← Ch.609 | Ch.611 → |
Lạc Bách Hợp vội vàng nói: "Tôi có thể trả rất nhiều tiền."
Người Vân gia: "Được, tôi lại đi nói với bọn họ."
Buổi tối hôm đó, người bán hàng và trợ thủ của hắn và vài người khác cùng đi tới nơi này.
Người bán hàng bắt tay Lạc Bách Hợp, nói: "Loại thực vật này ở chỗ của bà thực sự quá nhiều, thuốc của chúng tôi có thể không đủ dùng, thực vật giống như vậy, thông thường bọn chúng đều có bộ phận chủ thể, bà có bao giờ nhìn thấy thực vật nào phát triển mạnh mẽ nhất hoặc có hình dáng khác biệt nhất trong số chúng không..."
Lạc Bách Hợp lắc đầu.
Người bán hàng nói: "Vậy chúng tôi có thể phải đi tìm chúng mới được, bà xem...
Lạc Bách Hợp nói: "Không sao cả, tiền của các anh đây!"
Vân Thiên Lan nhìn chằm chằm người trợ thủ ở sau lưng người bán hàng, người trợ lý này mặc một chiếc áo choàng màu nâu, che phủ hơn nửa khuôn mặt, chỉ để lộ một nửa đường cong quai hàm tinh xảo.
Đối phương hình như đã chú ý tới tầm mắt của Vân Thiên Lan, người nọ từ từ ngẩng đầu lên, hất chiếc mũ trùm đầu ra sau, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên một nụ cười mà Vân Thiên Lan rất quen thuộc.
Vân Thiên Lan theo bản năng gọi: "Vân Ca?"
Lạc Bách Hợp ngạc nhiên.
Đối phương cởi chiếc mũ trùm xuống, một gương mặt hoàn toàn xa lạ hiện ra, cô cười nhạt nhìn hai người hỏi: "Đó là ai?"
Lạc Bách Hợp cười nói: "Đó là người nhà của chú ruột nó, con gái tôi nhận nhầm người rồi." Sau đó, bà ta nhìn Vân Thiên Lan, trách mắng: "Lâu lắm rồi con không gặp Vân Ca có đúng không? Vân Ca không cao như vậy, đến điều này mà con cũng không nhận ra nữa."
Nụ cười của trợ thủ lập tức trở nên kỳ lạ.
"Ha!" Người bán hàng và người đi cùng cười ra tiếng heo kêu.
Lạc Bách Hợp và Vân Thiên Lan nghi ngờ nhìn bọn họ.
Bọn họ chỉ vào một sợi dây leo, nghiêm túc nói: "Đây là lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy dây leo có dáng vẻ như vậy, đây được xem như một chủng loại vô cùng quý hiếm, chúng tôi rất vui mừng... xin lỗi, đây là một trong những sở thích của chúng tôi." Lạc Bách Hợp gật đầu ra hiệu đã hiểu, thấy những người này không chút đề phòng đi tới gần dây leo, bà ta vội nhắc nhở: "Cẩn thận, bọn chúng sẽ làm bị thương con người."
Người bán hàng cười hi hi nói: "Chúng tôi biết rồi, đúng rồi, lúc chúng tôi xử lý bọn chúng, mọi người chờ ở bên ngoài là được."
Sau đó, cũng không biết bọn họ lấy một hộp dụng cụ dùng cho thuốc nước từ đâu ra, rồi xịt lên dây leo, dây leo tự động tránh ra thành một con đường.
Lạc Bách Hợp ngạc nhiên, đây là những người chuyên nghiệp trong nghề à?
Người trợ lý đi về phía sau lưng đám đông, nhàn nhã đi dạo.
Người chơi nói: "Vợ của Vân Thanh Lưu thật chẳng biết suy nghĩ gì cả, bà ấy thực sự không biết gì cả à? Cứ như thế đưa chúng ta vào trong sào huyệt của mình, chuyến đi này thật sự quá dễ dàng."
Một người chơi khác nói: "Đệt, rõ ràng do diễn xuất của chúng tôi rất tốt, chúng ta đã tới Diễu Tinh một thời gian dài rồi, mau làm việc đi!"
Bọn họ phun chất độc khắp cả con đường.
Vân Ca phóng sức mạnh tinh cầu ra, kích hoạt chất độc.
Trong nháy mắt, dây leo lắc lư phải trái, bọn chúng giống như đang kêu đau, từng gốc cây lần lượt nổ tung dưới chân Vân Ca như những quả băng, sau đó hóa thành chất nhầy.
......
Vân Thanh Lưu đang hấp thu sức mạnh bên trong cơ thể "Vân Ca" bỗng nhiên mở mắt ra, hắn tức giận nói: "Cô không phải Vân Ca."
Thiển Hạ thấy thân phận của mình đã bị bại lộ, cô liền biết phía Diễu Tinh bên kia đã thành công, cười híp mắt nói: "Nhận mệnh đi, bác cả. Mặc dù chúng tôi không biết cơ thể của ông đang ở chỗ nào tại Diễu Tinh, nhưng chúng tôi có thể bỏ độc cho cây leo trên toàn bộ tinh cầu của ông."
Thiển Hạ nhíu mày nhìn Thẩm Chiết Hạo bên cạnh: "Chú Thẩm, diễn xuất của chú tốt thật đấy."
Thẩm Chiết Hạo bật cười ha ha, hắn chán ghét nhìn Vân Thanh Lưu đang không thể tin nổi chuyện gì đang xảy ra: "Đã cẩn thận lâu như vậy rồi, ngàn vạn lần không nên buông lỏng cảnh giác vào những giây phút cuối cùng mới phải."
Vân Thanh Lưu lắc đầu nói: "Các người không thể g. i. ế. c c. h. ế. t bọn chúng, tôi đã cải tiến bọn chúng lên hàng vạn lần..."
Hắn chợt phát hiện dây leo không còn nghe theo sự điều khiển của mình nữa, dây leo đang quấn quanh hai người trước mặt bắt đầu buông lỏng, cũng không hấp thu sức mạnh.
Bản thể của dây leo ở bên kia đã xảy ra chuyện!
← Ch. 609 | Ch. 611 → |