Nô ɭệ của riêng hắn
← Ch.003 | Ch.005 → |
Lâmt Ấmt khóct thútt thítt tỉnht lại, t bụngt côt bịt ấnt chặtt xuống, t đồt vậtt đặct sệtt bênt trongt khôngt đượct bàit tiếtt ra, t cảmt giáct trướngt đaut làmt côt khót cót thểt chịut đựng.
Côt mởt tot mắt, t liềnt nhìnt thấyt Hàt Trạcht Thànht đangt ghét vàot trênt ngườit cô, t bànt tayt tot ấnt bụngt côt xuống, t ghét vàot trướct ⓝ●g●ự●ct côt ngậmt lấyt đầut vút cô. t
Cảnht sáct trướct mặtt khôngt cònt làt phòngt thiếtt bịt nhỏt hẹpt màt làt mộtt cănt phòngt ngủt hàot nhoángt sạcht sẽ. t
Nàngt đẩyt đầut hắnt xint tha, t "Khôngt cầnt ɱ-ú-✝️, t cầut xint cậut đừngt ấn, t thậtt trướngt a..."
Hàt Trạcht Thànht ngẩngt đầut lên, t ánht mắtt ut lãnht nhìnt cô, t lạnht nhạtt nói, t "Emt cònt nóit khót chịu!t Nútt chait rượut bênt dướit cònt khôngt ngănt đượct 𝐝â_Ⓜ️t thuỷt củat em!"
Lâmt Ấmt khóct thútt thítt lắct đầu, t "Cầut xint cậut buôngt that tôi, t bụngt tôit rấtt trướng, t đaut quá!"
"Khót màt làmt đượct nha!"t Hắnt dùngt sứct ấnt xuốngt cáit bụngt phồngt lênt củat cô, t Lâmt Ấmt kêut tot muốnt bàit tiết, t tiểut huyệtt lạit bịt nútt chait rượut chặnt lại. t
Hàt Trạcht Thànht áct liệtt vỗt vỗt cáit bụngt cô, t thậtt giốngt mộtt nữt nhânt mangt thai, t 𝖉â*𝐦t đãngt khôngt chịut nổi!
"Cầut tôit thaot em, t tôit sẽt đểt chot emt bàit tiết!"t Hắnt hípt cont ngươi.
Lâmt Ấmt đãt khôngt đểt bụngt tônt nghiêmt gìt hết, t giữt chặtt cánht tayt hắnt rênt rỉt khóct thútt thít, t "Cầut xint cậut thaot tôi!t Cầut xint cậut thaot tôit a..."
Trênt mặtt hắnt hiệnt rat nụt cườit gian, t "Đâyt chínht làt emt nói!"
Hắnt duỗit tayt trựct tiếpt rútt nútt chait ra, t khôngt đợit đồt vậtt bênt trongt bàit tiếtt ra, t hắnt xoat cônt thịtt củat mình, t trựct tiếpt đâ*𝖒t vàot làmt Lâmt Ấmt hétt lênt mộtt tiếng. t
Cót tinht dịcht bôit trơn, t rat vàot vôt cùngt tiện, t hắnt nhanht chóngt thọct vàot rútt ra, t mangt theot tinht dịcht bênt trongt ra, t trựct tiếpt chọct thànht hỗnt hợpt bọtt biểnt chỗt hait ngườit giaot hợp.
Lâmt Ấmt bắtt lấyt tayt hắn, t nhìnt hắnt điênt cuồngt thaot cô, t khóct khôngt thànht tiếng, t "Khôngt cần... t Khôngt cần!t Cậut đãt nói, t cậut đãt nóit sẽt đểt tôit bàit tiếtt ra!"
Hàt Trạcht Thànht vỗt vỗt khuônt mặtt nhỏt củat cô, t ởt 𝓃🌀●ự●ⓒt côt hungt hăngt bắtt mộtt phen, t "Nhưngt tôit chưat nóit khit nàot thìt đểt emt bàit tiếtt rat a!"
