Tuyết Liên Không Gian
← Ch.21 | Ch.23 → |
Nhìn hai nam tử mặt mày đã đỏ bừng như trái cà chua trước mắt, Tử Điệp Y ngán ngẩm không thôi.
Có ai có thể cho nàng biết một người là mối tình đầu, người kia là mối tình thứ hai mà hai tên này từ chối nàng mà đi thích nhau là sao??
Tử Điệp Y thừa nhận lúc trước nàng từng là một hủ nữ siêu hạng. Từng ao ước có thể thấy những cặp boy×boy đẹp trai ngoài đời thật. Nhưng có cần đả kích nàng đến vậy không?
Tình đầu luôn là mối tình làm con người ta nhớ nhất, giờ bắt nàng thấy người mình từng thích hóa ra là hắn thích con trai nên mới không thích nàng. Điều này bảo nàng nên chấp nhận thế nào?
Càng nhìn hai sư huynh mình Tử Điệp Y càng bực mình "Hai huynh hay quá ha. Muội lúc trước thích hai người đến quên cả trời đất, kia do không được chấp nhận còn khóc đến mất ngày mấy đêm, bỏ ăn bỏ uống, hại mọi người lo lắng. Giờ hai người thì sao? Hạnh phúc quá ha?"
"Việc này.... việc này bọn ta cũng thật xin lỗi muội." Khiêm Mặc với Thiên Tĩnh ấp úng mãi chỉ nói được mỗi câu này, vẻ mặt vô cùng áy này nhìn sư muội của mình.
Nhìn hai nam tử cao to lại đi làm vẻ mặt cún con với mình, Tử Điệp Y vừa buồn bực vừa tức cười."Thôi, thôi, muội chỉ vấn tội mấy huynh chút thôi dù sao muội cũng đã kết hôn rồi, nói lại kiếm chút công đạo."
Nói đến đây mặt Tử Điệp Y liền ảm đạm, một lúc sau ráng cười gượng gạo chuyển đề tài hỏi thăm tình hình của hai sư huynh mình.
Hai người Khiêm Mặc, Thiên Tĩnh thấy vậy muốn hỏi nhưng cảm thấy tâm trạng sư muội mình thật không tốt cho lắm nên đành im lặng. Nàng hỏi sao đáp vậy, bọn hắn định sau sẽ điều tra.
Hỏi ra mới biết Tử Điệp Y gặp hai vị sư huynh mình là vô cùng trùng hợp. Hai người vốn là vô tình cứu được một yêu thú, để cảm tạ yêu thú kia liền mời họ đến đây ở lại ít hôm để yêu thú kia chuẩn bị tạ lễ.
Hai người Khiêm Mặc và Thiên Tĩnh lúc đầu không định đi nhưng vì yêu thú kia nằng nặc mời với hai người cũng hiếu kì về thế giới của yêu thú nên liền đồng ý.
Thứ mà yêu thú kia đưa họ là một quyển công pháp thượng cổ mà hắn vô tình lấy được. Nhưng đây là công pháp cho nhân loại nên hắn không thể học. Bản công pháp này vứt thì tiếc, giữ thì không để làm gì, nói chính xác thì nó chẳng khác gì gân gà.
Vừa vặn thấy nó có thể tặng hai ân công của mình nên yêu thú kia liền đưa ra.
Khi hai người Thiên Tĩnh nhận được vui mừng quá đỗi liền tính cáo từ kiếm nơi bế quan nghiên cứu. Nhưng sự việc luôn có ngoài ý muốn.
Quyển công pháp này viết bằng cổ ngữ, hai người Khiêm Mặc xui xẻo lại không biết chữ này. Hết cách họ đây bí bách thì biết nhà yêu thú kia có khá nhiều thư tịch cổ ngữ nên họ quyết định ở lại đây học hỏi. Vừa hay gặp được Tử Điệp Y.
Nghe xong Tử Điệp Y có chút hiếu kì về quyển công pháp kia liền xin mượn xem. Bọn Thiên Tĩnh thấy cũng không có gì bí mật nên liền đồng ý.
Khi Tử Điệp Y thấy bìa sách liền trợn mắt há to mồm không thể tin vào mắt mình. Nàng dụi mắt liên tục tưởng mình nhìn lầm làm bọn Khiêm Mặc thắc mắc không thôi.
