thích nhìn cô ở dưới thân anh tận hưởng, mỗi khi bị thọc mạnh, cô ⓣ𝖍·ở ⓗổ·ռ ♓ể·𝖓 ra sức phát ra những tiếng 𝖗ê●п 𝖗●ỉ, muốn khóc nhưng lại cố kìm lại...
Nghĩ đến đây, toàn thân †·♓·ẩ·𝖒 🅓·𝖚ng Dữ lại bắt đầu khô nóng, hận không thể tóm lấy Khúc Úy mà đ* cô để giải tỏa cơn tam bành.
Anh cáu kỉnh cầm điện thoại lên, ngón tay vô tình lướt qua đồng hồ hiển thị giờ trên màn hình.
Vậy mà sắp đến ngày thu tiền nhà rồi, T·ⓗẩ·〽️ ԁ·ung Dữ dừng động tác trên tay, một kế hoạch nảy ra trong đầu anh.
Anh lộ ra một nụ cười gian xảo, sau đó nhanh chóng xoay người rời khỏi giường.
——
Khúc Úy vừa tắm rửa xong thì nghe thấy có người gõ cửa, cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, đã khuya lắm rồi, cô nghĩ không ra tầm này ai lại đến tìm cô nữa.
Cô cầm khăn bông nhẹ nhàng lau tóc rồi đi đến cạnh cửa, cảnh giác hỏi: "Ai vậy?"
"Tôi nè." Là giọng điệu ngả ngớn mà Khúc Úy đã quen.
Là ✞𝒽*ẩ*ɱ ◗*ung Dữ.
Cũng đúng, ngoài anh ra còn ai sẽ gõ cửa nhà cô giữa đêm như thế này.
Khúc Úy không có ý định mở cửa, cô hỏi cách cánh cửa: "Muộn thế này rồi anh tìm tôi có chuyện gì không?"
"Có, chuyện cực kỳ quan trọng, em mở cửa đi."
"..."
Khúc Úy suy nghĩ một lúc, cho rằng họ đã trần trụi làm những chuyện 🌴♓*â*ռ Ⓜ️*ậ*t nhất giữa nam và nữ nên giờ này mà còn giằng co với nhau nữa thì thật vô nghĩa.
Cô mở cửa, người đàn ông bên ngoài vẻ mặt vẫn bất cần đời như cũ, chỉ có đôi mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm vào cô.
Khúc Úy thờ ơ như xưa hỏi: "Có chuyện gì, nói đi."
𝐓𝐡-ẩ-ⓜ ◗-υng Dữ hơi nhướng mày: "Không mời tôi vào sao?"
Khúc Úy không hé nửa lời.
Ⓣ♓ẩ·m ԁ·⛎ng Dữ giơ một cánh tay đặt lên cửa, hơi nhích lại gần Khúc Úy, anh nheo mắt, nhếch khóe môi lên cười q-ц-𝖞ế-𝓃 𝓇-ũ như một con hồ ly.
"Nói ở đây cũng được, " anh hạ giọng nói một cách ngạo mạn, ngả ngớn: "Ông đây sẽ miễn tiền thuê nhà một tháng tới cho em."
Khúc Úy: "..."
"Anh bị điên rồi à?"
Ⓣ♓-ẩ-m D-⛎ng Dữ mặt dày nói: "Tôi muốn đ* em đến phát điên rồi."
Khúc Úy đỏ mặt.
Lúc này thang máy phát ra tiếng "đinh", một cặp đôi nắm tay nhau đi ra, lúc mới nhìn thấy T_𝐡ẩ_Ⓜ️ ◗_цng Dữ thì ngạc nhiên sau đó gật đầu chào hỏi.
Đôi tình nhân kia đi vào phòng, †𝒽·ẩ·𝖒 🅓·⛎ng Dữ lên tiếng lần nữa: "Vào nhà nói tiếp hay là..." Anh cố tình kéo dài câu, cười vô liêm sỉ, "Hay em muốn mọi người ở tầng này biết hết em ngủ với tôi?"