Lâmt Ấmt đẩyt hắn, t dùngt sứct trừngt mắtt hait chânt mìnht muốnt thoátt khỏit tróit buộct củat hắn, t Hàt Trạcht Thànht nổit giận, t trựct tiếpt giơt tayt tátt mộtt cáit lênt vút cô. t
"A!"t Đaut đớnt khót cót thểt chịut đựng.
Nhưngt màt hắnt cũngt khôngt cót ngừngt tay, t tráit phảit tấnt côngt hait bênt vút cô, t trongt miệngt khôngt ngừngt mắng, t "𝐃*â*mt vú!t Càngt đánht et liềnt càngt sảngt cót phảit hayt không!t Thaot 🌜*h*ế*✞t em!t Vút nàyt củat emt chỉt đểt tôit thao!t Tôit muốnt thaot vút củat emt chảyt nước!"
Lâmt Ấmt đaut đếnt mứct nắmt khănt trảit giườngt dướit thânt khóct lớn, t "Khôngt cầnt đánht tôi... t Đaut quát at khôngt cầnt đánh!t Cầut xint cậut khôngt cầnt đánh!"
Hàt Trạcht Thànht laot tớit hạt thân, t hait tinht hoànt đánht lênt tiểut huyệtt cô, t gắtt gaot bópt chặtt cổt cô, t hait mắtt đỏt lên, t "Ngoant ngoãnt đểt tôit thao, t tốit sẽt ônt nhut vớit em!t Biếtt không!"
Lâmt Ấmt vộit vàngt gậtt đầu, t "Biết... t Biết!"
Chỉt cầnt khôngt đánht côt cáit gìt cũngt đềut cót thể!
Đaut quá, t đaut muốnt 🌜·ⓗ·ế·†!
Hàt Trạcht Thànht cườit nhạo, t vỗt vỗt khuônt mặtt nhỏt đầyt nướct mắt, t "Vậyt nóit gìt đót làmt tôit dễt nghet mộtt chút!"
Lâmt Ấmt nuốtt nướct miếng, t "Thao... t Thaot tôi, t cầut xint cậut thaot tôi!"
Côt chỉt biếtt nóit cáit nàyt sẽt làmt hắnt vuit vẻ, t hắnt vuit vẻt sẽt khôngt cầnt đánht cô!
"Nóit emt làt taot hóa!"
"Tôi... t Tôit là... t Tôit làt taot hóa!"t Côt bịt đâ-〽️t đếnt khôngt nóit đượct mộtt câut hoànt chỉnh. t
Hàt Trạcht Thànht hípt mắtt cười, t "Nóit đờit nàyt emt chỉt đểt mộtt mìnht tôit thao, t cót baot nhiêut 𝖉â●mt đãngt nóit bấyt nhiêut d*â*Ⓜ️t đãng!t Maut nói."
"Tôit a... t Tôit chỉt đểt cậut thaot a, t taot hóat chỉt đểt cậut thao!t Taot hóat chỉt đểt cậu... t Thao, t đểt cậut thao... t Thao... t Thaot cảt đời..."
Hàt Trạcht Thànht hưngt phấnt đ_â_𝐦t đếnt tửt cungt cô, t nhìnt bột dángt ԁâ.𝐦t đãngt củat côt ởt dướit thânt mình, t trongt lòngt cảmt thấyt thoảt mãnt đếnt cựct điểm. t
Đúngt vậy, t côt chỉt cót thểt đểt mộtt mìnht hắnt thao!
Vĩnht viễnt làt hắn!
"Chúngt tat chơit tròt chơit nàyt đi."t Hắnt cúit ngườit xuống, t ởt trướct mặtt côt nóit nhỏ.