"Muội sao vậy? Đừng dụi nữa mắt đỏ hết lên rồi kìa. Có gì kì lạ sao? Hay muội hiểu được những chữ này?"
Dù hỏi như vậy nhưng Khiêm Mặc không quan tâm lắm. Dù sao bọn hắn nghiêm cứu quyển sách này đã 5 tháng rồi vẫn chưa hiểu được, mới chỉ phiên dịch được ¼ thôi. Tứ muội mà biết thì cũng quá kì lạ đi.
"Muội... muội thật biết những chữ này viết gì." Tử Điệp Y cười khổ nhìn hai sư huynh mình.
Đưa một quyển sách cho hai sư huynh mình. Nhìn họ hớn hở chạy vào phòng bỏ mặc nàng không nói một lời cám ơn làm Tử Điệp Y trực tiếp im lặng.
Sau khi nghe nàng biết ngôn ngữ ghi trong quyển công pháp họ liền nằng nặc đòi nàng dạy họ học.
Nhưng cái ngôn ngữ trong sách rõ ràng là tiếng Việt, thứ tiếng mà nàng sử dụng ròng rã 20 năm. Nói nàng dạy thì okie thôi có điều trước kia có câu thành ngữ "Phong ba bảo táp không bằng ngữ pháp Việt Nam".
Nên học tập tiếng Việt thật có chút khó khăn. Nàng chỉ có thể dịch ra nhiều bản theo từng nghĩa khác nhau cho họ. Chứ nếu dạy thật sự rất mất thời gian, ít nhất cũng phải 1 đến 2 năm mới cơ thể hiểu sơ lược được.
Dù nàng hiện giờ dư thừa thời gian nhưng nàng cũng không muốn vô cớ làm thầy giáo không công a....
Tử Điệp Y thấy chỉ còn một mình nàng, hai sư huynh bế quan nghiên cứu, hai mẹ con Bạch Tuyên cũng xin nàng ra ngoài về gia tộc mình rồi. Nàng cũng quyết định tạm thời bế quan để tìm hiểu cái nhẫn mà nàng đã mua được lúc trước.
Tử Điệp Y cũng giống lúc trước nhỏ máu mình lên chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn liền sáng lên một chút liền trở lại bình thường.
Tử Điệp Y liền gấp gáp lập tức tiến vào trong chiếc giới chỉ. Không chờ nàng kịp có bất kì phản ấn nào một lượng tin tức cực lớn liền dồn vào đầu nàng.
Tử Điệp Y ôm lấy đầu mình ngã vật ra đất không ngừng lăn lộn, mong có thể giảm được chút đau đớn. Nàng không phát ra bất kì tiếng kêu nào mà chỉ cắn môi gắt gao đến bật máu mà không biết.
Thật ra bình thường ai nhận được một lượng thông tin lớn như Tử Điệp Y linh hồn đều sẽ tự động ngất đi để dần thích nghi với nó. Nhưng trớ trêu thay Tử Điệp Y là hai linh hồn hợp lại nên linh hồn nàng mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Điều này dù tốt là Tử Điệp Y có được đầu óc thông linh, giác quan mẫn cảm hơn người nhưng giờ chính nó lại hại nàng. Vì điều này khiến nàng phải chịu đựng sự đau đớn này đến khi đạt giới hạn lớn nhất của mình mới có thể ngất đi được.
Tử Điệp Y quằn quại suốt hai canh giờ. Nàng cảm giác như đầu óc mình bị xé toạc ra, tất cả các cảm giác của nàng cũng chết lặn dần.
Lại qua thêm nửa canh giờ sau, mọi đau đớn biến mất ngany lập tức. Nếu không phải Tử Điệp Y cả người ướt đẫm mồ hôi nhưng mới trong nước chui lên thì nàng nghĩ chuyện vừa xảy ra chỉ làm một cơn ác mộng.
Định thần lại một chút, nàng vội nói người chuẩn bị nước tắm rửa cho sạch sẽ. Ngâm mình thật thoải mái trong thùng nước ấm, Tử Điệp Y chỉnh lý lại đống tin tức mới nhận được.