Khoảng cách giữa hai người rất gần, 𝐓-𝖍ẩ-ɱ D-⛎ng Dữ ngửi được mùi hoa bưởi quen thuộc trên người Khúc Uý.
Anh cười ranh mãnh, bàn tay đang vịn cửa trượt xuống vai cô, nhẹ nhàng đẩy cô lùi vào sau, lợi dụng kẽ hở mà chui vào phòng, sau đó dùng gót chân đá mạnh vào cửa.
Khúc Úy còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người đàn ông đẩy dựa tường.
Anh dùng môi 𝐯uố●т v●3 dái tai của cô, rồi từ từ di chuyển đến đôi môi căng mọng... Thẩ_𝖒 🅓_⛎ng Dữ không ♓ô𝐧·, chóp mũi hai người chạm nhau, anh hơi nhếch môi, khàn khàn hỏi: "Có nhớ tôi không?"
Khúc Úy muốn quay mặt đi chỗ khác nhưng lại bị Ⓣ-𝖍ẩ-ⓜ Ⓓ-цng Dữ nhanh chóng giữ lấy cằm.
Cô ngước lên trừng mắt nhìn anh: "Không nhớ."
✝️𝖍ẩ.m Ⓓ.цng Dữ cúi đầu 𝖈ắ-n ⓜô-ï trừng phạt cô: "Nói dối... lần trước bị tôi chơi ⓢ·ướ·п·g lắm mà, đúng không?"
Bàn tay to lớn của anh linh hoạt chui vào quần ngủ, anh dùng ngón tay vân vê hai mép â*𝖒 ♓*ộ, "Nơi này đã từng ăn cây gậy thô to của tôi, ăn đến mức 𝖗⛎*𝓃 ⓡ*ẩ*𝓎, tôi đ* em 🦵ê-ռ đ-ỉ-ⓝ-h mấy lần có nhớ không?"
Hô hấp của Khúc Úy bắt đầu hơi dồn dập.
†_ⓗ_ẩ_ⓜ 𝐃_𝖚ng Dữ ⅼⓘ*ế*Ⓜ️ môi, "Là ba lần hay bốn? Cái miệng nhỏ này bị tôi đ* ⓒ𝐡·ả·y ⓝư·ớ·ⓒ đến mức ướt hết drap giường của tôi mà, chẹp, thật ԁ·â·Ⓜ️ đ·ã𝖓·𝐠..."
Anh nói xong bỗng nhiên đú-† ngón trỏ vào trong động huyệt.
"Ưm..." Khúc Úy bị đánh úp không kịp phòng ngừa, yêu kiều 𝐫ê_ռ 𝓇_ỉ thành tiếng, cô duỗi tay đẩy anh, "Anh... lưu manh... Ah!"
m thanh cô phát ra có hơi nũng nịu.
Ⓣ·𝖍â·ռ т·𝒽·ể 𝐓ⓗẩ*〽️ ◗*⛎ng Dữ không nhúc nhích tí nào, ngón tay lại thọc sâu vào bên trong: "Tôi thích nơi này của em lắm, k_ẹ_p ⓒ_𝐡ặ_𝐭 dương v*t của tôi ⓢướ_n_🌀 muốn 𝖈hế.t."
Anh không nói thêm lời nào mà cúi đầu ♓ô●𝖓 𝖒ô●i Khúc Úy, m*ú*т mát hai cánh môi rồi dùng lưỡi cạy răng cô, nuốt hết hơi thở trong miệng thơm.
Khúc Úy buộc phải nghiêng đầu để tiếp nhận nụ 𝐡.ô.𝓃 của anh, bốn cánh môi ⓒ.ọ x.á.ⓣ mãnh liệt, hai chiếc lưỡi đan vào nhau ρ*h*á*𝖙 𝐫*🅰️ â*𝖒 t*♓🔼*п*h chụt chụt, mà trong mật huyệt, ngón tay anh di chuyển càng nhanh hơn... Khúc Úy kêu rên, cơ thể cô thay đổi, trải qua buổi tối tự t♓*ủ ⓓâ*m kia, cô càng khao khát có một người đàn ông... lấp đầy nơi đó hơn.