Lâmt Ấmt bịt đ_â_mt rênt rỉ, t côt biếtt bảnt thânt mìnht khôngt cót quyềnt cựt tuyệt, t càngt khôngt thểt nóit cựt tuyệt, t bằngt khôngt kếtt cụct sẽt thảmt hạit hơn.
"Ân... t Ânt a!"t Hắnt ởt tửt cungt mìnht đâ·ⓜt quat đỉnht lại.
Hàt Trạcht Thànht nắmt tóct cô, t khôngt chútt nàot thươngt tiếc, t "Chơit tròt nôt lệt vớit chủt nhân!!t Từt giờt trởt đit emt gọit tôit làt chủt nhân, t biếtt không?"
Côt gậtt đầu, t khôngt biếtt loạit tròt chơit biếnt tháit tròt chơit nàyt cót cáit gì, t nhưngt côt chỉt cót thểt tiếpt thu, t khôngt thểt cựt tuyệt.
"Lờit nóit củat chủt nhânt đềut phảit đápt lạit biếtt không?"
Lâmt Ấmt gậtt đầu, t lạit bịt hắnt trựct tiếpt dùngt sứct chụpt mộtt bênt vú, t đưat vềt phíat mìnht quát, t "Tôit nóit emt đápt lại!"
"Vâng... t Vâng!"t Côt sợ, t côt rấtt sợt hãi, t đaut quát a!
"Bang!"t Lạit làt mộtt cáit tát.
"Trảt lờit nhưt thết nào?t Tôit bảot emt trảt lờit nhưt thết nào!"t Hắnt bạot ngượct nắmt tóct cô.
"Chủt nhân... t Chủt nhân!t Vâng!
Hàt Trạcht Thànht bậtt cười, t lột rat hait cáit răngt nanht nhònt nhọn, t xoat xoat bênt vút củat côt bịt đánht sưng, t "Ngoan."
Nhưt vậyt mớit làt lúct hắnt ônt hoàt nhất, t nhưt vậyt mớit khôngt làmt chot ngườit tat sợt hãi!
"Lờit nóit củat chủt nhânt đềut phảit phụct tùngt hiểut không?t Nếut nhưt emt dámt cựt tuyệtt mộtt lần, t tôit liềnt hungt hăngt thọct lạnt em!t Biếtt khôngt nôt lệ!"
"Nô... t Nôt lệt đãt biết!"
"Ngoan."
Lâmt Ấmt nhìnt hắnt ônt hòat tươit cườit liềnt muốnt khóc, t đâyt mớit làt hắn!t Đâyt mớit làt hắnt lúct bìnht thường!
Hàt Trạcht Thànht hungt hăngt đâ_ɱt vàot bênt trong, t "Chủt nhânt thaot emt sảngt không?"
"Ânt a!t Sảng... t Sảng!"
Sắct mặtt củat hắnt nháyt mắtt biếnt thànht bạot ngược, t giơt bànt tayt tot lênt trênt vút côt hungt hănt tátt mộtt cái!
"Chủt nhânt dạyt emt nhưt thết nào!t Hửm?"
Lâmt Ấmt gàot khóct lớn, t đaut quá!
Thậtt đángt sợ!
Hắnt thậtt đángt sợ!
"Sảng... t Chủt nhânt thao... t Thật!t Thậtt sảng, t nôt lệt thậtt sảng!"
Hàt Trạcht Thànht nắmt tóct coit khiếnt chot coit ngẩngt đầut lên, t hungt tợnt nóit "Emt sinht rat chínht làt đểt tôit thao!t Biếtt không?!"
"Biết... t Nôt lệt đãt biết!"
"Biếtt cáit gì?"
"Nôt lệt sinht ra... t Chínht làt đểt chủt nhânt thao!"
"Hat hả."
Hắnt cườit cựct kỳt dữt tợn, t "Nghet lời, t đâyt mớit giốngt mộtt nôt lệ!t Nôt lệ!"
Nôt lênt củat riêngt hắn. t
Editor:t sacnu
← Ch. 003 | Ch. 005 → |