Hóa ra chiếc nhẫn và vòng tay nàng nhận được thật ra là nằm trong một bộ trang sức gọi là Tuyết Liên. Bộ trang sức này có ba món: nhẫn, vòng tay và dây chuyền.
Nếu có đủ bộ sẽ mở ra một thế giới không gian cực lớn của riêng mình.
Tử Điệp Y chỉ được hai món đồ trong đó nhưng chúng cũng đủ để nàng mở ra một thế giới cơ bản.
Lúc trước chiếc vòng tay cho nàng một không gian để trồng thực vật, thực vật ở đây sinh sôi nảy nở gấp 10 lần bên ngoài. Trước giờ Tử Điệp Y chỉ sử dụng nó để trồng dược liệu và đựng đồ.
Lần này nàng lại có thêm chiếc nhẫn, nó làm thế giới của nàng có thêm sinh khí, nàng có thể trực tiếp nuôi một vài động vật trong này. Thật là một kinh hỉ ngoài ý muốn. Và thực vật trong đây phát triển nhanh hơn bên ngoài gấp 50 lần.
Ngoài ra trong thế giới của Tử Điệp Y có khá nhiều thay đổi. Lúc trước chỉ có mảnh dược viên trống trải và căn nhà khá nhỏ đựng sách y dược và vài đồ lặt vặt của nàng, xung quanh chỉ toàn là cỏ, vô cùng trống trải.
Giờ đây trong thế giới của nàng có thêm một rừng trúc rậm rạp xanh ươm nằm bên phải ngôi nhà, cạnh rừng trúc còn có một con suối nhỏ nước trong vắt chảy ngang qua.
Một cái hồ nước khá lớn, có chút sâu nằm trước nhà, hồ nước vô cùng kì lạ. Một bên màu trắng, một bên lại là màu đen, có một đường ranh giới rất rõ ràng. Nhìn như biểu tượng âm dương vậy.
Nhưng thật ra khi nhìn vào hồ sẽ biết nguyên nhân là do những viên đá dưới hồ mới làm người ta có cảm giác như vậy. Thông tin của cái hồ này lập tức hiện lên trong đầu của Tử Điệp Y. Đây là Âm Dương hồ, nước hồ có tác dụng vô cùng thần kì.
Khi uống nước hồ này cơ thể có thể miễn được bách bệnh, càng uống càng khỏe mạnh, làm chậm quá trình lão hoá ngày càng xinh đẹp hơn. Ngoài ra nước hồ còn có thể giải được bách độc, vô cùng kì diệu.
Bên trái ngôi nhà là một cánh rừng rậm rạp, với những cây cổ thụ cao trọc trời. Trong đó có rất nhiều loại gỗ quý hiếm, các đặc sản của rừng cũng rất nhiều.
Nhìn cả không gian tươi mát, có sức sống hơn rất nhiều. Tử Điệp Y nghĩ không biết nàng có nên trồng chút rau, nuôi vài con vật gì trong này không? Nếu nhưng vậy nàng thật sự sẽ không phải lo về vấn đề ăn uống nữa.
Dạo một vòng khắp không gian, Tử Điệp Y vô cùng hài lòng, chỉ có điều khi nhìn ngôi nhà có chút nhỏ bé kia liền không hợp với cảnh sắc cho lắm.
Tử Điệp Y liền quyết định phá nó xây lại. Trong không gian này nàng là boss, muốn làm gì cũng được. Tử Điệp Y nhịn không được nhớ tới giấc mộng có một ngôi biệt thự Tây Âu của riêng mình trước kia. Có lẽ giờ nàng có thể có rồi.
Nhưng giờ đã khuya rồi nên Tử Điệp Y liền quyết định rời khỏi sau này lại làm. Lại ngẫm lại các loại động, thực vật cần mua cho không gian nàng liền trực tiếp lên giường ngủ. Cả khi ngủ Tử Điệp Y vẫn khẽ cười, có lẽ đây là giấc ngủ ngon nhất của nàng từ khi rời đi đến giờ.