✝️𝐡·ẩ·Ⓜ️ D·цng Dữ cảm thấy đầu ngón tay ướt nhẹp, anh càng thêm đắc ý: "Thừa nhận đi, em cũng rất muốn bị tôi đ*..."
Anh nói.
Giây tiếp theo Khúc Úy bị anh ôm ⓛ-ê-ⓝ 🌀𝐢-ư-ờⓝ-𝐠, anh lưu loát đẩy áo ngủ của cô lên đến tận xương quai xanh, cô vừa mới tắm xong không mặc nội y, hai con thỏ trắng 𝖒●ề●〽️ 〽️●ạ●❗ cứ vậy mà lộ ra trước mặt T-♓ẩ-𝖒 𝒟-⛎ng Dữ.
Cặp núm vú màu hồng phấn tựa như cảm nhận được ánh mắt п.ó.𝖓.ⓖ 𝒷ỏ𝖓.ⓖ của đàn ông, im lặng dựng thẳng đứng lên.
✝️-♓ẩ-𝖒 🅓-𝐮ng Dữ nheo mắt, cúi đầu ngậm lấy một bên, anh ⓛ𝒾ế.𝐦 rồi mú·✝️, đầu lưỡi chà xát vòng quanh núm vú nhạy cảm, thỉnh thoảng dùng răng ↪️ắ·𝖓 𝓃·♓·ẹ, tay bên kia mạnh mẽ xoa nắn con thỏ còn lại chưa được âu yếm.
"Hức..."
Khúc Úy nào chịu được khiêu khích như vậy, cô ngẩng cần cổ thon dài lên ngâm nga.
Hô hấp T-𝖍-ẩ-ɱ 🅓-⛎ng Dữ trở nên nặng nề, ánh mắt cũng không còn tỉnh táo, giữa hai người dấy lên một luồng 𝖉●ụ●𝒸 ☑️●ọ●п●g nồng nặc.
Một lúc lâu sau anh mới đứng dậy ⓒ_ở_ⓘ զ_𝐮ầ_𝓃 áo.
dương v*t thô dài đột nhiên nhảy ra, nhìn màu đỏ tím trên đó cũng có thể thấy được hẳn nó đã trải qua nhiều trận chiến... Anh tách hai chân 〽️ả_𝖓_𝐡 k_ⓗả_ⓝ_𝖍 của Khúc Úy ra, cởi chiếc quần đùi mỏng manh vắt trên chân, ấn dương v*t cứng cáp của mình vào âm đ*o của cô.
Hai chân của Khúc Úy dang rộng, nơi tư mật lộ rõ ra ngoài, dương v*t thô dài chặn trước cửa huyệt, từ từ ✝️𝓇.𝒶 tấ.n cô.
Nơi đó của Khúc Úy ướt nhẹp, quy đầu trước cửa động mỏng manh cũng bị dính mật dịch, ánh lên vẻ ԁ_â_m đ_ã𝐧_🌀.
†-♓ẩ-Ⓜ️ ԁ-𝖚ng Dữ nhìn chằm chằm vào nơi 𝖌*❗*@*🔴 ♓*ợ*𝖕 giữa hai người, cô gái nhỏ rõ ràng đang hưng phấn, cái miệng nhỏ bên dưới co rút theo đúng nhịp đẩy vào ⓡ●ú●т 𝓇●a của anh, 𝖉â_m dịch tuôn trào từ đó càng ngày càng nhiều.
Như một lời gọi mời, làm anh phải nhanh chóng thọc vào đ* cô một phen.
Ⓣ♓ẩ*ⓜ Ⓓ*𝖚ng Dữ cười 🅓â-ɱ, dùng ngón tay tách hai cánh môi â●m ♓●ộ, thẳng lưng chọc vào.
"Ư... ưm..." Khúc Úy nhíu mày, miệng nhỏ vừa ngứa vừa trống vắng, cô bắt đầu thèm muốn cảm giác 𝐥*à*ⓜ †ì*n*♓ với 𝐓_𝐡_ẩ_〽️ D_ⓤng Dữ...
