Vay nóng Tima

Truyện:Một Giọt Cũng Không Được Sót - Chương 067

Một Giọt Cũng Không Được Sót
Trọn bộ 114 chương
Chương 067
Em còn muốn nữa không?
0.00
(0 votes)


Chương (1-114)

Siêu sale Lazada


Edit: Dĩm

Hắn sẽ không cho cô được như ý nguyện, vỗ nhẹ vào ngực cô, cười nhẹ: "Tôi đưa em lau rửa rồi đi ngủ."

Không... không cần, ngay lúc này cô muốn hắn thao, muốn được hắn xỏ xuyên qua cơ thể.

Hà Trạch Thành bỏ ngoài tai lời nói cùng hành động của cô, hắn không chịu nổi dụ hoặc, chỉ có thể kiềm chế bằng cách uống thuốc, rồi đem nút mềm chặn miệng cô lại, trừ bỏ ăn cơm, còn lại đều không cho nói.

Bỏ qua tiếng hừ nhẹ với run rẩy của cô, máy rung trên núm vú tắt rồi dừng lại.

Lâm Ấm bị dục vọng tra tấn, giờ phút này chỉ hy vọng hắn tàn nhẫn thao mình, nhưng hắn cố tình không cho làm cho cô muốn phát điên lên.

Phải hai ngày nữa cô mới hết kinh, hắn tìm hiểu trên mạng những phương pháp đó, dù là thay băng vệ sinh hay nấu những bữa ăn bổ dưỡng cho cô, mọi thứ đều vì cô mà học.

Sau khi tắm xong, không có gông cùm xích sắt, cô nóng lòng muốn leo lên người hắn, nhịn đã hai ngày rồi, cô hoàn toàn không chịu được chỉ muốn côn thịt ở dưới, muốn đồ vật của hắn.

Hà Trạch Thành không kịp chuẩn bị đã bị cô đẩy ngã xuống giường, trong miệng vẫn còn ngoại vật chặn miệng chỉ phát ra tiếng rên rỉ không rõ ràng, cô cúi đầu, nước miếng chảy xuống, ôm lấy cổ hắn, không ngừng cọ xát vào người hắn, như một con mèo, thật sự rất giống con mèo.

Hài lòng với phản ứng của cô, hắn đưa tay đem nút mềm trong miệng cô rút ra, cô cũng chỉ có thể rên rỉ liên tục.

Bàn tay to di chuyển đến cặp vú của cô, nhẹ nhàng véo lấy hai núm vú đã cương cứng.

"A ~"

Cô không thể chịu đựng được nữa, hét lên, điên cuồng muốn kéo quần hắn xuống.

Hà Trạch Thành ôm cô trở mình, cúi đầu ngậm lấy núm vú đã cương cứng của cô.

"Thật thoải mái ~ vô cùng thoải mái, cái này, chủ nhân, cái này giống như bị hút, phía dưới rất ngứa, chủ nhân cứu em."

Hắn vỗ vỗ bộ ngực của cô, ngẩng đầu ra lệnh: "Lần trước tôi đã nói cái gì?"

"Trạch, Trạch Thành, Trạch Thành...còn bên này, bên này của nô lệ cũng muốn hút."

Cô chủ động nâng nó lên đưa vào miệng hắn, mỡ dâng đến miệng đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn cúi đầu hung hăng hút, còn xấu xa cắn, dâm thủy dưới thân cô cũng chảy ròng ròng.

Ngón tay mò xuống phía dưới, đúng như dự đoán, đều đã ướt thành như vậy.

"A~"

"Hừm, đồ dâm đãng." Hắn đem ngón tay rút ra, đem ngón tay dính đầy dâm thủy đưa lên miệng Lâm Ấm, cô hưng phấn ngậm lấy, coi ngón tay như côn thịt mà liếm, còn phát ra âm thanh tiếng nước dâm mỹ.

"Ăn ngon như vậy? Vậy hôm nay chơi trò thú vị đi."

Hà Trạch Thành đứng dậy, tách hai chân cô, cởi quần ra, phơi bày thứ mà cô đang mong đợi, đỡ nó đưa lên miệng cô.

Cô khẩu giao thoải mái làm hắn kêu một tiếng, ngón tay cũng không lười biếng, chọc vào tiểu huyệt ướt đẫm.

"A~!"

Cô ngẩng đầu hét lên, cả người rùng mình, gần như sắp đạt cao trào, vừa thoải mái vừa đau, cô sắp không được rồi!

Côn thịt cao ngang mặt cô, dùng tay giữ chặt rồi nhét vào miệng, cái miệng nhỏ căng phồng lên.

Sảng khoái dưới thân khiến hắn lại bắt đầu kích động, vươn đầu lưỡi liếm môi âm hộ của cô, đem dâm thủy cuốn vào trong miệng, nuốt lấy chất lỏng của cô, ngay cả dâm thủy cũng ngọt ngào như vậy, hận không thể uống hết dâm thủy của cô.

Đầu lưỡi cắm thẳng vào hoa huyệt của cô, linh hoạt thâm nhập vào bên trong.

Lâm Ấm bị trêu chọc phía dưới hành hạ đến phát điên, cũng không còn tâm trạng giúp hắn liếm nữa, tất cả giác quan đều tập trung vào hạ bộ, tê dại lại sảng khoái, mỗi lần đầu lưỡi di chuyển đều khiến cô lên đỉnh khoái cảm.

"A~ thật thoải mái... Trạch Thành, Trạch Thành..." Cô gọi tên của hắn liên tục, đầu ngón chân cuộn tròn, cô sắp không được rồi.

"Không được... A, nô lệ không nhịn được, muốn đi tiểu... cứu mạng a."

Đầu lưỡi tiếp xúc trực tiếp với da thịt non mềm, hạ thể của cô dường như không tự chủ được đột nhiên bắn ra dòng nước nóng hổi, ngón chân không tự chủ được giật giật.

Thật sướng... vô cùng thoải mái.

Nước tiểu cùng dâm thủy bắn tung tóe lên hết mặt hắn, cô mơ màng nhìn lên trần nhà, vẫn còn đang đắm chìm trong dục vọng vừa rồi.

Hắn vỗ nhẹ lên mặt cô: "Em còn muốn nữa không?"

"Muốn..." Cô bất giác phun ra một chữ, tiện nghi bên dưới cũng không dám vơi đi, chỉ muốn được lấp đầy lần nữa!

"Muốn cái gì."

"Muốn... Muốn côn thịt của chủ nhân, cắm nô lệ, nhanh mau, cắm nô lệ đi..."

Hà Trạch Thành cười đắc ý: "Tôi biết em sẽ thích, còn cực kì muốn tôi thao chết em."

Dĩm chúc các bạn nữ một ngày 20/10 thật là ý nghĩa, vui tươi, ngập tràn hạnh phúc nha. Nhân ngày ý nghĩa như thế này mk sẽ bão chương nha ꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡, iu các bạn rất nhiều ♡♡♡


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-114)