Hôm sau khi Tử Điệp Y liền quyết định ra ngoài mua sắm. Dạo một vòng cô liền không còn bao nhiêu hứng thú. Tử Điệp Y quên mất đây là vương quốc yêu thú a.... rau củ ở đây vốn không cần thiết, yêu thú nơi đây chỉ ăn thịt là nhiều.
Hạt giống gì đó thật không phải mắc bình thường đơn giản nó được nhận từ thế giới nhân loại đến. Tử Điệp Y khóc không ra nước mắt, bực bội nàng lại không mang nhiều ngân lượng trên người.
Tử ĐiệpY trực tiếp bỏ về khách điếm. Nàng thầm quyết tâm sẽ về mấy vương quốc nhân loại mua một đống hạt giống đến đây bán kiếm tiền sài mới được.
Tử Điệp Y không ngờ sau này nàng nhờ vào việc buôn bán này mà kiếm được một món hời không nhỏ.
Thời gian thoáng cái đã trôi qua 8 tháng kể từ khi Tử Điệp Y rời nhà. Cuộc sống của nàng hiện giờ vô cùng tự tại, thoải mái.
Trong không gian của Tử Điệp Y bây giờ thay đổi rất nhiều. Bên trong có rất nhiều loài động vật khác nhau. Thú ăn thịt, ăn cỏ, ăn tạm, ma thú, yêu thú.... đều có thể thấy ở đây.
Trong U Ám sâm lâm thứ không thiếu nhất là động vật. Tử Điệp Y trực tiếp cho hết những động vật hoang dã, ma thú, yêu thú cấp thấp mà nàng có thể bắt được vào không gian.
Trong thời gian qua thế giới trong Tuyết Liên đã được Tử Điệp Y quy hoạch lại khá hoàn hảo.
Nàng quy hoạch nó thành bảy khu lớn, một khu chuyên trồng cây ăn quả, một khu trồng rau dưa, một khu trồng lúa nước, một khu trồng lúa mạch, còn một khu trồng thảo dược, một khu để nuôi gia súc và một khu để trống chưa biết làm gì. Trừ những khu đó, còn lại là sông và núi.
Cây ăn quả Tử Điệp Y kiếm được khá nhiều trong khu rừng mà không gian mới mở ra và trong. U Ám sâm lâm nên khu đất dùng để trồng cây ăn quả rộng lớn vô cùng, vì trong không gian cây chỉ cần 1 tháng đã kết quả nên nhìn cả một rừng cây rậm rạp hoa quả chín mọng thật khiến người khác nhìn mà thèm thuồng.
Khu trồng thảo dược cũng rất rộng lớn, do môi trường trong này thật quá tốt nên thảo dược không chỉ lớn nhanh, khỏe mạnh hơn bình thường mà còn sinh ra rất nhiều cây con. Nhờ vậy mà Tử Điệp Y không còn phải lo hết thảo dược nữa.
Về các khu khác thì Tử Điệp Y hiện tại tạm thời vẫn chưa trồng gì cả vì thiếu hụt hạt giống. Vì vậy Tử Điệp Y đang có suy nghĩ sẽ rời khỏi thành thị yêu thú này.
Yêu thú và ma thú Tử Điệp Y mang về rất đa dạng, nàng đều lựa chọn đúng một cặp đực cái mới cho vào. Nơi sinh sống của chúng chính là khu rừng trong không gian.
Lúc đầu Tử Điệp Y sợ chúng không thích nghi được mà chết, sau không ngờ chúng thích nghi cực nhanh và sinh sôi nảy nở thành đàn lớn. Có lẽ do linh khí trong không gian chúng còn có trí tuệ, trừ không biết nói ra có gì nàng nói chúng cũng hiểu được.
Những gia súc như gà, lợn, trâu, bò, .... lại không sinh ra trí tuệ nhưng tốc độ sinh sản của chúng vô cùng kinh khủng. Lúc đầu việc này dọa Tử Điệp Y không nhẹ, nàng còn nghĩ lên vứt chúng khỏi không gian không vì nếu tiếp tục không gian sợ sẽ không còn chỗ ở cho chúng.
Nhưng không ngờ đám ma thú và yêu thú lại giúp nàng việc này. Chúng tự coi đám gia súc là thức ăn nên không đánh giết lẫn nhau vì nguồn thức ăn, sống hòa thuận với nhau.
