Tất cả đều là của hắn!
← Ch.010 | Ch.012 → |
Hàt Trạcht Thànht ănt xongt yếnt mạch, t túmt lấyt dâyt xícht kéot côt đếnt mộtt giant phòngt ởt chỗt ngoặt. t
Mộtt cănt phòngt khôngt cót cửat sổ, t xungt quanht mộtt mảnht đent nhánh, t vươnt tayt nhìnt khôngt thấyt nămt ngón.
Hắnt bậtt đènt lên, t bênt trongt bàyt đầyt cáct loạit hìnht cụt cổt đại, t trênt trầnt nhàt cònt cót khuyênt sắtt thòngt xuống. t
Lâmt Ấmt nháyt mắtt đánht cáit rùngt mình.
Khoét miệngt Hàt Trạcht Thànht congt thànht mộtt vòngt cung, t "Vuit vẻt không?t Đâyt chínht làt chuẩnt bịt chot em."
Cănt phòngt hắnt tỉt mỉt bốt trí, t chỉt cót mìnht côt mớit cót thểt tiếnt vào!
"Rấtt vuit vẻ, t cảmt ơnt chủt nhân."
Côt làmt saot dámt nóit khôngt vui.
Hắnt ngồit xổmt xuống, t nângt mặtt côt lên, t lột rat răngt nanht ánht mặtt trời, t "Ởt chỗt này, t emt chínht làt nôt lệt củat tôi, t bấtt luậnt ởt chỗt nàot emt cũngt phảit ngoant ngoãnt nghet lờit tôit nói, t bằngt khôngt tôit sẽt rấtt tứct giận, t biếtt không?"
Nụt cườit nàyt củat hắnt bâyt giờt làmt côt khót cót thểt cầut xa, t kẹpt chặtt trứngt rungt bênt trongt hoat huyệt, t côt gậtt đầut thậtt mạnh, t "Đãt biết... t Chủt nhân."
Hàt Trạcht Thànht hípt hait mắt, t cọt xátt khuônt mặtt nhỏt củat cô, t "Emt ngoant mộtt chút, t bằngt khôngt tôit cũngt khôngt biếtt bảnt thânt tôit sẽt dùngt thủt đoạnt gìt vớit em, t emt làt vậtt sởt hữut củat tôi, t chỉt cót thểt nghet theot mệnht lệnht củat tôi."
Tấtt cảt mọit thứt trênt cơt thểt củat côt đềut thuộct sởt hữut củat hắn, t nhânt cách, t trít não, t cơt thể, t tráit tim. t
Tấtt cảt đềut làt củat hắn!t Chỉt cót thểt làt củat mộtt mìnht hắn!
"Vângt chủt nhân."t Côt nhìnt rat sựt đángt sợt củat hắn. t
Cặpt mắtt đàot hoat kiat vôt cùngt khiếpt người.
"Tiếnt vào."
"Vâng..."
Hắnt đứngt dậy, t túmt lấyt dâyt xícht sắtt kéot côt đếnt chínht giữa, t kéot khuyênt sắtt treot trênt trầnt nhàt xuống. t t
"Đứngt lên."t Hắnt mệnht lệnht nói.
"Đúngt vậy."
Chânt củat Lâmt Ấmt cót chútt mềm, t đầut gốit quỳt lâut cót chútt chếtt lặng, t trọngt tâmt khôngt ổnt độtt nhiênt đổt vềt phíat trước. t
Hàt Trạcht Thànht mộtt phent ômt cô, t tràot phúngt cườit hừt mộtt tiếng, t dùngt đầut gốit đẩyt giữat hait chânt cô, t "Yênt tâm, t đợit látt nữat làt cót thểt phátt tao, t khôngt cầnt phảit gấpt gápt nhàot vàot trongt ngực, t taot hóa."
Lâmt Ấmt cắnt môit dướit kẹpt chặtt hạt thân.
"Trảt lời!"
"At vâng!"
Côt rũt dâyt xícht ởt hait tayt xuống, t "Nắmt chặtt vòngt treot chot ta!"t
"Vângt chủt nhân."
Côt dùngt sứct nắmt chặt, t chiềut thânt cơt thểt vừat tầmt cót thểt đứngt trênt mặtt đất.
Nhưngt màt giâyt tiếpt theo, t Hàt Trạcht Thànht liềnt chậmt rãit kéot dâyt xícht sắtt lên, t thẳngt đếnt khit mũit chânt côt chỉt chạmt ởt trênt mặtt đấtt mớit dừngt lại. t
Vìt bảot trìt cânt bằng, t côt chỉt cót thểt dùngt sứct nắmt chặtt vòngt treo.
Hàt Trạcht Thànht đit đếnt mộtt bênt giá, t phấtt quat đủt loạit kiểut dángt roi, t chọnt mộtt cáit dâyt thừngt mangt đến, t cườit tàt nhìnt cô.
"Kết tiếpt tôit phảit dùngt nót tớit đánht em!"t Hắnt đemt roit cọt xátt tiểut huyệtt cô, t "Mởt chânt ra."
"Vâng..."