Tựa như đoán được suy nghĩ của cô, T*𝐡*ẩ*〽️ 🅓*ⓤng Dữ cười châm biếm: "Cái l** của em có vẻ thành thật hơn em nhiều, nơi này 🌜*♓*ả*𝖞 𝖓*ướ*↪️ nhiều như vậy, rõ ràng rất muốn bị dương v*t ⓒắ_ⓜ 𝖛à_0..."
🌴♓ẩ-ɱ ԁ-ⓤng Dữ đưa ngón tay dính đầy mật dịch lên trước mặt Khúc Úy, nhẹ nhàng 𝐦ơ·n ⓣ𝐫·ớ·𝐧 đôi môi cô, "Tôi muốn..." Anh cố ý kéo dài câu, sau đó mới nói tiếp: "Tiến - vào - đây..."
"A!"
m cuối còn chưa dứt, cây gậy cứng như sát đã hu*𝖓*🌀 𝐡ăn*🌀 xuyên qua ✝️hâ*ⓝ т*♓*ể Khúc Úy.
Cú thúc này T𝐡.ẩ.Ⓜ️ 𝒟.⛎ng Dữ đâ*𝖒 ⓥ*à*𝑜 rất mạnh, anh muốn trừng phạt cô - tiểu yêu tinh ngày đêm ⓣ𝐫-𝒶 𝐭ấ-ⓝ anh.
dương v*t thô to nghiền áp tầng tầng lớp lớp nếp nhăn bên trong hành lang ẩm ướt, đ-â-〽️ thẳng vào nơi sâu nhất của âm đ*o, cô vẫn khít chặt như lần trước, anh vừa mới thúc vào, cái miệng nhỏ phía dưới của cô đã hút chặt cây hàng của anh.
†𝖍·ẩ·m D·𝐮ng Dữ thoải mái гê.𝖓 r.ỉ, đôi tay anh phủ lên đôi bồng đào trắng sữa, sau đó ngón tay nhéo hạt đậu đỏ trên đỉnh.
"Hah... ưm... Anh điên rồi..." Khúc Úy bị anh làm cho gần như sụp đổ.
dương v*t nóng hổi lấp đầy tiểu huyệt, vừa đau đớn vừa thỏa mãn... Mà mỗi khi móng tay của anh nhéo núm vú nhạy cảm, lông tơ trên người Khúc Úy dựng đứng hết lên, nhưng cô không nhận ra, bị ⓚ·í𝖈·♓ ✞♓í·𝒸·♓ như vậy miệng nhỏ lại cắn chặt cây gậy th*t của anh hơn.
"Ss!..." ✝️*𝖍ẩ*ɱ Ⓓ*цng Dữ cười 𝐝*â*𝐦 đãn*ℊ, "Mẹ nó, ông đây bị 🎋●ẹ●🅿️ c●𝖍ặ●✝️ şướ𝖓-ⓖ 𝖈𝐡.ế.✝️ đi được..."
"Hah ư.. ưm... Anh... Biến thái... Ah!"
𝐓_𝐡_ẩ_m ԁ_⛎ng Dữ không để ý tới lời mắng chửi của Khúc Úy, anh ưỡn lưng, thúc mạnh dương v*t vào trong âm đ*o của cô, anh đ* cực kỳ mãnh liệt, hầu như lần nào đâ●〽️ ✌️●à●𝑜 cũng xuyên đến tận hoa tâm, biến những lời Khúc Úy muốn nói thành tiếng 𝐫ê●п ⓡ●ỉ yêu kiều.
Anh chặn ngay điểm G, khéo léo thúc vào, đồng thời 𝐭*♓*ở 𝐡ổ*𝐧 h*ể*ռ nói: "Em muốn mắng thì cứ mắng, mắng kiểu gì chẳng bị tôi đ*..."
"A..." Điểm G bị đ●â●〽️ liên tục, cơ thể Khúc Úy bắt đầu nhũn ra.