Điều này coi như là một việc vui ngoài ý muốn cho Tử Điệp Y. Nàng còn phát hiện ra các con vật sống trong không gian không có già yếu mà chết đi. Cứ thấy chúng càng ngày càng cường tráng lên không à.
May mà Tử Điệp Y biết mình có thể khống chế số lượng sinh sản của chúng không cái không gian của nàng liền tiêu tùng luôn rồi.
Căn nhà nhỏ trước kia cũng bị Tử Điệp Y phá rồi. Nàng liền xây dựng một căn biệt thự kiểu Âu cực lớn. Vì căn nhà này nàng thật tốn không ít tinhh lực.
Mỗi cái dụ làm ra xi - măng thôi tiêu tốn của Tử Điệp Y cả tháng trời, đây là nàng biết được công thức đấy không thì thời gian không ngắn vậy đâu.
Một căn biệt thự bốn tầng được hiện đại hóa, một bể bơi rộng trước nhà.
Căn nhà được xây ngay vị trí trước kia của căn nhà nhỏ nên cảnh sắc xung quanh cũng rất đẹp. Trước cửa nhà còn có hàng cây tử đằng dài dằng dặc, khi đi vào đây cảm giác như đi vào một đường hầm màu tím vậy, thật thích ý. Xung quanh hàng cây là biển hoa bạc ngàn bao trọn cả căn biệt thự.
Trong biển hoa ấy lại có một cái đình nghỉ mát, gồm một cái bàn đá điêu khắc tinh xảo và vài chiếc ghế tre có đệm gối. Bên cạnh còn có một chiếc xích đu xinh xắn màu trắng.
Trong căn biệt thự Tử Điệp Y hòa toàn dựa theo thời hiện đại mà thiết kế. Tầng 1 là phòng khách và nhà bếp. Tầng 2 là phòng ngủ, tầng 3 cũng là phòng ngủ nhưng giành cho khách, tầng 4 cuối cùng là nơi giải trí và thư phòng. Trên sân thượng cũng được Tử Điệp Y tận dụng là một nơi nghỉ mát, thư giản.
Khi bước vào nhà sẽ thấy ngay một cái cầu thang chữ T lớn dẫn lên tầng 2 vô cùng sang trọng và một trùm đèn thủy tinh lung linh huyền ảo, thật ra chùm đèn chỉ để chiết xạ ánh sáng vì ở đây không có điện với không có bao giờ tối nên Tử Điệp Y chỉ làm có phù hợp bố cục trang trí thôi.
Bên phải là phòng khách, bên trái là nhà bếp. Phòng khách chỉ có một bộ ghế sa long lớn đặt quanh hai chiếc bàn 1 vuông, một chữ nhật. Từ đây có thể nhìn thấy rừng trúc xanh mát xa xa. Phòng có một chiếc lò sưởi sát vách nằm giữa, trước còn trải một chiếc thảm lông có thể vừa ngồi vừa sưởi ấm. Hai giá sách đặt hai bên lò. Quanh phòng là các bức tranh sơn thủy, trừu tượng.
Nhà bếp lại thiết kế có chút bán hiện đại vì nơi đây không có bếp ga nên bất đắc dĩ Tử Điệp Y mới phải thiết kế có một cái bếp than nằm cách biệt phòng bếp một chút để khỏi bị hôi mùi. giữa bếp là một cái bàn trong nhỏ xinh đủ hai người ăn.
Nhìn cái bếp rộng mà lại chỉ có một cái bàn chút xúi thật không hợp chút nào đúng không?
Không nên coi thường chiếc bàn này nó có thể vặn xoắn ra một chiếc bàn gấp 8 lần nó đấy. Đây là 1 phát minh đắc ý của Tử Điệp Y.
Nhìn thành quả của mình thời gian qua là Tử Điệp Y vui mừng quên cả trời đất. Đây là thành mà nàng vận dụng tất cả tri thức và tiền của hiện tại của nàng mà làm nên a.
Khự... khự... thật ra là cả tiền trấn lột của hai sư huynh nàng nữa. Nhưng nói chung giờ giấc mộng về ngôi nhà của nàng coi như hoàn thành hahahaha....
← Ch. 21 | Ch. 23 → |