Pháit trênt dâyt thừngt kiat cót gait kícht thícht lênt lànt dat mềmt mại, t càngt kícht thícht phảnt ứngt sinht lýt củat cô. t
"30t cái, t tựt mìnht đếm, t mỗit mộtt lầnt đềut phảit cảmt tạt tôit bant ân, t biếtt không?"t Hắnt đểt sátt vàot cô, t lấyt roit dùngt sứct cọt đùit cô, t "Nếut emt dámt kẹpt chặtt chânt hoặct làt giant lậnt số, t tôit sẽt lạit thêmt mộtt lần, t hiểut không?"
"Hiểu... t Nôt lệt đãt hiểu!"
"Rấtt tốt, t chỉt mongt emt cót thểt hiểu."t Hắnt cànt rỡt cười, t "Cuốit cùngt emt cũngt khôngt cót hait từt ant toàn."
"Hưu!"t Roit xuyênt quat khôngt khít hungt hăngt dừngt lạit ởt tiểut huyệtt cô.
"A!"t Lâmt Ấmt mởt đùit ra, t chịut đựngt khôngt chot hait chânt khépt lại, t "Mộtt lần, t cảm...... t cảmt ơnt chủt nhân."
"Bang!"
"Ân... t Hait lần, t cảmt ơnt chủt nhân."
"Bang!"
"At ânt bat lần... t Cảmt ơnt chủt nhân!"
Trứngt rungt trongt cơt thểt kícht thícht hoat huyệt, t trongt thânt thểt giốngt nhưt lạit cót cáit gìt đót xaot động. t
Thậtt ngứa, t thậtt thoảit mái... t Ânt thậtt muốnt đượct lấpt đầy!
Cont ngươit lạnht băngt củat Hàt Trạcht Thànht nhìnt chằmt chằmt cô, t lựct đạot trênt tayt càngt ngàyt càngt nặng.
Quấtt roit lênt cặpt vút kia, t nhũt thịtt cũngt theot đót nhảyt lên, t côt nóit cảmt tạt vớit mình, t đaut đớnt cắnt môit dướit khôngt dámt khóc. t t
Bởit vìt sợt hắn, t sợt hắnt trừngt phạtt vớit mệnht lệnht củat hắn, t màt biếnt thànht bột dángt màt hắnt thích.
Loạit khoáit cảmt chinht phụct nàyt làmt hắnt bịt hãmt sâut vàot khôngt cót cácht nàot kiềmt chế. t
Hắnt làt chủt nhânt củat cô, t côt làt nôt lệ, t làt nôt lệt củat hắn. t
Nằmt sấpt xuốngt ngoant ngoãnt đểt hắnt đếnt thaot làt tốtt rồi, t ởt dâut rat màt phảnt khángt nhiềut nhưt vậy!
Sựt nhẫnt nhụct vàot tựt tônt củat cô, t hắnt muốnt từngt chútt từngt chútt bópt nátt trongt tay, t cảt ngàyt cảt đêmt đềut cầut hắnt thaot cô!
Hắnt chỉt cót mộtt ýt niệm.
Thaot chếtt cô!
"Bang!"t Mộtt cáit roit thậtt mạnh. t
"At thứt 15t thứ... t Cảmt ơnt chủ... t Nhân"t hạt thânt chảyt rat mộtt trậnt chấtt lỏngt ấmt áp, t Lâmt Ấmt vôt lựct buôngt lỏngt khuyênt sắt, t cứt nhưt vậyt đểt rat mộtt chútt khet ởt giữa, t thoảit máit hừt mộtt tiếng. t
Rõt ràngt làt rấtt đau, t nhưngt vìt saot lạit thoảit máit nhưt vậy. t
"A."t Hàt Trạcht Thànht cườit lạnht mộtt tiếng, t "Quảt thậtt taot a, t bịt roit đánht cũngt cót thểt bịt đánht đếnt caot trào!"
"Ânt chủt nhân..."
Hắnt némt roit trongt tayt xuống, t trựct tiếpt đit đếnt bắtt lấyt númt vít củat côt xoat bóp, t mộtt tayt kháct tiếnt vàot thămt dòt hoat huyệtt cô, t trứngt rungt bênt trongt cũngt khôngt ngănt đượct dâmt thuỷt củat cô!
"Taot hóa, t thoảit máit không?"t Hắnt dùngt sứct kéot númt vút cô, t đóngt trứngt rungt dínht đầyt dâmt thuỷt kia, t lấyt rat ngoài. t
"Thậtt thoảit mái... t Chủt nhân, t thậtt thoảit mái!"t Ánht mắtt côt mêt ly, t hạt thânt lạit hưt không, t khôngt ngừngt cọt hắnt tay.
"Chủt nhânt chủt nhân... t Phíat dướit củat nôt lệt thậtt khót chịu!"
Côt muốnt bịt thao, t cầut hắnt maut thaot cô!
Editor:t sacnu
P/s:t xint lỗit mọit ngườit vìt rat chươngt muộnt nha, t dạot nàyt tuit bậnt ônt thit quát vìt dùt gìt cũngt sắpt tốtt nghiệpt rồit màt nênt mọit ngườit thôngt cảmt nha, t cót thờit giant tuit sẽt đăngt chươngt tiếp. t
Thươngt thương?????
← Ch. 010 | Ch. 012 → |