✝️♓·ẩ·ɱ 🅓·υng Dữ đ* cô thật mạnh, côn th*t thúc vào â.𝐦 ⓗ.ộ ɱề.ɱ 𝖒ạ.ⓘ khiến d*m thủy chảy không ngừng.
Ngoài cửa mưa vẫn còn rơi tí tách, trong nhà lại là một cảnh xuân ◗·â·𝖒 đ·ã𝖓·🌀, trong lúc 𝐠-❗-@-o ♓ợ-𝖕, dương v*t đập vào môi â·m 𝐡·ộ tạo ra tiếng bạch bạch át đi cả tiếng mưa.
Chỉ cần nghe cũng khiến người ta đỏ mặt, tim đập nhanh. Khúc Úy bắt đầu trầm mê trong nhục dục, cô hơi nhấc 𝐦ô𝐧*ⓖ lên để 𝐓𝒽_ẩ_ⓜ Ⓓ_ⓤng Dữ tiến vào sâu hơn...
Cảm nhận được sự phối hợp của cô, ánh mắt T.♓ẩ.𝐦 ◗.ung Dữ tối sầm lại, khóe môi nở một nụ cười ◗â●ⓜ đã●𝐧●ɢ: "Em đúng là đĩ nhỏ, bảo sao em 𝖉.ụ ◗.ỗ tôi một lần mà tối nào tôi cũng muốn đ* em..."
Khúc Úy тⓗ_ở 𝖍_ổ_𝖓 ⓗ_ể_𝓃, chịu đựng những đòn tấn công liên tục của người đàn ông, cô tạm thời kìm nén tiếng 𝐫_ê_п г_ỉ, vặn lại anh: "Ức... chỉ là nhu cầu... thế thôi."
Cô thừa nhận bản thân thích ⓛà*𝐦 тì*𝓃*h với 🌴·ⓗ·ẩ·ⓜ 🅓·⛎ng Dữ, cho dù ngoài miệng thì chối bay biến nhưng 𝖙·𝖍â·𝖓 †·ⓗ·ể phản ứng rất chân thật.
Tiểu huyệt Ⓜ️ề_〽️ Ⓜ️_ạ_ⓘ bị cắm đến mức tê dại, da thịt c·ọ ⓧ·á·🌴 khiến cô sư_ớ_n_ɢ cực hạn.
"Hừ." Ⓣ𝒽ẩ_𝐦 ԁ_цng Dữ cúi xuống cuốn lấy cái lưỡi hô·п cô triền miên.
Anh 𝐡ô.ռ cô say đắm, cuộn chiếc lưỡi nhỏ của cô rồi 𝖒ú.✝️ mát, nước bọt quyện vào nhau, ρ.𝒽.á.🌴 ⓡ.𝐚 â.ⓜ t.♓.𝐚.𝐧.𝖍 ⓓ-â-Ⓜ️ đ-ã-𝓃-ⓖ, đồng thời, tốc độ khuấy đảo trong cơ thể Khúc Úy của anh càng lúc càng nhanh, anh đ* mạnh đến nỗi khiến chiếc giường nhỏ bắt đầu rung chuyển theo nhịp điệu gℹ️.@.🅾️ 𝐡ợ.𝖕 của hai người.
†-♓ẩ-𝐦 🅓-⛎ng Dữ nhìn đôi má ửng hồng của cô gái bên dưới, khuôn mặt vốn bình tĩnh thường ngày của cô nhuốm đầy 𝖉●ụ●c ѵ●ọ●п●𝐠, trong nháy mắt khiến anh muốn chơi cô mạnh hơn nữa.
Anh ôm lấy vòng e-𝑜 †𝐡ο-n thả của cô, càn quấy trong âm đ*o 𝐪⛎_y_ế_п г_ũ của Khúc Úy, thay đổi các góc độ khác nhau để thúc vào chỗ sâu nhất, rồi đâ-m mạnh.
"Ưm... ức... Hức..."
Cơ thể dường như không thể tiếp đón lại nhận thêm càng nhiều cú thúc, hoa môi kiều nộn bị đ* sưng đỏ, Khúc Úy cong ngón chân, đong đưa môп-𝖌 theo cú thúc sâu nhất, mạnh nhất của †.♓.ẩ.ɱ ◗.ⓤng Dữ rồi thét chói tai, ⅼ_ê_ⓝ đ_ỉ_𝐧_𝖍...
"Chậc... Lại phun, bị ông đây đ* 💲ư_ớⓝ_𝖌 lắm phỏng? Hửm?" ✝️_𝖍ẩ_ⓜ ԁ_⛎ng Dữ đắc ý cười rộ lên.
Khúc Úy tⓗ*ở 𝖍*ổ*𝓃 ⓗ*ể*ⓝ sau cơn cao trào, âm đ*o mẫn cảm co rút từng đợt, kẹp ✝️𝐡*ẩ*𝐦 𝒟*⛎ng Dữ rùng cả mình.
Anh kéo lấy một chân của cô, hơi 𝓇.ú.ⓣ 𝐫.🅰️ rồi lại thúc vào, cố gắng đưa ⓜ●ô●ⓝ●g nhanh chóng tiến sâu vào tử cung của cô.
Khúc Úy cảm giác được dương v*t của anh trở nên to hơn, hoa huy*t vốn đã thích ứng được nay bắt đầu xuất hiện cảm giác căng trướng.
"Ah, ưm... căng quá..."
𝐓𝖍_ẩ_Ⓜ️ ԁ_ⓤng Dữ kéo chân kia, nhìn con chim của chính mình lại ↪️_ắ_〽️ νà_0 cái l** nhỏ của Khúc Úy vốn chỉ có thể chứa được một ngón tay mà hiện tại có thể căng ra bằng kích thước của một quả trứng.
Cái miệng 𝒹â*〽️ đãⓝ*𝖌 không ngừng nuốt chửng dương v*t của anh, đôi mắt của T*♓*ẩ*m Ⓓ*ⓤng Dữ đỏ ửng, dương v*t sưng lên, cương cứng vì hưng phấn.
Anh động eo như cái máy đóng cọc, liên tục đâ*𝐦 𝐯*à*0 trong cơ thể Khúc Úy, d*m thủy chảy ra từ nơi ℊ*ï@*𝐨 𝒽*ợ*ⓟ bị va chạm thành bọt trắng.
Khúc Úy có hơi thất thần, miệng nhỏ hơi mở ra lại cảm nhận được cảm giác ⅼê_п đỉп_𝒽 thêm lần nữa, toàn thân cô bắt đầu co rút, lực đẩy của người đàn ông kia càng lúc càng nhanh và mạnh mẽ, cây gậy trong cơ thể cô càng lúc càng lớn, 𝐧ó.𝐧.𝐠 ⓑ.ỏn.ℊ đến mức khiến vách thịt non mềm siết thật chặt.
Khúc Úy 𝐫⛎●ⓝ r●ẩ●ÿ kịch liệt, T𝖍-ẩ-ɱ 𝐃-⛎ng Dữ dùng sức đẩy vào phần sâu nhất trong âm đ*o của cô, 𝐡𝖆.m Ⓜ️.цố.𝖓 ⓧ⛎●ấ●𝖙 ✞𝐢●ⓝ●♓ đã rất mãnh liệt, anh vừa định ⓡ*ú*т r*𝖆 nhưng lại bị giật mình một cái, tất cả những hạt giống 𝖓_ó_ռ_🌀 🅱️ỏ_ռ_ɢ phun ra.
"Ah..." Khúc Úy mất hồn, ban đầu cô cảm thấy sung 𝖘ướ●𝓃●🌀 vô cùng, trước mặt hiện ra từng tia sáng trắng, sau đó có thứ gì ấm áp phun vào...
Sau khi đạt 𝖈_ự_𝒸 🎋_𝐡_οá_𝒾, Khúc Úy cau mày nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nằm trên người mình lên án nói: "Sao anh dám bắn vào bên trong?"
← Ch. 06 | Ch. 08 → |